Chương 63: gặp lại 2
"Chú Cố sao bây giờ papa vẫn còn chưa về?" Thụy Vũ ngồi trên sofa nhìn giáo sư Cố đang ngồi bên cạnh
"Chắc papa cháu có chút việc bận, có lẽ cũng sắp về rồi, hay cháu vào phòng ngủ trước, nếu không papa cháu sẽ lo lắng, hơn nữa sáng mai thức dậy có lẽ cháu sẽ nhìn thấy papa cháu" giáo sư Cố nhìn Thụy Vũ cố gắng an ủi nói
Thụy Vũ suy nghĩ một chút sau đó bước xuống sofa đi về hướng phòng, giáo sư Cố nhìn Thụy Vũ đi về hướng thì thở phào nhẹ nhõm.
cuối cùng cũng chịu về phòng ngủ, nhưng Tư Niệm cậu ấy đã đi đâu sao bây giờ vẫn chưa thấy về, thật đáng lo
Bên trong căn phòng rộng lớn và xa hoa, những món đồ trang trí đắt đỏ nay đã nằm dưới sàn trong tình trạng vỡ nát, căn phòng hiện tại như một mớ hỗn độn, mùi pheromone nồng đậm lan tỏa khắp căn phòng đang dần nhạt đi
Chỉ cần nhìn thôi cũng đủ hiểu căn phòng này vừa xảy ra những chuyện gì
Cậu nằm trên chiếc giường rộng lớn, trong tình trạng cơ thể không một mảnh vải che thân và đang hôn mê bất tỉnh, cơ thể đầy rấy những dấu vết ám muội
cánh cửa phòng tắm được mở ra, hẳn từ bên trong bước ra ngoài, đi đến bên giường ngồi xuống
Đưa tay lên chạm nhẹ vào má cậu, lúc này hắn mới phát hiện so với 5 năm trước cậu thật sự đã gầy đi rất nhiều, làn da trắng như tuyết nay đã có ngã màu, gương mặt còn mang theo chút dáng vẻ tiều tụy
Hắn nắm lấy bàn tay cậu sau đó thì giật mình, đôi bàn tay trắng mịn thon dài như búp măng non của lúc trước, nay đã có thêm những vết sẹo nhỏ và lòng bàn tay cũng đã có thêm một số vết chai sần sùi
Rốt cuộc những năm qua cậu đã trải qua và sống như thế nào mới khiến cậu trở nên như thế này, dù biết Omega sống ở bên ngoài một mình sẽ rất vất vả và khó khăn, nhưng hắn lại không ngờ cậu lại vất vả đến mức này
Ánh mắt hắn chợt lóe lên một tia đau lòng
Có lẽ cả đời này hắn sẽ chẳng thể nào biết được cuộc sống của một Omega đơn thân, phải một thân một mình nuôi con ở bên ngoài vất vả và cực khổ đến mức nào
cậu chợt giật mình tỉnh dậy, thì nhìn thấy hắn đang nhìn chằm chằm tay đang nắm lấy tay cậu, cậu nhíu mày giễu cợt "chưa thỏa mãn?"
Hắn giật mình khi nhìn vào ánh mắt cậu, ánh mắt kiên định không một chút dao động hay sợ hãi
Cậu khẽ cười nhạt giọng nói hờ hững "làm nhanh tôi còn về"
Hắn kinh ngạc nhìn cậu, có lẽ hắn không ngờ được cậu sẽ nói với hắn như vậy, cậu thay đổi rồi không còn là Hàn Tư Niệm mà hẳn đã từng biết
Thời gian 5 năm qua có thể khiến con người khác thay đổi đến mức này sao? hắn chợt nhớ đến một điều gì đó
Ánh mắt hắn đột nhiên trở nên sắc lạnh nhìn cậu. "trong thời gian qua em đã lên giường với bao nhiêu người rồi?"
Lời nói của hắn làm cậu sững người, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào, ngay lúc này cậu mới chợt nhận ra, hóa ra trong lòng hắn cậu là loại người như vậy
Cậu trong lòng chua xót cười khổ giọng nói có vài phần châm biếm "rất nhiều, nhiều đến nỗi tôi cũng không còn nhớ rõ nữa, có phải trong lòng anh lúc này đang cảm thấy tôi rất dơ bẩn không?"
Lời nói của cậu làm hắn rất tức giận, trực tiếp đè mạnh cậu xuống giường, mạnh bạo hung hăng hôn xuống môi cậu
Hắn vừa hôn cậu vừa mân mê sau gáy cậu, hắn rời môi cậu sau đó lật người cậu lại, đột ngột cắn mạnh xuống một cách thô bạo
Hắn cưỡng chế ép cậu lại một lần nữa phải tiếp nhận tinh tố từ hắn, máu từ sau gáy bắt đầu nhỏ giọt từng giọt chảy xuống ga giường
Cậu rất đau cả thể xác lẫn tâm hồn đều đau đến không muốn thở nổi, thật sự đau đến tận xương tủy, gương mặt cậu tái nhợt cố gắng cắn răng chịu đựng 2
Hắn liên tục rót tinh tức tố của bản thân vào tuyến thể cậu, tuyến thể của cậu vốn đã bị hắn đánh dấu từ 5 năm trước, nên lượng tinh tức tố hiện tại cậu thật không thể nào chịu đựng nổi
Đôi mắt cậu mơ hồ, cơ thể đột nhiên run rẩy kịch liệt sau đó ngất đi
"Chắc papa cháu có chút việc bận, có lẽ cũng sắp về rồi, hay cháu vào phòng ngủ trước, nếu không papa cháu sẽ lo lắng, hơn nữa sáng mai thức dậy có lẽ cháu sẽ nhìn thấy papa cháu" giáo sư Cố nhìn Thụy Vũ cố gắng an ủi nói
Thụy Vũ suy nghĩ một chút sau đó bước xuống sofa đi về hướng phòng, giáo sư Cố nhìn Thụy Vũ đi về hướng thì thở phào nhẹ nhõm.
cuối cùng cũng chịu về phòng ngủ, nhưng Tư Niệm cậu ấy đã đi đâu sao bây giờ vẫn chưa thấy về, thật đáng lo
Bên trong căn phòng rộng lớn và xa hoa, những món đồ trang trí đắt đỏ nay đã nằm dưới sàn trong tình trạng vỡ nát, căn phòng hiện tại như một mớ hỗn độn, mùi pheromone nồng đậm lan tỏa khắp căn phòng đang dần nhạt đi
Chỉ cần nhìn thôi cũng đủ hiểu căn phòng này vừa xảy ra những chuyện gì
Cậu nằm trên chiếc giường rộng lớn, trong tình trạng cơ thể không một mảnh vải che thân và đang hôn mê bất tỉnh, cơ thể đầy rấy những dấu vết ám muội
cánh cửa phòng tắm được mở ra, hẳn từ bên trong bước ra ngoài, đi đến bên giường ngồi xuống
Đưa tay lên chạm nhẹ vào má cậu, lúc này hắn mới phát hiện so với 5 năm trước cậu thật sự đã gầy đi rất nhiều, làn da trắng như tuyết nay đã có ngã màu, gương mặt còn mang theo chút dáng vẻ tiều tụy
Hắn nắm lấy bàn tay cậu sau đó thì giật mình, đôi bàn tay trắng mịn thon dài như búp măng non của lúc trước, nay đã có thêm những vết sẹo nhỏ và lòng bàn tay cũng đã có thêm một số vết chai sần sùi
Rốt cuộc những năm qua cậu đã trải qua và sống như thế nào mới khiến cậu trở nên như thế này, dù biết Omega sống ở bên ngoài một mình sẽ rất vất vả và khó khăn, nhưng hắn lại không ngờ cậu lại vất vả đến mức này
Ánh mắt hắn chợt lóe lên một tia đau lòng
Có lẽ cả đời này hắn sẽ chẳng thể nào biết được cuộc sống của một Omega đơn thân, phải một thân một mình nuôi con ở bên ngoài vất vả và cực khổ đến mức nào
cậu chợt giật mình tỉnh dậy, thì nhìn thấy hắn đang nhìn chằm chằm tay đang nắm lấy tay cậu, cậu nhíu mày giễu cợt "chưa thỏa mãn?"
Hắn giật mình khi nhìn vào ánh mắt cậu, ánh mắt kiên định không một chút dao động hay sợ hãi
Cậu khẽ cười nhạt giọng nói hờ hững "làm nhanh tôi còn về"
Hắn kinh ngạc nhìn cậu, có lẽ hắn không ngờ được cậu sẽ nói với hắn như vậy, cậu thay đổi rồi không còn là Hàn Tư Niệm mà hẳn đã từng biết
Thời gian 5 năm qua có thể khiến con người khác thay đổi đến mức này sao? hắn chợt nhớ đến một điều gì đó
Ánh mắt hắn đột nhiên trở nên sắc lạnh nhìn cậu. "trong thời gian qua em đã lên giường với bao nhiêu người rồi?"
Lời nói của hắn làm cậu sững người, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào, ngay lúc này cậu mới chợt nhận ra, hóa ra trong lòng hắn cậu là loại người như vậy
Cậu trong lòng chua xót cười khổ giọng nói có vài phần châm biếm "rất nhiều, nhiều đến nỗi tôi cũng không còn nhớ rõ nữa, có phải trong lòng anh lúc này đang cảm thấy tôi rất dơ bẩn không?"
Lời nói của cậu làm hắn rất tức giận, trực tiếp đè mạnh cậu xuống giường, mạnh bạo hung hăng hôn xuống môi cậu
Hắn vừa hôn cậu vừa mân mê sau gáy cậu, hắn rời môi cậu sau đó lật người cậu lại, đột ngột cắn mạnh xuống một cách thô bạo
Hắn cưỡng chế ép cậu lại một lần nữa phải tiếp nhận tinh tố từ hắn, máu từ sau gáy bắt đầu nhỏ giọt từng giọt chảy xuống ga giường
Cậu rất đau cả thể xác lẫn tâm hồn đều đau đến không muốn thở nổi, thật sự đau đến tận xương tủy, gương mặt cậu tái nhợt cố gắng cắn răng chịu đựng 2
Hắn liên tục rót tinh tức tố của bản thân vào tuyến thể cậu, tuyến thể của cậu vốn đã bị hắn đánh dấu từ 5 năm trước, nên lượng tinh tức tố hiện tại cậu thật không thể nào chịu đựng nổi
Đôi mắt cậu mơ hồ, cơ thể đột nhiên run rẩy kịch liệt sau đó ngất đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất