Chương 44: Bạn của em trai tôi rất thích anh
Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
Giờ đây, Hàn Dương 22 tuổi, đã kết thúc kỳ nghỉ ngắn ngày và quay trở lại "vị trí công việc" của mình.
Chuyên gia trang điểm đang đánh phấn cho anh không khỏi khen ngợi: "Cậu đẹp trai như vậy, làn da cũng rất tốt".
Hàn Dương còn đang suy nghĩ về Cố Noãn, cũng không nghe lời khen của chuyên gia trang điểm. Anh ngồi thất thần không nói được câu nào.
Điều này làm cho chuyên viên trang điểm có chút xấu hổ, không nói tiếp nữa, nhưng trong lòng đã sớm lầm bầm Hàn Dương vài câu sớm như vậy đã tự cao tự đại.
Sau khi trang điểm xong, Hàn Dương bị chuyên viên trang điểm giục đứng lên khỏi vị trí. Ngay sau đó, một người mới đến khác đã ngồi xuống, nhiệt tình chào hỏi chuyên gia trang điểm. Nhìn thấy bọn họ vừa nói vừa cười, Hàn Dương lẳng lặng đứng sang một bên.
Anh lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn cho Cố Noãn.
Cố Noãn không trả lời, chắc là đang làm kiểm tra.
Một nhân viên thúc giục mọi người: "Động tác nhanh một chút, cố gắng hoàn thành trước buổi trưa!"
Hàn Dương nhanh chóng cất điện thoại di động đi thay quần áo quay phim.
Dựa vào kinh nghiệm những năm làm người mẫu bán thời gian ở nước ngoài, công ty đã sắp xếp cho anh một đại ngôn (*). Nhưng thực tế, đó chỉ là để làm nền cho một minh tinh cùng công ty và cùng nhau chụp một vài bức ảnh.
(*) Đại ngôn: hợp đồng quảng cáo, làm đại diện cho một thương hiệu.
Minh tinh này Hàn Dương đã biết từ trước, là nam diễn viên Beta rất nổi tiếng trong nước, tên Hà Vân Sở. Trước đây, Hàn Dương cũng đã gặp y ở trường quay của đạo diễn Hạ Châu Vũ, là một trong những diễn viên chính, kỹ năng diễn xuất rất chuyên nghiệp.
Với tầng quan hệ này, Hà Sở Vân vừa gặp Hàn Dương đã lên tiếng chào hỏi, cũng không có tính tình đại minh tinh.
"Thật là trùng hợp." Ngữ điệu Hà Vân Sở ôn hòa. Y mua cà phê nóng cho mọi nhân viên rồi tiện tay đưa cho Hàn Dương một ly. Tựa như đã điều tra Hàn Dương, Hà Vân Sở theo thói quen nói: "Diễn xuất của cậu rất tốt, tôi còn nghĩ cậu đã học qua diễn xuất, ai ngờ không phải."
Bàn tay cầm ly cà phê của Hàn Dương hơi cứng lại. Địa điểm của buổi chụp hình mùa này rất lạnh. Anh mặc một chiếc áo sơ mi, thở ra một làn sương trắng mỏng vào sáng sớm, nhàn nhạt nói: "Cảm ơn tiền bối."
Hà Vân Sở mím khóe miệng, một đôi mắt cáo rất đặc sắc, hứng thú nhìn Hàn Dương thêm mấy lần.
Hàn Dương không nói nhiều, hôm nay nhìn anh có vẻ đầy tâm sự. Hà Vân Sở vỗ vai anh, nhẹ nói: "Đừng lo, cùng tôi quay chụp tuyệt đối không tốn nhiều thời gian đâu."
Lần quay này được chia thành bốn cảnh, đầu tiên Hà Vân Sở sẽ tự mình quay một cảnh, sau đó là quay cùng Hàn Dương, và cuối cùng là quay với một Omega nữ và một Omega nam.
Quá trình quay phim với Hàn Dương diễn ra suôn sẻ, trạng thái của cả hai người đều rất thỏa đáng. Hà Vân Sở là một người rất chuyên nghiệp, đối với công việc cực kỳ nghiêm túc.
Tổ chụp ảnh của Hàn Dương nhanh chóng xong việc, vì chụp ảnh ngoại cảnh không có chỗ để anh tẩy trang và nghỉ ngơi nên anh nhanh chóng khoác túi lên và dự định rời đi.
"Hàn Dương."
Hà Vân Sở đã chủ động gọi anh lại, tiến lại gần anh, lấy điện thoại ra chụp ảnh nhóm của bọn họ. Nếu nói là ảnh nhóm thì chẳng bằng nói là y tự chụp cho mình còn có lý hơn. Vẻ mặt của Hàn Dương hầu như không cử động, nhưng vì ngoại hình của anh rất ăn ảnh nên cũng là một điểm cộng.
Theo kế hoạch mà công ty đưa ra, Hà Vân Sở lưu ảnh trước và dự định sau khi công bố đại ngôn rồi mới đăng ảnh công khai lên tài khoản xã hội của chính mình.
Hai ngón tay của y còn kẹp một tờ giấy nhỏ.
"Tôi bán cho Lương tổng một cái ân tình, sẽ thường đưa cậu đi chụp ảnh. Sau này chúng ta sẽ gặp nhau thường xuyên. Đây là số điện thoại của tôi."
Cái phương thức ám muội này, e rằng bất kỳ người mới nào cũng sẽ cao hứng. Đối mặt với Hà Vân Sở là Beta mà còn xinh đẹp như một Omega, hiếm thấy Alpha có thể không động lòng.
Xét cho cùng, trong làng giải trí, dù là bạn bè hay tình một đêm, Beta đều là sự lựa chọn tốt nhất. Không chỉ Alpha chọn Beta để chơi, ngay cả Omega cũng chọn Beta để vui đùa.
Không có tin tức tố và đánh dấu quấy nhiễu, muốn kết thúc thì kết thúc, không cần phải lo lắng ràng buộc về sau.
Tất nhiên, cũng có những người đã tu thành chính quả, nhưng đã ít lại càng ít.
Hà Vân Sở có ưu điểm này nên luôn thích chủ động, nhưng y chỉ có thể là người ở dưới.
Y cũng có một thói quen mà mọi người đều biết, đó là chỉ thích Alpha nam.
Cách bọn họ không xa, một người mới tinh ý nhận ra cảnh này, quăng cho Hàn Dương một ánh mắt ghen tị. Ai ngờ rằng Hàn Dương không hề động đậy, còn cản tay Hà Vân Sở đang định bỏ vào túi mình một tờ giấy.
"Cảm ơn tiền bối." Hàn Dương lấy điện thoại di động ra, nhập số điện thoại của Hà Vân Sở trước mặt mọi người, thay vì liên lạc với y một cách mập mờ như vậy.
Sau đó, Hàn Dương lại cảm ơn nhân viên rồi vội vàng rời khỏi phim trường. Anh vẫn là một diễn viên vô danh nên không có xe bảo mẫu hay người đại diện riêng.
Hàn Dương bước ra khỏi khu vực chụp ảnh và đợi xe buýt gần đó.
Khuôn mặt của anh vẫn chưa được tẩy trang, vì sợ thu hút sự chú ý, nên anh phải đeo khẩu trang và kính râm. Cũng vào lúc này, điện thoại di động của Hàn Dương rung lên ba lần, là tin nhắn của Cố Noãn.
Cố Noãn: [Bác sĩ Vương nói tuyến thể của em vẫn như cũ, không có vấn đề gì lớn cả!]
Cố Noãn: [Cơ thể cũng rất khỏe mạnh, em còn tăng được một cân!]
Cố Noãn: [Báo cáo hết!]
Hàn Dương trực tiếp gọi điện thoại cho Cố Noãn, hình như Cố Noãn đang ăn gì đó, phồng miệng nói: "Anh ơi, anh đã hết bận chưa? Buổi tối có về ăn cơm không? Ba nói muốn đích thân xuống bếp."
"Buổi chiều trở lại công ty một chuyến là xong. Buổi tối anh trở về ăn cơm."
"Được rồi! Buổi chụp hình của anh có suôn sẻ không?"
"Suôn sẻ."
"Anh ơi, buổi sáng anh thực sự làm việc với Hà Vân Sở sao? Anh ấy cũng đẹp trai sao?" Hiếm khi nghe thấy tên của một minh tinh nào đó từ miệng của Cố Noãn.
Hàn Dương hỏi: "Em thích y?"
"Em từng xem phim truyền hình của anh ấy, là Tô Mộc lôi kéo em xem." Cố Noãn không muốn cúp máy, đành phải nói với Hàn Dương mọi chuyện.
Hàn Dương trả lời từng cái, ăn ngay nói thật.
Cố Noãn đang ngồi trên ghế sau xe ăn chocolate, Cố Viễn Sâm đang lái xe, Quý Mạc đang ngồi ở ghế phó lái. Đối với Cố Noãn, phía trước có thức ăn cho chó, mà giọng nói của vị bên kia điện thoại vẫn luôn lạnh lùng.
Cậu nuốt viên chocolate vào miệng: "Anh ơi, anh có thể xin chữ ký cho em được không?"
Hàn Dương sửng sốt, có chút hối hận vì đã nói Hà Vân Sở đẹp trai.
"Sắp đến sinh nhật của Tô Mộc rồi. Em luôn nghĩ xem nên tặng cậu ấy cái gì. Cậu ấy thích Hà Vân Sở, so với tặng những thứ khác thì chữ ký của Hà Sở Vân tốt hơn nhiều." Ngữ khí của Cố Noãn luôn vui vẻ, "Nếu không tiện cũng không sao, để em nghĩ tặng cho cậu ấy thứ khác."
Hàn Dương thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là Tô Mộc thích.
Chỉ cần Cố Noãn không thích thì mọi chuyện đều dễ nói.
Anh nói: "Thuận tiện."
Ở đầu bên kia, Hà Vân Sở đầy buồn bực ngậm một cây kẹo mút trong miệng, vô cùng khó chịu ngồi trang điểm. Y không thể hiểu được, y có mị lực như vậy, tại sao lại bị một người mới từ chối?
Sau khi chuyên gia trang điểm rời đi, người đại diện của y nhỏ giọng nói: "Người mới tới này rõ ràng là có quan hệ với Lương tổng, cho nên cậu tuyệt đối đừng ra tay."
"Anh không thấy tôi bị cậu ta cự tuyệt hả?" Hà Sở Vân sờ sờ mặt của mình, "Vì gần đây tôi bảo dưỡng không tốt? Cậu ta sẽ không nhìn ra tôi đã hơn ba mươi đúng không?"
"...Thông tin trên mạng của cậu không ghi ngày tháng năm sinh sao? Hơn nữa cậu vừa bị Alpha vứt bỏ, hiện tại lại tìm Alpha? Cậu là Beta, có bao giờ có tin tức tố không?"
Người đại diện nghĩ đến Hà Vân Sở mấy tháng qua mượn rượu giải sầu, không nói nên lời, "Mỗi lần cậu đều nói chỉ vui đùa một chút, mà lần nào cũng đều có tình cảm thật. Bị chà đạp tình cảm hết lần này đến lần khác, cậu không khó chịu hả?"
Người đại diện tuy rằng độc miệng nhưng cũng là vì có ý tốt, hắn lo lắng cho Hà Vân Sở.
Hà Vân Sở buồn bực vì bị cằn nhằn, đặc biệt muốn hút một điếu thuốc cho đỡ chán, nhưng bây giờ là lúc để làm việc.
Y rầu rĩ không vui, vừa quay đầu lại thì thấy Hàn Dương đang đi về phía mình.
Lần này tốt rồi, cơn nghiện thuốc lá trong lòng y không còn nữa.
Hà Vân Sở là một tên háo sắc, Hàn Dương trưởng thành quá hợp khẩu vị của y.
Y cười cười với người đại diện, cảm thấy mình còn chưa già. Kết quả chưa kịp mở miệng thì đã nghe Hàn Dương nói: "Tiền bối, anh có thể ký tên cho tôi được không? Bạn của em trai tôi rất thích anh."
Hà Vân Sở cảm thấy trong tim mình đọng một ngụm máu, lông mày của y co rúm lại hai lần.
Hàn Dương cũng cảm thấy mình đường đột, xin lỗi nói, "Nếu không tiện thì thôi vậy. Xin lỗi vì đã quấy rầy tiền bối."
"Hàn Dương, cậu rất thú vị đấy."
Sau khi Hà Vân Sở ký tên, y trêu chọc Hàn Dương: "Em trai cậu cũng là Alpha? Tướng mạo có giống cậu không? Nếu không giới thiệu cho tôi quen biết một chút?"
Sau khi hỏi xong Hà Sở Vân liền hối hận, y không nhìn thấy gì ngoài biểu tình có hơi phản cảm trên gương mặt của Hàn Dương: "Em tôi không phải người trong nghề, không tiện nói với tiền bối."
Hàn Dương nhận lấy chữ ký của y, không chút nào lưu luyến quay lưng, rời đi.
Hà Vân Sở giật giật khóe miệng hỏi người đại diện: "Anh có thấy cậu ta nhìn tôi như nhìn rác rưởi không? Tôi chỉ đùa với cậu ta thôi mà!"
Người đại diện thân thể chấn động: "Không phải cậu sao?" Hắn lắc đầu, "Nếu như em trai cậu ta là vị thành niên, thì lời nói vừa rồi của cậu mới chính là rác rưởi."
Editor có lời muốn nói: Đừng vội ném đá Hà minh tinh!!!!
Giờ đây, Hàn Dương 22 tuổi, đã kết thúc kỳ nghỉ ngắn ngày và quay trở lại "vị trí công việc" của mình.
Chuyên gia trang điểm đang đánh phấn cho anh không khỏi khen ngợi: "Cậu đẹp trai như vậy, làn da cũng rất tốt".
Hàn Dương còn đang suy nghĩ về Cố Noãn, cũng không nghe lời khen của chuyên gia trang điểm. Anh ngồi thất thần không nói được câu nào.
Điều này làm cho chuyên viên trang điểm có chút xấu hổ, không nói tiếp nữa, nhưng trong lòng đã sớm lầm bầm Hàn Dương vài câu sớm như vậy đã tự cao tự đại.
Sau khi trang điểm xong, Hàn Dương bị chuyên viên trang điểm giục đứng lên khỏi vị trí. Ngay sau đó, một người mới đến khác đã ngồi xuống, nhiệt tình chào hỏi chuyên gia trang điểm. Nhìn thấy bọn họ vừa nói vừa cười, Hàn Dương lẳng lặng đứng sang một bên.
Anh lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn cho Cố Noãn.
Cố Noãn không trả lời, chắc là đang làm kiểm tra.
Một nhân viên thúc giục mọi người: "Động tác nhanh một chút, cố gắng hoàn thành trước buổi trưa!"
Hàn Dương nhanh chóng cất điện thoại di động đi thay quần áo quay phim.
Dựa vào kinh nghiệm những năm làm người mẫu bán thời gian ở nước ngoài, công ty đã sắp xếp cho anh một đại ngôn (*). Nhưng thực tế, đó chỉ là để làm nền cho một minh tinh cùng công ty và cùng nhau chụp một vài bức ảnh.
(*) Đại ngôn: hợp đồng quảng cáo, làm đại diện cho một thương hiệu.
Minh tinh này Hàn Dương đã biết từ trước, là nam diễn viên Beta rất nổi tiếng trong nước, tên Hà Vân Sở. Trước đây, Hàn Dương cũng đã gặp y ở trường quay của đạo diễn Hạ Châu Vũ, là một trong những diễn viên chính, kỹ năng diễn xuất rất chuyên nghiệp.
Với tầng quan hệ này, Hà Sở Vân vừa gặp Hàn Dương đã lên tiếng chào hỏi, cũng không có tính tình đại minh tinh.
"Thật là trùng hợp." Ngữ điệu Hà Vân Sở ôn hòa. Y mua cà phê nóng cho mọi nhân viên rồi tiện tay đưa cho Hàn Dương một ly. Tựa như đã điều tra Hàn Dương, Hà Vân Sở theo thói quen nói: "Diễn xuất của cậu rất tốt, tôi còn nghĩ cậu đã học qua diễn xuất, ai ngờ không phải."
Bàn tay cầm ly cà phê của Hàn Dương hơi cứng lại. Địa điểm của buổi chụp hình mùa này rất lạnh. Anh mặc một chiếc áo sơ mi, thở ra một làn sương trắng mỏng vào sáng sớm, nhàn nhạt nói: "Cảm ơn tiền bối."
Hà Vân Sở mím khóe miệng, một đôi mắt cáo rất đặc sắc, hứng thú nhìn Hàn Dương thêm mấy lần.
Hàn Dương không nói nhiều, hôm nay nhìn anh có vẻ đầy tâm sự. Hà Vân Sở vỗ vai anh, nhẹ nói: "Đừng lo, cùng tôi quay chụp tuyệt đối không tốn nhiều thời gian đâu."
Lần quay này được chia thành bốn cảnh, đầu tiên Hà Vân Sở sẽ tự mình quay một cảnh, sau đó là quay cùng Hàn Dương, và cuối cùng là quay với một Omega nữ và một Omega nam.
Quá trình quay phim với Hàn Dương diễn ra suôn sẻ, trạng thái của cả hai người đều rất thỏa đáng. Hà Vân Sở là một người rất chuyên nghiệp, đối với công việc cực kỳ nghiêm túc.
Tổ chụp ảnh của Hàn Dương nhanh chóng xong việc, vì chụp ảnh ngoại cảnh không có chỗ để anh tẩy trang và nghỉ ngơi nên anh nhanh chóng khoác túi lên và dự định rời đi.
"Hàn Dương."
Hà Vân Sở đã chủ động gọi anh lại, tiến lại gần anh, lấy điện thoại ra chụp ảnh nhóm của bọn họ. Nếu nói là ảnh nhóm thì chẳng bằng nói là y tự chụp cho mình còn có lý hơn. Vẻ mặt của Hàn Dương hầu như không cử động, nhưng vì ngoại hình của anh rất ăn ảnh nên cũng là một điểm cộng.
Theo kế hoạch mà công ty đưa ra, Hà Vân Sở lưu ảnh trước và dự định sau khi công bố đại ngôn rồi mới đăng ảnh công khai lên tài khoản xã hội của chính mình.
Hai ngón tay của y còn kẹp một tờ giấy nhỏ.
"Tôi bán cho Lương tổng một cái ân tình, sẽ thường đưa cậu đi chụp ảnh. Sau này chúng ta sẽ gặp nhau thường xuyên. Đây là số điện thoại của tôi."
Cái phương thức ám muội này, e rằng bất kỳ người mới nào cũng sẽ cao hứng. Đối mặt với Hà Vân Sở là Beta mà còn xinh đẹp như một Omega, hiếm thấy Alpha có thể không động lòng.
Xét cho cùng, trong làng giải trí, dù là bạn bè hay tình một đêm, Beta đều là sự lựa chọn tốt nhất. Không chỉ Alpha chọn Beta để chơi, ngay cả Omega cũng chọn Beta để vui đùa.
Không có tin tức tố và đánh dấu quấy nhiễu, muốn kết thúc thì kết thúc, không cần phải lo lắng ràng buộc về sau.
Tất nhiên, cũng có những người đã tu thành chính quả, nhưng đã ít lại càng ít.
Hà Vân Sở có ưu điểm này nên luôn thích chủ động, nhưng y chỉ có thể là người ở dưới.
Y cũng có một thói quen mà mọi người đều biết, đó là chỉ thích Alpha nam.
Cách bọn họ không xa, một người mới tinh ý nhận ra cảnh này, quăng cho Hàn Dương một ánh mắt ghen tị. Ai ngờ rằng Hàn Dương không hề động đậy, còn cản tay Hà Vân Sở đang định bỏ vào túi mình một tờ giấy.
"Cảm ơn tiền bối." Hàn Dương lấy điện thoại di động ra, nhập số điện thoại của Hà Vân Sở trước mặt mọi người, thay vì liên lạc với y một cách mập mờ như vậy.
Sau đó, Hàn Dương lại cảm ơn nhân viên rồi vội vàng rời khỏi phim trường. Anh vẫn là một diễn viên vô danh nên không có xe bảo mẫu hay người đại diện riêng.
Hàn Dương bước ra khỏi khu vực chụp ảnh và đợi xe buýt gần đó.
Khuôn mặt của anh vẫn chưa được tẩy trang, vì sợ thu hút sự chú ý, nên anh phải đeo khẩu trang và kính râm. Cũng vào lúc này, điện thoại di động của Hàn Dương rung lên ba lần, là tin nhắn của Cố Noãn.
Cố Noãn: [Bác sĩ Vương nói tuyến thể của em vẫn như cũ, không có vấn đề gì lớn cả!]
Cố Noãn: [Cơ thể cũng rất khỏe mạnh, em còn tăng được một cân!]
Cố Noãn: [Báo cáo hết!]
Hàn Dương trực tiếp gọi điện thoại cho Cố Noãn, hình như Cố Noãn đang ăn gì đó, phồng miệng nói: "Anh ơi, anh đã hết bận chưa? Buổi tối có về ăn cơm không? Ba nói muốn đích thân xuống bếp."
"Buổi chiều trở lại công ty một chuyến là xong. Buổi tối anh trở về ăn cơm."
"Được rồi! Buổi chụp hình của anh có suôn sẻ không?"
"Suôn sẻ."
"Anh ơi, buổi sáng anh thực sự làm việc với Hà Vân Sở sao? Anh ấy cũng đẹp trai sao?" Hiếm khi nghe thấy tên của một minh tinh nào đó từ miệng của Cố Noãn.
Hàn Dương hỏi: "Em thích y?"
"Em từng xem phim truyền hình của anh ấy, là Tô Mộc lôi kéo em xem." Cố Noãn không muốn cúp máy, đành phải nói với Hàn Dương mọi chuyện.
Hàn Dương trả lời từng cái, ăn ngay nói thật.
Cố Noãn đang ngồi trên ghế sau xe ăn chocolate, Cố Viễn Sâm đang lái xe, Quý Mạc đang ngồi ở ghế phó lái. Đối với Cố Noãn, phía trước có thức ăn cho chó, mà giọng nói của vị bên kia điện thoại vẫn luôn lạnh lùng.
Cậu nuốt viên chocolate vào miệng: "Anh ơi, anh có thể xin chữ ký cho em được không?"
Hàn Dương sửng sốt, có chút hối hận vì đã nói Hà Vân Sở đẹp trai.
"Sắp đến sinh nhật của Tô Mộc rồi. Em luôn nghĩ xem nên tặng cậu ấy cái gì. Cậu ấy thích Hà Vân Sở, so với tặng những thứ khác thì chữ ký của Hà Sở Vân tốt hơn nhiều." Ngữ khí của Cố Noãn luôn vui vẻ, "Nếu không tiện cũng không sao, để em nghĩ tặng cho cậu ấy thứ khác."
Hàn Dương thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là Tô Mộc thích.
Chỉ cần Cố Noãn không thích thì mọi chuyện đều dễ nói.
Anh nói: "Thuận tiện."
Ở đầu bên kia, Hà Vân Sở đầy buồn bực ngậm một cây kẹo mút trong miệng, vô cùng khó chịu ngồi trang điểm. Y không thể hiểu được, y có mị lực như vậy, tại sao lại bị một người mới từ chối?
Sau khi chuyên gia trang điểm rời đi, người đại diện của y nhỏ giọng nói: "Người mới tới này rõ ràng là có quan hệ với Lương tổng, cho nên cậu tuyệt đối đừng ra tay."
"Anh không thấy tôi bị cậu ta cự tuyệt hả?" Hà Sở Vân sờ sờ mặt của mình, "Vì gần đây tôi bảo dưỡng không tốt? Cậu ta sẽ không nhìn ra tôi đã hơn ba mươi đúng không?"
"...Thông tin trên mạng của cậu không ghi ngày tháng năm sinh sao? Hơn nữa cậu vừa bị Alpha vứt bỏ, hiện tại lại tìm Alpha? Cậu là Beta, có bao giờ có tin tức tố không?"
Người đại diện nghĩ đến Hà Vân Sở mấy tháng qua mượn rượu giải sầu, không nói nên lời, "Mỗi lần cậu đều nói chỉ vui đùa một chút, mà lần nào cũng đều có tình cảm thật. Bị chà đạp tình cảm hết lần này đến lần khác, cậu không khó chịu hả?"
Người đại diện tuy rằng độc miệng nhưng cũng là vì có ý tốt, hắn lo lắng cho Hà Vân Sở.
Hà Vân Sở buồn bực vì bị cằn nhằn, đặc biệt muốn hút một điếu thuốc cho đỡ chán, nhưng bây giờ là lúc để làm việc.
Y rầu rĩ không vui, vừa quay đầu lại thì thấy Hàn Dương đang đi về phía mình.
Lần này tốt rồi, cơn nghiện thuốc lá trong lòng y không còn nữa.
Hà Vân Sở là một tên háo sắc, Hàn Dương trưởng thành quá hợp khẩu vị của y.
Y cười cười với người đại diện, cảm thấy mình còn chưa già. Kết quả chưa kịp mở miệng thì đã nghe Hàn Dương nói: "Tiền bối, anh có thể ký tên cho tôi được không? Bạn của em trai tôi rất thích anh."
Hà Vân Sở cảm thấy trong tim mình đọng một ngụm máu, lông mày của y co rúm lại hai lần.
Hàn Dương cũng cảm thấy mình đường đột, xin lỗi nói, "Nếu không tiện thì thôi vậy. Xin lỗi vì đã quấy rầy tiền bối."
"Hàn Dương, cậu rất thú vị đấy."
Sau khi Hà Vân Sở ký tên, y trêu chọc Hàn Dương: "Em trai cậu cũng là Alpha? Tướng mạo có giống cậu không? Nếu không giới thiệu cho tôi quen biết một chút?"
Sau khi hỏi xong Hà Sở Vân liền hối hận, y không nhìn thấy gì ngoài biểu tình có hơi phản cảm trên gương mặt của Hàn Dương: "Em tôi không phải người trong nghề, không tiện nói với tiền bối."
Hàn Dương nhận lấy chữ ký của y, không chút nào lưu luyến quay lưng, rời đi.
Hà Vân Sở giật giật khóe miệng hỏi người đại diện: "Anh có thấy cậu ta nhìn tôi như nhìn rác rưởi không? Tôi chỉ đùa với cậu ta thôi mà!"
Người đại diện thân thể chấn động: "Không phải cậu sao?" Hắn lắc đầu, "Nếu như em trai cậu ta là vị thành niên, thì lời nói vừa rồi của cậu mới chính là rác rưởi."
Editor có lời muốn nói: Đừng vội ném đá Hà minh tinh!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất