Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 86: Thú tu (2)

Trước Sau
Sở Dao kinh hãi, nàng chú ý tới sắc mặt của Vân Kỳ đại sư, vội vàng hỏi:

- Đại sư, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, Hoàng Thường đến cùng là người hay thú?

Vân Kỳ đại sư ngưng trọng nói:

- Hoàng Thường kia lai lịch không đơn giản, lại là một Thú Tu Giả, tuy chỉ nắm giữ một chút da lông, thế nhưng thú hóa như vậy, sẽ làm sức chiến đấu của hắn tăng lên rất nhiều.

Cái gọi là thú tu, là một loại truyền thừa cực kỳ mạnh mẽ, bọn hắn thông qua luyện hóa tinh huyết của Ma Thú, để cho mình nắm giữ một phần năng lực của Ma Thú.

Như vậy sẽ để tu luyện giả nhận được lực lượng của Ma Thú, tuy chỉ là số ít, thế nhưng lực lượng của Ma Thú quá mạnh mẽ, cho dù là một phần nhỏ cũng cực kỳ khủng bố.

Hoàng Thường rất tự phụ, từ khi hắn luyện hóa được tinh huyết của Ma Thú, ở cùng cấp hầu như không mấy người có thể trụ được mười chiêu.

Hai năm gần đây, hắn đi theo bên người Hạ Trường Phong, vẫn biết điều làm việc, chưa từng bại lộ qua thực lực chân chính của mình.

Ngày hôm nay không nghĩ tới cho dù dùng hết lực lượng, cũng không cách nào vượt qua thiếu niên trước mắt, để trong lòng hắn cực kỳ phẫn nộ.

Vừa nãy nhìn thấy Hạ Trường Phong gật đầu, hắn rốt cục không kiêng dè gì nữa, sử dụng tuyệt chiêu của mình... thú hóa.

- Nhìn màu sắc bộ lông trên người hắn, hẳn là luyện hóa tinh huyết của Ma Thú cấp hai đỉnh cao Hoàng Nhan Ma Lang, ngươi không cần lo lắng, thời khắc Long Trần nguy nan, ta sẽ xuất thủ, hừ, ta ngược lại muốn xem xem, trong hồ lô của bọn hắn bán thuốc gì.

Thấy Sở Dao lo lắng, Vân Kỳ an ủi, lại nhìn Vệ Thương vẻ mặt đắc ý, khóe miệng không khỏi cười gằn.

Lúc này toàn trường đều sợ hãi nhìn Hoàng Thường, không tự chủ được lui về phía sau thật xa, phảng phất như chỉ có khoảng cách đủ xa, mới có thể làm cho bọn hắn sản sinh ra cảm giác an toàn.

Long Trần cũng khiếp sợ nhìn Hoàng Thường, hắn cảm nhận được khí tức tử vong, hơn nữa còn cực kỳ nồng nặc.



Hắn dung hợp linh hồn của Đan Đế, nên nhận biết khí tức nguy hiểm cực kỳ nhạy bén, cảm giác như vậy, nói rõ lúc này Hoàng Thường rất nguy hiểm.

Nhìn bàn tay của mình, năm móng tay giống như móc sắt, Hoàng Thường ngước nhìn Long Trần, âm thanh như sắt thép ma sát khiến người khó chịu:

- Tiểu tử, còn có di ngôn gì muốn nói không?

Long Trần đè xuống vẻ sợ hãi trong lòng, vật kia chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ làm mình rơi vào tuyệt cảnh, hắn nhất định phải khắc phục.

Lúc này bắp thịt cả người Hoàng Thường nhô lên, lông mao dựng đứng, răng nanh sắc bén, nhìn không khác gì quái vật hình người.

- Ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.

Long Trần nói.

- Hỏi đi, coi như nguyện vọng trước khi chết của ngươi.

Hoàng Thường cười nói.

- Ta muốn hỏi, cha mẹ của ngươi đến cùng là người hay thú? Làm sao lại sinh ra tạp chủng như ngươi? Hay ngươi là nhân thú tạp giao?

Long Trần nghi hoặc hỏi.

- Hô.

Trả lời Long Trần là năm móng tay giống như móc sắt, mang theo kình phong sắc bén cắt ra không khí, chờ Long Trần phát hiện, nó đã đến trước ngực hắn rồi.

Long Trần giật nảy mình, hầu như theo bản năng hóp ngực lại, đồng thời nhún chân lui nhanh ra sau.



- Xì.

Long Trần phản ứng nhanh chóng, tuy né được công kích, nhưng quần áo trước ngực vẫn bị cắt ra năm lỗ hổng, đồng thời trên da xuất hiện năm vết thương, máu tươi chậm rãi chảy xuống.

Trong lòng Long Trần hoảng hốt, tốc độ thật nhanh, công kích thật sắc bén, vừa nãy nếu như chậm một bước, e rằng mình đã trở thành tử thi rồi.

Sự tình phát sinh quá nhanh, giống như điện quang hỏa thạch, chờ tất cả mọi người phản ứng lại, một chiêu cũng đã kết thúc.

- Miệng của ngươi thật làm cho người ta chán ghét, vì trừng phạt, ta sẽ xé ngươi thành mảnh vỡ.

Hoàng Thường thè lưỡi liếm vết máu ở trên móng tay.

Long Trần hít sâu một hơi, tập trung toàn bộ lực chú ý, thần thức vận chuyển, vừa nãy do bất cẩn, hắn suýt chút nữa bị mổ bụng rồi.

Sai lầm như vậy một lần cũng đủ chết người, nếu như lại có lần thứ hai, hắn sẽ trở thành tử thi, lần thứ nhất Long Trần cảm thấy có chút sợ hãi, đồng thời không biết tại sao, hắn lại cảm giác được một tia hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào.

Hắn không biết là, thời điểm mình bị tử vong uy hiếp, Phong Phủ Tinh ở dưới tình huống không bị hắn điều động, lại chậm rãi vận chuyển, đang phát sinh một loại biến hóa nào đó.

Chỉ có điều Long Trần không có nhận ra, hiện tại toàn bộ lực chú ý của hắn đều tập trung ở ngoại giới, tập trung vào trên người Hoàng Thường, cái tốc độ kia giống như quỷ mị, để hắn có chút bất cẩn.

- Xé ta thành mảnh vỡ? Chỉ bằng một tạp chủng như ngươi? Lão tử đúng là không tin.

Long Trần liếc mắt nhìn Hoàng Thường, vẻ mặt xem thường, bất quá thời điểm nói chuyện, thần thức lại vận chuyển tới cực hạn, thay thế con mắt nắm giữ động tác của Hoàng Thường.

- Muốn chết.

Quả nhiên sau khi Hoàng Thường thú hóa, càng dễ bị làm cho tức giận, giống như cuồng phong lao về phía Long Trần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau