Chương 75: Thua rồi? (1)
- Long Trần!
Một tiếng rít đâm phá màng nhĩ của mọi người, giống như lệ quỷ đòi mạng, khiến người ta sởn gai ốc.
Thanh âm đó phát ra từ trong miệng Hạ Bạch Trì, Hạ Bạch Trì lúc này sắc mặt dữ tợn, dung nhan vặn vẹo biến hình, nhìn chằm chằm Long Trần.
Vừa rồi nàng ta đã tìm được điểm tới hạn của Ngưng Huyết Quả đó, có thể biết dạng hỏa hậu gì là thích hợp để chiết xuất nó nhất.
Nhưng bị Long Trần làm giật mình, hỏa diễm tăng lên một chút, chờ nàng ta muốn thu hồi thì đã không còn kịp rồi, một Ngưng Huyết Quả ba trăm năm cực kỳ quý giá cứ như vậy không còn nữa, khiến trong lòng nàng ta như nhỏ máu.
- Khụ khụ, ngại quá, ta có thói quen trước khi luyện đan thì hắng giọng làm dịu cổ họng, vì sợ làm ngươi giật mình nên mới ho trước hai tiếng, chính là muốn nói với ngươi, ta cũng bắt đầu luyện đan, ngại quá.
Long Trần áy náy nói.
Cố ý, tuyệt đối là cố ý, cho dù người mù cũng có thể nhìn ra được, hai mắt Hạ Bạch Trì đều sắp phun ra lửa rồi.
Nhưng nàng ta lại không làm gì được Long Trần, ở trong các quy tắc cũng không quy định đối phương không thể phát ra âm thanh, lần này đến phiên nàng ta phải ngậm bồ hòn làm ngọt.
- Trấn định!
Vệ Thương quát lạnh một tiếng, mới khiến Hạ Bạch Trì chậm rãi áp chế lại hỏa khí, nếu không tỉnh táo lại, khả năng thất bại của nàng ta sẽ còn lớn hơn.
- Ta rất trấn định, không cần ngươi quan tâm.
Long Trần lạnh lùng đốp lại một câu.
- Tiểu thư ngu ngốc, hay là ngươi cứ tiếp tục luyện đi, lần sau ta sẽ tận lực khiến thanh âm được phát ra nhỏ nhất, ngươi thấy có được không?
Hạ Bạch Trì không hề để ý tới Long Trần, mặt tái nhợt, từ trong giới chỉ lấy ra hai mảnh vải bịt chặt lỗ tai, như vậy thì liền cần lo Long Trần khiến nàng ta giật mình nữa.
Khiến Long Trần không biết nói gì là, Hạ Bạch Trì lại lấy ra một Ngưng Huyết Quả khác, không ngờ còn được dùng rồi, khiến Long Trần có chút buồn bực.
Có điều hiện giờ người ta có phòng bị, giở lại trò cũ hiển nhiên là khó có thể thấy hiệu quả, chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Vù.
Lòng bàn tay Long Trần vươn ra, một đạo hỏa diễm màu vàng bốc lên, khiến đồng tử Vệ Thương co rút lại là hỏa diễm của Long Trần không ngờ không kém hơn Hạ Bạch Trì là bao nhiêu.
Nhìn đan hỏa của Long Trần, Vân Kỳ Đại Sư hơi kinh hãi, đan hỏa của Long Trần so với lần trước khi luyện đan thì cường đại hơn rất nhiều.
- Ha ha ta, đã nói rồi, Long ca tuyệt đối không thành vấn đề, các ngươi xem đi, trên tay Long ca cũng cháy lên kìa.
Vu Mập đắc ý nói.
Đám người Thạch Phong lần đầu tiên nhìn thấy Long Trần ngưng tụ đan hỏa, trong lòng cũng vững tâm hơn không ít, điều này chứng minh Long Trần quả thật là một vị đan đồ.
Nhưng đan hỏa của Long Trần lại khiến rất nhiều người kinh hãi, tuy bọn họ suy đoán Long Trần có khả năng cũng là một đan đồ, nhưng khi nhìn thấy đan hỏa thực sự thì vẫn bị chấn động không nhẹ.
Trong hai tháng ngắn ngủi bỗng nhiên tạo ra một đan đồ? Mọi người nhìn về phía Vân Kỳ Đại Sư đang ngồi trên đài, trong lòng tràn ngập kính sợ.
Vân Kỳ Đại Sư lại cười khổ trong lòng, chỉ có hắn biết, thuật luyện đan của Long Trần căn bản không phải là hắn dạy, xem ra trên người Long Trần này có không ít bí mật.
Sở Dao nhìn Long Trần chuyên chú ngưng tụ đan hỏa, sau khi đợi đan hỏa ổn định, cũng bắt đầu làm ấm lò, động tác thong dong, vẻ mặt lạnh lùng, khiến tâm tình vốn đang khẩn trương của Sở Dao cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Long Trần thấy Hạ Bạch Trì đã bắt đầu chiết xuất Ngưng Huyết Quả một cách ổn định, có lòng muốn "chào hỏi" nàng ta, có điều nghĩ lại thấy chắc hy vọng thành công không lớn, lại có thể khiến người ta nhạo báng, nên đành bỏ, cũng bắt đầu tinh luyện Ngưng Huyết Quả.
Ngưng Huyết Quả của Long Trần chỉ to bằng long nhãn, so với Ngưng Huyết Quả bọn trăm năm to bằng nắm tay trẻ con của Hạ Bạch Trì thì kém hơn rất nhiều.
Không chỉ kích thước kém hơn, tinh hoa bên trong cũng kém hơn rất nhiều, có thể nói là ngay ở vạch xuất phát Long Trần đã không chỉ thua một bậc, đây hoàn toàn không phải là một hồi tỷ thí công bằng.
Long Trần hiện giờ chỉ có thể tận lực loại bỏ tạp chất trong Ngưng Huyết Quả, đề thăng phẩm chất đan dược, hắn khởi bước đã chịu thiệt, chỉ có thể bù đắp từ chỗ khác.
Vù.
Đột nhiên hỏa diễm nổi lên, đan hỏa của Long Trần bao phủ toàn bộ lò đan, hỏa diễm khủng bố khiến người chung quanh đều cảm thấy nóng rực.
- Linh hồn chi lực cường đại quá.
Lần này ngay cả Vệ Thương cũng động dung, Long Trần dùng Linh hồn chi lực làm dầu để giữ lửa, còn phân ra một bộ phận Linh hồn chi lực bảo hộ tinh hoa trong Ngưng Huyết Quả không bị xói mòn, cách làm như vậy thật sự quá điên cuồng.
Có điều sau khi động dung, khóe miệng Vệ Thương lại hiện lên một nụ cười lạnh, Linh hồn chi lực rất cường đại, có điều Ngưng Huyết Quả năm mươi năm sao có thể so sánh với Ngưng Huyết Quả trăm năm? Huống chi đó là Ngưng Huyết Quả ba trăm năm.
Tiền kỳ đã tiêu hao nhiều Linh hồn chi lực như vậy, đợi lúc thành đan, không đủ Linh hồn chi lực để khóa đan, vậy thì chính là chỉ có đường chết, ở trong mắt Vệ Thương, loại hành vi này rõ ràng là cách làm của kẻ tay ngang.
Trong số người ở đây, chỉ có Vân Kỳ Đại Sư là không giật mình với thủ pháp của Long Trần, trong lòng không khỏi cảm thán, cách làm xa xỉ như vậy, cũng chỉ có Long Trần mới có tư cách làm được.
Long Trần lấy ra một đống bột phấn màu đỏ từ trong lò đan, phát hiện bột phấn đỏ tươi, đốm cũng không nhiều, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Những cái đốm đó chính là tạp chất, có điều với hỏa lực hiện tại của hắn, muốn chiết xuất hoàn toàn là không có khả năng, thế này đã là cực hạn rồi.
Ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Bạch Trì, phát hiện sau khi nàng ta bịt lỗ tai, hoàn toàn mắt điếc tai ngơ đối với chuyện ngoại giới, hiệu suất cực nhanh, bên cạnh còn đặt một đống bột phấn màu đỏ.
Đó chính là bột của Ngưng Huyết Quả, khiến đồng tử của Long Trần co rút lại là, Ngưng Huyết Quả ba trăm năm đúng là khác thật, bột phấn tươi hơn nhiều so với của Long Trần, tạp chất cũng ít hơn.
Long Trần không khỏi chau mày, đáng giận là mình có rất nhiều thuật luyện đan cao siêu, lại không dám sử dụng, nếu bị tên hỗn đản Vệ Thương này nhìn ra điều kỳ quái trong đó, tất nhiên sẽ đối phó mình.
Đi bước nào hay bước đó vậy, nếu thật sự không được thì bất chấp mọi giá, dù sao tuyệt đối cũng không thể thua.
Luyện hóa từng viên thảo dược thành phấn, tính toán thời gian, đã qua nửa canh giờ rồi, khi lại nhìn về phía Hạ Bạch Trì, bên nàng ta đã đóng lò, bắt đầu luyện đan.
Sau khi đóng lò thì trên cơ bản đã định hình, trừ một khâu tụ đan cuối cùng ra thì không có chỗ nào dễ xảy ra sai sót nữa.
Một tiếng rít đâm phá màng nhĩ của mọi người, giống như lệ quỷ đòi mạng, khiến người ta sởn gai ốc.
Thanh âm đó phát ra từ trong miệng Hạ Bạch Trì, Hạ Bạch Trì lúc này sắc mặt dữ tợn, dung nhan vặn vẹo biến hình, nhìn chằm chằm Long Trần.
Vừa rồi nàng ta đã tìm được điểm tới hạn của Ngưng Huyết Quả đó, có thể biết dạng hỏa hậu gì là thích hợp để chiết xuất nó nhất.
Nhưng bị Long Trần làm giật mình, hỏa diễm tăng lên một chút, chờ nàng ta muốn thu hồi thì đã không còn kịp rồi, một Ngưng Huyết Quả ba trăm năm cực kỳ quý giá cứ như vậy không còn nữa, khiến trong lòng nàng ta như nhỏ máu.
- Khụ khụ, ngại quá, ta có thói quen trước khi luyện đan thì hắng giọng làm dịu cổ họng, vì sợ làm ngươi giật mình nên mới ho trước hai tiếng, chính là muốn nói với ngươi, ta cũng bắt đầu luyện đan, ngại quá.
Long Trần áy náy nói.
Cố ý, tuyệt đối là cố ý, cho dù người mù cũng có thể nhìn ra được, hai mắt Hạ Bạch Trì đều sắp phun ra lửa rồi.
Nhưng nàng ta lại không làm gì được Long Trần, ở trong các quy tắc cũng không quy định đối phương không thể phát ra âm thanh, lần này đến phiên nàng ta phải ngậm bồ hòn làm ngọt.
- Trấn định!
Vệ Thương quát lạnh một tiếng, mới khiến Hạ Bạch Trì chậm rãi áp chế lại hỏa khí, nếu không tỉnh táo lại, khả năng thất bại của nàng ta sẽ còn lớn hơn.
- Ta rất trấn định, không cần ngươi quan tâm.
Long Trần lạnh lùng đốp lại một câu.
- Tiểu thư ngu ngốc, hay là ngươi cứ tiếp tục luyện đi, lần sau ta sẽ tận lực khiến thanh âm được phát ra nhỏ nhất, ngươi thấy có được không?
Hạ Bạch Trì không hề để ý tới Long Trần, mặt tái nhợt, từ trong giới chỉ lấy ra hai mảnh vải bịt chặt lỗ tai, như vậy thì liền cần lo Long Trần khiến nàng ta giật mình nữa.
Khiến Long Trần không biết nói gì là, Hạ Bạch Trì lại lấy ra một Ngưng Huyết Quả khác, không ngờ còn được dùng rồi, khiến Long Trần có chút buồn bực.
Có điều hiện giờ người ta có phòng bị, giở lại trò cũ hiển nhiên là khó có thể thấy hiệu quả, chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Vù.
Lòng bàn tay Long Trần vươn ra, một đạo hỏa diễm màu vàng bốc lên, khiến đồng tử Vệ Thương co rút lại là hỏa diễm của Long Trần không ngờ không kém hơn Hạ Bạch Trì là bao nhiêu.
Nhìn đan hỏa của Long Trần, Vân Kỳ Đại Sư hơi kinh hãi, đan hỏa của Long Trần so với lần trước khi luyện đan thì cường đại hơn rất nhiều.
- Ha ha ta, đã nói rồi, Long ca tuyệt đối không thành vấn đề, các ngươi xem đi, trên tay Long ca cũng cháy lên kìa.
Vu Mập đắc ý nói.
Đám người Thạch Phong lần đầu tiên nhìn thấy Long Trần ngưng tụ đan hỏa, trong lòng cũng vững tâm hơn không ít, điều này chứng minh Long Trần quả thật là một vị đan đồ.
Nhưng đan hỏa của Long Trần lại khiến rất nhiều người kinh hãi, tuy bọn họ suy đoán Long Trần có khả năng cũng là một đan đồ, nhưng khi nhìn thấy đan hỏa thực sự thì vẫn bị chấn động không nhẹ.
Trong hai tháng ngắn ngủi bỗng nhiên tạo ra một đan đồ? Mọi người nhìn về phía Vân Kỳ Đại Sư đang ngồi trên đài, trong lòng tràn ngập kính sợ.
Vân Kỳ Đại Sư lại cười khổ trong lòng, chỉ có hắn biết, thuật luyện đan của Long Trần căn bản không phải là hắn dạy, xem ra trên người Long Trần này có không ít bí mật.
Sở Dao nhìn Long Trần chuyên chú ngưng tụ đan hỏa, sau khi đợi đan hỏa ổn định, cũng bắt đầu làm ấm lò, động tác thong dong, vẻ mặt lạnh lùng, khiến tâm tình vốn đang khẩn trương của Sở Dao cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Long Trần thấy Hạ Bạch Trì đã bắt đầu chiết xuất Ngưng Huyết Quả một cách ổn định, có lòng muốn "chào hỏi" nàng ta, có điều nghĩ lại thấy chắc hy vọng thành công không lớn, lại có thể khiến người ta nhạo báng, nên đành bỏ, cũng bắt đầu tinh luyện Ngưng Huyết Quả.
Ngưng Huyết Quả của Long Trần chỉ to bằng long nhãn, so với Ngưng Huyết Quả bọn trăm năm to bằng nắm tay trẻ con của Hạ Bạch Trì thì kém hơn rất nhiều.
Không chỉ kích thước kém hơn, tinh hoa bên trong cũng kém hơn rất nhiều, có thể nói là ngay ở vạch xuất phát Long Trần đã không chỉ thua một bậc, đây hoàn toàn không phải là một hồi tỷ thí công bằng.
Long Trần hiện giờ chỉ có thể tận lực loại bỏ tạp chất trong Ngưng Huyết Quả, đề thăng phẩm chất đan dược, hắn khởi bước đã chịu thiệt, chỉ có thể bù đắp từ chỗ khác.
Vù.
Đột nhiên hỏa diễm nổi lên, đan hỏa của Long Trần bao phủ toàn bộ lò đan, hỏa diễm khủng bố khiến người chung quanh đều cảm thấy nóng rực.
- Linh hồn chi lực cường đại quá.
Lần này ngay cả Vệ Thương cũng động dung, Long Trần dùng Linh hồn chi lực làm dầu để giữ lửa, còn phân ra một bộ phận Linh hồn chi lực bảo hộ tinh hoa trong Ngưng Huyết Quả không bị xói mòn, cách làm như vậy thật sự quá điên cuồng.
Có điều sau khi động dung, khóe miệng Vệ Thương lại hiện lên một nụ cười lạnh, Linh hồn chi lực rất cường đại, có điều Ngưng Huyết Quả năm mươi năm sao có thể so sánh với Ngưng Huyết Quả trăm năm? Huống chi đó là Ngưng Huyết Quả ba trăm năm.
Tiền kỳ đã tiêu hao nhiều Linh hồn chi lực như vậy, đợi lúc thành đan, không đủ Linh hồn chi lực để khóa đan, vậy thì chính là chỉ có đường chết, ở trong mắt Vệ Thương, loại hành vi này rõ ràng là cách làm của kẻ tay ngang.
Trong số người ở đây, chỉ có Vân Kỳ Đại Sư là không giật mình với thủ pháp của Long Trần, trong lòng không khỏi cảm thán, cách làm xa xỉ như vậy, cũng chỉ có Long Trần mới có tư cách làm được.
Long Trần lấy ra một đống bột phấn màu đỏ từ trong lò đan, phát hiện bột phấn đỏ tươi, đốm cũng không nhiều, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Những cái đốm đó chính là tạp chất, có điều với hỏa lực hiện tại của hắn, muốn chiết xuất hoàn toàn là không có khả năng, thế này đã là cực hạn rồi.
Ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Bạch Trì, phát hiện sau khi nàng ta bịt lỗ tai, hoàn toàn mắt điếc tai ngơ đối với chuyện ngoại giới, hiệu suất cực nhanh, bên cạnh còn đặt một đống bột phấn màu đỏ.
Đó chính là bột của Ngưng Huyết Quả, khiến đồng tử của Long Trần co rút lại là, Ngưng Huyết Quả ba trăm năm đúng là khác thật, bột phấn tươi hơn nhiều so với của Long Trần, tạp chất cũng ít hơn.
Long Trần không khỏi chau mày, đáng giận là mình có rất nhiều thuật luyện đan cao siêu, lại không dám sử dụng, nếu bị tên hỗn đản Vệ Thương này nhìn ra điều kỳ quái trong đó, tất nhiên sẽ đối phó mình.
Đi bước nào hay bước đó vậy, nếu thật sự không được thì bất chấp mọi giá, dù sao tuyệt đối cũng không thể thua.
Luyện hóa từng viên thảo dược thành phấn, tính toán thời gian, đã qua nửa canh giờ rồi, khi lại nhìn về phía Hạ Bạch Trì, bên nàng ta đã đóng lò, bắt đầu luyện đan.
Sau khi đóng lò thì trên cơ bản đã định hình, trừ một khâu tụ đan cuối cùng ra thì không có chỗ nào dễ xảy ra sai sót nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất