Đại Địa Chủ

Chương 364: Rốt cuộc muốn thẳng thắn

Trước Sau
Tử Vi Quốc rốt cuộc chế tạo bom thế nào, không có manh mối nên họ như thế nào cũng đoán không ra.

Kế hoạch chuẩn bị đi Hoàng Sa Nguyên cũng thay đổi. Tĩnh Sơn Châu có gian tế là vấn đề lớn, cho nên họ quyết định thay đổi tuyến đường đi Tĩnh Sơn Châu.

Tĩnh Sơn Châu không xa Ninh Thủy hải vực. Ngồi thuyền xuôi dòng sau đó là đi đường bộ, khoái mã lao nhanh, không tới hai ngày đã tới Tĩnh Sơn Châu.

Bị chiến tranh ảnh hưởng, Tĩnh Sơn Châu đẩy nhanh tiến độ, nhưng vẫn không có bất cứ dị trạng gì, bất luận là xưởng công binh hay bá tánh, họ vẫn giống như thường ngày, an toàn nhìn không ra bộ dạng bị đánh cắp công thức.

Nếu công thức chế tạo quan trọng bị mất đã lâu, xưởng công binh không thể không phát hiện, cho nên loại tình huống này rất không bình thường.

“Vương gia.” Cát Khiêm An biết họ trở về thì lập tức ra tiếp, vẻ mặt hắn không có bất luận hoảng loạn hay không tốt.

Mọi người cơ hồ có thể xác định không phải gian tế tiết lộ công thức, nhưng nghi hoặc trong lòng lại càng sâu.

Biên quan có lão tướng bảo hộ, Việt Thất đi Hoàng Sa Nguyên chi viện, Cát Khiêm An cùng Chung Nguyệt liền tới đây, chỉ tới sớm hơn họ mấy ngày mà thôi.

Trong mấy ngày, Cát Khiêm An bắt đầu rà soát, tất cả đối tượng hiềm nghi dù ít dù nhiều đều không thể bỏ qua, bao gồm cả La Trường Phong chế tác mê dược. Nhưng thực đáng tiếc, họ đều không có vấn đề.

Bom từ khi chế tác đến khi xuất hiện trên chiến trường cần một thời gian. Giả thiết họ có được một bản chế tác hoàn chỉnh, chế tạo hom không cần bao lâu thời gian, tương đối tiêu phí thời gian chính là vận chuyển. Từ Tử Vi Quốc đến Hoàng Sa Nguyên, cộng thêm thời gian chế tạo ít nhất cũng mất gần một tháng.

Một tháng trước, Đại Á siết chặt tuần tra, đặc biệt là Tĩnh Sơn Châu, tuyệt đối không thể có người thần không biết quỷ không hay lấy đi. Huống chi người có thể tiếp xúc đến hồ sơ tuyệt mật không có mấy ai, Cát Khiêm An đơn độc điều tra đều không vấn đề.

“Chỉ có một đáp án.” An Tử Nhiên nhẹ nhàng gõ bàn, ánh mắt sâu thẳm ngưng trọng.

Phó Vô Thiên nói tiếp: “Hẳn không phải xuất phát từ chỗ chúng ta.”

“Rốt cuộc là chuyện thế nào?” Thiệu Phi hồ đồ, nếu không có gian tế, Tử Vi Quốc làm thế nào tạo ra bom, tổng không có khả năng biến ra. Tử Vi Quốc lại không phải Đại Á, không có một Vương phi thứ hai.

“Vấn đề này trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có giải đáp.” An Tử Nhiên nói, “Vấn đề phải giải quyết bây giờ là làm thế nào phá giải thế cục bất lợi với chúng ta.”

Đại Á đang chiếm thượng phong, hiện tại Tử Vi Quốc cũng có bom, ưu thế thuộc về Đại Á đã biến mất, nếu không nghĩ biện pháp giải quyết, kế tiếp Đại Á rất có thể sẽ chịu sức ép nặng nề. Binh lực chênh lệch làm họ không gánh nổi tiêu hao.

Không khí có chút trầm trọng. An Tử Nhiên cũng không dự đoán được Tử Vi Quốc thế nhưng có thể phối chế bom. Hắn dựa vào ký ức đời trước để chế tạo ra bom, ưu thế của hắn vẫn là đến từ ký ức.

Còn Tử Vi Quốc, dù họ ở trên chiến trường nhặt được bom chưa nổ mang về nghiên cứu cũng không có khả năng nghiên cứu ra. Phối chế bom không chỉ yêu cầu tỉ lệ, tri thức cũng rất quan trọng, nếu chưa từng tiếp xúc phương diện này, hiện tại khả năng vẫn còn nghiên cứu.



“Vương phi còn nhớ rõ giả hoàng đế đi.” Phó Vô Thiên tựa hồ nghĩ đến cái gì.

An Tử Nhiên vừa nghe liền biết hắn muốn nói gì, không thể không nói, hai phu phu ngày càng ăn ý.

“Đương nhiên nhớ rõ, giả hoàng đế do Tử Vi Quốc đứng sau sai sử, mục đích là tìm được công thức chế tạo bom, bởi vậy có thể nghi ngờ thời gian đó. Nhưng lúc ấy thám tử Tử Vi Quốc và Vạn Thanh Quốc đều đã bị chúng ta giải quyết, cho nên có thể khẳng định, chúng ta tuyệt đối chưa làm rò rỉ công thức, cũng có thể khẳng định, Tử Vi Quốc sau này mới có được công thức chế tạo bom.”

“Dù thế nào, chỉ cần phối phương không phải rò rỉ từ chỗ chúng ta liền sẽ không dao động quân tâm.” Quản Túc nói. Họ lo lắng nhất điểm này.

“Tử Vi Quốc sở hữu bom đang là tin nóng, Dung Quốc và Vạn Thanh Quốc nhất định sẽ yêu cầu Tử Vi Quốc, nhanh thôi các địa phương khác cũng sẽ xuất hiện bom, chúng ta cần chuẩn bị.” Phó Vô Thiên đứng lên, kế tiếp mới là trận đánh ác liệt chân chính.

Ngày hôm sau, Phó Vô Thiên xuất phát đi Hoàng Sa Nguyên.

Từ khi chiếm cứ Cửu Khúc sơn mạch, ưu thế ở biên quan nghiêng hẳn về Đại Á, Dung Quốc nhiều lần tiến công đều chiếm không được chỗ tốt, ngược lại tổn thất không ít binh lực. Trước mắt có lão tướng tọa trấn, Cửu Khúc Sơn mạch căn bản không cần lo lắng sẽ bị công phá.

Hoàng Sa Nguyên cách biên quan một khoảng khá xa, nhưng không xa tiểu quốc Hồng Diệp. Từ khi có chiến sự, Hồng Diệp Quốc phong tỏa thương mậu lui tới, hoàn toàn là thái độ “các ngươi cứ đánh đừng để ý chúng ta”, đem tinh thần “Sự không liên quan đến mình thì cao cao tại thượng” phát huy tới cực điểm.

Hoàng Sa Nguyên không có địa thế dễ thủ khó công, chỉ là một mảnh đất rộng lớn bằng phẳng. Vó ngựa bốc lên cát vàng cuồn cuộn, từ khi khai chiến, nơi này mai táng vô số thi cốt, có binh lính Đại Á, cũng có binh lính Tử Vi Quốc và Dung Quốc, chịu tải chiến tranh tàn khốc vô tình.

Hoàng Sa Nguyên không có thành thị làng trấn, Đại Á đại quân chỉ có thể ngay tại chỗ hạ trại, Tử Vi Quốc và Dung Quốc cũng vậy. Trận chiến đã kéo dài nửa tháng, hai bên giao chiến không nhiều, vì hai bên đều kiêng kị bom, cho nên mấy ngày gần đây tương đối bình tĩnh.

Phó Vô Thiên đến ủng hộ sĩ khí.

Cấp dưới của Việt Thất đưa họ đến lều trại chính. Trận chiến ở Hoàng Sa Nguyên, Việt Thất là chủ tướng, áp lực không nhỏ. Sai người canh giữ ở bên ngoài, Việt Thất giải thích tình huống, đồng thời đặt một quả bom lên bàn.

“Vương gia Vương phi, đây là bom mà Tử Vi Quốc chế tạo, từ vẻ ngoài không có gì khác bom của chúng ta.” Chính vì thế, bọn lính mới hoài nghi có phải công thức bị tiết lộ.

An Tử Nhiên cầm lấy quả bom nhìn sơ qua. Phó Vô Thiên đưa cho hắn một con dao. An Tử Nhiên tiếp nhận rồi cạy bom ra, tách hỗn hợp Kali nitrat lưu huỳnh ra phân tích.

Mọi người không hiểu mấy thứ này, chỉ có thể nhìn.

“Thành phần quả bom này không giống bom của chúng ta.” Một lát sau, An Tử Nhiên đưa ra kết luận.

“Nói thế nào?

“Phải nói là, tỉ lệ thành phần thay đổi, uy lực của bom cũng sẽ thay đổi. Việt Thất hẳn đã phát hiện, bom của Tử Vi Quốc uy lực hẳn không bằng bom của chúng ta?” An Tử Nhiên nhìn về phía Việt Thất.



Việt Thất gật đầu, “Không sai, căn cứ ta quan sát, bom của Tử Vi Quốc uy lực chỉ bằng một nửa của chúng ta.”

“Loại bom này trước kia ta đã nghiên cứu, bởi vì uy lực không đủ nên đã bị đào thải từ sớm, hơn nữa chỉ có một mình ta biết, Tử Vi Quốc không có khả năng có được công thức.” Bởi vì hắn chưa từng viết xuống cái gọi là công thức.

“Nhưng nếu không phải từ chúng ta, Tử Vi Quốc rốt cuộc làm được bom thế nào, chẳng lẽ là chính họ nghiên cứu ra?” Việt Thất nghi hoặc, Vương phi vừa nói trên thế giới này chỉ có mình hắn biết cách chế tạo bom.

“Ta nghĩ ta biết nguyên nhân.”

An Tử Nhiên vừa nói xong, tầm mắt mọi người nháy mắt tập trung lên hắn.

“Chuyện này có chút không thể tưởng tượng, cho nên……càng ít người biết càng tốt.”

Thiệu Phi không cấm thất vọng, ý Vương phi khẳng định là chỉ nói cho mình Vương gia.

Quản Túc kéo Thiệu Phi cùng Việt Thất ăn ý rời đi, bên trong chỉ còn lại An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên, lập tức an tĩnh lại.

Cuối cùng vẫn là Phó Vô Thiên đánh vỡ trầm mặc, “Vương phi có gì muốn nói với bổn vương?”

An Tử Nhiên trong mắt hiếm khi có một tia giãy giụa. Hắn một bàn tay chống cằm, mắt lại nhìn nơi khác, “Kỳ thật, ta vẫn luôn cảm thấy loại chuyện này không có gì phải nói.” Đây là hắn lần đầu tiên lộ vẻ chột dạ.

“Loại chuyện này?”

“Ân…… Chuyện quá khứ.”

“Có bao nhiêu quá?” Phó Vô Thiên cười, nhất châm kiến huyết chọc trúng trọng tâm.

An Tử Nhiên do dự một chút, vẫn quyết định thẳng thắn, dù sao sẽ không mất khối thịt, châm chước một chút liền nói: “Đời trước tính sao?”

Phó Vô Thiên nhướng mày, “Vương phi sẽ không muốn nói, Vương phi giữ lại ký ức đời trước, cho nên mới biết cách chế tạo tạc cung đơn, cho nên mới trở nên khác với trước kia?”

Phó Vô Thiên không thể không phát hiện hắn chuyển biến, nhưng Phó Vô Thiên không hỏi, hắn cũng không để ý tới, bởi vì hắn vẫn luôn cảm thấy không trọng yếu, tuyệt không phải vấn đề tín nhiệm hay không.

“Chuẩn xác mà nói, có thể xem như đến từ tương lai……”

Đã muốn thẳng thắn thì hắn sẽ nói hết. Kỳ thật hắn cũng không rõ ràng lắm loại chuyện mượn xác hoàn hồn này rốt cuộc là sao, trước kia mang ý tưởng tới đâu hay tới đó, cho nên chưa từng tự hỏi. Duy nhất có thể khẳng định là, hắn khẳng định đã chết một lần, thi thể đều thành tro, dù tìm được cách trở về cũng không có cơ thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau