Chương 3: Thức tỉnh Võ Hồn (1)
Tác giả: Khải Chập
Nguồn: Wikidich.com
Edit: NekoNekomewn
Đường Diễm tỉnh lại, có thể xem như là một sự kiện lớn ở trong thôn, mỗi thôn dân khi đến Đường gia đều sẽ tò mò tìm kiếm thân ảnh tiểu nhi tử mới tỉnh lại trong nhà, có đôi khi may mắn có thể thấy được tiểu nhi tử xinh đẹp tinh xảo đó trong sân.
Hiện tại, buổi sáng Đường Tam cũng không lên sườn núi tu luyện nữa, mà là ở trong phòng rèn sau hậu viện đinh đinh đang đang, Đường Diễm liền giống cái đuôi nhỏ đi theo sau lưng Đường Tam. Khi còn là một đoá Sinh Linh Chi Diễm chỉ có bay qua bay lại nên Đường Diễm chưa từng biết nhân loại đi như thế nào, có đôi khi đi mấy bước lại đột nhiên ngã trái ngã phải, nhờ có Đường Tam từ nhỏ đã tu luyện Huyền Thiên Công nhanh chóng tiếp được mới giúp Đường Diễm tránh được bi kịch bị ngã dập mặt.
" Diễm nhi ngồi đây đợi ca ca có được không, đây là điểm tâm, nếu thấy đói bụng liền ăn một chút" Đường Tam phủ lên ghế đẩu đặt trước cửa phòng rèn một tấm nệm êm để Đường Diễm ngồi, trong phòng rèn quá nóng, không thích hợp để một tiểu hài tử ngủ sáu năm mới tỉnh dậy như Diễm nhi đi vào.
" Được" Đường Diễm gật gật đầu, ánh mắt lom lom nhìn Đường Tam, hắn đối với tiểu sinh mệnh mềm nhũn bây giờ đã trưởng thành vô cùng tò mò, còn có gốc thực vật kia muốn hắn gọi nàng là mẫu thân, nam tử nhân loại thì gọi phụ thân, cùng với sự vật ngoài kia cũng đều khiến hắn tò mò.
Đường Tam sờ sờ sợi tóc màu xanh lục tràn đầy sức sống của Đường Diễm, cuối đầu hôn một cái lên gương mặt tiểu hài tử, sau đó liền tiến vào phòng rèn. Đường Diễm nghe trong phòng rèn truyền đến âm thanh đinh đinh đang đang, trong vô thức cầm lấy điểm tâm bỏ vào miệng liền bắt đầu xuất thần.
Hắn kỳ thật có thể cảm giác được thế giới này cùng thế giới nguyên bản không giống nhau lắm, chỉ vẻn vẹn năng lực cũng bị áp chế đi không ít, cũng không thể tùy ý biến về nguyên hình, nghe nói sẽ bị người gọi là Vũ Hồn Điện bắt đi.
Đường Diễm nháy nháy mắt, Vũ Hồn Điện là ai? tại sao lại muốn bắt hắn? Đường Diễm mê mang lắc lắc đầu, hẳn là không phải đi, nơi này giống như không có luyện dược sư. Lúc trước hắn phiêu đãng rất nhiều năm, cũng không cảm ứng được sự tồn tại của dị hoả khác, có lẽ nơi này không có dị hoả cũng không có luyện dược sư, lại càng không có đấu khí.
Đường Tam sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà phụ thân giao hôm nay, bước ra ngoài liền thấy Đường Diễm trong miệng còn đang ngậm nữa khối điểm tâm, con mắt láo liên không biết đang suy nghĩ chuyện gì, trên khuôn mặt mặt nhỏ nhắn tràn đầy thần sắc khổ não.
" Diễm, có phải chờ đến buồn chán rồi không?" Đường Tam kéo Đường Diễm lên, nắm tay Đường Diễm kéo vào trong nhà, vừa vặn A Ngân cũng bưng điểm tâm tới trước bàn, Đường Hạo cũng từ bên ngoài trở về" Đến ăn điểm tâm đi, còn Diễm nhi mẫu thân có nấu cháo thịt cho ngươi, mau nếm thử"
" Mẫu thân, để ta tới đút Diễm, ngài cũng mau ăn đi" Đường Tam bưng bát đựng cháo thịt tới, múc một muỗng đem cháo thổi nguội, cẩn thận đút cho Đường Diễm. A Ngân cùng Đường Hạo thấy cảnh này đều vui mừng không thôi, có một ngày bọn họ sẽ rời đi tìm Vũ Hồn Điện tính sổ, không chỉ vì bọn họ mà còn vì Hạo Thiên Tông. Nếu đến lúc đó bọn họ không thể trở về còn có Tam nhi chiếu cố Diễm.
" Sau khi ăn xong, ngươi liền đi thôn ương tham gia nghi thức thức tỉnh đi, mẫu thân ngươi sẽ đi cùng" Đường Hạo sột soạt sột soạt uống cháo, cầm lấy một cái bánh bao nhân thịt bỏ vào miệng, nhai từng ngụm một.
Đường Tam gật gật đầu, lại uy một muỗng cháo thịt cho Diễm" Diễm nhi có thể đi cùng ta không?, hắn cũng đã sáu tuổi, cũng cần tham gia nghi thức"
Đường Hạo đang nhai bánh bao hơi ngừng lại, nhìn A Ngân " Vậy hai ngươi liền đi đi, ta cùng mẫu thân ngươi cũng sẽ đi cùng" A Ngân cũng cười cười" Nhanh ăn đi, đến lúc đó chớ khẩn trương"
Đường Tam gật đầu, biểu hiện mình sẽ không khẩn trương. Đường Diễm điều động kí ức trong thời gian còn là dị hoả đi phiêu đãng khắp nơi, Võ Hồn chính năng lượng kỳ quái từ cơ thể con người phát ra sao? cảm giác cùng đấu khí có chút giống lại có chút không giống.
Sau khi ăn xong, Đường Hạo cùng A Ngân để Đường Tam và Đường Diễm chờ ở bên ngoài, còn hai người thì thu thập các đồ vật trọng yếu bỏ vào không gian bên trong Hồn Đạo Khí. Vạn nhất lúc hai đứa nhỏ nhất là Diễm khi thức tỉnh Võ Hồn xảy ra vấn đề, bọn họ chỉ có thể trước mang hai đứa chạy trốn Võ Hồn Điện, dù sao hài tử của bọn họ vẫn còn nhỏ.
" Đi thôi, nhìn xem các ngươi sẽ thức tỉnh loại Võ Hồn gì" Bởi vì đây là lần đầu tiên Đường Diễm lấy hình người sinh hoạt, đi trên đường có chút chật vật, Đường Hạo liền trực tiếp ôm lấy Đường Diễm bước đi, A Ngân thì nắm tay Đường Tam đi đến một phòng nhìn khá đơn sơ trong thôn ương.
Thời điểm bọn họ đến, những hài tử khác cùng phụ mẫu của bọn họ đều đã đến, người dẫn đường là một Đại Hồn Sư trẻ tuổi của Vũ Hồn Điện cũng đã tới. Jack thôn trưởng vừa nhìn thấy bọn họ liền quay đầu nói với vị Đại Hồn Sư kia" Tất cả hài tử trong làng đều đã đến, chiến hồn sư tôn kính lần này phiền phức ngài"
Vị Đại Hồn sư trên hai đầu lông mày lộ ra nét kiêu ngạo nhàn nhạt, đối với Jack thôn trưởng là người bình thường cũng không tỏ thái độ tốt, chẳng qua lúc quay người nhìn những hài tử trong làng thì sắc mặt nhu hoà không ít" Bọn nhỏ nhanh xếp thành một hàng, ta tên Tố Vân Đào là người dẫn đường của các ngươi, ta sẽ hướng dẫn các ngươi làm thế nào để thức tỉnh Võ Hồn, lúc sau mặc kệ phát sinh chuyện gì cũng không được sợ hãi"
Tính thêm Đường Diễm vừa mới tỉnh lại, lần này trong làng hết thảy có chín hài tử, Đường Tam nắm tay Đường Diễm đứng cuối hàng, nhìn vị hồn sư trẻ tuổi kia từ trong bao mình mang tới lấy ra sáu khối tảng đá hình tròn màu đen cùng một cái thuỷ tinh cầu màu lam, sau đó sắp sáu khối màu đen thành hình lục giác, ra hiệu cho hài tử thứ nhất bước vào trong.
Tiếp đó hắn khẽ quát một tiếng" Độc lang, phụ thể!", một sợi ánh sáng màu xanh nhàn nhạt từ mi tâm của hắn phóng thích, dần dần tóc hắn biến thành màu xám, con mắt hiện ra lục quang sâu kín, khác biệt với đôi mắt lưu ly óng ánh của Đường Diễm, đó là màu xanh âm u lạnh lẽo của loài sói.
Hài tử thứ nhất bị doạ sợ, nước mắt nháy một cái liền tràn ngập hốc mắt, muốn khóc cũng không được trong vô cùng đáng thương. Thậm chí còn muốn xoay người chạy, Đường Tam cũng không sợ, hắn hứng thú đứng nhìn biến hoá của Tố Vân Đào sau khi phụ thể, mắt của Đường Diễm thì loé sáng ting ting.
Hài tử thức tỉnh Võ Hồn cũng không mấy phiền phức, không lâu sau, bảy hài tử phía trước đã thức tỉnh xong Võ Hồn, nhưng chưa xuất hiện Võ Hồn nào có thể tu luyện, khiến Tố Vân Đào không nhịn được âm thầm thở dài, những hài tử sống ở những thôn quê rất ít khi xuất hiện Võ Hồn có thể tu luyện, bởi vì Võ Hồn chủ yếu là do di truyền, nếu có ba mẹ là phế Võ Hồn thì hài tử khi sinh ra có khả năng rất lớn cũng di truyền Võ Hồn của cha mẹ cũng là phế Võ Hồn.
Đường Tam nhìn thoáng qua đôi mắt loé sáng ting ting của Đường Diễm, cười sờ đầu hắn, sau đó đi vào trong trận pháp. Theo một cổ ấm áp, Đường Tam có thể cảm giác được Huyền Thiên Công trong cơ thể mình đang đả thông kinh mạch chạy đến tay phải, mà con mắt của Tố Vân Đào cũng sáng lên mấy phần, trên tay hài tử này xuất hiện điểm sáng màu vàng so với mấy hài tử trước đều đậm hơn rất nhiều, có thể sẽ xuất hiện một Võ Hồn cường đại có thể tu luyện.
Nhưng khi Tố Vân Đào nhìn thấy trên tay Đường Tam xuất hiện một cộng cỏ nhỏ màu lam thì không khỏi thất vọng thở dài " Lam Ngân Thảo là phế Võ Hồn". Nói xong liền ra hiệu Đường Diễm tiến lên.
" Đại sư, ngươi còn chưa cho ta kiểm tra hồn lực đâu?" Đường Tam kiềm chế tay trái có chút rung động của mình, nhắc nhở.
Tố Vân Đào nhìn đôi mắt trong trẻo của Đường Tam, tâm tư khẽ kích động, có lẽ sẽ xuất hiện một tình huống khác biệt, xong liền hướng dẫn Đường Tam kiểm tra hồn lực.
Bàn tay Đường Tam vừa đặt lên viên thuỷ tinh cầu màu lam, liền cảm giác được Huyền Thiên Công không bị không chế mãnh liệt chảy về hướng thuỷ tinh cầu, Tố Vân Đào nhìn thuỷ tinh cầu phát ra tia sáng chói mắt, không khỏi trợn to mắt" Tiên Thiên Mãn Hồn Lực!"
Đường Tam nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên hiểu rõ hồn lực cùng Huyền Thiên Công có liên hệ, đến lúc đó chỉ cần săn bắt một cái hồn hoàn liền chứng minh suy đoán của hắn. Đường Tam làm một thủ thế cảm tạ với Tố Vân Đào, sau đó nắm tay Đường Diễm kéo hắn vào bên trong trận pháp.
Tố Vân Đào cũng chỉ có thể trước đè xuống kinh ngạc trong lòng, tiếp tục giúp hài tử nho nhỏ này thức tỉnh Võ Hồn" Hài tử duỗi tay phải của ngươi ra"
Đường Diễm nhìn Đường Tam, Đường Tam cười ra hiệu hắn đưa tay phải ra, Đường Diễm làm theo đưa tay phải ra. Tiếp theo Tố Vân Đào đem hồn lực rót vào sáu khối đá màu đen, điểm sáng màu vàng xuất hiện trên tay Đường Diễm còn nhiều hơn Đường Tam, con mắt của Tố Vân Đào nháy mắt sáng lên, mà thứ xuất hiện trên tay Đường Diễm làm đôi mắt Tố Vân Đào nháy mắt ảm đạm xuống.
Trong tay phải Đường Diễm xuất hiện một cây gậy gỗ màu lục, nhìn qua không có gì lạ, giống như nhánh cây mới bẻ từ trên thân cây xuống, chỉ là không phải màu nâu mà là màu lục.
Đường Diễm nhìn nụ cười của Tố Vân Đào đã biến mất, đôi mắt chớp chớp, hắn chỉ là trong vô thức cảm thấy không thể để lộ bản thể của mình cho nên đem ngọn lửa xanh lục vốn dĩ sẽ xuất hiện biến thành một cây gậy gỗ.
" Đến kiểm tra hồn lực đi" Tố Vân Đào thầm than một tiếng, nếu như có hồn lực, Võ Hồn là gậy gỗ cũng có thể tu luyện, dù sao Võ Hồn dạng này cũng có không ít.
Đường Diễm nghe lời đặt tay lên thuỷ tinh cầu màu lam, thuỷ tinh cầu nháy mắt bộc phát ra quang mang chói mắt, tại thời điểm mọi người không chú ý, thuỷ tinh cầu phát ra một tiếng " Phanh", tại trung tâm thuỷ tinh cầu xuất hiện một vết rạn nức.
" Lại là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực?!" Tố Vân Đào kinh ngạc nhìn Đường Diễm bị Đường Tam nắm tay kéo ra ngoài, hắn đây là đụng phải đại vận?, vậy mà xuất hiện hai cái Tiên Thiên Mãn Hồn lực.
Mặc kệ Tố Vân Đào kinh ngạc như thế nào, cũng không chú ý Jack thôn trưởng đang vô cùng mong chờ hỏi kết quả, lúc này Đường Tam đã thừa dịp mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, nắm tay Đường Diễm đi đến trước mặt phụ mẫu.
Đường Hạo cùng A Ngân bây giờ đều là Cực Hạn Phong Hào Đấu La, tình huống lúc thức tỉnh Võ Hồn bọn họ cũng đều trông thấy, hai người không nói lời nào, chỉ là một người ôm một người nắm tay hài tử đi về nhà.
" Đường Hạo, A Ngân, chờ một chút!" thôn trưởng Jack thở hồng hộc chạy theo bọn họ, Đường Hạo nhíu mày nhìn Jack, " Có gì không?"
Jack phun ra một ngụm trọc khí, nhìn hai cái hài tử nhu thuận" Hai đứa trẻ này đều là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, có thể tu luyện, năm nay trong thôn còn có danh ngạch của học viện Nặc Đinh. Ta biết điều kiện nhà các ngươi cũng không tệ lắm, nếu như hai hài tử muốn học tập có thể tiết kiệm một chút"
Đường Hạo nhìn Đường Diễm trong lòng, đôi mắt trong suốt đơn thuần nhìn mình, lại cuối đầu nhìn đại nhi tử từ nhỏ đã hiểu chuyện nghe lời, cuối cùng lắc đầu" Ta cùng Tam muội sẽ trở về thương lượng với nhau, mấy ngày sau sẽ nói cho ngươi"
Jack nhíu mày, bất mãn nhìn Đường Hạo" Hai đứa trẻ đều là hảo hài tử, không nói đến Đường Diễm vừa tỉnh dậy còn chưa nhận thức được xung quanh, nhưng Tam nhi từ nhỏ đã hiểu chuyện ngươi không thể chậm trễ hắn"
Đường Hạo không nói gì, mang theo thê tử cùng hài tử trở về nhà, Jack thở dài một cái, hắn kì thật cũng biết Đường Hạo cùng A Ngân so với bọn hắn không giống nhau, chẳng qua trong làng đã thật lâu không xuất hiện người có thể tu luyện.
Sau khi trở về Đường Hạo đem Đường Diễm thả lên ghế, nhìn A Ngân trầm mặt không nói, trầm ngâm" Tam nhi, ngươi muốn đi học viện Nặc Đinh sao?"
Đường Tam chần chờ gật đầu, hắn muốn làm rõ liên hệ của Huyền Thiên Công cùng hồn lực, đi học viện Nặc Đinh dĩ nhiên là phương pháp tốt nhất. Chẳng qua nhìn mẫu thân cùng phụ thân đều không quá hi vọng mình sẽ đi, chẳng lẽ có quan hệ với năm hắn ra đời?
" Kỳ thật không đi cũng được, ta có đi theo phụ thân học rèn sắt"
Đường Hạo trầm mặt, không nói thêm gì nữa. A Ngân rót nước ấm để Đường Diễm uống một chút, mới ngồi xuống bên người Đường Hạo nói" Tam nhi, ngươi từ nhỏ đã hiểu chuyện, chúng ta cũng không gạt ngươi. Diễm nhi mặc dù tỉnh dậy, nhưng ngươi cũng nhìn ra được hắn ngây thơ vô tri, không có khả năng đến học viện học tập, ta cùng phụ thân ngươi dự định mang theo Diễm đi đến chổ khác tìm hiểu xem tại sao hắn lại ngủ lâu như vậy, vạn nhất về sau hắn lại ngủ đến không tỉnh thì làm sao bây giờ!?"
Đường Tam nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của đệ đệ không có biểu tình nào, trong lòng không khỏi đau xót, trong sáu năm, không chỉ có phụ mẫu, hắn cũng vì sự tình của Diễm nhi mà lo lắng không thôi. Kiếp trước hắn là cô nhi, kiếp này có đầy đủ người nhà, hắn vô cùng trân quý, nhất là đệ đệ đã ngủ say sáu năm.
"Phụ thân, mẫu thân ta có thể tự chăm sóc chính mình. Các ngươi mang theo Diễm tìm phương pháp giúp hắn, mang theo ta cũng không tiện, ta đến học viện học tập có lão sư, cũng an toàn hơn" Đường Tam đi đến bên người Đường Diễm, nắm chặt tay hắn, cười hôn lên gương mặt Đường Diễm, cùng Đường Hạo và A Ngân nói.
A Ngân ôn nhu cười, Đường Hạo cũng lộ ra nụ cười hiền hoà hiếm thấy" Tam nhi, ngươi là nam tử hán, phụ mẫu có lỗi với ngươi, chúng ta cam đoan khi ngươi tốt nghiệp học viên Nặc Đinh chúng ta sẽ trở về"
Đường Tam lắc đầu, nhìn đôi mắt đơn thuần của Đường Diễm cười nói" Phụ mẫu, ta cũng hi vọng đệ đệ có thể nhanh chống tốt lên"
Nguồn: Wikidich.com
Edit: NekoNekomewn
Đường Diễm tỉnh lại, có thể xem như là một sự kiện lớn ở trong thôn, mỗi thôn dân khi đến Đường gia đều sẽ tò mò tìm kiếm thân ảnh tiểu nhi tử mới tỉnh lại trong nhà, có đôi khi may mắn có thể thấy được tiểu nhi tử xinh đẹp tinh xảo đó trong sân.
Hiện tại, buổi sáng Đường Tam cũng không lên sườn núi tu luyện nữa, mà là ở trong phòng rèn sau hậu viện đinh đinh đang đang, Đường Diễm liền giống cái đuôi nhỏ đi theo sau lưng Đường Tam. Khi còn là một đoá Sinh Linh Chi Diễm chỉ có bay qua bay lại nên Đường Diễm chưa từng biết nhân loại đi như thế nào, có đôi khi đi mấy bước lại đột nhiên ngã trái ngã phải, nhờ có Đường Tam từ nhỏ đã tu luyện Huyền Thiên Công nhanh chóng tiếp được mới giúp Đường Diễm tránh được bi kịch bị ngã dập mặt.
" Diễm nhi ngồi đây đợi ca ca có được không, đây là điểm tâm, nếu thấy đói bụng liền ăn một chút" Đường Tam phủ lên ghế đẩu đặt trước cửa phòng rèn một tấm nệm êm để Đường Diễm ngồi, trong phòng rèn quá nóng, không thích hợp để một tiểu hài tử ngủ sáu năm mới tỉnh dậy như Diễm nhi đi vào.
" Được" Đường Diễm gật gật đầu, ánh mắt lom lom nhìn Đường Tam, hắn đối với tiểu sinh mệnh mềm nhũn bây giờ đã trưởng thành vô cùng tò mò, còn có gốc thực vật kia muốn hắn gọi nàng là mẫu thân, nam tử nhân loại thì gọi phụ thân, cùng với sự vật ngoài kia cũng đều khiến hắn tò mò.
Đường Tam sờ sờ sợi tóc màu xanh lục tràn đầy sức sống của Đường Diễm, cuối đầu hôn một cái lên gương mặt tiểu hài tử, sau đó liền tiến vào phòng rèn. Đường Diễm nghe trong phòng rèn truyền đến âm thanh đinh đinh đang đang, trong vô thức cầm lấy điểm tâm bỏ vào miệng liền bắt đầu xuất thần.
Hắn kỳ thật có thể cảm giác được thế giới này cùng thế giới nguyên bản không giống nhau lắm, chỉ vẻn vẹn năng lực cũng bị áp chế đi không ít, cũng không thể tùy ý biến về nguyên hình, nghe nói sẽ bị người gọi là Vũ Hồn Điện bắt đi.
Đường Diễm nháy nháy mắt, Vũ Hồn Điện là ai? tại sao lại muốn bắt hắn? Đường Diễm mê mang lắc lắc đầu, hẳn là không phải đi, nơi này giống như không có luyện dược sư. Lúc trước hắn phiêu đãng rất nhiều năm, cũng không cảm ứng được sự tồn tại của dị hoả khác, có lẽ nơi này không có dị hoả cũng không có luyện dược sư, lại càng không có đấu khí.
Đường Tam sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà phụ thân giao hôm nay, bước ra ngoài liền thấy Đường Diễm trong miệng còn đang ngậm nữa khối điểm tâm, con mắt láo liên không biết đang suy nghĩ chuyện gì, trên khuôn mặt mặt nhỏ nhắn tràn đầy thần sắc khổ não.
" Diễm, có phải chờ đến buồn chán rồi không?" Đường Tam kéo Đường Diễm lên, nắm tay Đường Diễm kéo vào trong nhà, vừa vặn A Ngân cũng bưng điểm tâm tới trước bàn, Đường Hạo cũng từ bên ngoài trở về" Đến ăn điểm tâm đi, còn Diễm nhi mẫu thân có nấu cháo thịt cho ngươi, mau nếm thử"
" Mẫu thân, để ta tới đút Diễm, ngài cũng mau ăn đi" Đường Tam bưng bát đựng cháo thịt tới, múc một muỗng đem cháo thổi nguội, cẩn thận đút cho Đường Diễm. A Ngân cùng Đường Hạo thấy cảnh này đều vui mừng không thôi, có một ngày bọn họ sẽ rời đi tìm Vũ Hồn Điện tính sổ, không chỉ vì bọn họ mà còn vì Hạo Thiên Tông. Nếu đến lúc đó bọn họ không thể trở về còn có Tam nhi chiếu cố Diễm.
" Sau khi ăn xong, ngươi liền đi thôn ương tham gia nghi thức thức tỉnh đi, mẫu thân ngươi sẽ đi cùng" Đường Hạo sột soạt sột soạt uống cháo, cầm lấy một cái bánh bao nhân thịt bỏ vào miệng, nhai từng ngụm một.
Đường Tam gật gật đầu, lại uy một muỗng cháo thịt cho Diễm" Diễm nhi có thể đi cùng ta không?, hắn cũng đã sáu tuổi, cũng cần tham gia nghi thức"
Đường Hạo đang nhai bánh bao hơi ngừng lại, nhìn A Ngân " Vậy hai ngươi liền đi đi, ta cùng mẫu thân ngươi cũng sẽ đi cùng" A Ngân cũng cười cười" Nhanh ăn đi, đến lúc đó chớ khẩn trương"
Đường Tam gật đầu, biểu hiện mình sẽ không khẩn trương. Đường Diễm điều động kí ức trong thời gian còn là dị hoả đi phiêu đãng khắp nơi, Võ Hồn chính năng lượng kỳ quái từ cơ thể con người phát ra sao? cảm giác cùng đấu khí có chút giống lại có chút không giống.
Sau khi ăn xong, Đường Hạo cùng A Ngân để Đường Tam và Đường Diễm chờ ở bên ngoài, còn hai người thì thu thập các đồ vật trọng yếu bỏ vào không gian bên trong Hồn Đạo Khí. Vạn nhất lúc hai đứa nhỏ nhất là Diễm khi thức tỉnh Võ Hồn xảy ra vấn đề, bọn họ chỉ có thể trước mang hai đứa chạy trốn Võ Hồn Điện, dù sao hài tử của bọn họ vẫn còn nhỏ.
" Đi thôi, nhìn xem các ngươi sẽ thức tỉnh loại Võ Hồn gì" Bởi vì đây là lần đầu tiên Đường Diễm lấy hình người sinh hoạt, đi trên đường có chút chật vật, Đường Hạo liền trực tiếp ôm lấy Đường Diễm bước đi, A Ngân thì nắm tay Đường Tam đi đến một phòng nhìn khá đơn sơ trong thôn ương.
Thời điểm bọn họ đến, những hài tử khác cùng phụ mẫu của bọn họ đều đã đến, người dẫn đường là một Đại Hồn Sư trẻ tuổi của Vũ Hồn Điện cũng đã tới. Jack thôn trưởng vừa nhìn thấy bọn họ liền quay đầu nói với vị Đại Hồn Sư kia" Tất cả hài tử trong làng đều đã đến, chiến hồn sư tôn kính lần này phiền phức ngài"
Vị Đại Hồn sư trên hai đầu lông mày lộ ra nét kiêu ngạo nhàn nhạt, đối với Jack thôn trưởng là người bình thường cũng không tỏ thái độ tốt, chẳng qua lúc quay người nhìn những hài tử trong làng thì sắc mặt nhu hoà không ít" Bọn nhỏ nhanh xếp thành một hàng, ta tên Tố Vân Đào là người dẫn đường của các ngươi, ta sẽ hướng dẫn các ngươi làm thế nào để thức tỉnh Võ Hồn, lúc sau mặc kệ phát sinh chuyện gì cũng không được sợ hãi"
Tính thêm Đường Diễm vừa mới tỉnh lại, lần này trong làng hết thảy có chín hài tử, Đường Tam nắm tay Đường Diễm đứng cuối hàng, nhìn vị hồn sư trẻ tuổi kia từ trong bao mình mang tới lấy ra sáu khối tảng đá hình tròn màu đen cùng một cái thuỷ tinh cầu màu lam, sau đó sắp sáu khối màu đen thành hình lục giác, ra hiệu cho hài tử thứ nhất bước vào trong.
Tiếp đó hắn khẽ quát một tiếng" Độc lang, phụ thể!", một sợi ánh sáng màu xanh nhàn nhạt từ mi tâm của hắn phóng thích, dần dần tóc hắn biến thành màu xám, con mắt hiện ra lục quang sâu kín, khác biệt với đôi mắt lưu ly óng ánh của Đường Diễm, đó là màu xanh âm u lạnh lẽo của loài sói.
Hài tử thứ nhất bị doạ sợ, nước mắt nháy một cái liền tràn ngập hốc mắt, muốn khóc cũng không được trong vô cùng đáng thương. Thậm chí còn muốn xoay người chạy, Đường Tam cũng không sợ, hắn hứng thú đứng nhìn biến hoá của Tố Vân Đào sau khi phụ thể, mắt của Đường Diễm thì loé sáng ting ting.
Hài tử thức tỉnh Võ Hồn cũng không mấy phiền phức, không lâu sau, bảy hài tử phía trước đã thức tỉnh xong Võ Hồn, nhưng chưa xuất hiện Võ Hồn nào có thể tu luyện, khiến Tố Vân Đào không nhịn được âm thầm thở dài, những hài tử sống ở những thôn quê rất ít khi xuất hiện Võ Hồn có thể tu luyện, bởi vì Võ Hồn chủ yếu là do di truyền, nếu có ba mẹ là phế Võ Hồn thì hài tử khi sinh ra có khả năng rất lớn cũng di truyền Võ Hồn của cha mẹ cũng là phế Võ Hồn.
Đường Tam nhìn thoáng qua đôi mắt loé sáng ting ting của Đường Diễm, cười sờ đầu hắn, sau đó đi vào trong trận pháp. Theo một cổ ấm áp, Đường Tam có thể cảm giác được Huyền Thiên Công trong cơ thể mình đang đả thông kinh mạch chạy đến tay phải, mà con mắt của Tố Vân Đào cũng sáng lên mấy phần, trên tay hài tử này xuất hiện điểm sáng màu vàng so với mấy hài tử trước đều đậm hơn rất nhiều, có thể sẽ xuất hiện một Võ Hồn cường đại có thể tu luyện.
Nhưng khi Tố Vân Đào nhìn thấy trên tay Đường Tam xuất hiện một cộng cỏ nhỏ màu lam thì không khỏi thất vọng thở dài " Lam Ngân Thảo là phế Võ Hồn". Nói xong liền ra hiệu Đường Diễm tiến lên.
" Đại sư, ngươi còn chưa cho ta kiểm tra hồn lực đâu?" Đường Tam kiềm chế tay trái có chút rung động của mình, nhắc nhở.
Tố Vân Đào nhìn đôi mắt trong trẻo của Đường Tam, tâm tư khẽ kích động, có lẽ sẽ xuất hiện một tình huống khác biệt, xong liền hướng dẫn Đường Tam kiểm tra hồn lực.
Bàn tay Đường Tam vừa đặt lên viên thuỷ tinh cầu màu lam, liền cảm giác được Huyền Thiên Công không bị không chế mãnh liệt chảy về hướng thuỷ tinh cầu, Tố Vân Đào nhìn thuỷ tinh cầu phát ra tia sáng chói mắt, không khỏi trợn to mắt" Tiên Thiên Mãn Hồn Lực!"
Đường Tam nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên hiểu rõ hồn lực cùng Huyền Thiên Công có liên hệ, đến lúc đó chỉ cần săn bắt một cái hồn hoàn liền chứng minh suy đoán của hắn. Đường Tam làm một thủ thế cảm tạ với Tố Vân Đào, sau đó nắm tay Đường Diễm kéo hắn vào bên trong trận pháp.
Tố Vân Đào cũng chỉ có thể trước đè xuống kinh ngạc trong lòng, tiếp tục giúp hài tử nho nhỏ này thức tỉnh Võ Hồn" Hài tử duỗi tay phải của ngươi ra"
Đường Diễm nhìn Đường Tam, Đường Tam cười ra hiệu hắn đưa tay phải ra, Đường Diễm làm theo đưa tay phải ra. Tiếp theo Tố Vân Đào đem hồn lực rót vào sáu khối đá màu đen, điểm sáng màu vàng xuất hiện trên tay Đường Diễm còn nhiều hơn Đường Tam, con mắt của Tố Vân Đào nháy mắt sáng lên, mà thứ xuất hiện trên tay Đường Diễm làm đôi mắt Tố Vân Đào nháy mắt ảm đạm xuống.
Trong tay phải Đường Diễm xuất hiện một cây gậy gỗ màu lục, nhìn qua không có gì lạ, giống như nhánh cây mới bẻ từ trên thân cây xuống, chỉ là không phải màu nâu mà là màu lục.
Đường Diễm nhìn nụ cười của Tố Vân Đào đã biến mất, đôi mắt chớp chớp, hắn chỉ là trong vô thức cảm thấy không thể để lộ bản thể của mình cho nên đem ngọn lửa xanh lục vốn dĩ sẽ xuất hiện biến thành một cây gậy gỗ.
" Đến kiểm tra hồn lực đi" Tố Vân Đào thầm than một tiếng, nếu như có hồn lực, Võ Hồn là gậy gỗ cũng có thể tu luyện, dù sao Võ Hồn dạng này cũng có không ít.
Đường Diễm nghe lời đặt tay lên thuỷ tinh cầu màu lam, thuỷ tinh cầu nháy mắt bộc phát ra quang mang chói mắt, tại thời điểm mọi người không chú ý, thuỷ tinh cầu phát ra một tiếng " Phanh", tại trung tâm thuỷ tinh cầu xuất hiện một vết rạn nức.
" Lại là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực?!" Tố Vân Đào kinh ngạc nhìn Đường Diễm bị Đường Tam nắm tay kéo ra ngoài, hắn đây là đụng phải đại vận?, vậy mà xuất hiện hai cái Tiên Thiên Mãn Hồn lực.
Mặc kệ Tố Vân Đào kinh ngạc như thế nào, cũng không chú ý Jack thôn trưởng đang vô cùng mong chờ hỏi kết quả, lúc này Đường Tam đã thừa dịp mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, nắm tay Đường Diễm đi đến trước mặt phụ mẫu.
Đường Hạo cùng A Ngân bây giờ đều là Cực Hạn Phong Hào Đấu La, tình huống lúc thức tỉnh Võ Hồn bọn họ cũng đều trông thấy, hai người không nói lời nào, chỉ là một người ôm một người nắm tay hài tử đi về nhà.
" Đường Hạo, A Ngân, chờ một chút!" thôn trưởng Jack thở hồng hộc chạy theo bọn họ, Đường Hạo nhíu mày nhìn Jack, " Có gì không?"
Jack phun ra một ngụm trọc khí, nhìn hai cái hài tử nhu thuận" Hai đứa trẻ này đều là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, có thể tu luyện, năm nay trong thôn còn có danh ngạch của học viện Nặc Đinh. Ta biết điều kiện nhà các ngươi cũng không tệ lắm, nếu như hai hài tử muốn học tập có thể tiết kiệm một chút"
Đường Hạo nhìn Đường Diễm trong lòng, đôi mắt trong suốt đơn thuần nhìn mình, lại cuối đầu nhìn đại nhi tử từ nhỏ đã hiểu chuyện nghe lời, cuối cùng lắc đầu" Ta cùng Tam muội sẽ trở về thương lượng với nhau, mấy ngày sau sẽ nói cho ngươi"
Jack nhíu mày, bất mãn nhìn Đường Hạo" Hai đứa trẻ đều là hảo hài tử, không nói đến Đường Diễm vừa tỉnh dậy còn chưa nhận thức được xung quanh, nhưng Tam nhi từ nhỏ đã hiểu chuyện ngươi không thể chậm trễ hắn"
Đường Hạo không nói gì, mang theo thê tử cùng hài tử trở về nhà, Jack thở dài một cái, hắn kì thật cũng biết Đường Hạo cùng A Ngân so với bọn hắn không giống nhau, chẳng qua trong làng đã thật lâu không xuất hiện người có thể tu luyện.
Sau khi trở về Đường Hạo đem Đường Diễm thả lên ghế, nhìn A Ngân trầm mặt không nói, trầm ngâm" Tam nhi, ngươi muốn đi học viện Nặc Đinh sao?"
Đường Tam chần chờ gật đầu, hắn muốn làm rõ liên hệ của Huyền Thiên Công cùng hồn lực, đi học viện Nặc Đinh dĩ nhiên là phương pháp tốt nhất. Chẳng qua nhìn mẫu thân cùng phụ thân đều không quá hi vọng mình sẽ đi, chẳng lẽ có quan hệ với năm hắn ra đời?
" Kỳ thật không đi cũng được, ta có đi theo phụ thân học rèn sắt"
Đường Hạo trầm mặt, không nói thêm gì nữa. A Ngân rót nước ấm để Đường Diễm uống một chút, mới ngồi xuống bên người Đường Hạo nói" Tam nhi, ngươi từ nhỏ đã hiểu chuyện, chúng ta cũng không gạt ngươi. Diễm nhi mặc dù tỉnh dậy, nhưng ngươi cũng nhìn ra được hắn ngây thơ vô tri, không có khả năng đến học viện học tập, ta cùng phụ thân ngươi dự định mang theo Diễm đi đến chổ khác tìm hiểu xem tại sao hắn lại ngủ lâu như vậy, vạn nhất về sau hắn lại ngủ đến không tỉnh thì làm sao bây giờ!?"
Đường Tam nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của đệ đệ không có biểu tình nào, trong lòng không khỏi đau xót, trong sáu năm, không chỉ có phụ mẫu, hắn cũng vì sự tình của Diễm nhi mà lo lắng không thôi. Kiếp trước hắn là cô nhi, kiếp này có đầy đủ người nhà, hắn vô cùng trân quý, nhất là đệ đệ đã ngủ say sáu năm.
"Phụ thân, mẫu thân ta có thể tự chăm sóc chính mình. Các ngươi mang theo Diễm tìm phương pháp giúp hắn, mang theo ta cũng không tiện, ta đến học viện học tập có lão sư, cũng an toàn hơn" Đường Tam đi đến bên người Đường Diễm, nắm chặt tay hắn, cười hôn lên gương mặt Đường Diễm, cùng Đường Hạo và A Ngân nói.
A Ngân ôn nhu cười, Đường Hạo cũng lộ ra nụ cười hiền hoà hiếm thấy" Tam nhi, ngươi là nam tử hán, phụ mẫu có lỗi với ngươi, chúng ta cam đoan khi ngươi tốt nghiệp học viên Nặc Đinh chúng ta sẽ trở về"
Đường Tam lắc đầu, nhìn đôi mắt đơn thuần của Đường Diễm cười nói" Phụ mẫu, ta cũng hi vọng đệ đệ có thể nhanh chống tốt lên"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất