Đạo Quan Đóng Cửa! Tiểu Đạo Sĩ Bị Ép Xuống Núi
Chương 46: Cô Ta Nhất Định Phải Chiếm Được Hoắc Thừa Hi!
Vậy nên cô ta vẫn chờ đợi. Nhưng hôm nay, sự xuất hiện của Giản Hề hoàn toàn kích thích cô ta, bởi vì cô ta chưa bao giờ thấy Hoắc Thừa Hi đối xử dịu dàng và kiên nhẫn với một cô gái nào như vậy. Rõ ràng trước kia anh chỉ hận không thể tránh xa đám con gái mười mét!
Cô ta bối rối, nếu Hoắc Thừa Hi thật sự có bạn gái thì cô ta phải làm sao đây? Cô ta thích anh đến mức này, anh không thể thích người khác!
Thật trùng hợp, cô ta chợt nghĩ đến dạo trước bạn thân của mình quen biết với một người được gọi là La đại sư gì đó, làm phù phép rất linh nghiệm, cho dù là người không yêu mình, ông ta cũng có thể khiến người này yêu mình!
Cô ta vốn không tin những thứ này, nhưng hồi ấy bạn thân của cô ta cũng thích một nam sinh từ rất lâu, nhưng nam sinh ấy đã có bạn gái, hơn nữa hai người vô cùng ân ái, vậy nên bạn thân của cô ta mới thử làm một lần xem sao. Không ngờ thật sự linh nghiệm, chưa được hai ngày sau, nam sinh kia đã chia tay với bạn gái, ngược lại bắt đầu chủ động theo đuổi bạn thân của cô ta.
Sau khi hai người đến với nhau, bạn thân biết cô ta đã thích Hoắc Thừa Hi nhiều năm nên cũng đề cử La đại sư cho cô ta. Chẳng qua cô ta vẫn lưỡng lự không biết có nên làm hay không, dù sao làm phép kiểu này yêu cầu máu của mình và ngày sinh tháng đẻ, tóc của đối phương gì đó, trông có vẻ rất tà ác.
Chủ yếu là vì Hoắc Thừa Hi không thân mật với bất cứ cô gái nào nên cô ta mới uyển chuyển từ chối bạn thân của mình, nói rằng mình không sốt ruột, chờ một thời gian nữa cũng được. Nhưng cô ta không ngờ hôm nay lại có một nữ sinh xuất hiện bên cạnh Hoắc Thừa Hi, hơn nữa hai người trông có vẻ rất quen thuộc, quan trọng nhất là Hoắc Thừa Hi cực kỳ cưng chiều nữ sinh này.
Thế nên lúc này cô ta không còn quan tâm có tà ác hay không, cô ta nhất định phải chiếm được Hoắc Thừa Hi!
Vương Huyên Huyên lùi về sau hai bước. Vừa rồi cô ta thật sự sợ hãi khi thấy vẻ mặt của Tiêu Tĩnh Di, còn nhắc đến đại sư gì đó, cô ta định làm gì?
Tiêu Tĩnh Di hoàn toàn không để ý đến phản ứng của Vương Huyên Huyên, lập tức tiến về phía bãi đỗ xe của đại học B. Bây giờ cô ta phải đi tìm bạn thân của mình!
…
Trên đường đến sân bay, Giản Hề nhận được tin nhắn của Hạ Khanh Trần nói rằng có lẽ buổi trưa anh không thể về nhà ăn cơm, anh đã đặt sẵn cơm trưa cho cô, buổi trưa sẽ được mang đến tận nhà, nhắc nhở cô nhớ ăn cơm.
Thấy tin nhắn này, khóe môi Giản Hề cong lên, trả lời Hạ Khanh Trần rằng mình đi tìm Hoắc Thừa Hi chơi, bảo anh đừng kêu nhà hàng đưa đồ ăn làm gì, đồng thời dặn dò anh cứ chuyên tâm xử lý công việc của mình, đừng lo lắng cho cô.
“Hạ Khanh Trần à?” Hoắc Thừa Hi hỏi.
Giản Hề kinh ngạc: “Sao anh biết?”
Hoắc Thừa Hi khịt mũi: “Anh cũng biết bói đấy nhé.”
Giản Hề trợn trắng mắt: “Hồi trước anh tu võ, hơn nữa sư phụ nói năng khiếu Huyền học của anh là số âm, còn không có thiên phú hơn cả anh trai ấy chứ!”
“Được rồi, chỉ có mình Hạ Khanh Trần tốt thôi, Hạ Khanh Trần là tuyệt nhất được chưa? Em nói em xem, rõ ràng đều cùng nhau lớn lên từ nhỏ, sao em đối xử khác biệt thế hả? Chỉ vì Hạ Khanh Trần nhặt được em thôi chứ gì?” Hoắc Thừa Hi âm dương quái khí.
Chẳng lẽ sư huynh không phải là anh trai? Sao từ bé đến lớn, con nhóc này chỉ kè kè bám theo một mình Hạ Khanh Trần vậy? Không hiểu nổi!
Cô ta bối rối, nếu Hoắc Thừa Hi thật sự có bạn gái thì cô ta phải làm sao đây? Cô ta thích anh đến mức này, anh không thể thích người khác!
Thật trùng hợp, cô ta chợt nghĩ đến dạo trước bạn thân của mình quen biết với một người được gọi là La đại sư gì đó, làm phù phép rất linh nghiệm, cho dù là người không yêu mình, ông ta cũng có thể khiến người này yêu mình!
Cô ta vốn không tin những thứ này, nhưng hồi ấy bạn thân của cô ta cũng thích một nam sinh từ rất lâu, nhưng nam sinh ấy đã có bạn gái, hơn nữa hai người vô cùng ân ái, vậy nên bạn thân của cô ta mới thử làm một lần xem sao. Không ngờ thật sự linh nghiệm, chưa được hai ngày sau, nam sinh kia đã chia tay với bạn gái, ngược lại bắt đầu chủ động theo đuổi bạn thân của cô ta.
Sau khi hai người đến với nhau, bạn thân biết cô ta đã thích Hoắc Thừa Hi nhiều năm nên cũng đề cử La đại sư cho cô ta. Chẳng qua cô ta vẫn lưỡng lự không biết có nên làm hay không, dù sao làm phép kiểu này yêu cầu máu của mình và ngày sinh tháng đẻ, tóc của đối phương gì đó, trông có vẻ rất tà ác.
Chủ yếu là vì Hoắc Thừa Hi không thân mật với bất cứ cô gái nào nên cô ta mới uyển chuyển từ chối bạn thân của mình, nói rằng mình không sốt ruột, chờ một thời gian nữa cũng được. Nhưng cô ta không ngờ hôm nay lại có một nữ sinh xuất hiện bên cạnh Hoắc Thừa Hi, hơn nữa hai người trông có vẻ rất quen thuộc, quan trọng nhất là Hoắc Thừa Hi cực kỳ cưng chiều nữ sinh này.
Thế nên lúc này cô ta không còn quan tâm có tà ác hay không, cô ta nhất định phải chiếm được Hoắc Thừa Hi!
Vương Huyên Huyên lùi về sau hai bước. Vừa rồi cô ta thật sự sợ hãi khi thấy vẻ mặt của Tiêu Tĩnh Di, còn nhắc đến đại sư gì đó, cô ta định làm gì?
Tiêu Tĩnh Di hoàn toàn không để ý đến phản ứng của Vương Huyên Huyên, lập tức tiến về phía bãi đỗ xe của đại học B. Bây giờ cô ta phải đi tìm bạn thân của mình!
…
Trên đường đến sân bay, Giản Hề nhận được tin nhắn của Hạ Khanh Trần nói rằng có lẽ buổi trưa anh không thể về nhà ăn cơm, anh đã đặt sẵn cơm trưa cho cô, buổi trưa sẽ được mang đến tận nhà, nhắc nhở cô nhớ ăn cơm.
Thấy tin nhắn này, khóe môi Giản Hề cong lên, trả lời Hạ Khanh Trần rằng mình đi tìm Hoắc Thừa Hi chơi, bảo anh đừng kêu nhà hàng đưa đồ ăn làm gì, đồng thời dặn dò anh cứ chuyên tâm xử lý công việc của mình, đừng lo lắng cho cô.
“Hạ Khanh Trần à?” Hoắc Thừa Hi hỏi.
Giản Hề kinh ngạc: “Sao anh biết?”
Hoắc Thừa Hi khịt mũi: “Anh cũng biết bói đấy nhé.”
Giản Hề trợn trắng mắt: “Hồi trước anh tu võ, hơn nữa sư phụ nói năng khiếu Huyền học của anh là số âm, còn không có thiên phú hơn cả anh trai ấy chứ!”
“Được rồi, chỉ có mình Hạ Khanh Trần tốt thôi, Hạ Khanh Trần là tuyệt nhất được chưa? Em nói em xem, rõ ràng đều cùng nhau lớn lên từ nhỏ, sao em đối xử khác biệt thế hả? Chỉ vì Hạ Khanh Trần nhặt được em thôi chứ gì?” Hoắc Thừa Hi âm dương quái khí.
Chẳng lẽ sư huynh không phải là anh trai? Sao từ bé đến lớn, con nhóc này chỉ kè kè bám theo một mình Hạ Khanh Trần vậy? Không hiểu nổi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất