Chương 6: Thấy Lạ
Bà thất vọng buông tay Tạ Vân Sơ, thở dài cuộn tràng hạt: “Lục Lang, tổ mẫu biết con và Vân Mạn tỷ đệ tình thâm, nhưng chuyện này…”
“Tổ mẫu.” Tạ Vân Sơ ngắt lời Tạ lão phu nhân, lại lạy Tạ lão phu nhân: “Muội muội của Tô Minh Hàng đã là người bên cạnh Đại hoàng tử, cầu vị trí Chủ sự Kim bộ, không cầu Đại hoàng tử mà lại chạy đến cầu Trưởng Công chúa, chuyện này tổ mẫu không thấy lạ sao?”
Lão phu nhân dừng cuộn tràng hạt.
Một lời đánh thức người trong mộng.
Chuyện này quả thực có gì đó không đúng.
Ánh nến đong đưa phản chiếu đôi mắt u ám của tiểu lang quân, ánh mắt Tạ Vân Sơ cứng rắn điềm tĩnh: “Hiện nay có ba vị hoàng tử đã thành niên, một người là Đại Hoàng Tử, tuy là thứ trưởng tử… nhưng dù sao cũng là hoàng tử đầu tiên của bệ hạ, phân lượng trong lòng bệ hạ không nhẹ, thân mẫu Cao Quý Phi là thanh mai trúc mã với bệ hạ, nhiều năm vinh sủng không suy.”
“Một vị là Nhị Hoàng Tử do tiền Hoàng hậu sinh, nhưng Nhị Hoàng Tử sinh ra đã có vết bớt, khiến bệ hạ không thích, lại ở Bắc Ngụy nhiều năm, bốn năm trước mới quay về, trong triều không có căn cơ. Còn vị khác… là Tam Hoàng Tử, đích xuất chính thống, có tiếng nói rất cao trong triều!”
“Vì thế, Đại Hoàng Tử và Tam Hoàng Tử mới là những người được chọn có quyền thế cho vị trí trữ quân, phía sau hai vị hoàng tử có Cao Quý Phi và Hoàng Hậu, cần phải có đảng phái của riêng mình, tạm thời có khả năng địa vị ngang nhau. Đối với hai vị hoàng tử mà nói, nếu có thể tranh thủ được sự ủng hộ của Trưởng Công chúa, người cùng một mẹ sinh ra với bệ hạ, dù là con đường của hai vị nương nương trong hậu cung hay đường của hai vị hoàng tử trên triều đều có thể đi vững chắc hơn.”
Sắc mặt Tạ lão phu nhân vô cùng kinh ngạc, nhìn ánh mắt nhìn thẳng vào bà của Tạ Vân Sơ.
Một tiểu lang quân mới mười ba tuổi, ở Vĩnh Gia cách Biện Kinh cả ngàn dặm, lại không có tin tức, sao có thể rõ tình hình triều đình như vậy?
Tạ Vân Sơ thản nhiên tiếp nhận ánh mắt tìm tòi của Tạ lão phu nhân, tư thế quỳ thẳng tắp như cây tùng, cung kính trầm lặng.
Nàng tiếp tục nói: “Nếu con không đoán sai, Đại hoàng tử muốn lấy Tô gia cùng vị trí Chủ sự Kim bộ ra, thăm dò xem Trưởng Công chúa liệu có đồng ý ủng hộ hắn hay không! Trưởng Công chúa không giúp Tô Minh Hàng lấy được cái ghế Chủ sự Kim bộ, là vì không muốn dính vào tranh chấp quá sớm, hiện nay Thánh thượng đang độ tráng niên, Tạ phủ nên noi theo Trưởng Công chúa, đừng dễ dàng cuốn vào vòng xoáy tranh quyền!”
Lão phu nhân cẩn thận thay đổi từ ngạc nhiên thành nghiêm túc, ánh mắt phát sáng nhìn Tạ Vân Sơ.
“Trên thế gian này không có bức tường nào mà gió không lùa, mấy năm nay trưởng tỷ ở Tô gia sống như thế nào, sợ là sớm đã biến thành đề tài câu chuyện nơi trà dư tửu hậu ở thành Biện Kinh rồi, lần này xảy ra chuyện trưởng tỷ suýt bị đánh chết, mất đi hài tử!”
“Nếu trưởng tỷ vẫn không hòa ly với Tô gia, đảng phái Tam Hoàng Tử và Hoàng Hậu sẽ cho rằng Đại bá quyết tâm phải trèo lên thuyền của Đại Hoàng Tử, dù thế nào cũng không cho vị trí quan trọng như Lễ Bộ Thượng Thư rơi lên đầu Đại bá, mà… chỉ cần trưởng tỷ một ngày chưa hòa ly, đảng Tam Hoàng Tử nhất định không cho Đại bá ra mặt.”
Lão phu nhân không phải nữ nhân hậu trạch không biết gì, tầm mắt và phân tích triều cục của Tạ Vân Sơ, khiến bà nhanh chóng được khai sáng.
“Tổ mẫu.” Tạ Vân Sơ ngắt lời Tạ lão phu nhân, lại lạy Tạ lão phu nhân: “Muội muội của Tô Minh Hàng đã là người bên cạnh Đại hoàng tử, cầu vị trí Chủ sự Kim bộ, không cầu Đại hoàng tử mà lại chạy đến cầu Trưởng Công chúa, chuyện này tổ mẫu không thấy lạ sao?”
Lão phu nhân dừng cuộn tràng hạt.
Một lời đánh thức người trong mộng.
Chuyện này quả thực có gì đó không đúng.
Ánh nến đong đưa phản chiếu đôi mắt u ám của tiểu lang quân, ánh mắt Tạ Vân Sơ cứng rắn điềm tĩnh: “Hiện nay có ba vị hoàng tử đã thành niên, một người là Đại Hoàng Tử, tuy là thứ trưởng tử… nhưng dù sao cũng là hoàng tử đầu tiên của bệ hạ, phân lượng trong lòng bệ hạ không nhẹ, thân mẫu Cao Quý Phi là thanh mai trúc mã với bệ hạ, nhiều năm vinh sủng không suy.”
“Một vị là Nhị Hoàng Tử do tiền Hoàng hậu sinh, nhưng Nhị Hoàng Tử sinh ra đã có vết bớt, khiến bệ hạ không thích, lại ở Bắc Ngụy nhiều năm, bốn năm trước mới quay về, trong triều không có căn cơ. Còn vị khác… là Tam Hoàng Tử, đích xuất chính thống, có tiếng nói rất cao trong triều!”
“Vì thế, Đại Hoàng Tử và Tam Hoàng Tử mới là những người được chọn có quyền thế cho vị trí trữ quân, phía sau hai vị hoàng tử có Cao Quý Phi và Hoàng Hậu, cần phải có đảng phái của riêng mình, tạm thời có khả năng địa vị ngang nhau. Đối với hai vị hoàng tử mà nói, nếu có thể tranh thủ được sự ủng hộ của Trưởng Công chúa, người cùng một mẹ sinh ra với bệ hạ, dù là con đường của hai vị nương nương trong hậu cung hay đường của hai vị hoàng tử trên triều đều có thể đi vững chắc hơn.”
Sắc mặt Tạ lão phu nhân vô cùng kinh ngạc, nhìn ánh mắt nhìn thẳng vào bà của Tạ Vân Sơ.
Một tiểu lang quân mới mười ba tuổi, ở Vĩnh Gia cách Biện Kinh cả ngàn dặm, lại không có tin tức, sao có thể rõ tình hình triều đình như vậy?
Tạ Vân Sơ thản nhiên tiếp nhận ánh mắt tìm tòi của Tạ lão phu nhân, tư thế quỳ thẳng tắp như cây tùng, cung kính trầm lặng.
Nàng tiếp tục nói: “Nếu con không đoán sai, Đại hoàng tử muốn lấy Tô gia cùng vị trí Chủ sự Kim bộ ra, thăm dò xem Trưởng Công chúa liệu có đồng ý ủng hộ hắn hay không! Trưởng Công chúa không giúp Tô Minh Hàng lấy được cái ghế Chủ sự Kim bộ, là vì không muốn dính vào tranh chấp quá sớm, hiện nay Thánh thượng đang độ tráng niên, Tạ phủ nên noi theo Trưởng Công chúa, đừng dễ dàng cuốn vào vòng xoáy tranh quyền!”
Lão phu nhân cẩn thận thay đổi từ ngạc nhiên thành nghiêm túc, ánh mắt phát sáng nhìn Tạ Vân Sơ.
“Trên thế gian này không có bức tường nào mà gió không lùa, mấy năm nay trưởng tỷ ở Tô gia sống như thế nào, sợ là sớm đã biến thành đề tài câu chuyện nơi trà dư tửu hậu ở thành Biện Kinh rồi, lần này xảy ra chuyện trưởng tỷ suýt bị đánh chết, mất đi hài tử!”
“Nếu trưởng tỷ vẫn không hòa ly với Tô gia, đảng phái Tam Hoàng Tử và Hoàng Hậu sẽ cho rằng Đại bá quyết tâm phải trèo lên thuyền của Đại Hoàng Tử, dù thế nào cũng không cho vị trí quan trọng như Lễ Bộ Thượng Thư rơi lên đầu Đại bá, mà… chỉ cần trưởng tỷ một ngày chưa hòa ly, đảng Tam Hoàng Tử nhất định không cho Đại bá ra mặt.”
Lão phu nhân không phải nữ nhân hậu trạch không biết gì, tầm mắt và phân tích triều cục của Tạ Vân Sơ, khiến bà nhanh chóng được khai sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất