Đại Lão Mạt Thế Đang Ở Thập Niên 70!
Chương 15: Nhặt Được Quái Vật (1)
===========
Làng Vĩnh Khê.
Trên núi Đại Mão. Lâm Chi Hoán lưng đeo một cái sọt trống trơn, bước từng bước khó nhọc đi sâu vào trong núi. Anh đã đào sẵn vài cái bẫy trên núi, hôm nay lên núi là để kiểm tra xem có thu hoạch được gì hay không? Nếu thu hoạch tốt có thể cải thiện bữa ăn cho ông bà của mình.
Lâm Chi Hoán tự nguyện xuống nông thôn để tiện chăm sóc cho ông bà nội. Do thân phận của cậu và mợ tương đối nhạy cảm, anh chỉ có thể nhờ người gửi tiền về nhà mỗi tháng, có, nhưng không nhiều.
Vì vậy, ngoài công việc đồng áng cần làm, anh thường tranh thủ thời gian nghỉ trưa để lên núi tìm chút thức ăn hoặc những thứ có thể đổi lấy tiền.
Hôm nay, anh cảm thấy rất lạ. Dù trên núi cây cối xanh tốt, nhưng lại cảm thấy nóng bức một cách bất thường. Trời không một đám mây nhưng lại có một luồng gió nóng kỳ quái thổi qua khiến mặt anh cảm thấy khô rát và đau đớn.
Sau khi mất nhiều thời gian hơn những ngày bình thường, cuối cùng anh cũng đã đến được chỗ đặt bẫy. Khi anh chuẩn bị kiểm tra các bẫy, đột nhiên cảm thấy một cơn sóng nhiệt từ phía sau ập tới.
Lâm Chi Hoán ngay tức thì liền quay đầu lại, và nhìn thấy một vết nứt đen kịt kỳ lạ bỗng nhiên xuất hiện giữa không gian vốn còn đang rất trống trải. Trong vết nứt dường như có những hoa văn rực rỡ đang cuộn chảy, như thể đang chuẩn bị điều gì đó. Chưa kịp phản ứng, từ trong vết nứt đã phun ra một người.
Lâm Chi Hoán sững sờ há hốc miệng. Cho dù anh có nền tảng giáo dục đại học tốt hơn nữa và nắm vững lý thuyết khoa học, loại chuyện không phù hợp nhận thức này xảy ra ở ngay trước mắt anh, vẫn làm cho đầu óc anh hoàn toàn mờ mịt.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Thậm chí trong lúc nhất thời không kịp phản ứng. Đây là cái gì? Hiện tượng siêu nhiên? Cô gái rơi xuống từ vết nứt này là người hay quái vật?
Lâm Chi Hoán cẩn thận lùi lại một chút, sau một hồi lâu mới tìm được một cây gậy dài để chọc vào người Dư Tích đang nằm bất động trên mặt đất.
Dòng chảy thời gian của cổng thời không cũng không dễ chịu chút nào. Mặc dù Dư Tích có dị năng không gian để điều chỉnh, nhưng toàn thân cô cũng đau đớn như bị gãy xương vụn.
Làng Vĩnh Khê.
Trên núi Đại Mão. Lâm Chi Hoán lưng đeo một cái sọt trống trơn, bước từng bước khó nhọc đi sâu vào trong núi. Anh đã đào sẵn vài cái bẫy trên núi, hôm nay lên núi là để kiểm tra xem có thu hoạch được gì hay không? Nếu thu hoạch tốt có thể cải thiện bữa ăn cho ông bà của mình.
Lâm Chi Hoán tự nguyện xuống nông thôn để tiện chăm sóc cho ông bà nội. Do thân phận của cậu và mợ tương đối nhạy cảm, anh chỉ có thể nhờ người gửi tiền về nhà mỗi tháng, có, nhưng không nhiều.
Vì vậy, ngoài công việc đồng áng cần làm, anh thường tranh thủ thời gian nghỉ trưa để lên núi tìm chút thức ăn hoặc những thứ có thể đổi lấy tiền.
Hôm nay, anh cảm thấy rất lạ. Dù trên núi cây cối xanh tốt, nhưng lại cảm thấy nóng bức một cách bất thường. Trời không một đám mây nhưng lại có một luồng gió nóng kỳ quái thổi qua khiến mặt anh cảm thấy khô rát và đau đớn.
Sau khi mất nhiều thời gian hơn những ngày bình thường, cuối cùng anh cũng đã đến được chỗ đặt bẫy. Khi anh chuẩn bị kiểm tra các bẫy, đột nhiên cảm thấy một cơn sóng nhiệt từ phía sau ập tới.
Lâm Chi Hoán ngay tức thì liền quay đầu lại, và nhìn thấy một vết nứt đen kịt kỳ lạ bỗng nhiên xuất hiện giữa không gian vốn còn đang rất trống trải. Trong vết nứt dường như có những hoa văn rực rỡ đang cuộn chảy, như thể đang chuẩn bị điều gì đó. Chưa kịp phản ứng, từ trong vết nứt đã phun ra một người.
Lâm Chi Hoán sững sờ há hốc miệng. Cho dù anh có nền tảng giáo dục đại học tốt hơn nữa và nắm vững lý thuyết khoa học, loại chuyện không phù hợp nhận thức này xảy ra ở ngay trước mắt anh, vẫn làm cho đầu óc anh hoàn toàn mờ mịt.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Thậm chí trong lúc nhất thời không kịp phản ứng. Đây là cái gì? Hiện tượng siêu nhiên? Cô gái rơi xuống từ vết nứt này là người hay quái vật?
Lâm Chi Hoán cẩn thận lùi lại một chút, sau một hồi lâu mới tìm được một cây gậy dài để chọc vào người Dư Tích đang nằm bất động trên mặt đất.
Dòng chảy thời gian của cổng thời không cũng không dễ chịu chút nào. Mặc dù Dư Tích có dị năng không gian để điều chỉnh, nhưng toàn thân cô cũng đau đớn như bị gãy xương vụn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất