Chương 74
Tô Cẩm Lê vội mặc vào áo tắm dài, An Tử Yến lại lấy ra một cái bàn chải đánh răng tới, hỏi cậu: “Bàn chải đánh răng này có thể làm sạch vảy cá cho em không?”
Tô Cẩm Lê sửng sốt, nghĩ nghĩ rồi gật đầu.
“Lại đây đi.” An Tử Yến tiến vào bồn tắm ngồi xuống, “Để chứng tỏ anh không phải lưu manh, anh còn đi thay một chiếc quần bơi.”
“Vậy anh thái lát gừng làm cái gì?”
“Lát gừng đuổi hàn.”
Tô Cẩm Lê nghĩ nghĩ, vẫn là vào bồn tắm, ném áo choàng tắm ngồi xuống, nhanh chóng biến thành một con cá.
An Tử Yến nhìn con cá chép gấm vàng trong bồn tắm, đưa tay sờ vảy cá, không ngờ lại cảm thấy thật dễ chịu.
Sau đó, cầm bàn chải đánh răng, anh cẩn thận giúp Tô Cẩm Lê chải vảy cá.
“Dùng sữa tắm không?” An Tử Yến hỏi.
Tô Cẩm Lê gật đầu cá.
An Tử Yến lấy sữa tắm, ấn lên bàn chải đánh răng, sau đó ôm xác cá của Tô Cẩm Lê, nghiêm túc tiếp tục chải.
Này tuyệt đối là một loại thể nghiệm thần kỳ.
Ít nhất trong 23 năm nhân sinh trước đây của An Tử Yến, chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu một con cá.
Tô Cẩm Lê bị chải vẩy cá siêu sảng, thoải mái đến mức toàn thân cá vùng vẫy, đuôi cá tát An Tử Yến mấy cái.
An Tử Yến nhìn không nhịn được cười, hỏi Tô Cẩm Lê: “Em trạng thái này có thể nói chuyện không?”
“Có thể!” Tô Cẩm Lê trả lời, âm thanh khiến An Tử Yến giật nảy mình, giọng nói như trẻ con, quá non nớt.
“Em còn có thể làm cái gì?”
“Tôi còn có thể chạy!” Tô Cẩm Lê nói, một mình bơi lội về sau, hai bên thân cá đột nhiên xuất hiện hai chân nhỏ màu trắng…
“Thu hồi đi, anh không muốn xem.” An Tử Yến nháy mắt cảm thấy ảo ảnh tiêu tan.
Cá, anh có thể chấp nhận.
Nhưng là con cá hai chân, An Tử Yến một chốc một lát thật không tiếp thu được.
Mỹ nhân ngư đâu?
Không phải trên là người, dưới là cá sao? Sao cẩm lý tinh lại như thế này?
“Ồ.” Tô Cẩm Lê mất mát thu chân.
Lúc trước cậu mọc được chân, hưng phấn vô cùng, nơi nơi chạy loạn. Kết quả chân quá non, mài chảy máu cậu cũng không cảm thấy đau.
Con cá có thể chạy siêu lợi hại!
Tại sao những phàm nhân ngu ngốc này không biết vẻ đẹp chân cá chứ.
Giúp Tô Cẩm Lê chải sạch sẽ rồi, An Tử Yến đứng dậy, dùng vòi sen tắm.
Tô Cẩm Lê ở bồn tắm nhìn lên An Tử Yến như người khổng lồ, hỏi anh: “Anh không cảm thấy tôi là con cá thực đáng sợ sao?”
Trước khi xuống núi, gia gia luôn mãi dặn dò cậu nhất định phải giữ bí mật thân thể mình. Nếu bị nhân loại biết cậu là yêu tinh, nhất định sẽ bị cho rằng là quái vật, nói không chừng sẽ bị đuổi đánh, thậm chí gây náo loạn.
Nhưng năng lực tiếp thu của An Tử Yến có vẻ rất mạnh.
“Đúng vậy, anh có thể chấp nhận em là một con cá, nhưng không thể chấp nhận Thẩm Thành là anh trai em!” An Tử Yến nói xong còn cảm thấy tuyệt vọng.
Nghiệt duyên này lớn bao nhiêu mới có thể gặp chuyện éo le này?
“Tôi cảm thấy anh khá tốt.” Tô Cẩm Lê nói với An Tử Yến.
“Cảm thấy anh tốt mà không muốn ở bên anh sao?”
“Tôi cảm thấy An Tử Hàm cũng khá tốt.”
“Em nhìn ai cũng tốt.”
“Kỳ thật hôm nay anh giúp tôi tôi rất cảm tạ anh, anh làm như vậy, giữ gìn trật tự hai giới nhân yêu, duy trì……”
Lời nói còn chưa nói xong, đã bị An Tử Yến đánh gãy: “Anh còn thuận tiện cứu vớt thế giới?”
“Nếu thật sự khiến cho nhân yêu đại chiến, vậy anh đúng là cứu vớt thế giới!”
“Anh thật vĩ đại.” An Tử Yến trả lời cực kì có lệ.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, An Tử Yến đi ra ngoài dùng khăn tắm lau người, sau đó dùng khăn tắm quấn Tô Cẩm Lê lại, kéo cậu ra ngoài.
Tô Cẩm Lê lăn trong khăn tắm, lau khô rồi trực tiếp nhảy ra, nháy mắt biến thành người, sau đó “Bạch bạch bạch” chạy về phòng khách.
An Tử Yến một người trắng bóng chạy qua mặt anh, vội hô một câu: “Cái áo đấy cọ qua vảy cá của em rồi, thay đi.”
Tô Cẩm Lê từ xa trả lời: “Tôi không chê mình dơ.”
“Anh cũng không chê em dơ, sẽ không có mùi cá sao?”
“Buổi sáng đã dùng nấm chân một lần sạch.”
“Em có thể dùng thứ khác khử mùi không, sao nghe cái đó bức bối thế?” An Tử Yến cũng vào phòng khách, Tô Cẩm Lê đã mặc xong quần áo, chỉ là qu@n lót ném thùng rác.
Ừm…… Trạng thái chân không.
An Tử Yến ngẫm lại cái bóng trắng vừa rồi, nghĩ lại trạng thái hiện tại của Tô Cẩm Lê, lòng hơi ngứa ngáy.
Tô Cẩm Lê quy củ đứng yên, nhìn An Tử Yến.
An Tử Yến cũng nhìn cậu.
Hai người trầm mặc một thời gian, An Tử Yến thở dài một hơi, ngồi trên sô pha, vỗ vỗ bên cạnh ý bảo Tô Cẩm Lê cũng ngồi xuống.
Chờ Tô Cẩm Lê ngồi xuống An Tử Yến mới mở miệng: “Anh cũng không muốn bức bách em, anh chỉ là cảm thấy, nếu anh không làm như vậy, anh chỉ sợ không còn cơ hội. Anh lại là thật sự thực thích em, căn bản không muốn từ bỏ, cho nên mới ra hạ sách này.”
“Ồ……” Tô Cẩm Lê yếu ớt đáp lại.
“Lần này em không cần chịu trách nhiệm, cũng không cần mười mấy chúc phúc, hoặc là vẩy cá hộ mệnh. Anh chỉ muốn em đáp ứng anh, nếu có một ngày em thích anh, anh hy vọng em có thể không suy xét đến anh em, sau đó tiếp nhận anh, ở bên nhau, được không?” An Tử Yến hỏi.
Sau khi trải qua yêu cầu phải chịu trách nhiệm trước đây, yêu cầu hiện tại thực sự tốt, thậm chí có thể nói là hợp lý.
Tô Cẩm Lê lập tức gật đầu.
“Vậy em ở cùng anh một lát, sau đó trở về phòng đi, nếu không sáng mai rời đi sẽ gây phiền toái không cần thiết.”
“Được.” Tô Cẩm Lê trả lời, “Vậy chúng ta sẽ làm gì?? Đánh bài Poker không? Chơi J vàng câu cá lớn đi!”
An Tử Yến chắc rằng đây là trò chơi nhàm chán nhất mà anh đã chơi trong 23 năm qua.
Cầm bài poker thành một chuỗi, đụng tới J thu hết bài, đụng tới bài khác tùy quân thu bài, so ai nhiều bài hơn.
Sau đó, anh là kẻ xui xẻo, chơi loại này với cẩm lý tinh, liền trơ mắt mà nhìn Tô Cẩm Lê cao hứng phấn chấn thu bài, không đến 10 phút, thua 6 lần.
Loại bài poker này thật sự có khả năng nửa giờ chẳng phân biệt thắng bại, bị nghiền áp như vậy, cực kì hiếm thấy.
An Tử Yến cầm bài poker, hỏi Tô Cẩm Lê: “Em muốn đi Macao với anh không?”
“Đi chơi sao?”
“Không, đi kiếm tiền.”
“Có thể! Có phải chờ sau khi chấm dứt tiết mục không?”
“Ừm, anh đoán có khi em không còn nguyện ý làm minh tinh, em có lối tắt làm giàu.”
“Tôi vẫn rất muốn làm minh tinh, thích cảm giác ở trên sân khấu, còn có người thích tôi, tôi liền cảm thấy rất hạnh phúc. Lúc trước ở khách sạn nhìn fans bên ngoài, tôi cảm thấy tuyệt đối không thể cô phụ bọn họ, tôi phải tiếp tục nỗ lực, xứng đáng lòng yêu thích này.”
“Fans em nếu nghe được những lời này, nhất định sẽ hưng phấn chết.”
“Không cần bọn họ nghe, tôi sẽ cho bọn họ thấy.”
“Cố lên! Tiểu Cẩm Lý thật lợi hại.” An Tử Yến giơ tay xoa đầu Tô Cẩm Lê.
“Tiểu Tinh Xảo, tôi đi về trước đây!”
An Tử Yến đứng dậy, đi theo sau Tô Cẩm Lê đưa cậu đến cửa, An Tử Yến đột nhiên túm chặt tay Tô Cẩm Lê kéo cậu qua đứng chống vào tường.
An Tử Yến chống hai tay bên người Tô Cẩm Lê, hỏi: “Hút dương khí nhiều em sẽ không thoải mái?”
“Ừm.”
“Vậy hôn môi một chút thì soa?”
Tô Cẩm Lê nhìn An Tử Yến, biết An Tử Yến là có ý gì, tự hỏi một chút mới nói: “Nhưng…… chỉ cho phép anh hôn một chút.”
“Ừm.” An Tử Yến trả lời xong, cúi đầu chạm nhẹ lên môi Tô Cẩm Lê, sau đó nhẹ giọng nói: “Ngủ ngon.”
Thanh âm ôn nhu làm tim Tô Cẩm Lê run lên.
“Ừm……” Tô Cẩm Lê trả lời xong, vội mở cửa chạy ra ngoài.
*
Ngày hôm sau, tập mới của “Thần tượng quốc dân” được phát sóng đúng giờ.
Kỳ này do Ba Nhược Ba La phái người cắt nối biên tập, chất lượng rất tốt, Trương Hạc Minh xem qua rồi cảm thấy cực kì an tâm.
Tập này tổ tiết mục vẫn luôn lảng tránh vấn đề cũng đã thản nhiên công khai.
Từ quản lý sai lầm, không kiểm tra quà, đến Tô Cẩm Lê bị thương đưa đến bệnh viện cấp cứu, đều cắt nối biên tập cho vào.
Trong tiết mục còn công khai ca bệnh của Tô Cẩm Lê, cùng với kết quả kiểm tra, phim chụp, chứng minh Tô Cẩm Lê bị thương nghiêm trọng, không phải là Tô Cẩm Lê làm giả.
Chu Văn Uyên bị đào thải đã sửa nhẹ đi, nhưng vẫn khiến cho sóng to gió lớn, không thể tránh khỏi.
Đoạn Kiều Nặc khiêu chiến Tô Cẩm Lê được giữ lại nhiều nhất có thể, kể cả cảnh hỗn loạn khi Tô Cẩm Lê xin đàn tỳ bà.
Quả nhiên, tập này phát lên lại lần nữa khiến cho sóng to gió lớn, 《Thần tượng quốc dân》 cường thế chiếm lĩnh.
Đầu tiên là về Tô Cẩm Lê bị thương, lại lần nữa bị nhắc lại.
Ngay sau đó, Tàng Ngải bởi vì nói Tô Cẩm Lê là giọng khàn, nên sau khi đoạn clip này được phát tán, một bộ phận fan đã điên cuồng vào Weibo của Tàng Ngải để công kích.
Đương nhiên, bị công kích tàn nhẫn nhất chỉ sợ là Kiều Nặc, thậm chí có một cái hot search cho Kiều Nặc: Thực tập sinh ghê tởm nhất Kiều Nặc.
Quả thật, cách làm của Kiều Nặc có thể lý giải, cũng phù hợp quy trình.
Nhưng cậu ta làm như vậy dẫn tới hậu quả chính là, cậu ta bị công kích điên cuồng, sau này ra mắt cũng sẽ vì nhân phẩm mà đưa tới một loạt bêu danh.
Lúc Kiều Nặc khiêu chiến Tô Cẩm Lê cũng không nghĩ tới việc Tô Cẩm Lê bị thương sẽ bị công khai.
Nếu Tô Cẩm Lê bị thương không bị công khai, nhiều lắm là Tô Cẩm Lê “Giọng khàn”, cậu ta còn không sao, thậm chí có người sẽ nói Tô Cẩm Lập đạo đức giả.
Tuy nhiên, tình hình hiện tại là … Kiều Nặc và tổ tiết mục bị mắng nặng nề nhất.
Đồng thời lên hot search tất nhiên có Tô Cẩm Lê.
Nhưng lại có người nghi ngờ, nói: Tô Cẩm Lê đánh rắm cũng có thể lên hot search.
Ngay sau đó, một cái hot search mới xuất hiện: Tô Cẩm Lê đánh rắm cũng có thể.
Tô Cẩm Lê sửng sốt, nghĩ nghĩ rồi gật đầu.
“Lại đây đi.” An Tử Yến tiến vào bồn tắm ngồi xuống, “Để chứng tỏ anh không phải lưu manh, anh còn đi thay một chiếc quần bơi.”
“Vậy anh thái lát gừng làm cái gì?”
“Lát gừng đuổi hàn.”
Tô Cẩm Lê nghĩ nghĩ, vẫn là vào bồn tắm, ném áo choàng tắm ngồi xuống, nhanh chóng biến thành một con cá.
An Tử Yến nhìn con cá chép gấm vàng trong bồn tắm, đưa tay sờ vảy cá, không ngờ lại cảm thấy thật dễ chịu.
Sau đó, cầm bàn chải đánh răng, anh cẩn thận giúp Tô Cẩm Lê chải vảy cá.
“Dùng sữa tắm không?” An Tử Yến hỏi.
Tô Cẩm Lê gật đầu cá.
An Tử Yến lấy sữa tắm, ấn lên bàn chải đánh răng, sau đó ôm xác cá của Tô Cẩm Lê, nghiêm túc tiếp tục chải.
Này tuyệt đối là một loại thể nghiệm thần kỳ.
Ít nhất trong 23 năm nhân sinh trước đây của An Tử Yến, chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu một con cá.
Tô Cẩm Lê bị chải vẩy cá siêu sảng, thoải mái đến mức toàn thân cá vùng vẫy, đuôi cá tát An Tử Yến mấy cái.
An Tử Yến nhìn không nhịn được cười, hỏi Tô Cẩm Lê: “Em trạng thái này có thể nói chuyện không?”
“Có thể!” Tô Cẩm Lê trả lời, âm thanh khiến An Tử Yến giật nảy mình, giọng nói như trẻ con, quá non nớt.
“Em còn có thể làm cái gì?”
“Tôi còn có thể chạy!” Tô Cẩm Lê nói, một mình bơi lội về sau, hai bên thân cá đột nhiên xuất hiện hai chân nhỏ màu trắng…
“Thu hồi đi, anh không muốn xem.” An Tử Yến nháy mắt cảm thấy ảo ảnh tiêu tan.
Cá, anh có thể chấp nhận.
Nhưng là con cá hai chân, An Tử Yến một chốc một lát thật không tiếp thu được.
Mỹ nhân ngư đâu?
Không phải trên là người, dưới là cá sao? Sao cẩm lý tinh lại như thế này?
“Ồ.” Tô Cẩm Lê mất mát thu chân.
Lúc trước cậu mọc được chân, hưng phấn vô cùng, nơi nơi chạy loạn. Kết quả chân quá non, mài chảy máu cậu cũng không cảm thấy đau.
Con cá có thể chạy siêu lợi hại!
Tại sao những phàm nhân ngu ngốc này không biết vẻ đẹp chân cá chứ.
Giúp Tô Cẩm Lê chải sạch sẽ rồi, An Tử Yến đứng dậy, dùng vòi sen tắm.
Tô Cẩm Lê ở bồn tắm nhìn lên An Tử Yến như người khổng lồ, hỏi anh: “Anh không cảm thấy tôi là con cá thực đáng sợ sao?”
Trước khi xuống núi, gia gia luôn mãi dặn dò cậu nhất định phải giữ bí mật thân thể mình. Nếu bị nhân loại biết cậu là yêu tinh, nhất định sẽ bị cho rằng là quái vật, nói không chừng sẽ bị đuổi đánh, thậm chí gây náo loạn.
Nhưng năng lực tiếp thu của An Tử Yến có vẻ rất mạnh.
“Đúng vậy, anh có thể chấp nhận em là một con cá, nhưng không thể chấp nhận Thẩm Thành là anh trai em!” An Tử Yến nói xong còn cảm thấy tuyệt vọng.
Nghiệt duyên này lớn bao nhiêu mới có thể gặp chuyện éo le này?
“Tôi cảm thấy anh khá tốt.” Tô Cẩm Lê nói với An Tử Yến.
“Cảm thấy anh tốt mà không muốn ở bên anh sao?”
“Tôi cảm thấy An Tử Hàm cũng khá tốt.”
“Em nhìn ai cũng tốt.”
“Kỳ thật hôm nay anh giúp tôi tôi rất cảm tạ anh, anh làm như vậy, giữ gìn trật tự hai giới nhân yêu, duy trì……”
Lời nói còn chưa nói xong, đã bị An Tử Yến đánh gãy: “Anh còn thuận tiện cứu vớt thế giới?”
“Nếu thật sự khiến cho nhân yêu đại chiến, vậy anh đúng là cứu vớt thế giới!”
“Anh thật vĩ đại.” An Tử Yến trả lời cực kì có lệ.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, An Tử Yến đi ra ngoài dùng khăn tắm lau người, sau đó dùng khăn tắm quấn Tô Cẩm Lê lại, kéo cậu ra ngoài.
Tô Cẩm Lê lăn trong khăn tắm, lau khô rồi trực tiếp nhảy ra, nháy mắt biến thành người, sau đó “Bạch bạch bạch” chạy về phòng khách.
An Tử Yến một người trắng bóng chạy qua mặt anh, vội hô một câu: “Cái áo đấy cọ qua vảy cá của em rồi, thay đi.”
Tô Cẩm Lê từ xa trả lời: “Tôi không chê mình dơ.”
“Anh cũng không chê em dơ, sẽ không có mùi cá sao?”
“Buổi sáng đã dùng nấm chân một lần sạch.”
“Em có thể dùng thứ khác khử mùi không, sao nghe cái đó bức bối thế?” An Tử Yến cũng vào phòng khách, Tô Cẩm Lê đã mặc xong quần áo, chỉ là qu@n lót ném thùng rác.
Ừm…… Trạng thái chân không.
An Tử Yến ngẫm lại cái bóng trắng vừa rồi, nghĩ lại trạng thái hiện tại của Tô Cẩm Lê, lòng hơi ngứa ngáy.
Tô Cẩm Lê quy củ đứng yên, nhìn An Tử Yến.
An Tử Yến cũng nhìn cậu.
Hai người trầm mặc một thời gian, An Tử Yến thở dài một hơi, ngồi trên sô pha, vỗ vỗ bên cạnh ý bảo Tô Cẩm Lê cũng ngồi xuống.
Chờ Tô Cẩm Lê ngồi xuống An Tử Yến mới mở miệng: “Anh cũng không muốn bức bách em, anh chỉ là cảm thấy, nếu anh không làm như vậy, anh chỉ sợ không còn cơ hội. Anh lại là thật sự thực thích em, căn bản không muốn từ bỏ, cho nên mới ra hạ sách này.”
“Ồ……” Tô Cẩm Lê yếu ớt đáp lại.
“Lần này em không cần chịu trách nhiệm, cũng không cần mười mấy chúc phúc, hoặc là vẩy cá hộ mệnh. Anh chỉ muốn em đáp ứng anh, nếu có một ngày em thích anh, anh hy vọng em có thể không suy xét đến anh em, sau đó tiếp nhận anh, ở bên nhau, được không?” An Tử Yến hỏi.
Sau khi trải qua yêu cầu phải chịu trách nhiệm trước đây, yêu cầu hiện tại thực sự tốt, thậm chí có thể nói là hợp lý.
Tô Cẩm Lê lập tức gật đầu.
“Vậy em ở cùng anh một lát, sau đó trở về phòng đi, nếu không sáng mai rời đi sẽ gây phiền toái không cần thiết.”
“Được.” Tô Cẩm Lê trả lời, “Vậy chúng ta sẽ làm gì?? Đánh bài Poker không? Chơi J vàng câu cá lớn đi!”
An Tử Yến chắc rằng đây là trò chơi nhàm chán nhất mà anh đã chơi trong 23 năm qua.
Cầm bài poker thành một chuỗi, đụng tới J thu hết bài, đụng tới bài khác tùy quân thu bài, so ai nhiều bài hơn.
Sau đó, anh là kẻ xui xẻo, chơi loại này với cẩm lý tinh, liền trơ mắt mà nhìn Tô Cẩm Lê cao hứng phấn chấn thu bài, không đến 10 phút, thua 6 lần.
Loại bài poker này thật sự có khả năng nửa giờ chẳng phân biệt thắng bại, bị nghiền áp như vậy, cực kì hiếm thấy.
An Tử Yến cầm bài poker, hỏi Tô Cẩm Lê: “Em muốn đi Macao với anh không?”
“Đi chơi sao?”
“Không, đi kiếm tiền.”
“Có thể! Có phải chờ sau khi chấm dứt tiết mục không?”
“Ừm, anh đoán có khi em không còn nguyện ý làm minh tinh, em có lối tắt làm giàu.”
“Tôi vẫn rất muốn làm minh tinh, thích cảm giác ở trên sân khấu, còn có người thích tôi, tôi liền cảm thấy rất hạnh phúc. Lúc trước ở khách sạn nhìn fans bên ngoài, tôi cảm thấy tuyệt đối không thể cô phụ bọn họ, tôi phải tiếp tục nỗ lực, xứng đáng lòng yêu thích này.”
“Fans em nếu nghe được những lời này, nhất định sẽ hưng phấn chết.”
“Không cần bọn họ nghe, tôi sẽ cho bọn họ thấy.”
“Cố lên! Tiểu Cẩm Lý thật lợi hại.” An Tử Yến giơ tay xoa đầu Tô Cẩm Lê.
“Tiểu Tinh Xảo, tôi đi về trước đây!”
An Tử Yến đứng dậy, đi theo sau Tô Cẩm Lê đưa cậu đến cửa, An Tử Yến đột nhiên túm chặt tay Tô Cẩm Lê kéo cậu qua đứng chống vào tường.
An Tử Yến chống hai tay bên người Tô Cẩm Lê, hỏi: “Hút dương khí nhiều em sẽ không thoải mái?”
“Ừm.”
“Vậy hôn môi một chút thì soa?”
Tô Cẩm Lê nhìn An Tử Yến, biết An Tử Yến là có ý gì, tự hỏi một chút mới nói: “Nhưng…… chỉ cho phép anh hôn một chút.”
“Ừm.” An Tử Yến trả lời xong, cúi đầu chạm nhẹ lên môi Tô Cẩm Lê, sau đó nhẹ giọng nói: “Ngủ ngon.”
Thanh âm ôn nhu làm tim Tô Cẩm Lê run lên.
“Ừm……” Tô Cẩm Lê trả lời xong, vội mở cửa chạy ra ngoài.
*
Ngày hôm sau, tập mới của “Thần tượng quốc dân” được phát sóng đúng giờ.
Kỳ này do Ba Nhược Ba La phái người cắt nối biên tập, chất lượng rất tốt, Trương Hạc Minh xem qua rồi cảm thấy cực kì an tâm.
Tập này tổ tiết mục vẫn luôn lảng tránh vấn đề cũng đã thản nhiên công khai.
Từ quản lý sai lầm, không kiểm tra quà, đến Tô Cẩm Lê bị thương đưa đến bệnh viện cấp cứu, đều cắt nối biên tập cho vào.
Trong tiết mục còn công khai ca bệnh của Tô Cẩm Lê, cùng với kết quả kiểm tra, phim chụp, chứng minh Tô Cẩm Lê bị thương nghiêm trọng, không phải là Tô Cẩm Lê làm giả.
Chu Văn Uyên bị đào thải đã sửa nhẹ đi, nhưng vẫn khiến cho sóng to gió lớn, không thể tránh khỏi.
Đoạn Kiều Nặc khiêu chiến Tô Cẩm Lê được giữ lại nhiều nhất có thể, kể cả cảnh hỗn loạn khi Tô Cẩm Lê xin đàn tỳ bà.
Quả nhiên, tập này phát lên lại lần nữa khiến cho sóng to gió lớn, 《Thần tượng quốc dân》 cường thế chiếm lĩnh.
Đầu tiên là về Tô Cẩm Lê bị thương, lại lần nữa bị nhắc lại.
Ngay sau đó, Tàng Ngải bởi vì nói Tô Cẩm Lê là giọng khàn, nên sau khi đoạn clip này được phát tán, một bộ phận fan đã điên cuồng vào Weibo của Tàng Ngải để công kích.
Đương nhiên, bị công kích tàn nhẫn nhất chỉ sợ là Kiều Nặc, thậm chí có một cái hot search cho Kiều Nặc: Thực tập sinh ghê tởm nhất Kiều Nặc.
Quả thật, cách làm của Kiều Nặc có thể lý giải, cũng phù hợp quy trình.
Nhưng cậu ta làm như vậy dẫn tới hậu quả chính là, cậu ta bị công kích điên cuồng, sau này ra mắt cũng sẽ vì nhân phẩm mà đưa tới một loạt bêu danh.
Lúc Kiều Nặc khiêu chiến Tô Cẩm Lê cũng không nghĩ tới việc Tô Cẩm Lê bị thương sẽ bị công khai.
Nếu Tô Cẩm Lê bị thương không bị công khai, nhiều lắm là Tô Cẩm Lê “Giọng khàn”, cậu ta còn không sao, thậm chí có người sẽ nói Tô Cẩm Lập đạo đức giả.
Tuy nhiên, tình hình hiện tại là … Kiều Nặc và tổ tiết mục bị mắng nặng nề nhất.
Đồng thời lên hot search tất nhiên có Tô Cẩm Lê.
Nhưng lại có người nghi ngờ, nói: Tô Cẩm Lê đánh rắm cũng có thể lên hot search.
Ngay sau đó, một cái hot search mới xuất hiện: Tô Cẩm Lê đánh rắm cũng có thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất