Chương 63: Lời mời của Hoa Vân Các (1)
- Ta đây.
Long Trần sửng sốt, mình căn bản không biết người này.
- Thật tốt quá, ta phụng lệnh của các chủ gửi một tấm thiệp mời cho ngài.
Nam tử trung niên khuôn mặt gầy gò mừng rỡ nói.
- Thế tử đại nhân, là như vầy, ngài có thể không biết tiểu nhân, tiểu nhân là một chấp sự của Hoa Vân Các, cố ý tới mời ngài tham gia hội đấu giá mỗi năm một lần của chúng ta.
Long Trần lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, cảm thấy đây là lôi kéo nghiệp vụ rồi, chấp sự gì chứ, chỉ là một chân chạy kiếm khách mà thôi.
Long Trần cũng biết rõ về Hoa Vân Các, hội bán đấu giá nổi danh nhất Phượng Minh Đế Quốc, là một quái vật lớn.
Tuy không thể so sánh với Luyện Dược Sư Công Hội, nhưng thực lực tuyệt đối cường hãn vô cùng, hơn nữa bọn họ là bạn làm ăn thân thiết nhất của Mạo Hiểm Giả Công Hội.
Mạo Hiểm Giả Công Hội là liên minh từ vô số Mạo Hiểm Giả tạo thành, tuy thuộc về tán minh, nhưng nhân số đông đúc.
Những Mạo Hiểm Giả này hàng năm hành tẩu ở đất hoang, tuy là chức nghiệp có trình độ nguy hiểm cao, nhưng hồi báo cũng cực kỳ dày.
Các loại thảo dược kỳ dị, tinh hạch ma thú, thậm chí nếu vận khí tốt đến nghịch thiên, phát hiện truyền thừa cổ xưa đều là chuyện có khả năng.
Các Mạo Hiểm Giả rất thích hợp tác với Hoa Vân Các, là bạn làm ăn thân thiết nhất, Hoa Vân Các cũng sẽ dùng giá cả vô cùng hợp lý thu mua vật phẩm của bọn họ, cũng cho họ bảo đảm lớn nhất.
Mạo Hiểm Giả không cần tự mình mạo hiểm, giao dịch với người khác, dù sao chuyện giết người cướp của cũng quá nhiều, có đôi khi ở trong thành thậm chí còn khủng bố hơn ở đất hoang.
Cho nên hội đấu giá mỗi năm một lần của Hoa Vân Các sẽ hấp dẫn vô số người mua tới, bởi vì tập hợp bảo vật hiếm quý của một năm, bọn họ sẽ chọn ra những món quý giá nhất để đấu giá.
Cơ hồ mỗi lần đấu giá, vật phẩm đều sẽ được bán ra với cái giá trên trời khiến bọn họ vui tới không khép miệng lại được, cho nên quy mô của hội bán đấu giá cũng trở nên càng lúc càng lớn.
Cho tới hai năm gần đây, cấp bậc đấu giá cũng càng lúc càng cao, không ngờ thực hành chế độ hội viên, nếu không có thư mời thì căn bản đừng hòng đi vào.
Mà người có thể nhận được thư mời đều là nhân vật thân phận cực kỳ cao quý, một thiếu niên như Long Trần có thể xem như là người đầu tiên.
- Long ca, đây chính là chuyện tốt, có điều nếu không đủ tiền thì đi cũng vô ích.
Hầu Tử nói.
Thứ Hoa Vân Các đấu giá đều là tinh phẩm trong tinh phẩm, cơ hồ không có một món nào là không khiến người ta đỏ mắt.
Lại thêm kỹ xảo đấu giá và trình độ khơi gợi cao siêu của Phách Mại Sư, giá đó cũng giống như máu vậy, không có tiền thì chỉ có thể trơ mắt nhìn thôi.
- Có danh sách đấu giá không?
Long Trần hỏi.
- Ở đây chỉ có danh sách mười món thấp nhất, ngài có thể thử xem.
Nam tử trung niên đó có chút áy náy nói.
Dù sao hội đấu giá mỗi năm một lần, để giữ gìn cảm giác thần bí, thứ tốt đều không thể lộ ra trước.
Long Trần tiếp nhận nhìn một cái, khi nhìn thấy Dong Tinh Thảo, ánh mắt không khỏi co rút lại: Không ngờ là Dong Tinh Thảo từ ngàn năm trở lên.
Dong Tinh Thảo bình thường, trên cơ bản đều là trong vòng từ mười năm đến trăm năm, ngoài trăm năm cực ít, mà ngoài ngàn năm thì có thể coi là chí bảo.
Không ngờ lại xếp hạng cuối cùng, khiến Long Trần không khỏi động lòng.
Nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Long Trần, trên mặt nam tử trung niên hiện ra một tia đắc ý:
- Long Trần thế tử, ngài là Đan Sư, nếu có đan dược hiếm quý gì thì có thể giao cho chúng ta.
Nếu phẩm chất và trình độ quý giá đạt tới yêu cầu, chúng ta có thể cân nhắc đưa vào trong vật phẩm đấu giá, có điều chúng ta sẽ thu năm thành tiền hoa hồng.
Năm thành? Long Trần không khỏi buồn cười, không tồi, rất đen, cực kỳ đen, một nửa đều thuộc về các ngươi rồi, các ngươi còn dám làm quá hơn nữa không?
Giống như nhìn thấu tâm tư của Long Trần, nam tử trung niên cười nói:
- Chỉ cần thứ của ngài đủ tốt, trải qua sự đóng gói, tuyên truyền của của chúng ta, cộng thêm sự tô vẽ của Phách Mại Sư thủ tịch, vậy trình độ tăng giá... Khà khà, Tuyệt đối vượt quá sự tưởng tượng của ngài.
Nghe thấy người đó nói như vậy, trong lòng Long Trần cũng thư thái hơn không ít, đồng thời cũng không thể không bội phục người làm nghiệp vụ, cái miệng này thật sự khiến người ta tán thưởng.
Long Trần không biết là, những chấp sự này cũng không dễ dàng gì, bọn họ hàng năm trước khi hội đấu giá diễn ra đều sẽ được phân phối ba danh ngạch.
Bọn họ cần phải lợi dụng đầy đủ ba danh ngạch này, có thể ăn thơm uống ngon hay không đều trông cậy vào ba danh ngạch này.
Người bọn họ mời, bất kể là mua vật phẩm hay là đấu giá vật phẩm, bọn họ đều sẽ được trích phần trăm nhất định.
Nếu người được mời mua hoặc là bán càng nhiều, phần trăm bọn họ có được sẽ càng nhiều, cho nên bọn họ chọn người cũng vô cùng thận trọng.
Nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, người nên chọn đã sớm được chọ nhết rồi, hiện giờ bọn họ xem như là đang nhặt đồ sót.
Nam tử trung niên khuôn mặt gầy gò này vô cùng khôn khéo, vừa lấy được danh ngạch liền vội vàng chạy tới mời Long Trần, sợ bị người khác đoạt mất.
Biết sao được, hiện giờ Long Trần là nhân vật nổi bật nhất trong thế hệ trẻ tuổi của đế đô, đây tuyệt đối là một con cá lớn có tiềm lực.
- Đây là minh bài của tiểu tử, xin thế tử đại nhân xem qua.
Nói xong đưa cho Long Trần một tấm tạp phiến nho nhỏ.
- Phú Quý?
Long Trần không khỏi mỉm cười.
- Ha ha, ta xuất thân nghèo khó, cha mẹ hy vọng ta có thể đại phú đại quý, cho nên mới đặt cái tên này, khiến thế tử chê cười rồi.
Nam tử trung niên có chút ngượng ngùng cười nói.
Hắn nói như vậy, khiến cho Long Trần cũng không tiện cười nữa, gật đầu nói:
- Ta cũng rất có hứng thú với hội đấu giá, ngoài ra ta quả thực có đồ muốn đấu giá ở chỗ ngươi, không biết thủ tục thế nào nhỉ?
Long Trần sửng sốt, mình căn bản không biết người này.
- Thật tốt quá, ta phụng lệnh của các chủ gửi một tấm thiệp mời cho ngài.
Nam tử trung niên khuôn mặt gầy gò mừng rỡ nói.
- Thế tử đại nhân, là như vầy, ngài có thể không biết tiểu nhân, tiểu nhân là một chấp sự của Hoa Vân Các, cố ý tới mời ngài tham gia hội đấu giá mỗi năm một lần của chúng ta.
Long Trần lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, cảm thấy đây là lôi kéo nghiệp vụ rồi, chấp sự gì chứ, chỉ là một chân chạy kiếm khách mà thôi.
Long Trần cũng biết rõ về Hoa Vân Các, hội bán đấu giá nổi danh nhất Phượng Minh Đế Quốc, là một quái vật lớn.
Tuy không thể so sánh với Luyện Dược Sư Công Hội, nhưng thực lực tuyệt đối cường hãn vô cùng, hơn nữa bọn họ là bạn làm ăn thân thiết nhất của Mạo Hiểm Giả Công Hội.
Mạo Hiểm Giả Công Hội là liên minh từ vô số Mạo Hiểm Giả tạo thành, tuy thuộc về tán minh, nhưng nhân số đông đúc.
Những Mạo Hiểm Giả này hàng năm hành tẩu ở đất hoang, tuy là chức nghiệp có trình độ nguy hiểm cao, nhưng hồi báo cũng cực kỳ dày.
Các loại thảo dược kỳ dị, tinh hạch ma thú, thậm chí nếu vận khí tốt đến nghịch thiên, phát hiện truyền thừa cổ xưa đều là chuyện có khả năng.
Các Mạo Hiểm Giả rất thích hợp tác với Hoa Vân Các, là bạn làm ăn thân thiết nhất, Hoa Vân Các cũng sẽ dùng giá cả vô cùng hợp lý thu mua vật phẩm của bọn họ, cũng cho họ bảo đảm lớn nhất.
Mạo Hiểm Giả không cần tự mình mạo hiểm, giao dịch với người khác, dù sao chuyện giết người cướp của cũng quá nhiều, có đôi khi ở trong thành thậm chí còn khủng bố hơn ở đất hoang.
Cho nên hội đấu giá mỗi năm một lần của Hoa Vân Các sẽ hấp dẫn vô số người mua tới, bởi vì tập hợp bảo vật hiếm quý của một năm, bọn họ sẽ chọn ra những món quý giá nhất để đấu giá.
Cơ hồ mỗi lần đấu giá, vật phẩm đều sẽ được bán ra với cái giá trên trời khiến bọn họ vui tới không khép miệng lại được, cho nên quy mô của hội bán đấu giá cũng trở nên càng lúc càng lớn.
Cho tới hai năm gần đây, cấp bậc đấu giá cũng càng lúc càng cao, không ngờ thực hành chế độ hội viên, nếu không có thư mời thì căn bản đừng hòng đi vào.
Mà người có thể nhận được thư mời đều là nhân vật thân phận cực kỳ cao quý, một thiếu niên như Long Trần có thể xem như là người đầu tiên.
- Long ca, đây chính là chuyện tốt, có điều nếu không đủ tiền thì đi cũng vô ích.
Hầu Tử nói.
Thứ Hoa Vân Các đấu giá đều là tinh phẩm trong tinh phẩm, cơ hồ không có một món nào là không khiến người ta đỏ mắt.
Lại thêm kỹ xảo đấu giá và trình độ khơi gợi cao siêu của Phách Mại Sư, giá đó cũng giống như máu vậy, không có tiền thì chỉ có thể trơ mắt nhìn thôi.
- Có danh sách đấu giá không?
Long Trần hỏi.
- Ở đây chỉ có danh sách mười món thấp nhất, ngài có thể thử xem.
Nam tử trung niên đó có chút áy náy nói.
Dù sao hội đấu giá mỗi năm một lần, để giữ gìn cảm giác thần bí, thứ tốt đều không thể lộ ra trước.
Long Trần tiếp nhận nhìn một cái, khi nhìn thấy Dong Tinh Thảo, ánh mắt không khỏi co rút lại: Không ngờ là Dong Tinh Thảo từ ngàn năm trở lên.
Dong Tinh Thảo bình thường, trên cơ bản đều là trong vòng từ mười năm đến trăm năm, ngoài trăm năm cực ít, mà ngoài ngàn năm thì có thể coi là chí bảo.
Không ngờ lại xếp hạng cuối cùng, khiến Long Trần không khỏi động lòng.
Nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Long Trần, trên mặt nam tử trung niên hiện ra một tia đắc ý:
- Long Trần thế tử, ngài là Đan Sư, nếu có đan dược hiếm quý gì thì có thể giao cho chúng ta.
Nếu phẩm chất và trình độ quý giá đạt tới yêu cầu, chúng ta có thể cân nhắc đưa vào trong vật phẩm đấu giá, có điều chúng ta sẽ thu năm thành tiền hoa hồng.
Năm thành? Long Trần không khỏi buồn cười, không tồi, rất đen, cực kỳ đen, một nửa đều thuộc về các ngươi rồi, các ngươi còn dám làm quá hơn nữa không?
Giống như nhìn thấu tâm tư của Long Trần, nam tử trung niên cười nói:
- Chỉ cần thứ của ngài đủ tốt, trải qua sự đóng gói, tuyên truyền của của chúng ta, cộng thêm sự tô vẽ của Phách Mại Sư thủ tịch, vậy trình độ tăng giá... Khà khà, Tuyệt đối vượt quá sự tưởng tượng của ngài.
Nghe thấy người đó nói như vậy, trong lòng Long Trần cũng thư thái hơn không ít, đồng thời cũng không thể không bội phục người làm nghiệp vụ, cái miệng này thật sự khiến người ta tán thưởng.
Long Trần không biết là, những chấp sự này cũng không dễ dàng gì, bọn họ hàng năm trước khi hội đấu giá diễn ra đều sẽ được phân phối ba danh ngạch.
Bọn họ cần phải lợi dụng đầy đủ ba danh ngạch này, có thể ăn thơm uống ngon hay không đều trông cậy vào ba danh ngạch này.
Người bọn họ mời, bất kể là mua vật phẩm hay là đấu giá vật phẩm, bọn họ đều sẽ được trích phần trăm nhất định.
Nếu người được mời mua hoặc là bán càng nhiều, phần trăm bọn họ có được sẽ càng nhiều, cho nên bọn họ chọn người cũng vô cùng thận trọng.
Nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, người nên chọn đã sớm được chọ nhết rồi, hiện giờ bọn họ xem như là đang nhặt đồ sót.
Nam tử trung niên khuôn mặt gầy gò này vô cùng khôn khéo, vừa lấy được danh ngạch liền vội vàng chạy tới mời Long Trần, sợ bị người khác đoạt mất.
Biết sao được, hiện giờ Long Trần là nhân vật nổi bật nhất trong thế hệ trẻ tuổi của đế đô, đây tuyệt đối là một con cá lớn có tiềm lực.
- Đây là minh bài của tiểu tử, xin thế tử đại nhân xem qua.
Nói xong đưa cho Long Trần một tấm tạp phiến nho nhỏ.
- Phú Quý?
Long Trần không khỏi mỉm cười.
- Ha ha, ta xuất thân nghèo khó, cha mẹ hy vọng ta có thể đại phú đại quý, cho nên mới đặt cái tên này, khiến thế tử chê cười rồi.
Nam tử trung niên có chút ngượng ngùng cười nói.
Hắn nói như vậy, khiến cho Long Trần cũng không tiện cười nữa, gật đầu nói:
- Ta cũng rất có hứng thú với hội đấu giá, ngoài ra ta quả thực có đồ muốn đấu giá ở chỗ ngươi, không biết thủ tục thế nào nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất