Chương 40: Người yêu là fan
Khả Ny đột nhiên ngẩn đầu nhìn anh, cô muốn nói gì đấy nhưng lại do dự xong vẫn quyết định thành thật với Võ Đông Thăng, cô bỏ anh ra, Võ Đông Thăng vẫn ngơ ngác nhìn Khả Ny chưa hiểu sự tình
“ Có chuyện gì? “
Khả Ny nắm tay anh, cô ngập ngừng
“ Anh…anh theo em lên tầng có được không? Em có chuyện muốn nói “
Võ Đông Thăng tức thì ngượng chín mặt, vành tai đỏ hoe. Tầng trên chính là phòng ngủ của Khả Ny cho dù từng ở lại đây qua đêm nhưng anh chỉ nằm phòng khách chưa từng có chuyện anh được mời lên trên.
“ Lên…lên tầng sao? Em chắc…chắc chưa? “
Anh vẫn chưa chuẩn bị gì cả, nhất thời kích động tay chân lúng túng mồ hôi nhễ nhại
“ Em chắc mà “
Khả Ny nói một cách rất thật tình lại trông thấy anh rất kì quặc, hai mắt láo liên
“ Có hơi sớm không? “
Mày cô nhíu lại, Khả Ny lắc đầu
“ Có những chuyện nên thành thật từ ban đầu thì tốt hơn. Chúng ta đi thôi “
“ Được…được đi thôi “
Võ Đông Thăng bối rối đi theo Khả Ny lên tầng. Tim anh đập thình thịch trong lồng ngực, không biết cô định mở lời mấy chuyện đấy thế nào, mình là con trai có phải nên chủ động không?
Lên đến phòng, Khả Ny khựng lại một chút xong mở cửa ra, quay sang nhìn Võ Đông Thăng với ánh mắt nghiêm túc.
Đây là…phòng làm nhạc của cô, có nhiều máy móc, đồ thu âm và nhiều vật dụng chuyên môn khác anh không hiểu. Trên bàn có tấm ảnh lúc cô còn trình diễn ở 666 club, trang phục lộng lẫy, mặt nạ thỏ bí ẩn lại vô cùng quen thuộc với anh. Võ Đông Thăng nhớ bộ trang phục đó của cô chắc rơi vào tầm nửa năm trước, anh chưa từng bỏ sót buổi diễn nào cả quần áo cũng nhớ rất kĩ.
Hóa ra cô đưa anh đến chỗ này là muốn thành thật về thân phận của mình, cuối cùng cô cũng chịu nói ra rồi.
Tống Khả Ny vân vê vạt áo cố tìm cách diễn đạt
“ Có chuyện này em phải thành thật với anh trước khi tình cảm trở nên sâu đậm, em không muốn bị nói là kẻ lừa gạt. “
Võ Đông Thăng im lặng chờ cô nói hết
“ Em là ca sĩ mạng, phát hành rất nhiều bài hát, em từng đi biểu diễn rất nhiều cũng có thể xem là người của công chúng. “
Cô chỉ vào tấm ảnh trên bàn, là do fan chụp cũng là tấm ảnh cô rất thích nên Khả Ny đã lựa chọn mang theo nó đến đây như một kỷ niệm khi không gặp khán giả trong thời gian dài
“ Mọi người biết đến em với nghệ danh Kathy, em chưa từng để lộ mặt mình trước công chúng, em không biết anh có biết em không nhưng mà…em chỉ muốn thành thật như vậy, âm nhạc là công việc cũng là ước mơ của em. “
Cô ngừng lại một chút
“ Em xin lỗi vì đã giấu anh “
Võ Đông Thăng mỉm cười, anh tiến đến gần Khả Ny và ôm cô vào lòng. Bàn tay anh to lớn siết chặt bả vai cô
“ Em không cần phải xin lỗi, anh yêu em, bất kể em là ai. Cũng rất vui vì Ny đã tin tưởng và nói với anh “
“ Anh không bất ngờ sao? “
Khả Ny ngước nhìn Võ Đông Thăng, trong mắt cô hiện rõ sự lo lắng và bồn chồn. Cô sợ rằng anh sẽ không thể chấp nhận con người thật của mình, sợ rằng anh sẽ thay đổi tình cảm dành cho cô.
Võ Đông Thăng mỉm cười dịu dàng, gỡ nhẹ mái tóc của Khả Ny.
“ Em ngốc quá “ anh nói.
Rõ ràng anh đã nhận ra cô từ lâu rồi, nhưng bản thân cũng giấu giếm không hỏi bây giờ cô đã nói ra như vậy liệu anh có nên thành thật luôn hay không. Điện thoại trong túi bất chợt reo lên, Khả Ny bỏ anh ra nhận cuộc gọi của Hà Tiểu Nhu
“ Mình nghe đây “
Võ Đông Thăng vòng tay qua thắt lưng ôm eo Khả Ny, anh đứng sát bên cạnh nhưng lại không tỏ ý muốn nghe cuộc nói chuyện liền quay đầu sang nơi khác.
Bên đầu dây bên kia Tiểu Nhu hớt hãi
[ Bảo bối à mình nhớ ra cái cậu con trai kia là ai rồi ]
Khả Ny hướng mắt nhìn anh, người con trai kia đang ở cạnh cô đây, cũng thật muốn biết người trong miệng Tiểu Nhu nói rốt cuộc có lai lịch gì đặc biệt khiến câu ấy dày công dò tìm danh tính như vậy.
“ Là ai cậu nói nghe thử “
[ Fan của cậu? ]
Khả Ny tức thì đứng hình, ánh nhìn Võ Đông Thăng càng trở nên kì quặc, anh cũng khó hiểu mà vuốt má cô, nhướng mày ý hỏi “ Làm sao đấy? “
“ Fan của mình? “
Tiểu Nhu nói tiếp
[ Là fan của Kathy, thuộc dạng fan cuồng ấy. Đợt cậu biểu diễn ở club tuần nào cũng có mặt cậu ta hết nhưng mà lặng lẽ xem ở một góc. ]
[ Mình mới lục tìm lại hình biểu diễn ở 666 club rất nhiều ảnh chụp dính cậu ta, mình đã gửi cho cậu rồi, còn có người này từng gửi cho cậu rất nhiều quà tặng.]
[ Ny Ny, cậu ở gần người ta như vậy sẽ không bị bại lộ thân phận đó chứ? ]
Khả Ny tắt máy, quay sang nhìn Võ Đông Thăng, hai mắt cô mở to, tràn đầy sự lo lắng và hoang mang. Những lời nói của Tiểu Nhu khiến cô bối rối và không biết phải làm gì tiếp theo.
Võ Đông Thăng nhận ra sự bất ổn trong tâm trạng của Khả Ny, anh nhẹ nhàng hỏi: “Em làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra à?”
Khả Ny cắn môi, do dự một lúc rồi mới nói: “ Bạn em vừa gọi điện, nói rằng… nói rằng người yêu em là fan của em. “
Bàn tay định vuốt tóc cô trở nên cứng đờ, anh yên lặng, tâm tình lúng túng
“ Anh…thật ra anh “
“ Anh đã nhận ra em từ lâu rồi hay chỉ là khi vừa nãy em nói anh mới biết. Võ Đông Thăng anh thành thật cho em “
Võ Đông Thăng cúi đầu, anh mím môi khó khăn thốt ra lời nói quyết định không giấu giếm nữa
“ Anh xin lỗi, nhưng chuyện em là Kathy anh đã sớm nhận ra rồi “
Lời nói của Võ Đông Thăng như một quả bom nổ tung trong đầu Khả Ny. Cô choáng váng, không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
“ Anh… anh biết từ khi nào? “ Khả Ny hỏi, giọng run run.
“ Từ rất lâu rồi, có lần em biểu diễn văn nghệ ở trường nhờ Hiểu Huệ giữ túi sách…Hiểu Huệ đưa nó cho anh, túi sách bị rơi điện thoại rớt ra ngoài…anh vô tình trông thấy bài hát mà em chuẩn bị ra mắt…Duloxetine của tớ “
Võ Đông Thăng cặn kẽ giải thích quá trình nhận ra cô
“ Còn chưa hết, anh thật sự chỉ mới hoài nghi…nhưng lần anh ở trước nhà đợi em, em xuất hiện mang chiếc vòng tay mà anh gửi tới nơi tiếp nhận quà của fan anh đã xác định em chính là Kathy rồi “
“ Có chuyện gì? “
Khả Ny nắm tay anh, cô ngập ngừng
“ Anh…anh theo em lên tầng có được không? Em có chuyện muốn nói “
Võ Đông Thăng tức thì ngượng chín mặt, vành tai đỏ hoe. Tầng trên chính là phòng ngủ của Khả Ny cho dù từng ở lại đây qua đêm nhưng anh chỉ nằm phòng khách chưa từng có chuyện anh được mời lên trên.
“ Lên…lên tầng sao? Em chắc…chắc chưa? “
Anh vẫn chưa chuẩn bị gì cả, nhất thời kích động tay chân lúng túng mồ hôi nhễ nhại
“ Em chắc mà “
Khả Ny nói một cách rất thật tình lại trông thấy anh rất kì quặc, hai mắt láo liên
“ Có hơi sớm không? “
Mày cô nhíu lại, Khả Ny lắc đầu
“ Có những chuyện nên thành thật từ ban đầu thì tốt hơn. Chúng ta đi thôi “
“ Được…được đi thôi “
Võ Đông Thăng bối rối đi theo Khả Ny lên tầng. Tim anh đập thình thịch trong lồng ngực, không biết cô định mở lời mấy chuyện đấy thế nào, mình là con trai có phải nên chủ động không?
Lên đến phòng, Khả Ny khựng lại một chút xong mở cửa ra, quay sang nhìn Võ Đông Thăng với ánh mắt nghiêm túc.
Đây là…phòng làm nhạc của cô, có nhiều máy móc, đồ thu âm và nhiều vật dụng chuyên môn khác anh không hiểu. Trên bàn có tấm ảnh lúc cô còn trình diễn ở 666 club, trang phục lộng lẫy, mặt nạ thỏ bí ẩn lại vô cùng quen thuộc với anh. Võ Đông Thăng nhớ bộ trang phục đó của cô chắc rơi vào tầm nửa năm trước, anh chưa từng bỏ sót buổi diễn nào cả quần áo cũng nhớ rất kĩ.
Hóa ra cô đưa anh đến chỗ này là muốn thành thật về thân phận của mình, cuối cùng cô cũng chịu nói ra rồi.
Tống Khả Ny vân vê vạt áo cố tìm cách diễn đạt
“ Có chuyện này em phải thành thật với anh trước khi tình cảm trở nên sâu đậm, em không muốn bị nói là kẻ lừa gạt. “
Võ Đông Thăng im lặng chờ cô nói hết
“ Em là ca sĩ mạng, phát hành rất nhiều bài hát, em từng đi biểu diễn rất nhiều cũng có thể xem là người của công chúng. “
Cô chỉ vào tấm ảnh trên bàn, là do fan chụp cũng là tấm ảnh cô rất thích nên Khả Ny đã lựa chọn mang theo nó đến đây như một kỷ niệm khi không gặp khán giả trong thời gian dài
“ Mọi người biết đến em với nghệ danh Kathy, em chưa từng để lộ mặt mình trước công chúng, em không biết anh có biết em không nhưng mà…em chỉ muốn thành thật như vậy, âm nhạc là công việc cũng là ước mơ của em. “
Cô ngừng lại một chút
“ Em xin lỗi vì đã giấu anh “
Võ Đông Thăng mỉm cười, anh tiến đến gần Khả Ny và ôm cô vào lòng. Bàn tay anh to lớn siết chặt bả vai cô
“ Em không cần phải xin lỗi, anh yêu em, bất kể em là ai. Cũng rất vui vì Ny đã tin tưởng và nói với anh “
“ Anh không bất ngờ sao? “
Khả Ny ngước nhìn Võ Đông Thăng, trong mắt cô hiện rõ sự lo lắng và bồn chồn. Cô sợ rằng anh sẽ không thể chấp nhận con người thật của mình, sợ rằng anh sẽ thay đổi tình cảm dành cho cô.
Võ Đông Thăng mỉm cười dịu dàng, gỡ nhẹ mái tóc của Khả Ny.
“ Em ngốc quá “ anh nói.
Rõ ràng anh đã nhận ra cô từ lâu rồi, nhưng bản thân cũng giấu giếm không hỏi bây giờ cô đã nói ra như vậy liệu anh có nên thành thật luôn hay không. Điện thoại trong túi bất chợt reo lên, Khả Ny bỏ anh ra nhận cuộc gọi của Hà Tiểu Nhu
“ Mình nghe đây “
Võ Đông Thăng vòng tay qua thắt lưng ôm eo Khả Ny, anh đứng sát bên cạnh nhưng lại không tỏ ý muốn nghe cuộc nói chuyện liền quay đầu sang nơi khác.
Bên đầu dây bên kia Tiểu Nhu hớt hãi
[ Bảo bối à mình nhớ ra cái cậu con trai kia là ai rồi ]
Khả Ny hướng mắt nhìn anh, người con trai kia đang ở cạnh cô đây, cũng thật muốn biết người trong miệng Tiểu Nhu nói rốt cuộc có lai lịch gì đặc biệt khiến câu ấy dày công dò tìm danh tính như vậy.
“ Là ai cậu nói nghe thử “
[ Fan của cậu? ]
Khả Ny tức thì đứng hình, ánh nhìn Võ Đông Thăng càng trở nên kì quặc, anh cũng khó hiểu mà vuốt má cô, nhướng mày ý hỏi “ Làm sao đấy? “
“ Fan của mình? “
Tiểu Nhu nói tiếp
[ Là fan của Kathy, thuộc dạng fan cuồng ấy. Đợt cậu biểu diễn ở club tuần nào cũng có mặt cậu ta hết nhưng mà lặng lẽ xem ở một góc. ]
[ Mình mới lục tìm lại hình biểu diễn ở 666 club rất nhiều ảnh chụp dính cậu ta, mình đã gửi cho cậu rồi, còn có người này từng gửi cho cậu rất nhiều quà tặng.]
[ Ny Ny, cậu ở gần người ta như vậy sẽ không bị bại lộ thân phận đó chứ? ]
Khả Ny tắt máy, quay sang nhìn Võ Đông Thăng, hai mắt cô mở to, tràn đầy sự lo lắng và hoang mang. Những lời nói của Tiểu Nhu khiến cô bối rối và không biết phải làm gì tiếp theo.
Võ Đông Thăng nhận ra sự bất ổn trong tâm trạng của Khả Ny, anh nhẹ nhàng hỏi: “Em làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra à?”
Khả Ny cắn môi, do dự một lúc rồi mới nói: “ Bạn em vừa gọi điện, nói rằng… nói rằng người yêu em là fan của em. “
Bàn tay định vuốt tóc cô trở nên cứng đờ, anh yên lặng, tâm tình lúng túng
“ Anh…thật ra anh “
“ Anh đã nhận ra em từ lâu rồi hay chỉ là khi vừa nãy em nói anh mới biết. Võ Đông Thăng anh thành thật cho em “
Võ Đông Thăng cúi đầu, anh mím môi khó khăn thốt ra lời nói quyết định không giấu giếm nữa
“ Anh xin lỗi, nhưng chuyện em là Kathy anh đã sớm nhận ra rồi “
Lời nói của Võ Đông Thăng như một quả bom nổ tung trong đầu Khả Ny. Cô choáng váng, không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
“ Anh… anh biết từ khi nào? “ Khả Ny hỏi, giọng run run.
“ Từ rất lâu rồi, có lần em biểu diễn văn nghệ ở trường nhờ Hiểu Huệ giữ túi sách…Hiểu Huệ đưa nó cho anh, túi sách bị rơi điện thoại rớt ra ngoài…anh vô tình trông thấy bài hát mà em chuẩn bị ra mắt…Duloxetine của tớ “
Võ Đông Thăng cặn kẽ giải thích quá trình nhận ra cô
“ Còn chưa hết, anh thật sự chỉ mới hoài nghi…nhưng lần anh ở trước nhà đợi em, em xuất hiện mang chiếc vòng tay mà anh gửi tới nơi tiếp nhận quà của fan anh đã xác định em chính là Kathy rồi “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất