Chương 7: Tại bến xe cưỡng hôn, ba đồng tiền (7)
Tề Cửu Tư nhìn số dư trong thẻ ngân hàng mà lòng phát lạnh. Số dư tài khoản chỉ có 3 con số, đối với một chàng thanh niên gần 24 tuổi mà nói quả thực là có chút xấu hổ.
Kể từ khi tốt nghiệp Tề Cửu Tư đã rất nỗ lực làm việc, nhưng lại hắn lại không được may mắn cho lắm, dù cho hắn có đến công ty nào làm việc, làm công việc gì, thì công ty đó cũng sẽ đóng cửa trong vòng chưa đầy nửa năm.
Hắn thậm chí còn làm bồi bàn cho một cửa hàng KFC, nhưng chính quyền địa phương đột nhiên giải phóng mặt bằng, cửa hàng cũng buộc phải đóng cửa.
Một thanh niên tuổi đôi mươi chưa, chưa có thành tựu, muốn sự nghiệm mà không có sự nghiệp, muốn có người yêu mà không có người yêu. Thông thường, những người như vậy về quê ăn tết đều là đối tượng được người thân trong nhà chăm sóc.
Nếu có thể, Tề Cửu Tư cũng không muốn về quê.
Nhưng nghĩ đến ông nội, cuối cùng vẫn là hạ quyết tâm, mua một vé tàu, về quê với số tiền ít ỏi chỉ còn vài trăm tệ.
Tàu đến ga thì cũng đã nửa đêm, Tề Cửu Tư đáng lẽ có thể trực tiếp về nhà ba mẹ trong thành phố ở lại một đêm, nhưng nghĩ đến thái độ thờ ơ lạnh nhạt của ba mẹ, hắn hoàn toàn từ bỏ ý định đến đó.
Hắn nhớ có chuyến xe buýt đêm.
Khi đến trạm bến, xem lịch trình xe buýt, sau xác nhận có chuyến xe buýt đêm, Tề Cửu Tư cuốn chặt áo khoác, đứng trong gió lạnh chờ xe đến.
Mùa đông phương bắc thật sự lạnh, đứng một lúc mà cơ thể lạnh buốt không còn cảm giác. Tề Cửu Tư dậm dậm chân nhìn về phía xa chờ xe buýt đến. Lúc này hắn nghe thấy một tiếng cười trầm nhẹ ở phía sau mình, như thể đang cười nhạo hắn.
Hắn quay lại nhìn thì bất giác thấy một người đàn ông tóc dài mặc áo choàng đen đang đứng sau hắn. Nhiệt độ bên ngoài âm mười độ mà người kia dường như không thấy lạnh chỉ khoác ngoài một chiếc áo choàng mỏng. Người đàn ông trông rất đẹp trai, mặc dù anh ta để tóc dài, nhưng trông không hề nữ tính, kẹp một điếu thuốc trong tay, anh ta mỉm cười nhìn Tề Cửu Tư.
Tề Cửu Tư nhìn anh ta, không hiểu vì sao cả người như bất động tại chỗ, cơ thể và trí óc như bị đóng băng, không kịp phản ứng. Hắn cảm thấy người đàn ông này rất quen thuộc, như thể đã từng gặp ở đâu đó rồi.
Người đàn ông tay kẹp điếu thuốc đưa lên hút một hơi rồi đi về phía Tề Cửu Tư. Hắn lùi lại phía sau, nhưng vẫn bị người đàn ông kia nắm lấy cổ tay. Đối phương đột nhiên hôn lên môi Tề Cửu Tư, sau đó hé môi truyền khói thuốc vào miệng hắn. Môi răng chạm nhau, môi người kia lạnh như băng.
Tề Cửu Tư sủng sốt một lúc, sau đó muốn đẩy đối phương ra mắng người kia là một tên biến thái. Nhưng lại hít phải một hơi khói, đầu óc trở nên trống rỗng.
Tề Cửu Tư không còn nhớ rõ chuyện gì xảy ra sau đó nữa, khi tỉnh lại hắn đã đứng ở cửa sân cũ nhà mình, trong tay cầm một một thứ gì đó. khi mở bàn tay ra, một đồng xu nằm chặt trong lòng bàn tay hắn.
Tề Cửu Tư vội với tay vào trong áo, lấy ra hai đồng tiền đang đeo trên cổ. Giờ hắn có những 3 đồng tiền xu giống hệt nhau.
Nghĩ lại sự việc ở bến xe, Tề Cửu Tư bất giác chạm lên môi nơi mà người kia đã hôn lên. Hắn nghĩ chuyện này thật sự quỷ dị, nhưng cũng không biết phải nói chuyện này với ai. Nếu nói với ông nội chuyện này, không chừng sẽ làm ông lo lắng.
Lúc này Tề lão gia đang đợi Tề Cửu Tư về cuối cùng cũng thấy Tề Cửu Tư, vội bước ra cửa, "Cửu Tư, trở về rồi đấy à?"
Tề Cửu Tư hoàn hồn, vội vàng xách hành lí đi về phía Tề lão gia cười nói: "Ông nội".
Sau khi hai ông cháu vào nhà, Tề lão gia liền quan tâm hỏi Tề Cửu Tư có lạnh, có đói không, sau đó đưa Tề Cửu Tư đi vào bếp.
Tề Cửu Tư ở trường học hành rất tốt, nhưng đi làm lại chẳng có thành tích gì. Vì vậy, mọi người xung quanh đều có phần thất vọng về hắn, trào phúng chê cười là điều không thể thiếu. Cũng chỉ có Tề lão gia là vẫn đối xử tốt với hắn, chưa từng đối với hắn nửa lời khó nghe.
Sau khi Tề Cửu Tư ăn no, tắm rửa, dưới sự thúc giục của ông nội đi ngủ. Nằm trên giường, Tề Cửu Tư nhớ lại sự việc xảy ra ở bến xe tối nay, rõ ràng là hắn đã gặp ma, người kia còn đưa cho hắn một đồng tiền xu.
Đồng tiền xu của hắn là được ma quỷ tặng? Nhưng hắn cũng có hai đồng. Sao không thử hỏi ông nội xem? Mấy năm gần đây hắn gặp nhiều chuyện xui xẻo như vậy, phải chăng là do hắn đeo đồng tiền do ma quỷ tặng? Nghĩ vậy Tề Cửu Tư liền cởi mấy đồng xu đeo trên cổ xuống, đặt xuống bên cạnh gối.Đêm đến Tề Cửu Tư mơ một giấc mơ kì lạ. Trong mơ có một con chuột lớn đi theo sau hắn suốt, đuổi như nào cũng không đi. Ngày hôm sau khi gà gáy, Tề Cửu Tư tỉnh dậy thấy cả người đau nhức. Hắn liếc nhìn những đồng xu trên gối nghĩ ngợi, đứng dậy cất mấy đồng tiền vào ngăn tủ gỗ trong phòng. Sau đó hắn đứng dậy giúp Tề lão gia quét tuyết.
Sức khỏe của Tề lão gia không còn tốt như trước, bận rộn cả sáng, cũng đã nấu một nồi cháo trắng. Thấy Tề Cửu Tư đã dậy, ông liền kêu qua ăn sáng. Sau khi cả hai người đều đã bưng bát cháo lên, Tề lão gia nói: "Hôm nay sinh nhật con, không biết ba mẹ con có về không".
Tề Cửu Tư vừa bóc trứng vịt muối vừa nói, "Có quay về hay không cũng không quan trọng".
Kể từ khi vợ chồng Tề Chí Cương đưa Tề Gia Thời vào thành phố, đối với Tề Cửu Tư cũng ít quan tâm. Hơn nữa, hai đứa trẻ lớn lên, ai cũng thấy rõ Tề Cửu Tư trông không giống người nhà họ Tề, lại thêm thái độ của vợ chồng Tề Chí Cương, người bên ngoài đều đồn rằng Tề Cửu Tư là được Tề lão gia nhặt về. Khi Tề Cửu Tư còn nhỏ nghe vậy cũng có chút khó chịu, nhưng thời gian trôi qua, hắn cũng chấp nhận điều này, không còn trông mong tình thương từ vợ chồng Tề Chí Cương nữa.
Nghe thấy Tề Cửu Tư nói vậy, Tề lão gia cũng bất lực nói: "Không sao hết, họ không về với con thì ông nội sẽ sống với con. Đợi chút nữa ông đi mua bánh, giết một con gà".
Nghe Tề lão gia nói như vậy, trái tim Tề Cửu Tư liền cảm thấy ấm áp, cười nói: "Ông nội, con cũng đâu phải trẻ con nữa, không cần phải dỗ con".
"Trong mắt ông nội, con vẫn luôn là một đứa trẻ, đợi lát nữa cùng ta đi chợ".
khi hai ông cháu đang ăn, không hề hay biết có một bà lão mặt chuột đang ở trong nhà. Bà ta mở ngăn kéo, lấy ra mấy đồng tiền mà Tề Cửu Tư đã bỏ vào, sau đó bật ra một tiếng cười khanh khách...
Kể từ khi tốt nghiệp Tề Cửu Tư đã rất nỗ lực làm việc, nhưng lại hắn lại không được may mắn cho lắm, dù cho hắn có đến công ty nào làm việc, làm công việc gì, thì công ty đó cũng sẽ đóng cửa trong vòng chưa đầy nửa năm.
Hắn thậm chí còn làm bồi bàn cho một cửa hàng KFC, nhưng chính quyền địa phương đột nhiên giải phóng mặt bằng, cửa hàng cũng buộc phải đóng cửa.
Một thanh niên tuổi đôi mươi chưa, chưa có thành tựu, muốn sự nghiệm mà không có sự nghiệp, muốn có người yêu mà không có người yêu. Thông thường, những người như vậy về quê ăn tết đều là đối tượng được người thân trong nhà chăm sóc.
Nếu có thể, Tề Cửu Tư cũng không muốn về quê.
Nhưng nghĩ đến ông nội, cuối cùng vẫn là hạ quyết tâm, mua một vé tàu, về quê với số tiền ít ỏi chỉ còn vài trăm tệ.
Tàu đến ga thì cũng đã nửa đêm, Tề Cửu Tư đáng lẽ có thể trực tiếp về nhà ba mẹ trong thành phố ở lại một đêm, nhưng nghĩ đến thái độ thờ ơ lạnh nhạt của ba mẹ, hắn hoàn toàn từ bỏ ý định đến đó.
Hắn nhớ có chuyến xe buýt đêm.
Khi đến trạm bến, xem lịch trình xe buýt, sau xác nhận có chuyến xe buýt đêm, Tề Cửu Tư cuốn chặt áo khoác, đứng trong gió lạnh chờ xe đến.
Mùa đông phương bắc thật sự lạnh, đứng một lúc mà cơ thể lạnh buốt không còn cảm giác. Tề Cửu Tư dậm dậm chân nhìn về phía xa chờ xe buýt đến. Lúc này hắn nghe thấy một tiếng cười trầm nhẹ ở phía sau mình, như thể đang cười nhạo hắn.
Hắn quay lại nhìn thì bất giác thấy một người đàn ông tóc dài mặc áo choàng đen đang đứng sau hắn. Nhiệt độ bên ngoài âm mười độ mà người kia dường như không thấy lạnh chỉ khoác ngoài một chiếc áo choàng mỏng. Người đàn ông trông rất đẹp trai, mặc dù anh ta để tóc dài, nhưng trông không hề nữ tính, kẹp một điếu thuốc trong tay, anh ta mỉm cười nhìn Tề Cửu Tư.
Tề Cửu Tư nhìn anh ta, không hiểu vì sao cả người như bất động tại chỗ, cơ thể và trí óc như bị đóng băng, không kịp phản ứng. Hắn cảm thấy người đàn ông này rất quen thuộc, như thể đã từng gặp ở đâu đó rồi.
Người đàn ông tay kẹp điếu thuốc đưa lên hút một hơi rồi đi về phía Tề Cửu Tư. Hắn lùi lại phía sau, nhưng vẫn bị người đàn ông kia nắm lấy cổ tay. Đối phương đột nhiên hôn lên môi Tề Cửu Tư, sau đó hé môi truyền khói thuốc vào miệng hắn. Môi răng chạm nhau, môi người kia lạnh như băng.
Tề Cửu Tư sủng sốt một lúc, sau đó muốn đẩy đối phương ra mắng người kia là một tên biến thái. Nhưng lại hít phải một hơi khói, đầu óc trở nên trống rỗng.
Tề Cửu Tư không còn nhớ rõ chuyện gì xảy ra sau đó nữa, khi tỉnh lại hắn đã đứng ở cửa sân cũ nhà mình, trong tay cầm một một thứ gì đó. khi mở bàn tay ra, một đồng xu nằm chặt trong lòng bàn tay hắn.
Tề Cửu Tư vội với tay vào trong áo, lấy ra hai đồng tiền đang đeo trên cổ. Giờ hắn có những 3 đồng tiền xu giống hệt nhau.
Nghĩ lại sự việc ở bến xe, Tề Cửu Tư bất giác chạm lên môi nơi mà người kia đã hôn lên. Hắn nghĩ chuyện này thật sự quỷ dị, nhưng cũng không biết phải nói chuyện này với ai. Nếu nói với ông nội chuyện này, không chừng sẽ làm ông lo lắng.
Lúc này Tề lão gia đang đợi Tề Cửu Tư về cuối cùng cũng thấy Tề Cửu Tư, vội bước ra cửa, "Cửu Tư, trở về rồi đấy à?"
Tề Cửu Tư hoàn hồn, vội vàng xách hành lí đi về phía Tề lão gia cười nói: "Ông nội".
Sau khi hai ông cháu vào nhà, Tề lão gia liền quan tâm hỏi Tề Cửu Tư có lạnh, có đói không, sau đó đưa Tề Cửu Tư đi vào bếp.
Tề Cửu Tư ở trường học hành rất tốt, nhưng đi làm lại chẳng có thành tích gì. Vì vậy, mọi người xung quanh đều có phần thất vọng về hắn, trào phúng chê cười là điều không thể thiếu. Cũng chỉ có Tề lão gia là vẫn đối xử tốt với hắn, chưa từng đối với hắn nửa lời khó nghe.
Sau khi Tề Cửu Tư ăn no, tắm rửa, dưới sự thúc giục của ông nội đi ngủ. Nằm trên giường, Tề Cửu Tư nhớ lại sự việc xảy ra ở bến xe tối nay, rõ ràng là hắn đã gặp ma, người kia còn đưa cho hắn một đồng tiền xu.
Đồng tiền xu của hắn là được ma quỷ tặng? Nhưng hắn cũng có hai đồng. Sao không thử hỏi ông nội xem? Mấy năm gần đây hắn gặp nhiều chuyện xui xẻo như vậy, phải chăng là do hắn đeo đồng tiền do ma quỷ tặng? Nghĩ vậy Tề Cửu Tư liền cởi mấy đồng xu đeo trên cổ xuống, đặt xuống bên cạnh gối.Đêm đến Tề Cửu Tư mơ một giấc mơ kì lạ. Trong mơ có một con chuột lớn đi theo sau hắn suốt, đuổi như nào cũng không đi. Ngày hôm sau khi gà gáy, Tề Cửu Tư tỉnh dậy thấy cả người đau nhức. Hắn liếc nhìn những đồng xu trên gối nghĩ ngợi, đứng dậy cất mấy đồng tiền vào ngăn tủ gỗ trong phòng. Sau đó hắn đứng dậy giúp Tề lão gia quét tuyết.
Sức khỏe của Tề lão gia không còn tốt như trước, bận rộn cả sáng, cũng đã nấu một nồi cháo trắng. Thấy Tề Cửu Tư đã dậy, ông liền kêu qua ăn sáng. Sau khi cả hai người đều đã bưng bát cháo lên, Tề lão gia nói: "Hôm nay sinh nhật con, không biết ba mẹ con có về không".
Tề Cửu Tư vừa bóc trứng vịt muối vừa nói, "Có quay về hay không cũng không quan trọng".
Kể từ khi vợ chồng Tề Chí Cương đưa Tề Gia Thời vào thành phố, đối với Tề Cửu Tư cũng ít quan tâm. Hơn nữa, hai đứa trẻ lớn lên, ai cũng thấy rõ Tề Cửu Tư trông không giống người nhà họ Tề, lại thêm thái độ của vợ chồng Tề Chí Cương, người bên ngoài đều đồn rằng Tề Cửu Tư là được Tề lão gia nhặt về. Khi Tề Cửu Tư còn nhỏ nghe vậy cũng có chút khó chịu, nhưng thời gian trôi qua, hắn cũng chấp nhận điều này, không còn trông mong tình thương từ vợ chồng Tề Chí Cương nữa.
Nghe thấy Tề Cửu Tư nói vậy, Tề lão gia cũng bất lực nói: "Không sao hết, họ không về với con thì ông nội sẽ sống với con. Đợi chút nữa ông đi mua bánh, giết một con gà".
Nghe Tề lão gia nói như vậy, trái tim Tề Cửu Tư liền cảm thấy ấm áp, cười nói: "Ông nội, con cũng đâu phải trẻ con nữa, không cần phải dỗ con".
"Trong mắt ông nội, con vẫn luôn là một đứa trẻ, đợi lát nữa cùng ta đi chợ".
khi hai ông cháu đang ăn, không hề hay biết có một bà lão mặt chuột đang ở trong nhà. Bà ta mở ngăn kéo, lấy ra mấy đồng tiền mà Tề Cửu Tư đã bỏ vào, sau đó bật ra một tiếng cười khanh khách...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất