Chương 21: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 1
Từ triều đại cổ kính đến hiện đại, Lâm Uyên nhìn hết thảy trước mắt nhất thời có chút xa lạ. Từ trong trí nhớ biết được hắn là người thừa kế hào môn, là tổng giám đốc của một công ty lớn, thủ đoạn sắc bén. Từ nhỏ cuộc sống an nhàn sung sướng, tự phụ lãnh khốc. Coi như là thượng tầng danh lưu, nhưng cảnh đẹp không dài, mạt thế đã tới. Số tiền khổng lồ trên tài khoản trở thành con số, tiền thành giấy, những gì hắn có cũng không thể làm cho hắn sống tốt hơn trong mạt thế này.
Bởi vì là cuối tuần, hiện tại Lâm Uyên đang ở trong biệt thự của hắn, tuy rằng diện tích rộng rãi nhưng ít người, tang thi không dày đặc, vì lúc đầu mọi người không kịp phản ứng nên ở ngoài bị tang thi cắn ra, thì cũng không có đại lượng thương vong. Mọi người nhanh chóng biết được tình hình hiện tại từ TV và internet.
Chỗ Lâm Uyên ở hiện tại không có gì nguy hiểm, tang thi cũng là ở xa xa chậm rãi du đãng, trước mắt trốn trong biệt thự rất an toàn, nhưng thức ăn trong tủ lạnh thì không nhiều lắm, nhanh nhất hôm nay, chậm nhất ngày mai hắn cũng nên ra ngoài tìm kiếm đồ ăn.
Từ trên mạng biết được, tình hình thành phố S đã ổn định, xuất động quân đội thanh trừ tang thi trong thành, thành lập căn cứ an toàn sơ bộ. Người dân gần thành phố đều đang chạy tới thành phố S.
Không nhìn thấy nhân vật trong cốt truyện, Lâm Uyên cũng không biết được cốt truyện, cứu vớt thế giới chẳng lẽ chính là giết hết tất cả tang thi, cứu vớt mạt thế?
Đại phản diện điên cuồng trong thế giới đang nhiệt tình hủy diệt thế giới, hay nói cách khác mạt thế là do đại phản diện gây ra? Vậy chẳng phải hắn đã trễ một bước sao?
Lâm Uyên thu thập một ít quần áo cùng vật tư, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai hắn phải đi tìm đồ ăn, không nhất định sẽ trở lại biệt thự, cho nên mấy thứ này vẫn là mang theo bên người tốt hơn.
Buổi chiều, một hồi tiếng động cơ ô tô truyền đến, Lâm Uyên từ cửa sổ trên lầu mơ hồ nhìn thấy trên xe có vài người ngồi, lưu loát xử lý mấy tang thi đã du đãng cả ngày.
Hầu như ai cũng biết điểm yếu của của tang thi là ở cổ, nhưng dù sao cũng có hình dạng con người, vừa tiến vào mạt thế, ai đều là người thường, căn bản vẫn chưa chuẩn bị tâm lý chém đầu tang thi.
Xe dừng trước cửa nhà hắn, hệ thống chống trộm và an ninh của biệt thự Lâm Uyên đều là mới nhất, từ camera giám sát cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng ở cửa.
Chỉ là, Lâm Uyên nhìn thanh niên trong camera giám sát, đi xuống lầu.
Mấy người đang nghiên cứu khóa trí năng ở cửa, bỗng nhiên thấy chủ nhân xuất hiện, đều có chút ngượng ngùng.
"Anh bạn, chúng ta không phải người xấu, không biết nơi này còn có người ở, anh yên tâm, chúng tôi chính là tìm chỗ ở một đêm. Anh chỉ có một mình? Anh có muốn đi đến căn cứ an toàn với chúng tôi không? Có thể cùng làm bạn đồng hành."
Lâm Uyên mở khóa cửa, "Vào đi." Nói xong liền ở phía trước dẫn đường. Phòng khách tầng một được trang trí khiêm tốn sang trọng, đồ trang trí trông không rẻ. Mấy người tiến vào nhìn đến líu lưỡi, chậc chậc, nếu là bọn họ, dùng mấy năm tiền lương cũng không mua nổi một cái nhà vệ sinh. Bọn họ tiến vào thấy trong sân còn có cái ao nhỏ, thật sự là cuộc sống của kẻ có tiền vạn ác.
Bất quá phải nghĩ lại, thế đạo hiện nay, những thứ này một chút tác dụng cũng không có, khắp nơi đều là nhà hoang cùng biệt thự, nghĩ như vậy, trong lòng ngược lại cân bằng lên.
"Mấy người cứ tự nhiên, nơi này không có gì để ăn, buổi tối tự mình tìm chỗ ở, lầu hai có phòng khách, lầu một có phòng của một dì đang ở."
Trong đó có mấy người hiếm lạ đi tới đi lui, muốn nhìn thoáng qua phương dung của biệt thự trong truyền thuyết. Trong đó có một thanh niên trầm mặc, quanh thân lạnh như băng sương, từ lúc mới bắt đầu đến bây giờ cũng chỉ mặt lạnh không nói một lời.
Tễ Nguyệt, Lâm Uyên ở trong lòng nỉ non một tiếng, vì sao đại phản diện của thế giới này lại có tên cùng dung mạo giống như Tễ Nguyệt? Thoạt nhìn giống bộ dáng sau khi Tễ Nguyệt trưởng thành.
Sau khi nhìn thấy đại phản diện, cốt truyện cũng theo đó mà đến. Lâm Uyên mặt không đổi sắc tự mình lên lầu ba trở về phòng.
Mấy người lưu lại nhìn bóng lưng hắn thì thầm, "Đây có phải là hình mẫu của tổng tài bá đạo trên TV hay không?"
"Bộ dạng tốt, dáng người tốt, lại nhiều tiền, sao chênh lệch giữa người với người lại lớn như vậy."
"Được rồi, thế đạo này, có thể sống sót mới là lẽ phải, bộ dạng đẹp có ích lợi gì, một cái tiểu bạch kiểm."
Tiếng ma sát chói tai của ghế dựa trên sàn nhà ngăn lại tiếng nói chuyện, mấy người khác nhìn Tễ Nguyệt vẻ mặt lạnh như băng đều ngậm miệng không nói. Chờ Tễ Nguyệt rời đi mới thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ cũng không quên, y là người đầu tiên ở trong cửa hàng dứt khoát lưu loát giết tang thi, bọn họ mới có thể trốn thoát.
Bất kể là thân thủ của đối phương hay là tính cách hung ác lãnh khốc, bọn họ đều không dám làm càn trước mặt y.
Sau khi Tễ Nguyệt ở thế giới trước chết đi, Lâm Uyên liền rời đi, lần thứ hai nhìn thấy gương mặt quen thuộc này, trong lòng Lâm Uyên nổi lên gợn sóng rất nhỏ.
Nhân vật chính trong cốt truyện là trúc mã của hắn, Cố Thanh Viễn, tiến sĩ sinh học, chỉ số IQ cao, tuổi còn trẻ đã xuất bản nhiều bài báo, tham gia vào rất nhiều dự án lớn, và đã nộp đơn xin nhiều bằng sáng chế. Chỉ là EQ có chút thấp, phương diện giao tiếp giữa người với người ngây thơ đơn thuần làm cho người ta không thể tin được.
Trong giới những người có cấp bậc như bọn họ khá hỗn loạn, Cố Thanh Viễn chính là một dòng nước trong, người khác âm thầm cười nhạo khinh bỉ, nhưng không ai dám nói không bị Cố Thanh Viễn sạch sẽ như vậy hấp dẫn.
Sau khi mạt thế đến, đoàn đội do Cố Thanh Viễn suất lĩnh đã trở thành hy vọng nghiên cứu chế tạo virus tang thi. Nhà nước đã gửi quân đội để bảo vệ họ đến căn cứ. Ở chung suốt dọc đường đi, tiểu đội trưởng lâm thời Tả Thần yêu Cố Thanh Viễn, nhưng không nói ra, chỉ yên lặng thủ hộ.
Trên đường gặp tang thi cao cấp, Cố Thanh Viễn cùng bọn họ bị tách ra, được Bạch Lê Hạo cứu. Bạch Lê Hạo trước mạt thế chính là một thiếu gia phong lưu, sau mạt thế thức tỉnh dị năng kim loại, là lão đại trong đội ngũ, nhìn Cố Thanh Viễn lớn lên tốt, thanh tuyển nhã nhọc, liền ép buộc Cố Thanh Viễn làm bạn giường của hắn ta.
Cố Thanh Viễn chỉ thức tỉnh dị năng chữa bệnh, không có tính công kích gì, nên luôn được Bạch Lê Hạo bảo hộ, sau khi trải qua một loạt chuyện, Bạch Lê Hạo yêu Cố Thanh Viễn, vốn chỉ là một thứ giết thời gian, hiện tại đã trở thành người yêu mà gã đặt trên đầu quả tim, chỉ là Cố Thanh Viễn vẫn chán ghét sợ hãi Bạch Lê Hạo như trước, điều này làm cho Bạch Lê Hạo nôn nóng lại phẫn nộ cùng hối hận, thống hận lúc trước đối với Cố Thanh Viễn như vậy, rất là ngược thân ngược tâm một phen.
Cố Thanh Viễn theo Bạch Lê Hạo an toàn đến căn cứ, sau đó bị lãnh đạo căn cứ đón đi, mỗi ngày chuyên chú nghiên cứu trong phòng thí nghiệm.
Phương gia ở trước mạt thế mấy đời tham gia chính trị, nội tình thâm hậu, lại bởi vì trong quá trình đầu xây dựng căn cứ cung cấp vật tư cùng nhân lực, chiếm được một chỗ đứng trong căn cứ. Trưởng tử Phương gia Phương Dập thích Cố Thanh Viễn tâm hoài thiên hạ vô cùng tốt đẹp này, nhìn cậu vì nghiên cứu mất ăn mất ngủ, không để ý thân thể của mình, trong lòng rất đau lòng, vì thế tìm mọi cách chiếu cố cậu.
Cố Thanh Viễn bởi vì chuyện Bạch Lê Hạo, đối với nam nhân có mâu thuẫn và bài xích rất mạnh, nhưng dưới sự dịu dàng săn sóc của Phương Dập, chậm rãi dỡ bỏ bài xích trong lòng, cùng Phương Dập quan hệ thân mật.
Cố Thanh Viễn cùng Phương Dập mập mờ kích thích Tả Thần cùng Bạch Lê Hạo, dưới sự tấn công từ ba phía, Cố Thanh Viễn bị kẹp ở giữa cảm thấy rất khó xử. Ba người đau lòng cậu, không đành lòng để cậu khó xử, vì thế mỗi người lui một bước, chấp nhận sự tồn tại của nhau.
Vì bảo vệ người yêu chung của bọn họ, Phương Dập trở thành thủ lĩnh căn cứ này, với sự ủng hộ của thế lực quân đội Tả Thần, còn có sự ủng hộ của dị năng cường giả do Bạch Lê Thần đại biểu.
Lâm Uyên và Tễ Nguyệt hai người xuất hiện trong cốt truyện không nhiều lắm, nhưng lại có ảnh hưởng trọng yếu.
Tễ Nguyệt trong lúc chạy trốn đi ngang qua biệt thự của Lâm Uyên, vì thế Lâm Uyên liền theo bọn họ kết bạn mà đi.
Trên đường đi, Tễ Nguyệt cùng người trong đội ngũ lục tục thức tỉnh dị năng, an toàn của bọn họ có chút bảo đảm. Trong đó thực lực của Tễ Nguyệt mạnh nhất, thăng cấp nhanh nhất, trong đội ngũ liền chậm rãi mặc định Tễ Nguyệt là lão đại, nghe y chỉ huy.
Tễ Nguyệt trước mạt thế đã thầm mến Lâm Uyên, bởi vì chênh lệch lớn giữa hai người mà không có giao tình gì, sau khi mạt thế đến, Tễ Nguyệt cố ý đi đến biệt thự của Lâm Uyên, xem hắn có an toàn hay không, sau đó kết bạn mà đi, trong lòng Tễ Nguyệt đừng nói là có bao nhiêu kích động cùng cao hứng.
Bởi vì muốn bảo vệ Lâm Uyên, Tễ Nguyệt giết tang thi cùng tìm vật tư đều rất cố gắng cùng tích cực, bởi vậy thực lực cũng tăng trưởng nhanh nhất.
Người đồng hành ngay từ đầu thực lực cũng không sai biệt lắm, thậm chí vì Lâm Uyên trước mạt thế quá ưu việt, nên trở thành nhân vật trọng yếu trong đội ngũ, nhưng những người khác đều thức tỉnh dị năng, chỉ có Lâm Uyên là người thường nên dần dần mất đi hào quang, trở thành tồn tại tầng chót.
Giai cấp mới dần dần phân chia và hình thành, thân phận địa vị, tài phú cùng trình độ học vấn trước mạt thế hiện tại không đáng nói đến, có thực lực có thể sống sót mới là trọng yếu nhất, cường giả vi tôn.
Lâm Uyên không cách nào thích ứng với hoàn cảnh sống sa sút ở mạt thế này. Hắn không thể chịu đựng được việc ăn thức ăn và đồ uống đã hết hạn, thậm chí ngồi xổm trên mặt đất thô ráp ăn ngoài trời như vậy. Cũng chịu không nổi quần áo giá rẻ trên người, cho tới nay hắn vẫn mặc quần áo đặt may. Cho dù không phải may riêng, nhưng để hắn mặt quần áo không biết tên lại không vừa người ở cửa hàng ven đường, loại vật liệu thô ráp kém chất lượng này quả thực làm cho người ta đau đầu.
Cho nên khi nhận thấy Tễ Nguyệt thân là dị năng giả có hảo cảm với hắn, Lâm Uyên liền ở cùng một chỗ với y.
Là bạn trai của Tễ Nguyệt, Lâm Uyên dọc đường đi gặp phải nguy hiểm đều có Tễ Nguyệt bảo hộ, phương diện vật tư cũng không cần quan tâm, khi người khác mặt xám mày tro giết tang thi, Lâm Uyên vẫn có thể sạch sẽ, bộ dáng nhàn nhã điềm đạm phảng phất như trước mạt thế đang uống trà chiều.
Sau khi đến căn cứ, bởi vì có Tễ Nguyệt, nên cuộc sống của Lâm Uyên không khác lắm so với cuộc sống của quý công tử, cho dù hiện tại vật tư không phong phú, cuộc sống gian nan.
Đội dị năng của Tễ Nguyệt đi ra ngoài nhận nhiệm vụ, tìm chút điểm cống hiến, khi những người khác có nam có nữ có già có trẻ hơn mười người chen chúc trong một gian phòng, thì Lâm Uyên lại ở trong một tòa nhà nhỏ do Tễ Nguyệt phân phối, ăn cũng là thức ăn tinh xảo.
Dị năng giả đi ra ngoài giết tang thi, người bình thường xây dựng cơ sở hạ tầng trong căn cứ, người không có giá trị cùng điểm cống hiến ngay cả thức ăn cũng không chiếm được. Ở mạt thế không ai tâm thiện nuôi không.
Nhưng Lâm Uyên có một người bạn trai cường đại, người bạn trai này còn yêu hắn sâu đậm, biết cuộc sống trước mạt thế của hắn, còn luôn lo lắng mình không đủ tốt, không cung cấp được điều kiện sống tốt giống như trước mạt thế.
Có thể nói Lâm Uyên không chỉ không động thủ giết tang thi, ngay cả số lần nhìn thấy loại thi thể ghê tởm này ở cự ly gần cũng rất ít.
Đáng tiếc, cảnh đẹp không dài.
Bởi vì là cuối tuần, hiện tại Lâm Uyên đang ở trong biệt thự của hắn, tuy rằng diện tích rộng rãi nhưng ít người, tang thi không dày đặc, vì lúc đầu mọi người không kịp phản ứng nên ở ngoài bị tang thi cắn ra, thì cũng không có đại lượng thương vong. Mọi người nhanh chóng biết được tình hình hiện tại từ TV và internet.
Chỗ Lâm Uyên ở hiện tại không có gì nguy hiểm, tang thi cũng là ở xa xa chậm rãi du đãng, trước mắt trốn trong biệt thự rất an toàn, nhưng thức ăn trong tủ lạnh thì không nhiều lắm, nhanh nhất hôm nay, chậm nhất ngày mai hắn cũng nên ra ngoài tìm kiếm đồ ăn.
Từ trên mạng biết được, tình hình thành phố S đã ổn định, xuất động quân đội thanh trừ tang thi trong thành, thành lập căn cứ an toàn sơ bộ. Người dân gần thành phố đều đang chạy tới thành phố S.
Không nhìn thấy nhân vật trong cốt truyện, Lâm Uyên cũng không biết được cốt truyện, cứu vớt thế giới chẳng lẽ chính là giết hết tất cả tang thi, cứu vớt mạt thế?
Đại phản diện điên cuồng trong thế giới đang nhiệt tình hủy diệt thế giới, hay nói cách khác mạt thế là do đại phản diện gây ra? Vậy chẳng phải hắn đã trễ một bước sao?
Lâm Uyên thu thập một ít quần áo cùng vật tư, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai hắn phải đi tìm đồ ăn, không nhất định sẽ trở lại biệt thự, cho nên mấy thứ này vẫn là mang theo bên người tốt hơn.
Buổi chiều, một hồi tiếng động cơ ô tô truyền đến, Lâm Uyên từ cửa sổ trên lầu mơ hồ nhìn thấy trên xe có vài người ngồi, lưu loát xử lý mấy tang thi đã du đãng cả ngày.
Hầu như ai cũng biết điểm yếu của của tang thi là ở cổ, nhưng dù sao cũng có hình dạng con người, vừa tiến vào mạt thế, ai đều là người thường, căn bản vẫn chưa chuẩn bị tâm lý chém đầu tang thi.
Xe dừng trước cửa nhà hắn, hệ thống chống trộm và an ninh của biệt thự Lâm Uyên đều là mới nhất, từ camera giám sát cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng ở cửa.
Chỉ là, Lâm Uyên nhìn thanh niên trong camera giám sát, đi xuống lầu.
Mấy người đang nghiên cứu khóa trí năng ở cửa, bỗng nhiên thấy chủ nhân xuất hiện, đều có chút ngượng ngùng.
"Anh bạn, chúng ta không phải người xấu, không biết nơi này còn có người ở, anh yên tâm, chúng tôi chính là tìm chỗ ở một đêm. Anh chỉ có một mình? Anh có muốn đi đến căn cứ an toàn với chúng tôi không? Có thể cùng làm bạn đồng hành."
Lâm Uyên mở khóa cửa, "Vào đi." Nói xong liền ở phía trước dẫn đường. Phòng khách tầng một được trang trí khiêm tốn sang trọng, đồ trang trí trông không rẻ. Mấy người tiến vào nhìn đến líu lưỡi, chậc chậc, nếu là bọn họ, dùng mấy năm tiền lương cũng không mua nổi một cái nhà vệ sinh. Bọn họ tiến vào thấy trong sân còn có cái ao nhỏ, thật sự là cuộc sống của kẻ có tiền vạn ác.
Bất quá phải nghĩ lại, thế đạo hiện nay, những thứ này một chút tác dụng cũng không có, khắp nơi đều là nhà hoang cùng biệt thự, nghĩ như vậy, trong lòng ngược lại cân bằng lên.
"Mấy người cứ tự nhiên, nơi này không có gì để ăn, buổi tối tự mình tìm chỗ ở, lầu hai có phòng khách, lầu một có phòng của một dì đang ở."
Trong đó có mấy người hiếm lạ đi tới đi lui, muốn nhìn thoáng qua phương dung của biệt thự trong truyền thuyết. Trong đó có một thanh niên trầm mặc, quanh thân lạnh như băng sương, từ lúc mới bắt đầu đến bây giờ cũng chỉ mặt lạnh không nói một lời.
Tễ Nguyệt, Lâm Uyên ở trong lòng nỉ non một tiếng, vì sao đại phản diện của thế giới này lại có tên cùng dung mạo giống như Tễ Nguyệt? Thoạt nhìn giống bộ dáng sau khi Tễ Nguyệt trưởng thành.
Sau khi nhìn thấy đại phản diện, cốt truyện cũng theo đó mà đến. Lâm Uyên mặt không đổi sắc tự mình lên lầu ba trở về phòng.
Mấy người lưu lại nhìn bóng lưng hắn thì thầm, "Đây có phải là hình mẫu của tổng tài bá đạo trên TV hay không?"
"Bộ dạng tốt, dáng người tốt, lại nhiều tiền, sao chênh lệch giữa người với người lại lớn như vậy."
"Được rồi, thế đạo này, có thể sống sót mới là lẽ phải, bộ dạng đẹp có ích lợi gì, một cái tiểu bạch kiểm."
Tiếng ma sát chói tai của ghế dựa trên sàn nhà ngăn lại tiếng nói chuyện, mấy người khác nhìn Tễ Nguyệt vẻ mặt lạnh như băng đều ngậm miệng không nói. Chờ Tễ Nguyệt rời đi mới thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ cũng không quên, y là người đầu tiên ở trong cửa hàng dứt khoát lưu loát giết tang thi, bọn họ mới có thể trốn thoát.
Bất kể là thân thủ của đối phương hay là tính cách hung ác lãnh khốc, bọn họ đều không dám làm càn trước mặt y.
Sau khi Tễ Nguyệt ở thế giới trước chết đi, Lâm Uyên liền rời đi, lần thứ hai nhìn thấy gương mặt quen thuộc này, trong lòng Lâm Uyên nổi lên gợn sóng rất nhỏ.
Nhân vật chính trong cốt truyện là trúc mã của hắn, Cố Thanh Viễn, tiến sĩ sinh học, chỉ số IQ cao, tuổi còn trẻ đã xuất bản nhiều bài báo, tham gia vào rất nhiều dự án lớn, và đã nộp đơn xin nhiều bằng sáng chế. Chỉ là EQ có chút thấp, phương diện giao tiếp giữa người với người ngây thơ đơn thuần làm cho người ta không thể tin được.
Trong giới những người có cấp bậc như bọn họ khá hỗn loạn, Cố Thanh Viễn chính là một dòng nước trong, người khác âm thầm cười nhạo khinh bỉ, nhưng không ai dám nói không bị Cố Thanh Viễn sạch sẽ như vậy hấp dẫn.
Sau khi mạt thế đến, đoàn đội do Cố Thanh Viễn suất lĩnh đã trở thành hy vọng nghiên cứu chế tạo virus tang thi. Nhà nước đã gửi quân đội để bảo vệ họ đến căn cứ. Ở chung suốt dọc đường đi, tiểu đội trưởng lâm thời Tả Thần yêu Cố Thanh Viễn, nhưng không nói ra, chỉ yên lặng thủ hộ.
Trên đường gặp tang thi cao cấp, Cố Thanh Viễn cùng bọn họ bị tách ra, được Bạch Lê Hạo cứu. Bạch Lê Hạo trước mạt thế chính là một thiếu gia phong lưu, sau mạt thế thức tỉnh dị năng kim loại, là lão đại trong đội ngũ, nhìn Cố Thanh Viễn lớn lên tốt, thanh tuyển nhã nhọc, liền ép buộc Cố Thanh Viễn làm bạn giường của hắn ta.
Cố Thanh Viễn chỉ thức tỉnh dị năng chữa bệnh, không có tính công kích gì, nên luôn được Bạch Lê Hạo bảo hộ, sau khi trải qua một loạt chuyện, Bạch Lê Hạo yêu Cố Thanh Viễn, vốn chỉ là một thứ giết thời gian, hiện tại đã trở thành người yêu mà gã đặt trên đầu quả tim, chỉ là Cố Thanh Viễn vẫn chán ghét sợ hãi Bạch Lê Hạo như trước, điều này làm cho Bạch Lê Hạo nôn nóng lại phẫn nộ cùng hối hận, thống hận lúc trước đối với Cố Thanh Viễn như vậy, rất là ngược thân ngược tâm một phen.
Cố Thanh Viễn theo Bạch Lê Hạo an toàn đến căn cứ, sau đó bị lãnh đạo căn cứ đón đi, mỗi ngày chuyên chú nghiên cứu trong phòng thí nghiệm.
Phương gia ở trước mạt thế mấy đời tham gia chính trị, nội tình thâm hậu, lại bởi vì trong quá trình đầu xây dựng căn cứ cung cấp vật tư cùng nhân lực, chiếm được một chỗ đứng trong căn cứ. Trưởng tử Phương gia Phương Dập thích Cố Thanh Viễn tâm hoài thiên hạ vô cùng tốt đẹp này, nhìn cậu vì nghiên cứu mất ăn mất ngủ, không để ý thân thể của mình, trong lòng rất đau lòng, vì thế tìm mọi cách chiếu cố cậu.
Cố Thanh Viễn bởi vì chuyện Bạch Lê Hạo, đối với nam nhân có mâu thuẫn và bài xích rất mạnh, nhưng dưới sự dịu dàng săn sóc của Phương Dập, chậm rãi dỡ bỏ bài xích trong lòng, cùng Phương Dập quan hệ thân mật.
Cố Thanh Viễn cùng Phương Dập mập mờ kích thích Tả Thần cùng Bạch Lê Hạo, dưới sự tấn công từ ba phía, Cố Thanh Viễn bị kẹp ở giữa cảm thấy rất khó xử. Ba người đau lòng cậu, không đành lòng để cậu khó xử, vì thế mỗi người lui một bước, chấp nhận sự tồn tại của nhau.
Vì bảo vệ người yêu chung của bọn họ, Phương Dập trở thành thủ lĩnh căn cứ này, với sự ủng hộ của thế lực quân đội Tả Thần, còn có sự ủng hộ của dị năng cường giả do Bạch Lê Thần đại biểu.
Lâm Uyên và Tễ Nguyệt hai người xuất hiện trong cốt truyện không nhiều lắm, nhưng lại có ảnh hưởng trọng yếu.
Tễ Nguyệt trong lúc chạy trốn đi ngang qua biệt thự của Lâm Uyên, vì thế Lâm Uyên liền theo bọn họ kết bạn mà đi.
Trên đường đi, Tễ Nguyệt cùng người trong đội ngũ lục tục thức tỉnh dị năng, an toàn của bọn họ có chút bảo đảm. Trong đó thực lực của Tễ Nguyệt mạnh nhất, thăng cấp nhanh nhất, trong đội ngũ liền chậm rãi mặc định Tễ Nguyệt là lão đại, nghe y chỉ huy.
Tễ Nguyệt trước mạt thế đã thầm mến Lâm Uyên, bởi vì chênh lệch lớn giữa hai người mà không có giao tình gì, sau khi mạt thế đến, Tễ Nguyệt cố ý đi đến biệt thự của Lâm Uyên, xem hắn có an toàn hay không, sau đó kết bạn mà đi, trong lòng Tễ Nguyệt đừng nói là có bao nhiêu kích động cùng cao hứng.
Bởi vì muốn bảo vệ Lâm Uyên, Tễ Nguyệt giết tang thi cùng tìm vật tư đều rất cố gắng cùng tích cực, bởi vậy thực lực cũng tăng trưởng nhanh nhất.
Người đồng hành ngay từ đầu thực lực cũng không sai biệt lắm, thậm chí vì Lâm Uyên trước mạt thế quá ưu việt, nên trở thành nhân vật trọng yếu trong đội ngũ, nhưng những người khác đều thức tỉnh dị năng, chỉ có Lâm Uyên là người thường nên dần dần mất đi hào quang, trở thành tồn tại tầng chót.
Giai cấp mới dần dần phân chia và hình thành, thân phận địa vị, tài phú cùng trình độ học vấn trước mạt thế hiện tại không đáng nói đến, có thực lực có thể sống sót mới là trọng yếu nhất, cường giả vi tôn.
Lâm Uyên không cách nào thích ứng với hoàn cảnh sống sa sút ở mạt thế này. Hắn không thể chịu đựng được việc ăn thức ăn và đồ uống đã hết hạn, thậm chí ngồi xổm trên mặt đất thô ráp ăn ngoài trời như vậy. Cũng chịu không nổi quần áo giá rẻ trên người, cho tới nay hắn vẫn mặc quần áo đặt may. Cho dù không phải may riêng, nhưng để hắn mặt quần áo không biết tên lại không vừa người ở cửa hàng ven đường, loại vật liệu thô ráp kém chất lượng này quả thực làm cho người ta đau đầu.
Cho nên khi nhận thấy Tễ Nguyệt thân là dị năng giả có hảo cảm với hắn, Lâm Uyên liền ở cùng một chỗ với y.
Là bạn trai của Tễ Nguyệt, Lâm Uyên dọc đường đi gặp phải nguy hiểm đều có Tễ Nguyệt bảo hộ, phương diện vật tư cũng không cần quan tâm, khi người khác mặt xám mày tro giết tang thi, Lâm Uyên vẫn có thể sạch sẽ, bộ dáng nhàn nhã điềm đạm phảng phất như trước mạt thế đang uống trà chiều.
Sau khi đến căn cứ, bởi vì có Tễ Nguyệt, nên cuộc sống của Lâm Uyên không khác lắm so với cuộc sống của quý công tử, cho dù hiện tại vật tư không phong phú, cuộc sống gian nan.
Đội dị năng của Tễ Nguyệt đi ra ngoài nhận nhiệm vụ, tìm chút điểm cống hiến, khi những người khác có nam có nữ có già có trẻ hơn mười người chen chúc trong một gian phòng, thì Lâm Uyên lại ở trong một tòa nhà nhỏ do Tễ Nguyệt phân phối, ăn cũng là thức ăn tinh xảo.
Dị năng giả đi ra ngoài giết tang thi, người bình thường xây dựng cơ sở hạ tầng trong căn cứ, người không có giá trị cùng điểm cống hiến ngay cả thức ăn cũng không chiếm được. Ở mạt thế không ai tâm thiện nuôi không.
Nhưng Lâm Uyên có một người bạn trai cường đại, người bạn trai này còn yêu hắn sâu đậm, biết cuộc sống trước mạt thế của hắn, còn luôn lo lắng mình không đủ tốt, không cung cấp được điều kiện sống tốt giống như trước mạt thế.
Có thể nói Lâm Uyên không chỉ không động thủ giết tang thi, ngay cả số lần nhìn thấy loại thi thể ghê tởm này ở cự ly gần cũng rất ít.
Đáng tiếc, cảnh đẹp không dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất