Dạt Dào

Chương 4: Bệ hạ ăn côn thịt nô tài, nô tài giúp bệ hạ liếm huyệt có được không?

Trước Sau
Tiểu Lạc tử đối với bệ hạ ngày càng tao lãng cũng không còn biện pháp nào, không cho phép mình đâm vào tao huyệt của hắn, cũng không vừa lòng mình hoan ái như vậy, ai, bây giờ thái giám cũng không dễ làm, không chỉ hằng ngày chăm sóc sinh hoạt của chủ tử, còn phải vắt hết óc thỏa mãn khẩu vị ngày càng lớn của chủ tử. Tiểu Lạc tử luôn trong thâm cung sau khi bị hoàng thượng kéo lên long sàng, vì thỏa mãn dục vọng ngày càng mạnh của hoàng thượng, đã sai rất nhiều người ngoài cung mang về rất nhiều đông cung đồ để học tập.

Bệ hạ từng tiếng mị hoặc gọi truyền tới trong tai tiểu Lạc tử, y thở hổn hển muốn đâm thẳng vào tiểu huyệt tao lãng kia của hắn, sau đó ngay lập tức bỏ qua ý niệm này, này đã làm cho hoàng thượng khó khăn không nhả ra, tự ý cắm vào trong huyệt của hắn còn không biết bị dằn vặt sao đây! Nghĩ đến một chiêu mình thấy trong sách, tiểu thái giám ôm hoàng đế bệ hạ điều chỉnh tư thế một chút, chính mình nằm ở trên giường, cái mông trắng mịn của bệ hạ hướng về đầu mình, để mặt hắn đối mặt với côn th*t căng đến khó chịu, nhẹ nhàng vuốt cái mông của hoàng thượng đang chìm đắm trong dục vọng: “Bệ hạ, người dùng miệng giúp nô tài ngậm côn th*t, nô tài dùng miệng hầu hạ tao huyệt của người có được không?”

Dám nhắc tới phương thức như thế, bất quá hoàng đế bởi vì bị chơi đến sảng khoái, mơ màng không biết phải phản ứng thế nào, sau khi tỉnh lại cũng bởi vì sảng khoái cũng sẽ không nổi giận với y, nhiều lắm là thẹn quá hóa giận lôi đánh một chút, tiểu Lạc tử quá biết hắn, thời điểm phát tao chơi gì cũng được, miễn làm hắn sảng khoái là được rồi!

Hoàng đế nhìn gậy dài nóng hổi dựng thẳng trước mặt, khoảng cách gần đến nổi chóp mũi còn ngửi được mùi vị tanh tưởi của thứ kia, hai con mắt hắn ngấn nước, không thể hiểu được tiểu thái giám nói gì, mơ hồ hỏi: “Làm… Làm cái gì!”

Môi đối với cỏ hại lan tràn trước hoa huy*t hút mạnh một cái, một luồng nước liền tiến vào trong miệng y, bên tai truyền đến tiếng kêu dâm mỹ của bệ hạ, tiểu thái giám hai tay xoa nắn mông thịt đầy đặn kia, hạ thân cũng không nhịn được động mấy lần: “Bệ hạ đem miệng nhỏ ăn đồ vật này của nô tài đi, nô tài liếm hai cái tao động này của bệ hạ, chúng ta cùng nhau thoải mái, có được không?”

“Không muốn… A… Thật lớn… Ăn không ngon… Ưm a… Liếm huyệt của ta… Ngứa… A a…” Nghe thấy phải ngậm vật thô to kia vào, hoàng đế theo bản năng lắc đầu, hoa huy*t lại tràn ra, mơ hồ có chút mong đợi.

Đẩy ra hai bên mông liếm láp nơi kia, đùa giỡn hoàng đế không ngừng lắc mông, tiểu thái giám nhẹ giọng dụ dỗ hắn: “Ăn ngon lắm, bệ hạ liếm một chút, đem nam tinh bệ hạ thích nhất liếm ra, nô tài cũng liếm hoa huy*t đến phun nước!”

Hoàng đế không chống đỡ được mê hoặc cuối cùng nắm lấy tính khí thô to kia, trên côn th*t dính đầy d*m thủy của hắn, lúc này trên đỉnh vì kích thích vừa nãy mà chảy ra chất lỏng trắng sềnh sệch, chép miệng, lưỡi đỏ duỗi ra liếm đỉnh, trong miệng nhất thời tràn đầy mùi hương nam tính, lại chép miệng, bệ hạ vì chất lỏng kia mà càng thêm hưng phấn, mở miệng ngậm lấy quy đầu lớn như trứng gà ngậm vào trong miệng, vô tư thè lưỡi liếm quanh lỗ nhỏ, hai tay nắm chặt côn th*t xoay tròn.

Tiểu Lạc tử được hoàng đế hầu hạ thoải mái, thiên tử chí cao vô thượng giúp y khẩu giao kích thích còn chưa hưởng thụ đủ, liền bị bệ hạ bất mãn vặn vẹo mông cắt đứt, nhanh chóng đưa lên miệng dùng lưỡi an ủi tao huyệt. Lúc này tiểu thái giám chạm vào miệng huyệt phía sau của bệ hạ, nơi kia bị ngón tay xâm lấn, rất dễ để đầu lưỡi chui vào, liếm qua dũng đạo mềm mại, tìm tới điểm nhỏ quen thuộc, đầu lưỡi duỗi tới đụng điểm kia. Hai tay cũng không rảnh rỗi, một tay vân vê mông bệ hạ, tay kia không ngừng an ủi hoa huy*t, ngón tay đùa giỡn âm vật tao lãng.



“ Ô ô… Ưm a…” Hai tiểu huyệt đồng thời bị đùa giỡn, bệ hạ kích động lắc mông, trong huyệt truyền tới khoái cảm khiến hắn càng dùng thêm lực liếm láp côn th*t trong miệng, vật kia cũng kích động chảy ra chất lỏng sền sệt, bị bệ hạ liếm láp nuốt vào, sau đó càng thêm ra sức phun ra nuốt vào cự vật kia, bờ môi bị làm đến đỏ tươi. Hắn có chút say đắm mùi vị tinh dịch, vật kia bị hắn nuốt vào, chảy tới toàn thân, cả người đều cảm thấy thoải mái. Mơ hồ nghĩ tiểu Lạc tử đem hắn hầu hạ thoải mái, tha cho hắn tội danh mạo phạm thánh thượng.

côn th*t được người thân mật hút, tiểu Lạc tử còn chưa bắn tinh cảm thấy muốn tới, lớn mật động eo, côn th*t trong miệng bệ hạ trừu sáp, lực đạo ngón tay cùng miệng lưỡi đùa giỡn tiểu huyệt bệ hạ càng tăng thêm, tốc độ nhanh như vậy một hồi, theo tiếng nghẹn ngào của bệ hạ mà phun trào trong miệng hắn.

Lượng lớn tinh dịch bị bắn thẳng vào miệng, hai cái tiểu huyệt của bệ hạ co giật, cùng côn th*t đứng thẳng phun ra chất lỏng dâm đãng, tinh nguyên trong miệng ”ừng ực” nuốt vào tất cả, thở hổn hển nhìn thấy chất lỏng màu trắng trên bụng tiểu Lạc tử, bệ hạ cúi đầu đem chúng thu vào trong miệng, mơ màng thu về mùi tanh kia.

Tiểu Lạc tử đem bệ hạ điều chỉnh ôm vào trong ngực, thân thể bệ hạ bị y chơi đến mềm nhũn, mặc y làm việc, ở dưới đôi môi đỏ như cánh hoa của hoàng đế hôn một cái, long lanh hỏi người đang bị giật mình: “Bệ hạ, nô tài không có lừa người đi, côn th*t cùng dương tinh của nệ tài có phải ăn ngon không, lần sau còn muốn ăn đại bổng không?”

Bệ hạ còn chưa bình tĩnh lại ngoan ngoãn vùi đầu trong lồng ngực tiểu Lạc tử gật đầu, “Ân, côn th*t ăn ngon, mùi vị tinh dịch cũng tốt, còn muốn ăn đại bổng!”

“Thật ngoan!” Khen ngợi bệ hạ, tiểu Lạc tử hôn lên đôi môi mọng đỏ kia, cùng bệ hạ trao đổi mật dịch.

Hai người sau khi tách ra, bệ hạ còn chưa thanh tỉnh, lòng bàn tay mềm nhũn đánh vào trên mặt tiểu thái giám, một chút lực đạo cũng không có: “Hỗn đản, cẩu nô tài, dám khiến trẫm ăn thứ bẩn thỉu của ngươi, còn… Ở trong miệng trẫm, lá gan ngươi thực sự ngày càng lớn, cẩu nô tài!”

Tiểu Lạc tử công công nắm tay vô lực của bệ ha hôn một cái, sau đó liền an ủi hoàng đế hay thẹn thùng còn khó tính, “Là lỗi của nô tài, khiến bệ hạ tiết nhiều như vậy, mệt không, trước ngủ một hồi!”

Hoàng đế thật sự mệt đến nổi trừng cẩu nô tài, không chịu được cơn buồn ngủ, nhắm mắt lại, an tâm ngủ trong lồng ngực tiểu Lạc tử, cũng không quản người đầy mùi tình dục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau