Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 36:
Ý tứ trong lời của Vân Thiên Thiên, người khác nghe không hiểu, nhưng bản thân cô ta lại hiểu rõ.
Cô ta rất may mắn, sau khi bộ phim đầu tay ra mắt là phim do Hạ Duyên đóng chính. Mặc dù cô ta chỉ có ba câu thoại, nhưng đó là cảnh đối mặt với Hạ Duyên.
Cô ta cũng giống như rất nhiều cô gái khác, khó có thể tránh khỏi bị diễn xuất và nhan sắc của Hạ Duyên hấp dẫn, Điều khiến cô ta rung động hơn nữa là khi đó cô ta quay phim bị đơ hai lần, đạo diễn rất không kiên nhẫn, cũng may có Hạ Duyên nói thay cô ta một câu, thái độ của đạo diễn mới hòa hoãn lại.
Sau đó, thỉnh thoảng cô ta cũng sẽ nghĩ tới lần gặp gỡ tiếp theo với Hạ Duyên, nhưng địa vị của hai người chênh lệch quá xa, ngay cả khi quảng bá phim, cũng không đến lượt cô ta tham dự. Vốn tưởng rằng đời này cũng sẽ được không xuất hiện cùng Hạ Duyên nữa, không nghĩ tới, một người bạn đề nghị cô ta tham gia một chương trình giải trí hẹn hò, sau vài ngày suy nghĩ rồi đồng ý, cô ta nghe bạn mình nói rằng Hạ Duyên cũng sẽ tham gia.
Hạt giống chôn giấu trong lòng, trong những ngày chung sống cùng nhau, điên cuồng sinh trưởng. Vân Thiên Thiên vốn tưởng rằng sẽ phát động tấn công mãnh liệt với Hạ Duyên lại chậm chạp không có động tác.
Khi nhìn những cây xanh ở bên ngoài, cô ta tự nhủ, có lẽ cô ta là cô gái được trời che chở.
Nhưng khi cô ta nghe được Vân Thiên Thiên hời hợt nói ra ‘Cái gì đến sẽ đến, cái gì không đến thì đừng cưỡng cầu’, trái tim đầy ảo mộng của cô lại chìm xuống. Vân Thiên Thiên là đang nhắc nhở cô ta, đừng mơ ước thứ không thuộc về mình.
Không chỉ Diệp Minh San nghĩ như vậy, cũng có rất nhiều cư dân mạng lý giải như thế.
[Tôi ngửi thấy mùi thuốc súng!]
[A a a! Đây là đang tuyên chiến sao?]
[Tự nhiên cảm thấy khi Vân Thiên Thiên nói lời này có chút ngầu. Giết người vô hình nha!]
[San San mau tấn công đi!]
[Nhưng mà chuyện này cũng không phải do San San có thể quyết định, cho dù Hạ Duyên không thích San San, cũng không tới phiên cô ta!]
[Câu nói của Vân Thiên Thiên không chỉ có ý nghĩa này đâu, mọi người đã quên chủ đề trước khi đi dạo rồi sao? Vân Thiên Thiên quá tàn nhẫn!]
[Vân Thiên Thiên là đang nói, vận mệnh của cô không tốt, lo âu cũng vô dụng, cũng đừng có đi ghen ghét người khác!]
[Vân Thiên Thiên nói không sai gì cả, đừng có mà suy nghĩ lung tung rồi tự tức giận, San San không thể chỉ nghe người khác sống tốt hơn mình mà khóc được, con người phải nghĩ thoáng một chút!]
[Có một số người ngay cả đồng tình cũng không có, Vân Thiên Thiên cố ý kích thích người khác, còn chê người ta ghen ghét mình, quá ức hiếp người!]
Phòng phát sóng trực tiếp lại ầm ĩ lên, một số người đồng tình với Diệp Minh San, một số người khác cảm thấy Vân Thiên Thiên nói không có gì sai. Tất cả mọi người đều xem nhẹ tại sao Vân Thiên Thiên có thể nhìn ra Diệp Minh San mất ngủ.
Cô ta rất may mắn, sau khi bộ phim đầu tay ra mắt là phim do Hạ Duyên đóng chính. Mặc dù cô ta chỉ có ba câu thoại, nhưng đó là cảnh đối mặt với Hạ Duyên.
Cô ta cũng giống như rất nhiều cô gái khác, khó có thể tránh khỏi bị diễn xuất và nhan sắc của Hạ Duyên hấp dẫn, Điều khiến cô ta rung động hơn nữa là khi đó cô ta quay phim bị đơ hai lần, đạo diễn rất không kiên nhẫn, cũng may có Hạ Duyên nói thay cô ta một câu, thái độ của đạo diễn mới hòa hoãn lại.
Sau đó, thỉnh thoảng cô ta cũng sẽ nghĩ tới lần gặp gỡ tiếp theo với Hạ Duyên, nhưng địa vị của hai người chênh lệch quá xa, ngay cả khi quảng bá phim, cũng không đến lượt cô ta tham dự. Vốn tưởng rằng đời này cũng sẽ được không xuất hiện cùng Hạ Duyên nữa, không nghĩ tới, một người bạn đề nghị cô ta tham gia một chương trình giải trí hẹn hò, sau vài ngày suy nghĩ rồi đồng ý, cô ta nghe bạn mình nói rằng Hạ Duyên cũng sẽ tham gia.
Hạt giống chôn giấu trong lòng, trong những ngày chung sống cùng nhau, điên cuồng sinh trưởng. Vân Thiên Thiên vốn tưởng rằng sẽ phát động tấn công mãnh liệt với Hạ Duyên lại chậm chạp không có động tác.
Khi nhìn những cây xanh ở bên ngoài, cô ta tự nhủ, có lẽ cô ta là cô gái được trời che chở.
Nhưng khi cô ta nghe được Vân Thiên Thiên hời hợt nói ra ‘Cái gì đến sẽ đến, cái gì không đến thì đừng cưỡng cầu’, trái tim đầy ảo mộng của cô lại chìm xuống. Vân Thiên Thiên là đang nhắc nhở cô ta, đừng mơ ước thứ không thuộc về mình.
Không chỉ Diệp Minh San nghĩ như vậy, cũng có rất nhiều cư dân mạng lý giải như thế.
[Tôi ngửi thấy mùi thuốc súng!]
[A a a! Đây là đang tuyên chiến sao?]
[Tự nhiên cảm thấy khi Vân Thiên Thiên nói lời này có chút ngầu. Giết người vô hình nha!]
[San San mau tấn công đi!]
[Nhưng mà chuyện này cũng không phải do San San có thể quyết định, cho dù Hạ Duyên không thích San San, cũng không tới phiên cô ta!]
[Câu nói của Vân Thiên Thiên không chỉ có ý nghĩa này đâu, mọi người đã quên chủ đề trước khi đi dạo rồi sao? Vân Thiên Thiên quá tàn nhẫn!]
[Vân Thiên Thiên là đang nói, vận mệnh của cô không tốt, lo âu cũng vô dụng, cũng đừng có đi ghen ghét người khác!]
[Vân Thiên Thiên nói không sai gì cả, đừng có mà suy nghĩ lung tung rồi tự tức giận, San San không thể chỉ nghe người khác sống tốt hơn mình mà khóc được, con người phải nghĩ thoáng một chút!]
[Có một số người ngay cả đồng tình cũng không có, Vân Thiên Thiên cố ý kích thích người khác, còn chê người ta ghen ghét mình, quá ức hiếp người!]
Phòng phát sóng trực tiếp lại ầm ĩ lên, một số người đồng tình với Diệp Minh San, một số người khác cảm thấy Vân Thiên Thiên nói không có gì sai. Tất cả mọi người đều xem nhẹ tại sao Vân Thiên Thiên có thể nhìn ra Diệp Minh San mất ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất