[Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc
Chương 50:
“Vậy còn cân nặng thì sao? Cũng dựa vào độ sâu hoặc cạn của dấu chân sao?”
“Đó cũng là một trong những đối tượng dùng để tham khảo, một người mập hay gầy, thói quen đi đường cũng sẽ khác nhau. Anh nhìn dấu chân này đi, chiều dài của nó thì dài, chiều rộng thì hẹp, khoảng cách giữa hai dấu chân thì nhỏ, lực bước cũng không rõ ràng, cạnh dấu chân cũng không được đầy đủ, có thể thấy được dấu chân này là của một đôi giày có đế cao để lại, vết ngấn của đế giày để lại tương đối rõ ràng, từ những điểm này có thể suy đoán ra chủ nhân của dấu chân này có dáng người ốm. Vừa rồi cũng đã tính ra được chiều cao tương đối, lại căn cứ vào mập, ốm là có thể tính toán ra đại khái cân nặng của người này.”
Tề Minh cảm thấy hai vấn đề này cũng không khó lý giải, suy nghĩ một phen, cảm thấy lý luận này xác thật rất có đạo lý.
“Vậy còn tuổi tác thì sao? Cũng căn cứ vào sự khác nhau của dấu chân suy đoán ra sao?”
“Đúng vậy, độ dài bàn chân ở độ tuổi khác nhau cũng sẽ khác nhau, khi còn trẻ cơ bắp no đủ, cho nên dấu chân cũng sẽ có đặc điểm riêng biệt của nó.”
Tề Minh suy nghĩ một lát mới nói: “Nói cách khác, tuổi tác, chiều cao, cân nặng đều sẽ ảnh hưởng đến bề ngoài của một người. Căn cứ vào những đặc điểm này, là có thể dựa vào dấu vết lưu lại tiến hành đưa ra suy đoán.”
“Đúng vậy, dấu chân ở nơi này thực rõ ràng, cho nên thực dễ dàng suy đoán ra được.”
Ở hiện đại, khắp nơi đều là nền xi-măng, trừ khi lây dính vết máu hoặc là bùn đất, nếu không sẽ rất khó lưu lại dấu vết, cũng không thể dựa vào đó tìm ra tin tức hữu dụng được.
Hơn nữa có rất nhiều hung thủ thông qua internet, tác phẩm điện ảnh cùng học theo rất nhiều tri thức phản trinh sát, để nâng cao trình độ tiêu trừ dấu vết gây án của mình.
Những người ở nơi này còn không biết có thể thông qua những kỹ thuật này để phân biệt, cho nên cũng sẽ không cố tình che giấu dấu vết do chính họ để lại. Bạch Hướng Mặc khó được nhìn thấy dấu chân rõ ràng như vậy, cũng nhịn không được liền muốn tỉ mỉ phổ cập tri thức cho Tề Minh.
Tề Minh nghe xong cũng cảm thấy được lợi rất nhiều, trước đó hắn cũng biết một ít tri thức liên quan, đều là căn cứ vào kinh nghiệm của bản thân tổng kết ra, không có hệ thống rõ ràng như Bạch Hướng Mặc.
“Sao cậu có thể biết nhiều như vậy? Không lẽ Y học viện cũng dạy những thứ này?”
Bạch Hướng Mặc thực thản nhiên nói: “Tôi thích đọc sách, còn thích quan sát người khác.”
“Chỉ dựa vào đọc sách cùng quan sát là có thể nắm giữ kỹ năng thuần thục như vậy sao, quả thực không hổ danh là cao tài sinh của đại học St. John.” Tề Minh cảm thấy rất là kính nể Bạch Hướng Mặc, cũng không có hoài nghi cái gì, vẫn tiếp tục cẩn thận thăm dò xung quanh.
“Cậu lại đây xem đi, nơi này, dấu chân của Lý Đức Chí cùng người phụ nữ xa lạ kia so với vừa rồi sâu hơn rất nhiều.”
Bạch Hướng Mặc nghe vậy liền vội vàng chạy tới, quả nhiên nhìn thấy dấu chân ở chỗ này sâu hơn vừa rồi rất nhiều, lại còn có dấu vết bị thứ gì cọ quá, có một vài dấu chân còn bị tàn khuyết. Còn có một vài chỗ, có dấu vết do giọt nước rơi xuống để lại.
Trải qua cẩn thận thăm dò cùng suy tính, Bạch Hướng Mặc khẳng định nói: “Nơi này là chỗ bọn họ vớt thi thể lên bờ.”
Dấu chân biến mất ở chỗ dấu bánh xe, mà một đường từ chỗ này đến chỗ dấu bánh xe, các dấu chân này đều nặng hơn cân nặng của hai người kia.
Căn cứ vào suy tính của Bạch Hướng Mặc, cân nặng này nặng hơn thân thể của Phương Mỹ Cầm một chút, đây là do sau khi rơi xuống nước, quần áo bị ướt mới làm cân nặng tăng kên.
“Chỗ này có thứ gì nè!” Bạch Hướng Mặc còn đang ở bên này nghiên cứu dấu chân, bên chỗ Tề Minh lại có phát hiện mới.
“Có thể là trước đó có người ngồi xổm nơi này, lúc đứng lên không cẩn thận bị bụi gai câu lấy sợi vải trên quần áo.” Bạch Hướng Mặc đi qua, cẩn thận đem sợi vải nhỏ bỏ vào túi vật chứng.
Tề Minh cười lạnh: “Vì phần bảo hiểm kết xù, thật đúng là dụng tâm lương khổ a. Không tiếc hao phí nhiều tâm tư cùng sức lực, vòng một vòng lớn như vậy để an bài hết thảy mọi chuyện.”
Tuy rằng danh tiếng của công ty bảo hiểm Hoa Hưng rất tốt, ngoại trừ việc bồi thường nhanh chóng lại không hề cố ý gây khó dễ ra, nhưng cũng không phải chỉ điều tra qua loa.
Ngược lại, bởi vì vô cùng cẩn thận, cho nên mới chi tiền bồi thường nhanh như vậy, cũng sẽ không cắt xén tiền bồi thường của khách hàng.
Nếu không có đầy đủ chứng cứ chứng minh phù hợp điều kiện bồi thường, muốn lấy được tiền bồi thường rất khó. Cũng có công ty bảo hiểm vì không muốn bồi thường, còn sẽ cấu kết với người của Cục Cảnh Sát, sửa đổi kết quả án tử. Đặc biệt khi đối mặt với những người không có bối cảnh, sẽ càng thêm chương hiển ra sự tàn khốc của nhà tư bản.
“Đó cũng là một trong những đối tượng dùng để tham khảo, một người mập hay gầy, thói quen đi đường cũng sẽ khác nhau. Anh nhìn dấu chân này đi, chiều dài của nó thì dài, chiều rộng thì hẹp, khoảng cách giữa hai dấu chân thì nhỏ, lực bước cũng không rõ ràng, cạnh dấu chân cũng không được đầy đủ, có thể thấy được dấu chân này là của một đôi giày có đế cao để lại, vết ngấn của đế giày để lại tương đối rõ ràng, từ những điểm này có thể suy đoán ra chủ nhân của dấu chân này có dáng người ốm. Vừa rồi cũng đã tính ra được chiều cao tương đối, lại căn cứ vào mập, ốm là có thể tính toán ra đại khái cân nặng của người này.”
Tề Minh cảm thấy hai vấn đề này cũng không khó lý giải, suy nghĩ một phen, cảm thấy lý luận này xác thật rất có đạo lý.
“Vậy còn tuổi tác thì sao? Cũng căn cứ vào sự khác nhau của dấu chân suy đoán ra sao?”
“Đúng vậy, độ dài bàn chân ở độ tuổi khác nhau cũng sẽ khác nhau, khi còn trẻ cơ bắp no đủ, cho nên dấu chân cũng sẽ có đặc điểm riêng biệt của nó.”
Tề Minh suy nghĩ một lát mới nói: “Nói cách khác, tuổi tác, chiều cao, cân nặng đều sẽ ảnh hưởng đến bề ngoài của một người. Căn cứ vào những đặc điểm này, là có thể dựa vào dấu vết lưu lại tiến hành đưa ra suy đoán.”
“Đúng vậy, dấu chân ở nơi này thực rõ ràng, cho nên thực dễ dàng suy đoán ra được.”
Ở hiện đại, khắp nơi đều là nền xi-măng, trừ khi lây dính vết máu hoặc là bùn đất, nếu không sẽ rất khó lưu lại dấu vết, cũng không thể dựa vào đó tìm ra tin tức hữu dụng được.
Hơn nữa có rất nhiều hung thủ thông qua internet, tác phẩm điện ảnh cùng học theo rất nhiều tri thức phản trinh sát, để nâng cao trình độ tiêu trừ dấu vết gây án của mình.
Những người ở nơi này còn không biết có thể thông qua những kỹ thuật này để phân biệt, cho nên cũng sẽ không cố tình che giấu dấu vết do chính họ để lại. Bạch Hướng Mặc khó được nhìn thấy dấu chân rõ ràng như vậy, cũng nhịn không được liền muốn tỉ mỉ phổ cập tri thức cho Tề Minh.
Tề Minh nghe xong cũng cảm thấy được lợi rất nhiều, trước đó hắn cũng biết một ít tri thức liên quan, đều là căn cứ vào kinh nghiệm của bản thân tổng kết ra, không có hệ thống rõ ràng như Bạch Hướng Mặc.
“Sao cậu có thể biết nhiều như vậy? Không lẽ Y học viện cũng dạy những thứ này?”
Bạch Hướng Mặc thực thản nhiên nói: “Tôi thích đọc sách, còn thích quan sát người khác.”
“Chỉ dựa vào đọc sách cùng quan sát là có thể nắm giữ kỹ năng thuần thục như vậy sao, quả thực không hổ danh là cao tài sinh của đại học St. John.” Tề Minh cảm thấy rất là kính nể Bạch Hướng Mặc, cũng không có hoài nghi cái gì, vẫn tiếp tục cẩn thận thăm dò xung quanh.
“Cậu lại đây xem đi, nơi này, dấu chân của Lý Đức Chí cùng người phụ nữ xa lạ kia so với vừa rồi sâu hơn rất nhiều.”
Bạch Hướng Mặc nghe vậy liền vội vàng chạy tới, quả nhiên nhìn thấy dấu chân ở chỗ này sâu hơn vừa rồi rất nhiều, lại còn có dấu vết bị thứ gì cọ quá, có một vài dấu chân còn bị tàn khuyết. Còn có một vài chỗ, có dấu vết do giọt nước rơi xuống để lại.
Trải qua cẩn thận thăm dò cùng suy tính, Bạch Hướng Mặc khẳng định nói: “Nơi này là chỗ bọn họ vớt thi thể lên bờ.”
Dấu chân biến mất ở chỗ dấu bánh xe, mà một đường từ chỗ này đến chỗ dấu bánh xe, các dấu chân này đều nặng hơn cân nặng của hai người kia.
Căn cứ vào suy tính của Bạch Hướng Mặc, cân nặng này nặng hơn thân thể của Phương Mỹ Cầm một chút, đây là do sau khi rơi xuống nước, quần áo bị ướt mới làm cân nặng tăng kên.
“Chỗ này có thứ gì nè!” Bạch Hướng Mặc còn đang ở bên này nghiên cứu dấu chân, bên chỗ Tề Minh lại có phát hiện mới.
“Có thể là trước đó có người ngồi xổm nơi này, lúc đứng lên không cẩn thận bị bụi gai câu lấy sợi vải trên quần áo.” Bạch Hướng Mặc đi qua, cẩn thận đem sợi vải nhỏ bỏ vào túi vật chứng.
Tề Minh cười lạnh: “Vì phần bảo hiểm kết xù, thật đúng là dụng tâm lương khổ a. Không tiếc hao phí nhiều tâm tư cùng sức lực, vòng một vòng lớn như vậy để an bài hết thảy mọi chuyện.”
Tuy rằng danh tiếng của công ty bảo hiểm Hoa Hưng rất tốt, ngoại trừ việc bồi thường nhanh chóng lại không hề cố ý gây khó dễ ra, nhưng cũng không phải chỉ điều tra qua loa.
Ngược lại, bởi vì vô cùng cẩn thận, cho nên mới chi tiền bồi thường nhanh như vậy, cũng sẽ không cắt xén tiền bồi thường của khách hàng.
Nếu không có đầy đủ chứng cứ chứng minh phù hợp điều kiện bồi thường, muốn lấy được tiền bồi thường rất khó. Cũng có công ty bảo hiểm vì không muốn bồi thường, còn sẽ cấu kết với người của Cục Cảnh Sát, sửa đổi kết quả án tử. Đặc biệt khi đối mặt với những người không có bối cảnh, sẽ càng thêm chương hiển ra sự tàn khốc của nhà tư bản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất