Chương 26: Phong Phủ sơ thành (2)
- Ha ha, Long ca.
Đám người Vu bàn tử vừa thấy Long Trần đến, không khỏi vui vẻ, vội vàng vây quanh.
- Long ca, ngài càng ngày càng tinh thần nha.
- Long ca, mời ngồi.
- Long ca, ngài uống trà đi.
- Long ca, ta bóp vai cho ngươi.
Long Trần cười mắng:
- Bớt nịnh hót đi, lấy cho ta chút điểm tâm, ta còn chưa ăn gì đâu.
Long Trần tìm một góc ngồi xuống, Vu bàn tử đã mang điểm tâm tới, mấy người đều tha thiết mong chờ nhìn Long Trần.
Long Trần rất đói bụng, mấy ngày nay căn bản là ăn đan dược, sắp muốn ói ra rồi.
Mới vừa ăn một lúc, Thạch Phong cũng đến, Long Trần nhìn Thạch Phong vẫy tay.
Thạch Phong đi tới trước mặt Long Trần, Long Trần đưa cho Thạch Phong một cái bình ngọc nói:
- Cầm, không cần bao nhiêu thời gian, ngươi sẽ trở thành cường giả Ngưng Huyết cảnh.
Thanh âm của Long Trần không lớn, nhưng đám người Vu bàn tử đều nghe rõ ràng, không khỏi kinh sợ đến nói không ra lời.
Thạch Phong cũng giật nảy mình, vội vàng mở bình ngọc ra, một luồng đan hương nồng nặc xông vào mũi, bên trong nằm một viên đan dược.
- Đây là cái gì?
Long Trần khẽ mỉm cười, nhàn nhạt nói:
- Huyết Ngưng Đan.
Người khác có thể không biết Huyết Ngưng Đan là cái gì, thế nhưng Thạch Phong thân là Tụ Khí bát trọng thiên lại biết, đối với võ giả Tụ Khí cửu trọng thiên mà nói, đó là chí bảo thiết tha mơ ước.
Huyết Ngưng Đan, là nhằm vào Tụ Khí cảnh, đan dược lên cấp Ngưng Huyết cảnh, bên trong chứa lượng lớn năng lượng, có thể giúp người nhanh chóng đột phá.
Quan trọng nhất là, Huyết Ngưng Đan chỉ nhằm vào Tụ Khí cảnh, đối với tu hành sau đó cũng không có bất luận ảnh hưởng gì.
Bất quá Huyết Ngưng Đan rất khó luyện chế, xác suất thất bại quá cao, đặc biệt là thời điểm tụ đan, xác suất thất bại quả thực là ác mộng của các luyện Đan Sư.
Một viên Huyết Ngưng Đan bình thường, chào giá đều trên trăm vạn kim tệ, hơn nữa còn là loại có tiền cũng không mua được.
Một triệu kim tệ, đối với Thạch Phong trong tay không mấy dư dả mà nói, quả thực xa không thể vời, hắn xưa nay chưa bao giờ dám nghĩ tới.
- Long Trần, chuyện này...
- Dây dưa cái gì, cho ngươi thì cầm đi, thời điểm ta lấy đồ vật của ngươi, xưa nay chưa từng do dự qua, đừng giống như đàn bà vậy.
Long Trần khoát tay nói.
Thạch Phong gật đầu, vào lúc này nói cái gì cũng dư thừa, cưỡng ép đè xuống kích động trong lòng nói:
- Được, chờ ta đột phá Tụ Khí cửu trọng thiên, sẽ lập tức ăn vào.
- Không cần, lẽ nào ngươi không thấy hoa văn trên đan dược sao? Sau khi ngươi trở về, lập tức dùng, có thể dễ dàng đột phá Ngưng Huyết cảnh.
Long Trần cười nói.
Lúc này Thạch Phong mới phát hiện, trên viên thuốc có một hoa văn nhàn nhạt, suýt chút nữa sợ đến kêu to, thứ này lại là đan dược trung phẩm, giá cả sẽ tăng rất nhiều lần.
- Mau nhận lấy đi, huynh đệ chúng ta không nói lời vô dụng.
Long Trần nói.
Con mắt Thạch Phong đỏ bừng, cẩn thận cất viên thuốc, tất cả tình nghĩa đều giữ ở trong lòng.
- Long ca.
- Long đại gia.
- Long gia gia.
- ...
Tuy đám người Vu bàn tử không biết Huyết Ngưng Đan là món đồ gì, thế nhưng bọn hắn biết đan dược, kia là bảo bối nha. Trong lúc nhất thời giống như sói đói nhìn Long Trần, con mắt đỏ bừng.
Long Trần bị mấy người gọi đến nổi da gà, vội vàng bảo bọn hắn ngừng lại:
- Yên tâm đi, ta nói rồi, sự tình của mấy người các ngươi, bao ở trên người ta.
Kỳ thực nguyên nhân mấy người bọn hắn không thể tu hành, là bởi vì linh căn quá kém, không cách nào cảm ứng chân khí.
Người khác sẽ hết cách, thế nhưng Long Trần là ai? Dung hợp ký ức Đan Đế, nếu như ngay cả chút sự tình ấy cũng không làm nổi, làm sao xưng là Đan Đế.
- Được rồi, mỗi người một bình, mỗi ngày ba giọt, kiêng thịt, kiêng rượu, giới sắc, bảy ngày thấy hiệu quả, trong vòng nửa tháng có thể vào khí cảm, còn bao lâu có thể đột phá Tụ Khí, thì nhìn cá nhân nỗ lực.
Long Trần vứt cho bọn họ mỗi người một bình, bên trong chứa đầy nước thuốc, đó là Long Trần tự mình luyện ra.
Nước thuốc cũng không quý giá, nhằm vào phế linh căn của những người này, có thể miễn cưỡng cải thiện linh căn, bất quá Long Trần cũng không phải thần, trình độ cải thiện rất có hạn.
Có thể để cho bọn hắn tiến vào Tụ Khí cảnh là không có vấn đề gì, số may có thể đột phá Ngưng Huyết cảnh, thế nhưng lên nữa là tuyệt đối không thể.
Bất quá đối với đám người Vu bàn tử mà nói đã là chí bảo không dám tưởng tượng, mấy người nhìn cái bình, hận không thể hiện tại liền uống một giọt.
- Long ca, vạn nhất chúng ta tu hành được, có thể gây bất lợi cho ngươi hay không.
Tuy Vu bàn tử mập mạp, thế nhưng não không nhỏ, là người thứ nhất nghĩ đến mấu chốt của vấn đề.
Nếu Long Trần thật có biện pháp giúp bọn hắn, e là sẽ mang đến ảnh hưởng bất lợi với Long Trần, vạn nhất bị kẻ có lòng dạ khó lường nhìn chằm chằm thì phiền phức.
Vu bàn tử ý là, có cần giúp ẩn giấu hay không, nhưng Long Trần cười ha ha nói.
- Không sao, những thuốc này đều xuất từ tay Vân Kỳ đại sư, ai muốn, thì đi tìm Vân Kỳ đại sư lấy.
- Vân Kỳ đại sư?
Mấy người giật nảy mình, còn muốn hỏi Long Trần có phải đùa giỡn hay không, lúc này bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến, mọi người quay đầu nhìn lại, sắc mặt bọn hắn đều có chút kinh hoảng.
Đám người Vu bàn tử vừa thấy Long Trần đến, không khỏi vui vẻ, vội vàng vây quanh.
- Long ca, ngài càng ngày càng tinh thần nha.
- Long ca, mời ngồi.
- Long ca, ngài uống trà đi.
- Long ca, ta bóp vai cho ngươi.
Long Trần cười mắng:
- Bớt nịnh hót đi, lấy cho ta chút điểm tâm, ta còn chưa ăn gì đâu.
Long Trần tìm một góc ngồi xuống, Vu bàn tử đã mang điểm tâm tới, mấy người đều tha thiết mong chờ nhìn Long Trần.
Long Trần rất đói bụng, mấy ngày nay căn bản là ăn đan dược, sắp muốn ói ra rồi.
Mới vừa ăn một lúc, Thạch Phong cũng đến, Long Trần nhìn Thạch Phong vẫy tay.
Thạch Phong đi tới trước mặt Long Trần, Long Trần đưa cho Thạch Phong một cái bình ngọc nói:
- Cầm, không cần bao nhiêu thời gian, ngươi sẽ trở thành cường giả Ngưng Huyết cảnh.
Thanh âm của Long Trần không lớn, nhưng đám người Vu bàn tử đều nghe rõ ràng, không khỏi kinh sợ đến nói không ra lời.
Thạch Phong cũng giật nảy mình, vội vàng mở bình ngọc ra, một luồng đan hương nồng nặc xông vào mũi, bên trong nằm một viên đan dược.
- Đây là cái gì?
Long Trần khẽ mỉm cười, nhàn nhạt nói:
- Huyết Ngưng Đan.
Người khác có thể không biết Huyết Ngưng Đan là cái gì, thế nhưng Thạch Phong thân là Tụ Khí bát trọng thiên lại biết, đối với võ giả Tụ Khí cửu trọng thiên mà nói, đó là chí bảo thiết tha mơ ước.
Huyết Ngưng Đan, là nhằm vào Tụ Khí cảnh, đan dược lên cấp Ngưng Huyết cảnh, bên trong chứa lượng lớn năng lượng, có thể giúp người nhanh chóng đột phá.
Quan trọng nhất là, Huyết Ngưng Đan chỉ nhằm vào Tụ Khí cảnh, đối với tu hành sau đó cũng không có bất luận ảnh hưởng gì.
Bất quá Huyết Ngưng Đan rất khó luyện chế, xác suất thất bại quá cao, đặc biệt là thời điểm tụ đan, xác suất thất bại quả thực là ác mộng của các luyện Đan Sư.
Một viên Huyết Ngưng Đan bình thường, chào giá đều trên trăm vạn kim tệ, hơn nữa còn là loại có tiền cũng không mua được.
Một triệu kim tệ, đối với Thạch Phong trong tay không mấy dư dả mà nói, quả thực xa không thể vời, hắn xưa nay chưa bao giờ dám nghĩ tới.
- Long Trần, chuyện này...
- Dây dưa cái gì, cho ngươi thì cầm đi, thời điểm ta lấy đồ vật của ngươi, xưa nay chưa từng do dự qua, đừng giống như đàn bà vậy.
Long Trần khoát tay nói.
Thạch Phong gật đầu, vào lúc này nói cái gì cũng dư thừa, cưỡng ép đè xuống kích động trong lòng nói:
- Được, chờ ta đột phá Tụ Khí cửu trọng thiên, sẽ lập tức ăn vào.
- Không cần, lẽ nào ngươi không thấy hoa văn trên đan dược sao? Sau khi ngươi trở về, lập tức dùng, có thể dễ dàng đột phá Ngưng Huyết cảnh.
Long Trần cười nói.
Lúc này Thạch Phong mới phát hiện, trên viên thuốc có một hoa văn nhàn nhạt, suýt chút nữa sợ đến kêu to, thứ này lại là đan dược trung phẩm, giá cả sẽ tăng rất nhiều lần.
- Mau nhận lấy đi, huynh đệ chúng ta không nói lời vô dụng.
Long Trần nói.
Con mắt Thạch Phong đỏ bừng, cẩn thận cất viên thuốc, tất cả tình nghĩa đều giữ ở trong lòng.
- Long ca.
- Long đại gia.
- Long gia gia.
- ...
Tuy đám người Vu bàn tử không biết Huyết Ngưng Đan là món đồ gì, thế nhưng bọn hắn biết đan dược, kia là bảo bối nha. Trong lúc nhất thời giống như sói đói nhìn Long Trần, con mắt đỏ bừng.
Long Trần bị mấy người gọi đến nổi da gà, vội vàng bảo bọn hắn ngừng lại:
- Yên tâm đi, ta nói rồi, sự tình của mấy người các ngươi, bao ở trên người ta.
Kỳ thực nguyên nhân mấy người bọn hắn không thể tu hành, là bởi vì linh căn quá kém, không cách nào cảm ứng chân khí.
Người khác sẽ hết cách, thế nhưng Long Trần là ai? Dung hợp ký ức Đan Đế, nếu như ngay cả chút sự tình ấy cũng không làm nổi, làm sao xưng là Đan Đế.
- Được rồi, mỗi người một bình, mỗi ngày ba giọt, kiêng thịt, kiêng rượu, giới sắc, bảy ngày thấy hiệu quả, trong vòng nửa tháng có thể vào khí cảm, còn bao lâu có thể đột phá Tụ Khí, thì nhìn cá nhân nỗ lực.
Long Trần vứt cho bọn họ mỗi người một bình, bên trong chứa đầy nước thuốc, đó là Long Trần tự mình luyện ra.
Nước thuốc cũng không quý giá, nhằm vào phế linh căn của những người này, có thể miễn cưỡng cải thiện linh căn, bất quá Long Trần cũng không phải thần, trình độ cải thiện rất có hạn.
Có thể để cho bọn hắn tiến vào Tụ Khí cảnh là không có vấn đề gì, số may có thể đột phá Ngưng Huyết cảnh, thế nhưng lên nữa là tuyệt đối không thể.
Bất quá đối với đám người Vu bàn tử mà nói đã là chí bảo không dám tưởng tượng, mấy người nhìn cái bình, hận không thể hiện tại liền uống một giọt.
- Long ca, vạn nhất chúng ta tu hành được, có thể gây bất lợi cho ngươi hay không.
Tuy Vu bàn tử mập mạp, thế nhưng não không nhỏ, là người thứ nhất nghĩ đến mấu chốt của vấn đề.
Nếu Long Trần thật có biện pháp giúp bọn hắn, e là sẽ mang đến ảnh hưởng bất lợi với Long Trần, vạn nhất bị kẻ có lòng dạ khó lường nhìn chằm chằm thì phiền phức.
Vu bàn tử ý là, có cần giúp ẩn giấu hay không, nhưng Long Trần cười ha ha nói.
- Không sao, những thuốc này đều xuất từ tay Vân Kỳ đại sư, ai muốn, thì đi tìm Vân Kỳ đại sư lấy.
- Vân Kỳ đại sư?
Mấy người giật nảy mình, còn muốn hỏi Long Trần có phải đùa giỡn hay không, lúc này bên ngoài có tiếng bước chân truyền đến, mọi người quay đầu nhìn lại, sắc mặt bọn hắn đều có chút kinh hoảng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất