Chương 35: Cầm kéo…
Bí mật khiêng hoàng đế tới tẩm cung thái hậu, vì để chắc chắn… Còn điểm huyệt bệ hạ, người bức vua thoái vị không nghĩ tới sẽ có người đến cứu hoàng đế cùng tiểu hoàng tử, tự cho rằng đã nắm chắc Thiệu Duẫn Kỳ trong tay, không nghĩ tới tạo lỗ hỏng cho Lạc Ảnh, thuận lợi ôm hài tử đang ngủ say cùng người lớn trốn khỏi cung.
Tiểu bảo bối cực kỳ lanh lợi, mấy tháng nay đã lớn không ít, bộ dạng lúc ngủ say cực kỳ giống phụ hoàng nó, nửa đường tỉnh lại cũng không khóc, có lẽ là cảm thấy chơi vui, nó chỉ nắm ngón tay nhỏ nhắn vào miệng mà hút. Y ở khách điếm thay đổi y phục lặng lẽ rời khỏi phòng, hiện tại cho dù ở trước ngực có hai người cùng trở về cũng không quấy rầy tới ai.
Dỗ tiểu tử ngủ trong lòng, thân thể Thiệu Duẫn Kỳ ngày càng nóng, giãy dụa tỉnh lại, cũng không kịp nghĩ mình đang ở nơi xa lạ, dục vọng đã thiêu đốt cả thân thể lẫn lý trí của hắn, nóng muốn phát nổ: “Ô… Nóng quá… Tiểu Lạc tử… Ta thật khó chịu…”
Người này luôn tâm niệm mình trong tâm trí hắn, nói Lạc Ảnh trong lòng không chấn động là giả, y chỉ nghĩ tới Thiệu Duẫn Kỳ giận mình, thám tử ở Bắc Thiệu truyền đủ loại tin tức, nhưng không nghĩ tới hắn lại sa sút tới vậy, ngay cả ngôi vị hoàng đế thiếu chút nữa bị người khác đoạt đi.
“Bệ hạ, tiểu Lạc tử ở đây.”
Hai mắt đỏ bừng vì dục vọng chi phối mê mang nhìn ra nơi phát ra âm thanh, hình bóng mơ hồ ấy làm hắn theo bản năng muốn dựa vào, nhưng không được: “Ô… Tránh ra… Ngươi không phải tiểu Lạc tử… Không được đụng vào trẫm, tiểu nhân vô sỉ, dám hạ thuốc trẫm, ngươi tốt nhất nên giết trẫm đi, bằng không trẫm nhất định sẽ giết ngươi!”
Thiệu Duẫn Kỳ chỉ sợ còn không biết bản thân bị hạ dược gì, sau khi phát tác hắn đem người hoàng thúc, cũng chính là Dự thân vương, sai tới đuổi đi, cầm dao găm đóng cửa tẩm cung, người bên ngoài cũng không dám xông vào, dù sao bọn họ vẫn chưa lấy được vật kia, sẽ không để hoàng đế chết dễ như vậy. Hiện tại hắn không cầm dao găm, căn bản không có vũ khí phòng vệ, nếu như bị người phát hiện… Không biết sẽ dùng cách nào làm nhục hắn!
Lạc Ảnh không để ý tới lời uy hiếp kia mà tới gần hắn, ôm lấy người đang cố gắng lui vào trong giường, thân thể so với trước kia nhẹ hơn rất nhiều, sờ vào đều là xương cốt, lúc mới cứu hắn ra chỉ lo cảnh giác chung quanh mà không để ý tới điểm này, hiện tại sờ vào thật sự rất gầy.
“Là ta, thật là ta, bệ hạ, tiểu Lạc tử của ngươi đã trở lại, ta đã quay về!”
Có lẽ hơi thở bao trùm mình quá mức chân thật, trong lúc nhất thời bao nhiêu nhớ nhung khiến hắn giận dữ, cho dù thân thể nhiệt độ ngày càng tăng, hắn vẫn dùng sức từ chối đứng dậy, “Tránh ra, ngươi cút, còn trở về làm gì, có bản lĩnh đi thì cũng không cần phải về, ta không cần ngươi lo, không cần, ngươi cút cho ta!”
Hắn cho dù cố tránh khỏi Lạc Ảnh nhưng vẫn bị người cố định trong lòng, tay chân giãy dụa đấm đá như gãi ngứa, không có cách nào, cứ như thế này, thân thể hắn sẽ chịu không được, nhưng dược tính kia… Đúng rồi, thân thể Thiệu Duẫn Kỳ đặc thù, nói không chừng có thể giải được!
Lạc Ảnh nắm chặt hai cổ tay hắn để lên đầu, xé đi y phục trên người, thân thể người kia liền lộ ra bên ngoài, bởi vì thời gian dài không phơi nắng, làn da trở nên tái nhợt, khiến hai điểm trước ngực càng thêm tươi đẹp. Bởi vì nguyên nhân dược tính, thân thể từ từ trở nên hồng nhạt, kết hợp với xương quai xanh tạo nên mỹ cảnh yếu ớt.
“Chỉ không gặp ngươi có bao lâu, sao lại gầy như vậy? Sao không biết chăm sóc bản thân mình?”
“Chuyện không liên quan tới ngươi! Ngươi cút… Ô…”
Lạc Ảnh hôn thật sâu con người tinh thần mơ màng kia, sau đó để mặc y làm gì thì làm. Thiệu Duẫn Kỳ giãy dụa muốn tránh khỏi đôi môi nóng bỏng kia, nhưng trốn sao cũng không thoát, bị người kia kịch liệt hôn môi, trong lòng dù không muốn thừa nhận, nhưng thân thể lại nói rõ cho hắn biết, hắn rất nhớ nhung người này, nụ hôn của y, vuốt ve của y, mùi hương thân thể ấy, tất cả, hắn đều nhớ nhung. “Ô… A…” Dù có cố gắng ra sao cũng không khống chế được tiếng rên rỉ, thân thể không thể kìm chế, hai tay y như có ma lực, toàn thân đều ham muốn được vuốt ve, vô cùng kích động.
Lúc dược tính mới vừa phát tác, hoàng thúc hắn thừa dịp hắn đầu óc mơ hồ sai nữ nhân tới, nhưng lúc bàn tay mềm mại đụng vào người hắn, hắn liền cảm thấy ghê tởm, cho dù thân thể vô cùng khó chịu, hắn vẫn không có dục vọng để giao phối.
Nhưng mà hiện tại, khi thấy người này, nghe được hơi thở của y, thân thể liền kích động không ngừng, dục vọng từ đâu ập tới muốn oanh tạc hắn, lý trí nháy mắt như nước cuốn trôi, chỉ còn lại dục vọng nguyên thủy thiêu đốt cả cánh đồng.
Cho nên giãy dụa chỉ xảy ra trong chốc lát, sau đó lập tức liền ôm lấy người kia tiến vào trong giường, xé rách y phục hai người, muốn lửa nóng trên thân thể có thể bị thân thể mát lạnh kia chôn vùi.
Tiểu bảo bối cực kỳ lanh lợi, mấy tháng nay đã lớn không ít, bộ dạng lúc ngủ say cực kỳ giống phụ hoàng nó, nửa đường tỉnh lại cũng không khóc, có lẽ là cảm thấy chơi vui, nó chỉ nắm ngón tay nhỏ nhắn vào miệng mà hút. Y ở khách điếm thay đổi y phục lặng lẽ rời khỏi phòng, hiện tại cho dù ở trước ngực có hai người cùng trở về cũng không quấy rầy tới ai.
Dỗ tiểu tử ngủ trong lòng, thân thể Thiệu Duẫn Kỳ ngày càng nóng, giãy dụa tỉnh lại, cũng không kịp nghĩ mình đang ở nơi xa lạ, dục vọng đã thiêu đốt cả thân thể lẫn lý trí của hắn, nóng muốn phát nổ: “Ô… Nóng quá… Tiểu Lạc tử… Ta thật khó chịu…”
Người này luôn tâm niệm mình trong tâm trí hắn, nói Lạc Ảnh trong lòng không chấn động là giả, y chỉ nghĩ tới Thiệu Duẫn Kỳ giận mình, thám tử ở Bắc Thiệu truyền đủ loại tin tức, nhưng không nghĩ tới hắn lại sa sút tới vậy, ngay cả ngôi vị hoàng đế thiếu chút nữa bị người khác đoạt đi.
“Bệ hạ, tiểu Lạc tử ở đây.”
Hai mắt đỏ bừng vì dục vọng chi phối mê mang nhìn ra nơi phát ra âm thanh, hình bóng mơ hồ ấy làm hắn theo bản năng muốn dựa vào, nhưng không được: “Ô… Tránh ra… Ngươi không phải tiểu Lạc tử… Không được đụng vào trẫm, tiểu nhân vô sỉ, dám hạ thuốc trẫm, ngươi tốt nhất nên giết trẫm đi, bằng không trẫm nhất định sẽ giết ngươi!”
Thiệu Duẫn Kỳ chỉ sợ còn không biết bản thân bị hạ dược gì, sau khi phát tác hắn đem người hoàng thúc, cũng chính là Dự thân vương, sai tới đuổi đi, cầm dao găm đóng cửa tẩm cung, người bên ngoài cũng không dám xông vào, dù sao bọn họ vẫn chưa lấy được vật kia, sẽ không để hoàng đế chết dễ như vậy. Hiện tại hắn không cầm dao găm, căn bản không có vũ khí phòng vệ, nếu như bị người phát hiện… Không biết sẽ dùng cách nào làm nhục hắn!
Lạc Ảnh không để ý tới lời uy hiếp kia mà tới gần hắn, ôm lấy người đang cố gắng lui vào trong giường, thân thể so với trước kia nhẹ hơn rất nhiều, sờ vào đều là xương cốt, lúc mới cứu hắn ra chỉ lo cảnh giác chung quanh mà không để ý tới điểm này, hiện tại sờ vào thật sự rất gầy.
“Là ta, thật là ta, bệ hạ, tiểu Lạc tử của ngươi đã trở lại, ta đã quay về!”
Có lẽ hơi thở bao trùm mình quá mức chân thật, trong lúc nhất thời bao nhiêu nhớ nhung khiến hắn giận dữ, cho dù thân thể nhiệt độ ngày càng tăng, hắn vẫn dùng sức từ chối đứng dậy, “Tránh ra, ngươi cút, còn trở về làm gì, có bản lĩnh đi thì cũng không cần phải về, ta không cần ngươi lo, không cần, ngươi cút cho ta!”
Hắn cho dù cố tránh khỏi Lạc Ảnh nhưng vẫn bị người cố định trong lòng, tay chân giãy dụa đấm đá như gãi ngứa, không có cách nào, cứ như thế này, thân thể hắn sẽ chịu không được, nhưng dược tính kia… Đúng rồi, thân thể Thiệu Duẫn Kỳ đặc thù, nói không chừng có thể giải được!
Lạc Ảnh nắm chặt hai cổ tay hắn để lên đầu, xé đi y phục trên người, thân thể người kia liền lộ ra bên ngoài, bởi vì thời gian dài không phơi nắng, làn da trở nên tái nhợt, khiến hai điểm trước ngực càng thêm tươi đẹp. Bởi vì nguyên nhân dược tính, thân thể từ từ trở nên hồng nhạt, kết hợp với xương quai xanh tạo nên mỹ cảnh yếu ớt.
“Chỉ không gặp ngươi có bao lâu, sao lại gầy như vậy? Sao không biết chăm sóc bản thân mình?”
“Chuyện không liên quan tới ngươi! Ngươi cút… Ô…”
Lạc Ảnh hôn thật sâu con người tinh thần mơ màng kia, sau đó để mặc y làm gì thì làm. Thiệu Duẫn Kỳ giãy dụa muốn tránh khỏi đôi môi nóng bỏng kia, nhưng trốn sao cũng không thoát, bị người kia kịch liệt hôn môi, trong lòng dù không muốn thừa nhận, nhưng thân thể lại nói rõ cho hắn biết, hắn rất nhớ nhung người này, nụ hôn của y, vuốt ve của y, mùi hương thân thể ấy, tất cả, hắn đều nhớ nhung. “Ô… A…” Dù có cố gắng ra sao cũng không khống chế được tiếng rên rỉ, thân thể không thể kìm chế, hai tay y như có ma lực, toàn thân đều ham muốn được vuốt ve, vô cùng kích động.
Lúc dược tính mới vừa phát tác, hoàng thúc hắn thừa dịp hắn đầu óc mơ hồ sai nữ nhân tới, nhưng lúc bàn tay mềm mại đụng vào người hắn, hắn liền cảm thấy ghê tởm, cho dù thân thể vô cùng khó chịu, hắn vẫn không có dục vọng để giao phối.
Nhưng mà hiện tại, khi thấy người này, nghe được hơi thở của y, thân thể liền kích động không ngừng, dục vọng từ đâu ập tới muốn oanh tạc hắn, lý trí nháy mắt như nước cuốn trôi, chỉ còn lại dục vọng nguyên thủy thiêu đốt cả cánh đồng.
Cho nên giãy dụa chỉ xảy ra trong chốc lát, sau đó lập tức liền ôm lấy người kia tiến vào trong giường, xé rách y phục hai người, muốn lửa nóng trên thân thể có thể bị thân thể mát lạnh kia chôn vùi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất