Đại Minh Tinh

Chương 18: Phiên ngoại 1.2: Bất mãn trong kì mang thai? (bụng bự play)

Trước Sau
"Về rồi sao?" Tiêu Minh nghe thấy tiếng mở cửa, từ trong phòng bếp đi ra, trù nghệ của hắn cũng ổn, bất quá so với Lâm Tri thì tốt hơn, bảo bối của hắn mang thai cần tẩm bổ, hắn lại lo lắng đồ ăn bên ngoài không tốt, cho nên hắn mua rất nhiều sách dạy nấu ăn, hơn nữa còn mời người chuyên môn hướng dẫn hắn hai ngày, đến lúc này hắn mới chính thức trở thành đầu bếp ngự dụng của Lâm Tri.

Lâm Tri không muốn để ý đến hắn, bất quá bụng cậu lớn, khom lưng rất bất tiện, không thể tự mình thay giày. Tiêu Minh giúp cậu cởi giày, rồi lại giúp cậu thay dép, vội vàng trước vội vàng sau giống như một bà mẹ già. Lâm Tri lại như không nhìn thấy sự ân cần của hắn, thay giày xong trực tiếp đi vào phòng, cánh cửa bị đóng vào thật mạnh phát ra tiếng vang, Tiêu Minh sờ mũi một cái, xem ra cậu lại sinh khí rồi.

Trong phòng khá ấm áp, nhiệt độ thích hợp, Lâm Tri vừa vào phòng liền ngồi bên mép giường, rồi bắt đầu cởi quần áo. Quần ngoài lẫn quần lót đều ướt nhẹp, khi cởi ra, quần lót không cẩn thận quét qua âm thần, cửa huyệt lại ướt thêm mấy phần, nhìn như là lũ lụt, ngứa ngáy chạy từ miệng huyệt đến huyệt tâm, vẫn không nên suy nghĩ nhiều, càng suy nghĩ càng ngứa, chờ đến khi cậu cởi hết sạch quần áo, cậu mới phát hiện tình trạng hai vú mình cũng không khá hơn phía bên dưới bao nhiêu, bởi vì thời gian mang thai bị căng sữa, ngực cậu rõ ràng nhô lên cao hơn, đầu v* sưng to lên, còn đặc biệt nhạy cảm, chỉ cần chạm nhẹ thì sẽ chảy sữa, vừa rồi mặc quần áo đi bộ khá lâu, dù có dán ngực nhưng sữa vẫn chảy ra rất nhiều.

Rất muốn rất muốn... Lâm Tri ngửa mặt nằm trên giường, nhắm mắt lại, đưa tay sờ sờ âm huyệt của bản thân, một bên sờ một bên rên rỉ hừ hừ, chỉ là bụng cậu lớn rồi, chặn ở chính giữa làm ảnh hưởng đến việc tự an ủi của cậu, chỉ có thể đơn giản dùng tay nhào nặn, ngón tay không đủ thô, cũng không thể làm tới tao tâm, hết thảy đều không tốt, cơ thể cậu ngày càng ngứa, d*m thủy chảy ra lênh láng.

"Bảo bối, anh có thể vào không?" Tiêu Minh gõ cửa nửa ngày, bên trong vẫn không có tiếng trả lời, hắn cũng không thèm để ý nữa, mở cửa tiến vào. Sau khi Lâm Tri mang thai cục cưng, hai người bọn họ liền chia phòng, Lâm Tri ngủ ở phòng ngủ chính, Tiêu Minh thì ở trong phòng khách, cũng không phải vì lý do gì khác, chỉ là từ khi bụng Lâm Tri to lên, có thể vì uống nhiều thuốc bổ, nên cả người nhìn qua tròn vo, da dẻ phấn nộn đến mức có thể bóp ra nước, cái mông cũng lớn lên một vòng, so với trước đây còn vểnh hơn, Tiêu Minh sợ bản thân không khống chế được thú tính, lúc này mới chủ động dời ra ngoài.

Khi Tiêu Minh bước vào phòng, cảnh tượng Lâm Tri trần như nhộng xuất hiện trước mắt. Nam nhân mang thai sáu tháng nằm trên giường, da dẻ trắng nõn mềm mại, tứ chi trắng nõn, hai gò vú gồ lên không rõ ràng, đầu v* trướng lên rất lớn, đỏ tươi đang chảy ra sữa. Tiêu Minh nhịn không được đứng sững lại, bụng dưới buộc chặt, nhất thời hai chân như mọc rễ, đứng bất động tại chỗ, Lâm Tri trước đây có tập thể hình, cơ bụng rất đẹp, hiện tại bụng lớn, cơ bụng khỏe mạnh cũng biến mất, thai nhi sáu tháng cũng không hề nhỏ, làm cho Lâm Tri nhìn như một trái bóng, nhưng dù vậy vẫn không làm cho người ta cảm thấy xấu xí, trái lại còn làm cậu trở lên ôn nhu hơn. Bởi vì mang thai, nên nội tiết tố trong cơ thể cậu mất cân bằng, ngọc hành Lâm Tri vốn vẫn luôn mềm nhũn, không giống như tao huyệt mở rộng, thịt huyệt bởi thường xuyên bị yêu thương trở nên dày rộng, hiện tại âm thần lật ra bên ngoài, có thể nhìn thấy vách thịt bên trong, bởi vì thời gian dài không được an ủi, tao huyệt đang co rút chảy nước, d*m thủy ấm áp lấp đầy huyệt kính, dính ướt nhẹp cửa huyệt, cuối cùng chảy xuống giường, trên ga giường màu tối xuất hiện một bãi nước, hơn nữa d*m thủy vẫn tiếp tục chảy xuống.

Tiêu Minh quả thực không thể đem tầm mắt của mình rời khỏi tao huyệt của Lâm Tri, từ lần đầu tiên Lâm Tri mang thai, hắn đã hưởng qua tư vị cơ thể Lâm Tri. Sau khi tiểu minh tinh bụng lớn, hầu như tất cả bộ phận đều là điểm mẫn cảm, tùy tiện sờ sờ ôm ôm cũng có thể khiến cậu mở rộng cơ thể đón nhận hắn, đón nhận nghiệt căn xâm phạm, cũng không giống như trước, Lâm Tri lúc này không chỉ chảy nước mà còn chảy sữa, vừa khả ái vừa dâm đãng.

Lâm Tri đã mang thai lần thứ hai, có vẻ ham muốn tình dục còn lớn hơn lần trước, bác sĩ nói cần phải tránh chuyện phòng the, Tiêu Minh cứ vậy liền không động vào cậu, thứ nhất là do muốn giúp cậu dưỡng thai, thứ hai là do hắn sợ không thể kiềm chế, vừa đụng liền không thể thu tay.

Tiêu Minh vốn muốn đưa thuốc cho cậu, kết quả lại si ngốc đứng ở cửa hồi lâu, lại còn đứng lên, nghiệt căn trong quần phồng to, chống lên quần, tạo ra một túp lều.

Lâm Tri tự nhiên cũng phát hiện phản ứng của Tiêu Minh, cậu vẫn còn chưa tha thứ cho Tiêu Minh đâu, vậy nên trên mặt không có biểu cảm gì, vẻ mặt chẳng cao hứng chút nào, nhưng trong lòng lại đang nổi trống, nhịn không được đem chân mở ra càng rộng, để cho hắn nhìn rõ cơ thể dâm đãng của mình, côn th*t bán cương bị cảnh tượng này làm cho cương đến cực hạn, cậu đã suy nghĩ cẩn thận, cậu muốn Tiêu Minh thao cậu, đem mình uy no, còn hôn thì tạm thời không có cách, tuy rằng Tiêu Minh không quá tốt, nhưng kỹ năng trên giường rất tốt nha.



Tiêu Minh mặc niệm mấy lần, lúc này mới đem ý niệm trong đầu đè xuống, dù cho cự long của hắn sưng tới khó chịu, dù cho trước mắt là mỹ vị chờ hắn tới hưởng dụng.

"Bảo bối, anh nấu thuốc bổ cho em, có phải đói bụng rồi hay không, mau tới uống một chút." Tiêu Minh thật vất vả đem dục niệm đè xuống, lúc này hắn mới nhớ ra mục đích ban đầu của mình, hắn cẩn thận ngồi xuống bên cạnh giường, dựa vào gần cơ thể bao bọc mùi sữa của Lâm Tri, bảo bối của hắn gần đây bị phồng sữa, cho nên trên người luôn mang theo hương sữa, bình thường Tiêu Minh đã sớm áp đến hưởng thụ, nhưng sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên việc này cũng bị cấm.

"Em không uống, đi ra ngoài." Lâm Tri quả thực không thể tin được tai mình, tên đều đã lên dây rồi vậy mà Tiêu Minh còn hỏi cậu có uống thuốc không, có phải là muốn tức chết cậu hay không. Lâm Tri tức giận đến run lập cập, Tiêu Minh còn tưởng rằng cậu bị lạnh, giúp cậu đắp chăn thật cẩn thận, còn kiên nhẫn bảo cậu lần sau phải mặc quần áo cẩn thận không được trần truồng, dù cho trong phòng có hệ thống sưởi hơi cũng không được.

"Lăn lăn lăn lăn, hôm nay em không muốn nhìn thấy anh." Lâm Tri cảm thấy Tiêu Minh muốn tiếp tục lượn lờ trước mặt mình, cậu thật sự rất muốn đá bay hắn, vì để giữ cho mình bình tĩnh, cũng là vì cục cưng trong bụng, cậu không nói lời nào liền đuổi Tiêu Minh ra ngoài, cũng càng làm tăng quyết tâm muốn ly hôn của cậu.

"Được được được, anh không phiền em, em trước nghỉ ngơi một lúc, lát nữa anh sẽ đưa em đi kiểm tra."

Cuộc sống không thể tiếp tục như vậy nữa.

Hết phiên ngoại 1.2.

Một chương nhẹ nhàng nữa cho đêm noel.

Chúc mọi người có một ngày giáng sinh vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau