Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 50:
“Đúng vậy, tôi không lạnh.” Trình Tiêu ước gì được đơn độc ở chung với Vân Thiên Thiên, cũng thúc giục mấy người Diệp Minh San trở về mặc thêm quần áo.
Trần Tư Nguyệt cũng thuận tiện kêu Tề Dư Hàng đang nghỉ ngơi ở một bên, cô ấy không muốn hai người Trình Tiêu, Tề Dư Hàng đều vây quanh Vân Thiên Thiên.
Tề Dư Hàng rất muốn ở lại chờ Vân Thiên Thiên, nhưng thân thể thật sự quá mỏi mệt, đành phải rời đi cùng mấy người Diệp Minh San, trở về phòng nghỉ ngơi.
[Tôi cắn được CP Vân Tiêu rồi!]
[Thái độ này của Vân Thiên Thiên quá rõ ràng rồi đi, fans Hạ Duyên có thể yên tâm.]
[Bộ dáng của Trình Tiêu trông thật vui vẻ.]
Phòng phát sóng trực tiếp lại chia thành hai, một bên là hoa viên nhỏ chỉ có hai người, một bên là Diệp Minh San nửa đường quẹo đi tiền viện thăm Hạ Duyên.
Fans Hạ Duyên đều chuyển đến bên Diệp Minh San, còn lại cư dân mạng ăn dưa đều muốn ăn đường* của hai bên.
*Ăn đường: Xem cảnh các cặp minh tinh ngọt ngào với nhau
Từ phản ứng vừa rồi của Diệp Minh San mọi người cũng có thể nhìn ra, Vân Thiên Thiên không nghiêm túc làm việc.
Nhưng lúc này, tốc độ làm việc của Vân Thiên Thiên lại không chậm, rất nhanh đã dọn dẹp xong mảnh đất mà Tề Dư Hàng phụ trách.
Trình Tiêu cũng làm xong rồi, anh ấy lau mồ hôi trên trán, một bên thu thập công cụ một bên tán chuyện cùng Vân Thiên Thiên: “Tôi là thật không sợ lạnh nha, vừa rồi bọn họ đều nói hạ nhiệt độ, chỉ có mình tôi cảm thấy nóng muốn ngốc luôn.”
Vân Thiên Thiên chỉ cười, lại nhìn âm khí quanh quẩn trong hoa viên.
Bọn họ cùng nhau trả lại công cụ rồi tính toán từng người trở về phòng nghỉ ngơi, nhân viên quay chụp cũng đóng lại màn ảnh bên này.
Trình Tiêu trở về, sờ đến trang giấy trong túi quần, lúc này mới nhớ tới còn chưa hỏi Vân Thiên Thiên đồ án này có hàm nghĩa gì.
Vừa rồi đơn độc ở chung rõ ràng có cơ hội, anh ấy đang tiếc hận ở trong lòng, chợt nghe phía sau truyền đến tiếng tiếng bước chân.
Anh ấy quay đầu lại, lại thấy Vân Thiên Thiên vốn dĩ muốn đi đến hậu viện chạy tới.
“Làm sao vậy?” Trình Tiêu hỏi.
Xung quanh không có cameras, cũng không có nhân viên quay phim, Vân Thiên Thiên vẫn cẩn thận đi đến dưới hành lang, Trình Tiêu cũng chạy nhanh đuổi kịp.
“Tờ giấy rung động tôi cho anh hôm qua, anh phải mang theo bên mình, nếu đánh mất, nhớ rõ nói với tôi trước.” Biểu tình của Vân Thiên Thiên nghiêm túc, bát tự của ba vị nam khách quý này đều có đặc điểm riêng biệt, nhưng điểm chung là không khiến người khác bớt lo.
Của Trình Tiêu tương đối đặc biệt khó giải quyết, bát tự yếu còn hiếu động. Người có mệnh cách như vậy, nhẹ thì bị thương nhẹ không ngừng, nặng thì chết vào tai nạn xe cộ, tai nạn trên không.
Nếu trên người không có một đồ vật để hộ thân, ở trong ngôi nhà này, người thứ nhất xui xẻo tất nhiên là anh ấy, hơn nữa còn nghiêm trọng hơn nhiều so với Hạ Duyên.
Trình Tiêu sửng sốt: “Vì…… Vì sao? Tôi còn đang muốn hỏi cô, mặt trái của tờ giấy kia có ý nghĩa gì?”
Trần Tư Nguyệt cũng thuận tiện kêu Tề Dư Hàng đang nghỉ ngơi ở một bên, cô ấy không muốn hai người Trình Tiêu, Tề Dư Hàng đều vây quanh Vân Thiên Thiên.
Tề Dư Hàng rất muốn ở lại chờ Vân Thiên Thiên, nhưng thân thể thật sự quá mỏi mệt, đành phải rời đi cùng mấy người Diệp Minh San, trở về phòng nghỉ ngơi.
[Tôi cắn được CP Vân Tiêu rồi!]
[Thái độ này của Vân Thiên Thiên quá rõ ràng rồi đi, fans Hạ Duyên có thể yên tâm.]
[Bộ dáng của Trình Tiêu trông thật vui vẻ.]
Phòng phát sóng trực tiếp lại chia thành hai, một bên là hoa viên nhỏ chỉ có hai người, một bên là Diệp Minh San nửa đường quẹo đi tiền viện thăm Hạ Duyên.
Fans Hạ Duyên đều chuyển đến bên Diệp Minh San, còn lại cư dân mạng ăn dưa đều muốn ăn đường* của hai bên.
*Ăn đường: Xem cảnh các cặp minh tinh ngọt ngào với nhau
Từ phản ứng vừa rồi của Diệp Minh San mọi người cũng có thể nhìn ra, Vân Thiên Thiên không nghiêm túc làm việc.
Nhưng lúc này, tốc độ làm việc của Vân Thiên Thiên lại không chậm, rất nhanh đã dọn dẹp xong mảnh đất mà Tề Dư Hàng phụ trách.
Trình Tiêu cũng làm xong rồi, anh ấy lau mồ hôi trên trán, một bên thu thập công cụ một bên tán chuyện cùng Vân Thiên Thiên: “Tôi là thật không sợ lạnh nha, vừa rồi bọn họ đều nói hạ nhiệt độ, chỉ có mình tôi cảm thấy nóng muốn ngốc luôn.”
Vân Thiên Thiên chỉ cười, lại nhìn âm khí quanh quẩn trong hoa viên.
Bọn họ cùng nhau trả lại công cụ rồi tính toán từng người trở về phòng nghỉ ngơi, nhân viên quay chụp cũng đóng lại màn ảnh bên này.
Trình Tiêu trở về, sờ đến trang giấy trong túi quần, lúc này mới nhớ tới còn chưa hỏi Vân Thiên Thiên đồ án này có hàm nghĩa gì.
Vừa rồi đơn độc ở chung rõ ràng có cơ hội, anh ấy đang tiếc hận ở trong lòng, chợt nghe phía sau truyền đến tiếng tiếng bước chân.
Anh ấy quay đầu lại, lại thấy Vân Thiên Thiên vốn dĩ muốn đi đến hậu viện chạy tới.
“Làm sao vậy?” Trình Tiêu hỏi.
Xung quanh không có cameras, cũng không có nhân viên quay phim, Vân Thiên Thiên vẫn cẩn thận đi đến dưới hành lang, Trình Tiêu cũng chạy nhanh đuổi kịp.
“Tờ giấy rung động tôi cho anh hôm qua, anh phải mang theo bên mình, nếu đánh mất, nhớ rõ nói với tôi trước.” Biểu tình của Vân Thiên Thiên nghiêm túc, bát tự của ba vị nam khách quý này đều có đặc điểm riêng biệt, nhưng điểm chung là không khiến người khác bớt lo.
Của Trình Tiêu tương đối đặc biệt khó giải quyết, bát tự yếu còn hiếu động. Người có mệnh cách như vậy, nhẹ thì bị thương nhẹ không ngừng, nặng thì chết vào tai nạn xe cộ, tai nạn trên không.
Nếu trên người không có một đồ vật để hộ thân, ở trong ngôi nhà này, người thứ nhất xui xẻo tất nhiên là anh ấy, hơn nữa còn nghiêm trọng hơn nhiều so với Hạ Duyên.
Trình Tiêu sửng sốt: “Vì…… Vì sao? Tôi còn đang muốn hỏi cô, mặt trái của tờ giấy kia có ý nghĩa gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất