Chương 99
Trương Diệu đứng một bên quan sát, anh rất lo cho tình trạng của Bùi Yến, không biết khả năng của các thú nhân sâu cạn. lỡ chẳng may bị chúng nó làm thịt hay bị bắt thì kết cuộc của hai người quá rõ ràng, sẽ rất thảm. Trương Diệu hơi căng thẳng, mắt nhìn chằm chằm Bùi Yến và thú nhân mặt sẹo đánh nhau. Trương Diệu cố gắng né tránh đám thú nhân tụ tập lại ngày càng đông hơn, tay liên tục kéo mũ áo choàng rách che tầm mắt thú nhân đứng bên cạnh tò mò đánh giá anh.
Trêu chọc một thú nhân chú ý đã đủ rồi loạn, Trương Diệu không muốn tình huống càng bi đát hơn.
Trương Diệu quan sát một lúc sau thấy khả năng của Bùi Yến so sánh với thú nhân không tính yếu. Bùi Yến dư sức đánh với thú nhân mặt sẹo, mỗi một nhát đao đều rạch một vết thương trên người kẻ thù. Toàn thân thú nhân mặt sẹo đầy vết thương đau đớn, đeièu này chọ giận thú nhân vốn tính tình không tốt. Thú nhân mặt sẹo trở nên nóng nảy, bức bối, động tác nhào lên táp càng không ổn định. Thú nhân mặt sẹo thở nặng nề hơn lúc đầu nhiều.
Không lâu sau thú nhân mặt sẹo mất hết kiên nhẫn, biến hình mãnh thú bốn chân chấm đất, tức dạng toàn thú trong thú nhân Xích Kha. Toàn thân thú nhân mặt sẹo mọc đầy lông thú, đầu càng to ra, dữ tợn hơn. Khi biến thân, tứ chi thô to chắc khỏe hơn lúc là thú nhân, móng càng sắc bén và chắc chắn. Thú nhân mặt sẹo cong lưng ra sau, nhảy bật lên. Thú nhân mặt sẹo hình dạng toàn thú há mồm mọc đầy răng nhọn táp hướng Bùi Yến đứng. Bùi Yến nhanh chóng giơ đao lên chặn miệng rộng của thú nhân mặt sẹo.
Thú nhân mặt sẹo há mồm máu, mùi hôi phun vào Bùi Yến có cái mũi nhạy hại hắn nhíu chặt mày. Miệng tràn đầy mũi tanh làm Bùi Yến buồn non, đao kẹt trong miệng thú nhân mặt sẹo, hắn nắm chặt chuôi đao gồng sứ đâm mạnh. Đao hằn sâu vào hàm trên khoang miệng mềm, hoa máu phun ra từ miệng thú nhân mặt sẹo.
Thú nhân mặt sẹo ăn đau vội nhả đao ra.
Bùi Yến mất kiên nhẫn cứ vờn nhau thế này, hắn xoay người nhẹ nhàng nhảy lên lưng thú nhân mặt sẹo lại lao tới táp đối thủ. Một chân Bùi Yến quỳ trên lưng thú nhân mặt sẹo, chân kia nửa đạp lông rậm. Tay Bùi Yến ghì lông toàn thú, tay khác siết chặt thanh đao.
Giây lát sau thú nhân mặt sẹo không tìm thấy thú nhân trẻ mới rồi còn bị nó rượt đuổi. Thú nhân mặt sẹo nghe đám thú nhân đứng xem hưng phấn rống to, thế mới biết thú nhân trẻ nhảy lên lưng minh. Thú nhân mặt sẹo giận dữ lắc người định hất Bùi Yến trên lưng mình xuống. Nhưng thú nhân mặt sẹo lắc người cỡ nào cũng không ném Bùi Yến ra được, ngược lại nó bị hắn bứt từng dúm lông đau thấu óc. Thú nhân mặt sẹo cảm giác da lông trên người sắp bị Bùi Yến nhổ sạch.
Thú nhân mặt sẹo không lắc người nữa, nó ngã cái phịch xuống đất, thân thể to lớn với lông rậm nằm vật trên đất. Thú nhân mặt sẹo định lăn lông lốc đè bẹp Bùi Yến dẹp lép. Bùi Yến nhắm ngay cơ hội lúc toàn thú té xuống đất thì nhảy ra khỏi người nó. Ánh mắt Bùi Yến sắc bén nhìn thú nhân mặt sẹo lật người lại lộ ra cái bụng lông nhung trắng.
Sau khi biến thành toàn thú trừ sức mạnh nâng một bậc, bộ lông là vũ khí phòng vệ quan trọng của toàn thú. Nhìn như chỉ là đống lông dày màu lốm đốm, chỉ có tác dụng sưởi ấm, nhưng Bùi Yến đâm đao vào mới biết bộ lông dày và cực kỳ rắn chắc. Khi Bùi Yến đâm xuống, bộ lông ngăn lại thế đi, tựa như đao đâm vào bông gòn, không có hiệu quả gì. Bùi Yến không thể đâm thủng người thú nhân mặt sẹo, hắn đâm mấy nhát, đổi vài vị trí đều vô dụng.
Bộ lông là vũ khí tuyệt vời của toàn thú, mặc kệ thú hoang khác tấn công, cắn xé cỡ nào đều không thể tổn thương, phá hoại nó được. Đây là lý do tại sao toàn thú có giai cấp cao trong thú nhân, năng lực tổng hợp quyết định tất cả.
Tuy nhiên Bùi Yến nhạy bén phát hiện sơ hở của toàn thú thú nhân Xích Kha. Nhìn như nguyên người toàn thú có lông chắn, thật ra vị trí lông bụng khác với lông trên người. Toàn thú đánh nhau sẽ không lật người lộ ra vị trí ngực bụng, màu lông và xúc cảm phần bụng khác với lông trên người, có lẽ đây sẽ là điểm đột phá.
Vì chứng minh điều này, Bùi Yến luôn cố gắng ở trên lưng thú nhân mặt sẹo, cố gắng giữ cân bằng không cho nó hất xuống. Không lâu sau thú nhân mặt sẹo mất kiên nhẫn thật sự ngã người xuống, muốn lật người lại. Bùi Yến thừa dịp đó nhanh như tia chớp, mũi đao đâm thẳng bụng thú nhân mặt sẹo.
*Phập!*
Lông thú mềm mại không có hiệu quả ngăn cản, đao khoáng thạch dài siêu sắc bén của Bùi Yến chớp mắt đâm vào bụng thú nhân mặt sẹo.
Lưỡi đao xuyên qua lớp da, tầng mỡ vào trong bụng thú nhân mặt sẹo. Đáy mắt Bùi Yến lóe tia âm trầm, khóe môi cong lên, đao đâm sâu rồi rạch mạnh. Tay kia của Bùi Yến giật hết mấy dây lưng da người ebne hông thú nhân mặt sẹo xuống, cẩn thận nhét một cái màu trắng vào ngực.
Trương Diệu dứng nhìn, cứ cảm thấy là phiên bản 3D Võ Tòng đánh hổ trước mặt mình. Nhìn thú hoang to lớn hung dữ, so với nó thì Bùi Yến nhỏ rất nhiều. Hai bên đánh giết nhau làm Trương Diệu liên tưởng câu chuyện Võ Tòng đánh cọp nổi tiếng. Tuy trong tay Bùi Yến có thêm một vũ khí sắc bén nhưng thú nhân Xích Kha biến thành mãnh thú lợi hại hơn con cọp rất nhiều.
Thấy Bùi Yến thuận lợi xẻ bụng thú nhân mặt sẹo thì Trương Diệu thầm khen hay, rốt cuộc giải quyết cái tên súc sinh hơn cả súc sinh, cũng không lộ ra sơ hở gì. Đám thú nhân đứng xem không nhận ra có gì khác lạ, chúng bị hình ảnh máu me dữ dội kích thích hưng phấn gầm rú không dứt. Đồng loại chết nhưng chúng nó không có lòng cảm thong, chúng chỉ thích nhìn đánh nhau, mặc kệ ai chết sống.
Bùi Yến một đao rạch bụng thú nhân mặt sẹo nhưng hắn không ngừng lại ở đó. Chỉ rạch bụng không đủ để thú nhân mặt sẹo chết hẳn, đặc biệt năng lực phục hồi của chúng nó rất mạnh. Điều duy nhất bảo đảm toàn thú chết thì phải mạnh tay vào. Bùi Yến lật đao cắm vào vỏ đao giắt sau lưng. Hai tay Bùi Yến trống trơn đâm vào miệng vết thương, hai tay chui vào bụng thú nhân mặt sẹo.
Thú nhân mặt sẹo đau đớn muốn lật người lại nhưng Bùi Yến bắt trúng khoảnh khắc nhanh chóng thò tay vào, tóm lấy nội tạng còn nóng hổi nhanh chóng kéo ra ngoài. Hai tay Bùi Yến xé miệng vết thương thú nhân mặt sẹo rộng ra hơn, để hắn thuận lợi móc ruột nó ra.
Thú nhân mặt sẹo đau đớn người run rẩy miễn cưỡng lật người bò dậy thì nội tạng trong người nó đã bị Bùi Yến kéo xa mấy mét. Thú nhân mặt sẹo cảm thấy bụng quặng đau, nó cúi đầu nhìn nội tạng rơi đầy đất. Thú nhân mặt sẹo bắt đầu thấy hoảng, nó chưa từng bị vết thương nào nặng như vậy. Thú nhân mặt sẹo không tâm tình tấn công Bùi Yến tiếp, vì muốn sống, nó cố nén đau đớn nhét nội tạng vào cơ thể lại. Bất đắc dĩ vì thú nhân mặt sẹo biến thành toàn thú, hình dạng động vật nên móng vuốt không thể cầm nội tạng. Thú nhân mặt sẹo đau đớn gầm rống, nó trở nên táo bạo hơn. Người thú nhân mặt sẹo đầy lông nên không thấy rõ mặt mũi, thật ra nó đã toát mồ hôi lạnh.
Càng lo lắng thú nhân mặt sẹo càng khó trở lại cơ thể thú nhân, sắp xếp lại nội tạng bị kéo ra. Thú nhân mặt sẹo giữ hình dạng toàn thú, nó rống to với nô lệ lông đen đứng ngơ ngác nhìn. Thú nhân mặt sẹo ra lệnh nô lệ mau chóng lại đây giúp nó. Tiếc rằng nô lệ thấy bộ dạng đáng sợ của thú nhân mặt sẹo thì đã ngây người từ lâu. Nhìn bụng thú nhân mặt sẹo mở toang lộ nội tạng, lại còn gầm rống với nó, nô lệ thú nhân lông đen thụt lùi mấy bước, hoàn toàn không có ý định giúp đỡ thú nhân mặt sẹo.
Trêu chọc một thú nhân chú ý đã đủ rồi loạn, Trương Diệu không muốn tình huống càng bi đát hơn.
Trương Diệu quan sát một lúc sau thấy khả năng của Bùi Yến so sánh với thú nhân không tính yếu. Bùi Yến dư sức đánh với thú nhân mặt sẹo, mỗi một nhát đao đều rạch một vết thương trên người kẻ thù. Toàn thân thú nhân mặt sẹo đầy vết thương đau đớn, đeièu này chọ giận thú nhân vốn tính tình không tốt. Thú nhân mặt sẹo trở nên nóng nảy, bức bối, động tác nhào lên táp càng không ổn định. Thú nhân mặt sẹo thở nặng nề hơn lúc đầu nhiều.
Không lâu sau thú nhân mặt sẹo mất hết kiên nhẫn, biến hình mãnh thú bốn chân chấm đất, tức dạng toàn thú trong thú nhân Xích Kha. Toàn thân thú nhân mặt sẹo mọc đầy lông thú, đầu càng to ra, dữ tợn hơn. Khi biến thân, tứ chi thô to chắc khỏe hơn lúc là thú nhân, móng càng sắc bén và chắc chắn. Thú nhân mặt sẹo cong lưng ra sau, nhảy bật lên. Thú nhân mặt sẹo hình dạng toàn thú há mồm mọc đầy răng nhọn táp hướng Bùi Yến đứng. Bùi Yến nhanh chóng giơ đao lên chặn miệng rộng của thú nhân mặt sẹo.
Thú nhân mặt sẹo há mồm máu, mùi hôi phun vào Bùi Yến có cái mũi nhạy hại hắn nhíu chặt mày. Miệng tràn đầy mũi tanh làm Bùi Yến buồn non, đao kẹt trong miệng thú nhân mặt sẹo, hắn nắm chặt chuôi đao gồng sứ đâm mạnh. Đao hằn sâu vào hàm trên khoang miệng mềm, hoa máu phun ra từ miệng thú nhân mặt sẹo.
Thú nhân mặt sẹo ăn đau vội nhả đao ra.
Bùi Yến mất kiên nhẫn cứ vờn nhau thế này, hắn xoay người nhẹ nhàng nhảy lên lưng thú nhân mặt sẹo lại lao tới táp đối thủ. Một chân Bùi Yến quỳ trên lưng thú nhân mặt sẹo, chân kia nửa đạp lông rậm. Tay Bùi Yến ghì lông toàn thú, tay khác siết chặt thanh đao.
Giây lát sau thú nhân mặt sẹo không tìm thấy thú nhân trẻ mới rồi còn bị nó rượt đuổi. Thú nhân mặt sẹo nghe đám thú nhân đứng xem hưng phấn rống to, thế mới biết thú nhân trẻ nhảy lên lưng minh. Thú nhân mặt sẹo giận dữ lắc người định hất Bùi Yến trên lưng mình xuống. Nhưng thú nhân mặt sẹo lắc người cỡ nào cũng không ném Bùi Yến ra được, ngược lại nó bị hắn bứt từng dúm lông đau thấu óc. Thú nhân mặt sẹo cảm giác da lông trên người sắp bị Bùi Yến nhổ sạch.
Thú nhân mặt sẹo không lắc người nữa, nó ngã cái phịch xuống đất, thân thể to lớn với lông rậm nằm vật trên đất. Thú nhân mặt sẹo định lăn lông lốc đè bẹp Bùi Yến dẹp lép. Bùi Yến nhắm ngay cơ hội lúc toàn thú té xuống đất thì nhảy ra khỏi người nó. Ánh mắt Bùi Yến sắc bén nhìn thú nhân mặt sẹo lật người lại lộ ra cái bụng lông nhung trắng.
Sau khi biến thành toàn thú trừ sức mạnh nâng một bậc, bộ lông là vũ khí phòng vệ quan trọng của toàn thú. Nhìn như chỉ là đống lông dày màu lốm đốm, chỉ có tác dụng sưởi ấm, nhưng Bùi Yến đâm đao vào mới biết bộ lông dày và cực kỳ rắn chắc. Khi Bùi Yến đâm xuống, bộ lông ngăn lại thế đi, tựa như đao đâm vào bông gòn, không có hiệu quả gì. Bùi Yến không thể đâm thủng người thú nhân mặt sẹo, hắn đâm mấy nhát, đổi vài vị trí đều vô dụng.
Bộ lông là vũ khí tuyệt vời của toàn thú, mặc kệ thú hoang khác tấn công, cắn xé cỡ nào đều không thể tổn thương, phá hoại nó được. Đây là lý do tại sao toàn thú có giai cấp cao trong thú nhân, năng lực tổng hợp quyết định tất cả.
Tuy nhiên Bùi Yến nhạy bén phát hiện sơ hở của toàn thú thú nhân Xích Kha. Nhìn như nguyên người toàn thú có lông chắn, thật ra vị trí lông bụng khác với lông trên người. Toàn thú đánh nhau sẽ không lật người lộ ra vị trí ngực bụng, màu lông và xúc cảm phần bụng khác với lông trên người, có lẽ đây sẽ là điểm đột phá.
Vì chứng minh điều này, Bùi Yến luôn cố gắng ở trên lưng thú nhân mặt sẹo, cố gắng giữ cân bằng không cho nó hất xuống. Không lâu sau thú nhân mặt sẹo mất kiên nhẫn thật sự ngã người xuống, muốn lật người lại. Bùi Yến thừa dịp đó nhanh như tia chớp, mũi đao đâm thẳng bụng thú nhân mặt sẹo.
*Phập!*
Lông thú mềm mại không có hiệu quả ngăn cản, đao khoáng thạch dài siêu sắc bén của Bùi Yến chớp mắt đâm vào bụng thú nhân mặt sẹo.
Lưỡi đao xuyên qua lớp da, tầng mỡ vào trong bụng thú nhân mặt sẹo. Đáy mắt Bùi Yến lóe tia âm trầm, khóe môi cong lên, đao đâm sâu rồi rạch mạnh. Tay kia của Bùi Yến giật hết mấy dây lưng da người ebne hông thú nhân mặt sẹo xuống, cẩn thận nhét một cái màu trắng vào ngực.
Trương Diệu dứng nhìn, cứ cảm thấy là phiên bản 3D Võ Tòng đánh hổ trước mặt mình. Nhìn thú hoang to lớn hung dữ, so với nó thì Bùi Yến nhỏ rất nhiều. Hai bên đánh giết nhau làm Trương Diệu liên tưởng câu chuyện Võ Tòng đánh cọp nổi tiếng. Tuy trong tay Bùi Yến có thêm một vũ khí sắc bén nhưng thú nhân Xích Kha biến thành mãnh thú lợi hại hơn con cọp rất nhiều.
Thấy Bùi Yến thuận lợi xẻ bụng thú nhân mặt sẹo thì Trương Diệu thầm khen hay, rốt cuộc giải quyết cái tên súc sinh hơn cả súc sinh, cũng không lộ ra sơ hở gì. Đám thú nhân đứng xem không nhận ra có gì khác lạ, chúng bị hình ảnh máu me dữ dội kích thích hưng phấn gầm rú không dứt. Đồng loại chết nhưng chúng nó không có lòng cảm thong, chúng chỉ thích nhìn đánh nhau, mặc kệ ai chết sống.
Bùi Yến một đao rạch bụng thú nhân mặt sẹo nhưng hắn không ngừng lại ở đó. Chỉ rạch bụng không đủ để thú nhân mặt sẹo chết hẳn, đặc biệt năng lực phục hồi của chúng nó rất mạnh. Điều duy nhất bảo đảm toàn thú chết thì phải mạnh tay vào. Bùi Yến lật đao cắm vào vỏ đao giắt sau lưng. Hai tay Bùi Yến trống trơn đâm vào miệng vết thương, hai tay chui vào bụng thú nhân mặt sẹo.
Thú nhân mặt sẹo đau đớn muốn lật người lại nhưng Bùi Yến bắt trúng khoảnh khắc nhanh chóng thò tay vào, tóm lấy nội tạng còn nóng hổi nhanh chóng kéo ra ngoài. Hai tay Bùi Yến xé miệng vết thương thú nhân mặt sẹo rộng ra hơn, để hắn thuận lợi móc ruột nó ra.
Thú nhân mặt sẹo đau đớn người run rẩy miễn cưỡng lật người bò dậy thì nội tạng trong người nó đã bị Bùi Yến kéo xa mấy mét. Thú nhân mặt sẹo cảm thấy bụng quặng đau, nó cúi đầu nhìn nội tạng rơi đầy đất. Thú nhân mặt sẹo bắt đầu thấy hoảng, nó chưa từng bị vết thương nào nặng như vậy. Thú nhân mặt sẹo không tâm tình tấn công Bùi Yến tiếp, vì muốn sống, nó cố nén đau đớn nhét nội tạng vào cơ thể lại. Bất đắc dĩ vì thú nhân mặt sẹo biến thành toàn thú, hình dạng động vật nên móng vuốt không thể cầm nội tạng. Thú nhân mặt sẹo đau đớn gầm rống, nó trở nên táo bạo hơn. Người thú nhân mặt sẹo đầy lông nên không thấy rõ mặt mũi, thật ra nó đã toát mồ hôi lạnh.
Càng lo lắng thú nhân mặt sẹo càng khó trở lại cơ thể thú nhân, sắp xếp lại nội tạng bị kéo ra. Thú nhân mặt sẹo giữ hình dạng toàn thú, nó rống to với nô lệ lông đen đứng ngơ ngác nhìn. Thú nhân mặt sẹo ra lệnh nô lệ mau chóng lại đây giúp nó. Tiếc rằng nô lệ thấy bộ dạng đáng sợ của thú nhân mặt sẹo thì đã ngây người từ lâu. Nhìn bụng thú nhân mặt sẹo mở toang lộ nội tạng, lại còn gầm rống với nó, nô lệ thú nhân lông đen thụt lùi mấy bước, hoàn toàn không có ý định giúp đỡ thú nhân mặt sẹo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất