Đại Lão Huyền Học Gả Vào Hào Môn

Chương 23

Trước Sau
Diệp Trạch chậm rì rì mà thắt lại đai lưng: “Có việc?”

Thẩm Nghiệp liền trơ mắt nhìn cơ bụng mê người kia bị áo ngủ tơ tằm che đậy……A, tim đau!

“Ừm.” Cậu héo rũ mà thu hồi ánh mắt.

Diệp Trạch khóe môi nhẹ cong: “Vậy cậu trước làm đi.”

Thẩm Nghiệp: “……”

Cậu có thể làm sao bây giờ, cậu chỉ có thể trước đi làm nha!

Cũng may Diệp Trạch cũng không có đi, liền ở sô pha đối diện ngồi xuống.

Thẩm Nghiệp bĩu môi, gần gũi xem xét thịnh thế mỹ nhan vị hôn phu, cũng coi như là một loại an ủi đi.

Cậu cúi đầu click mở di động, vừa bước vào Weibo, tin tức nhắc nhở liền oanh tạc, mấy vạn bình luận đồng loạt nhảy ra……Cậu quá hối hận không chặn bình luận.

【 Trời má, Tiêu Ất Ất thật sự đã xảy ra chuyện! Tôi tới bái đại thần! 】

【 Thẩm Nghiệp trâu bò! 】

【 Bái đại sư, cầu thi đậu! 】

【 Đại sư đại sư, từ hôm nay trở đi, tôi chính là fan não tàn của ngài! 】

【 Đều tránh ra, để cho tôi tới cầu nguyện, nếu đại sư ban cho tôi một bạn trai, tôi nguyện ý chung thân làm fan mẹ của đại sư! 】

【 Cái thứ gì đây, fan mẹ? Mị là fan bạn gái chẳng lẽ muốn kêu mi là bà bà? 】

【 Nói tôi trúng thưởng miễn phí Thẩm đại sư đoán mệnh, nhưng tôi không nhận……Hiện tại hối hận còn kịp không? 】

【 Lầu trên là khoe ra vận khí ông đi? Ông bò cho tôi!!! 】

Dân mạng cư nhiên còn đang cãi nhau!

Thẩm Nghiệp: “……”

Cho nên, Tiêu Ất Ất rốt cuộc ra chuyện gì?

Cậu tắt bình luận, tìm tòi Tiêu Ất Ất, nhìn đến video đứng đầu, cuối cùng đã biết ngọn nguồn.

Mấy ngày nay Tiêu Ất Ất xin nghỉ tránh ở trong nhà, nhưng sự việc liền vừa khéo, ả cùng kim chủ gọi WeChat bị vợ kim chủ nhìn đến. Vốn dĩ kim chủ vẫn luôn ở bên ngoài ăn vụng, vợ kim chủ đều là mở một mắt nhắm một mắt, cố tình lần này Tiêu Ất Ất làm nũng bảo kim chủ cưới ả. Tiêu Ất Ất đây là được Lưu Nguyệt Quyên bên kia dẫn dắt, tiểu tam thì làm sao, bóp chết vợ chính là có thể cướp vị!

vợ kim chủ nhìn lịch sử trò chuyện lập tức nổi giận.

Hay cho tiện nhân không biết xấu hổ, lão nương còn chưa có chết đâu, mày còn nghĩ thay thế được tao!

Lúc sau vợ kim chủ tra được địa chỉ Tiêu Ất Ất, trực tiếp dẫn người đến nhà Tiêu Ất Ất. Tiêu Ất Ất sợ tới mức chạy tìm kim chủ cầu cứu, kim chủ thực nhanh liền tới cùng vợ nhà mình giằng co. Hai bên phát sinh xung đột, trong lúc xô đẩy, Tiêu Ất Ất đẩy vợ kim chủ từ ban công lầu hai biệt thự xuống. Phía dưới chính là bồn hoa, đầu vợ kim chủ đập vào tảng đá, mất mạng tại chỗ!

Video không biết là ai chụp, dù sao hiện tại toàn mạng đều biết Tiêu Ất Ất giết người.

Thẩm Nghiệp đóng video, lâm vào trầm tư.

Tiêu Ất Ất đồng dạng không thích hợp, lúc trước nhìn tướng mạo ả, ít nhất đến cuối tháng mới xảy ra chuyện, mà hiện tại lại trước mười ngày.

Cũng tương tự như hành tình của người bị tình nghi đi nhận giấy miễn phí ăn lẩu bị thay đổi, lúc này mới đụng tới Mạnh Như Yên; hơn nữa đào hoa nát của Thạch tổng vẫn luôn chưa xuất hiện……Lệch lạc rất nhỏ, lại lộ ra quỷ dị.

Chẳng lẽ lại là lão đạo sĩ giở trò quỷ?

Thẩm Nghiệp mày gắt gao nhíu lại.

Diệp Trạch vẫn luôn chú ý cậu, trầm giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Trên đời này, Diệp Trạch đã là người cậu tín nhiệm nhất, Thẩm Nghiệp không có gì giấu giếm, liền đem việc này cùng anh nói.

Diệp Trạch cũng nhăn lại mày: “Những âm khí đó, đối với thân thể cậu có ảnh hưởng hay không?”

Thẩm Nghiệp hơi giật mình, lập tức cười, nam nhân quan tâm nhất cư nhiên là thân thể cậu.

Cậu lắc đầu: “Kia không có việc gì.”

Diệp Trạch mày lúc này mới giãn ra: “Cậu hoài nghi là lão đạo sĩ kia?”

Thẩm Nghiệp ừm một tiếng: “Phải nghĩ biện pháp dẫn gã ra, bằng không còn không biết liên lụy đến bao nhiêu người vô tội.”

Nghe xong kế hoạch của cậu, Diệp Trạch không có phản đối. Dù sao trên người anh có mây tím, liền tính Thẩm Nghiệp không đối phó được lão đạo sĩ, anh tổng có thể giữ được Thẩm Nghiệp.



Thấy Diệp Trạch trước sau như một mà duy trì chính mình, Thẩm Nghiệp mặt mày hớn hở, lại lần nữa đem ánh mắt dừng ở ngực anh, không chút nào che giấu chính mình thèm nhỏ dãi.

“……” Diệp Trạch thong thả ung dung mà đứng lên, “Đã khuya, cậu đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon.”

Hắn cố ý hạ dây lưng áo ngủ, xoay người đi ra ngoài.

Thẩm Nghiệp: “……”

Câu dẫn xong liền chạy, này cũng thật quá đáng đi!

Nói an ủi cậu đâu, nói ngọt ngào trạch đâu?

Hai giờ trước Diệp · ngọt ngào · Trạch còn ở phòng bếp làm gà ớt cho cậu đâu, đảo mắt liền trở mặt!

Diệp Trạch anh có phải không muốn kết hôn hay không!

Thẩm Nghiệp toàn đầu óc phun tào, ai oán mà nhìn chằm chằm Diệp Trạch.

Diệp Trạch: “……”

Nhóc con giống như thật sự có chút thương tâm?

Hắn ánh mắt sâu thẳm, cân nhắc nên cởi bỏ đai lưng hay không……

Không đợi hắn nghĩ kỹ, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận sói khóc quỷ gào.

Thẩm Nghiệp ra bên ngoài xem một chút: “Là Tiêu Ất Ất.”

Kỳ thật từ góc độ cậu là không nhìn thấy cửa, nhưng cậu không phải người thường nha, ai ở bên ngoài cậu biết rõ.

Quản gia tới gõ cửa: “Tiên sinh, Thẩm thiếu gia, xin lỗi, tôi đây liền đem người mời đi.”

Có trận pháp bảo hộ, Tiêu Ất Ất đương nhiên không vào được, nhưng ả khóc quá thê thảm, tuy rằng nơi này là độc môn độc đống, nhưng buổi tối nghe thấy thanh âm sói khóc quỷ gào, thật sự không phải trải nghiệm vui vẻ.

Thẩm Nghiệp nói: “Không cần, cho cô ta vào đi.”

Tiêu Ất Ất trước tiên phạm tội, cậu muốn nhìn tướng mạo ả có biến hóa hay không.

Quản gia theo tiếng mà đi.

Mà Thẩm Nghiệp lưu luyến mà đảo qua bụng Diệp Trạch, lúc này mới ủy ủy khuất khuất mà nói: “Chúng ta đi xuống đi.”

Diệp Trạch: “……”

Khi xuống lầu, quản gia đã mang Tiêu Ất Ất tiến vào.

Vừa thấy thấy Thẩm Nghiệp, Tiêu Ất Ất lập tức quỳ trên mặt đất, kêu khóc nói: “Đại sư, cầu ngài cứu tôi!”

Ả trước đó cùng Thẩm Nghiệp đối nghịch, không tin Thẩm Nghiệp biếg đoán mệnh, nhưng hiện tại không phải do ả không tin. Ả tránh ở trong nhà cũng có thể chọc phải kiện cáo một mạng người, liền đủ để chứng minh Thẩm Nghiệp đoán mệnh chuẩn bao nhiêu!

Thẩm Nghiệp có điểm câm nín.

Tiêu Ất Ất chạy tới nơi này, cư nhiên là cầu cứu cậu.

Kiêu ngạo ngày đó đâu? Cậu nhớ rõ ả giống như còn muốn cho cậu một cái tát mà.

Ta khí lượng nhưng nhỏ đâu! Thẩm Nghiệp nhàn nhạt mà nghĩ.

Cậu mới không phản ứng Tiêu Ất Ất, ánh mắt từ trên mặt Tiêu Ất Ất đảo qua.

Tướng mạo ả quả nhiên bị sửa lại, khó trách kiện tụng xuất hiện sớm. Hơn nữa giống Mạnh Như Yên, ả cũng đầy mặt hắc khí. Xem ra là bị người động tay động chân.

Bất quá Thẩm Nghiệp một chút cũng không đồng tình Tiêu Ất Ất.

Mạnh Như Yên là người vô tội bị hại, Tiêu Ất Ất lại không phải.

“Đại sư, tôi cầu ngài, cứu tôi đi……Tôi không cẩn thận thất thủ, không phải muốn giết người a……” Tiêu Ất Ất phịch phịch phịch mà dập đầu với Thẩm Nghiệp.

Thẩm Nghiệp nhìn chằm chằm ả: “Phải không? Lúc đẩy người kia, cô thật sự không nghĩ tới đem người đánh chết sao?”

Tiêu Ất Ất sắc mặt thay đổi.

Ả……Ả kỳ thật có nghĩ tới. Nếu vợ kim chủ chết, ả có thể giống Lưu Nguyệt Quyên. Nghe nói Lưu Nguyệt Quyên cũng giết chết vợ chính mới gả cho Dương Minh……

Thẩm Nghiệp cười lạnh một tiếng: “Cút đi.”



Tiêu Ất Ất đương nhiên không chịu đi, bò lại đây muốn lôi ống quần Thẩm Nghiệp, chỉ là còn chưa bò đến trước mặt Thẩm Nghiệp, ả đã bị bảo tiêu Diệp gia ngăn cản.

“Tôi biết sai rồi, tôi nguyện ý sám hối, là tôi mất đi phú quý nửa đời cũng đúng, chính là đừng cho tôi ngồi tù.” Ả khóc như hoa lê dính hạt mưa, nhu nhược đáng thương, “Cầu xin ngài cứu tôi, ngài muốn cái gì tôi đều đáp ứng!”

Ả không muốn ngồi tù, ả hiện tại là tiểu hoa lưu lượng đang nổi, một khi ngồi tù, liền cái gì cũng mất.

Đáng tiếc Thẩm Nghiệp cái gì cũng không thiếu. Nếu cậu thiếu, cậu cũng sẽ không giúp Tiêu Ất Ất loại nữ nhân ác độc này a.

“Cô là tự làm tự chịu, ai cũng không cứu được cô.” Thẩm Nghiệp hảo tâm cho ả một lời khuyên, đã kêu người đem ả đưa đi.

Tiêu Ất Ất chết sống không muốn đi, khóc đến càng thê thảm.

Thẩm Nghiệp nghe càng phiền lòng, đánh phù giấy ở gáy ả, lúc này mới ngừng nghỉ.

Lúc này đã đêm khuya 11 giờ, quản gia tiễn Tiêu Ất Ất đi, liền trở về phòng nghỉ ngơi, trong phòng khách chỉ còn lại Thẩm Nghiệp cùng Diệp Trạch.

Thẩm Nghiệp tròng mắt quay tròn mà chuyển, bỗng nhiên che lại ngực kêu: “Ai, cháu hôm nay bị kích thích, thương tâm khổ sở a.”

Chỉ có cơ bụng anh có thể an ủi tôi! Thẩm Nghiệp điên cuồng ám chỉ.

Diệp Trạch: “……”

Vì cái gì hắn sẽ coi trọng một cái tiểu sắc quỷ? Hắn lâm vào tự hỏi thật sâu.

“Đi ngủ.” Hắn nhấp miệng.

Thẩm Nghiệp bất mãn: “Oa, tôi là vị hôn phu anh, tôi thương tâm như vậy, anh không thể an ủi an ủi tôi sao?”

Diệp Trạch: “……” Ai biết này nhóc này muốn cái gì an ủi.

Thẩm Nghiệp tiến đến trước mặt hắn làm nũng: “Chú, chú an ủi cháu đi!”

Diệp Trạch nhìn cậu vài giây, chậm rãi cởi bỏ đai lưng.

Thẩm Nghiệp đôi mắt sáng loá, làm càn mà nhìn chằm chằm ngực anh, còn duỗi tay trộm sờ một phen, cười giống như con mèo trộm cá.

Diệp Trạch: “……”

Tốc độ thay đổi sắc mặt cũng là không ai bằng.

Chính là có thể làm sao bây giờ, người mình chọn, khóc lóc cũng muốn cùng hắn sống hết một đời.

Chính mình suy nghĩ cẩn thận đã làm được, Thẩm Nghiệp cười đến đôi mắt cong cong: “Chú à, chú thật sự……Quá ngọt a!”

Rõ ràng là nam thần thanh lãnh, trong xương cốt lại đáng yêu như vậy, đáng yêu đến cậu muốn đến người này ngày ngày kêu ngao ngao!

Diệp Trạch bất đắc dĩ mà bộp cái gáy cậu: “Nếu xem qua, liền đi ngủ đi.”

Thẩm Nghiệp: “Vâng vâng.” Một đôi mắt lại như cũ nhìn chằm chằm bụng Diệp Trạch, như thế nào cũng nhìn không đủ.

Ánh mắt như cún con tìm xương, đem Diệp Trạch cười cười.

Chỉ là, bất đắc dĩ, anh lại nhịn không được gợi lên khóe môi, đáy mắt cũng có như không hòa tan mà ôn nhu. Hắn sinh ở Diệp gia, là đích trưởng tôn Diệp gia, người nào hẵn cũng thấy qua, nhưng hắn vẫn như cũ thua tên tiểu sắc quỷ này. Nói đến cùng, là bởi vì hắn cam tâm tình nguyện a.

Sáng sớm hôm sau, Thẩm Nghiệp đi trường học, Diệp Trạch đưa cậu tới cửa, nói: “Hôm nay ông tới Hải Thành, nhớ rõ về nhà sớm một chút.”

Không nghĩ tới động tác ông Diệp nhanh như vậy, hôm qua mới nói đến bên này ở, hôm nay liền hành động. Tính tình Thẩm Nghiệp cũng là sấm rền gió cuốn, nháy mắt liền đối ông Diệp tràn ngập hảo cảm. May mà trong nhà bên này đã thu thập tốt, cũng không có gì hoảng loạn.

Cậu cong con mắt cười: “Được nha, tôi tan học trở về thuận tiện mua chút rau, tự mình nấu ăn.”

Làm vị hôn phu Diệp Trạch, cậu cảm thấy chính mình cần phô bày trù nghệ để gia tăng ấn tượng. Tuy rằng cậu cảm thấy chính mình mị lực vô biên, hơn nữa ông ngoại Thẩm còn từng cứu mạng ông Diệp, nhưng nên chuẩn bị vẫn là không sai.

Diệp Trạch nhẹ nhàng gật đầu, nhìn cậu ngồi trên xe rời đi, lúc này mới về phòng. . Ngôn Tình Ngược

Vừa đến trường học, Thẩm Nghiệp liền được bạn học trong lớp nhiệt liệt hoan nghênh.

Từ tối hôm qua video Tiêu Ất Ất giết người thả ra, thanh danh Thẩm Nghiệp bởi vậy đạt tới đỉnh núi, hiện tại trên mạng đều quỳ bái Thẩm đại sư. Mà là bạn học Thẩm Nghiệp thì có chút vinh dự, tuy rằng đã sớm kiến thức qua bản lĩnh Thẩm Nghiệp, nhưng việc Tiêu Ất Ất vẫn làm cho bọn họ phi thường chấn động.

Thái Chi Vĩ làm fanboy số một của Thẩm Nghiệp, đương nhiên là vui mừng nhất, thò đầu qua thần thần bí bí mà nói: “Ai, ông đoán xem buổi sáng tôi gặp được chuyện gì.”

Thẩm Nghiệp lạnh lùng mà nhìn hắn.

Chính là người này, tối hôm qua đánh gãy nhãn phúc của caquj!

Thái Chi Vĩ: “……” Như thế nào cảm giác phía sau lưng có điểm lạnh.

Hắn khả năng trời sinh đầu óc thiểu năng, không phát giác sát khí Thẩm Nghiệp, tiếp tục thần bí hề hề mà nói: “Cậu biết Bạch Miêu đi? Ảnh đế quốc dân! Trước đó tôi cùng y gặp qua ở một hoạt động, y lần này cư nhiên tìm người đại diện tôi, nói là muốn tôi giới thiệu y cho cậu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau