Đây Mới Không Phải Là Gia Bạo Đâu
Chương 8
36.
Sau này Điền Tuấn mới biết được, nguyên lai ba mẹ mình bình tĩnh như vậy, là vì bọn họ đã sớm khiếp sợ qua rồi.
Chuyện này còn phải ngược dòng truy đến thời điểm Quốc khánh hồi năm hai đại học.
Quốc khánh ngày đầu tiên nghỉ lễ, Dụ Lý sáng sớm liền gửi tin nhắn cho cậu, “Sáng sớm thức dậy liền muốn cái mông của em. Muốn đem bọn nó nhu hồng, lại ngắt cho tím. Muốn sờ lấy chúng nó ngủ.”
Trùng hợp lúc ấy Điền Tuấn ma ma đang định gọi Điền Tuấn rời giường, nhìn thấy tin nhắn này bị dọa cho sợ hãi kêu lên một tiếng. Bà thấy Điền Tuấn không có tỉnh, liền cầm điện thoại tắt âm, yên lặng lục lọi lịch sử trò chuyện của hai người.
Cố tình là Dụ Lý miệng tiện, trong tin nhắn ít có lời nói ôn nhu, trừ bỏ lên lớp cùng ăn cơm, trò chuyện cơ bản đều là niết bụng đánh mông linh tinh, ngẫu nhiên còn kèm theo một hai câu thô tục.
Cái tên Dụ Lý này Điền Tuấn ma ma là có nghe qua, nguyên lai cho rằng hắn và Điền Tuấn quan hệ cũng không tệ lắm, không nghĩ tới sẽ khi dễ cậu như vậy.
Vừa nghĩ đến con trai có thể ở trường học chịu rất nhiều ủy khuất lại không dám cùng người khác nói, Điền Tuấn ma ma liền đỏ hốc mắt, rốt cuộc không nỡ kéo xuống xem tiếp các ghi chép trò chuyện kia, tâm loạn như ma đi ra khỏi phòng của con trai.
37.
Mặc kệ nói thế nào, trước tiên phải xác nhận trên thân thể Điền Tuấn có bị thương hay không.
Điền Tuấn ma ma nghĩ nghĩ, quyết định đem chuyện này nói cho Điền Tuấn ba ba trước. Con trai lớn rồi, mấy chỗ tư mật như mông này khẳng định không thể để mình tùy tùy tiện tiện xem, vẫn phải để cho Điền Tuấn ba ba ra tay.
Điền Tuấn ba ba nghe xong cũng chấn động. Ông đi đến phòng Điền Tuấn, nhìn con trai đang khí định thần nhàn yên tĩnh ngủ say, tiếp đó một phen xốc chăn lên, “Tiểu tử, cởi quần áo ra, mẹ con muốn giặt quần áo.”
Điền Tuấn còn chưa tỉnh liền bị tập kích bất ngờ, khiến hoàn toàn không rõ ràng lắm tình huống, “Ân?…… Quần áo này tối hôm qua không phải mới thay sao……Làm cái gì lại muốn giặt a……”
“ Như thế nào mà nói nhiều như vậy, kêu con thay con cứ thay.” Điền Tuấn ba ba thấy con trai vẫn mơ mơ màng màng, bèn nói: “Con còn không thay cha giúp con thay!”
Điền Tuấn bị dọa tới mức ba hồn mất đi hai nửa, lập tức thanh tỉnh, “Không cần không cần, con tự mình làm.”
Cậu thấy ba ba vẫn không rời đi, liền đơn giản đem cái chăn bị hất ra đắp lại trên người, trốn ở trong ổ chăn cởi quần áo.
38.
Điền Tuấn ba ba nhìn cậu như vậy, tâm tình lại phức tạp thêm vài phần.
Đợi Điền Tuấn đem áo ngủ quần ngủ từ trong ổ chăn đưa ra, Điền Tuấn ba ba lại một phen xốc chăn lên, “Quần lót đâu?”
Điền Tuấn thần sắc xấu hổ, muốn đem chăn đắp lên lại.
“Lề mề cái gì nha, thay đồ nhanh lên mẹ con còn phải giặt quần áo.” Điền Tuấn ba ba thúc giục nói, “Mau cởi ra.”
Điền Tuấn khẽ cắn môi, kéo xuống quần lót liền nhanh chóng chui về ổ chăn.
Điền Tuấn da trắng, từ nhỏ chỉ hơi chút đụng vào nơi nào đều sẽ rất nhanh lưu lại vết bầm. Điền Tuấn ba ba thừa dịp thời điểm cậu cởi quần áo cao thấp nhìn lướt qua, không bắt gặp có vết thương gì, thoáng nhẹ nhàng thở ra. Nhưng mà chờ lúc cậu xoay người kéo chăn hướng trên người đắp lên, Điền Tuấn ba ba mắt sắc quét đến hai ba vết hồng hồng trên thắt lưng của con trai.
Ông đương nhiên biết đó là cái gì.
Trở lại phòng ngủ, Điền Tuấn ba ba thần sắc phức tạp đối với Điền Tuấn ma ma hiện tại vẫn đang âm thầm rơi lệ nói, “Đừng khóc, con trai của em không bị khi dễ. Nó đại khái chỉ là tìm đối tượng.”
39.
Tam đại một năm đó đều trôi qua phi thường nhanh. Không có thấp thỏm như lúc mới vào nhập học, cũng không có bàng hoàng của khi sắp phải ra khỏi cổng trường, mỗi ngày lên lớp, nói chuyện yêu đương, cuộc sống tạm ổn vừa tùy ý lại vừa thích ý mà trôi qua.
Tứ đại thời điểm, Dụ Lý rốt cuộc quyết định muốn bảo nghiên. Dụ Lý cha mẹ tức giận hắn lấy tiền đồ chính mình xem như trò đùa, mỗi ngày đều tìm hắn làm công tác tư tưởng: “…… Ba ba ma ma vẫn rất tôn trọng ý kiến của con, con nói không muốn xuất ngoại, chúng ta cũng đồng ý. Thế nhưng mà con rõ ràng biết chuyên ngành của con tại T đại có tài nguyên giáo dục vừa nhiều lại vừa tốt hơn, lấy năng lực của con, thi đậu T đại cũng không phải việc đặc biệt khó, con vì sao nhất định muốn ở lại F đại này?”
Dụ Lý kiên trì ý kiến của mình: “Con đã cẩn thận suy xét qua, chuyên ngành của trường chúng con cũng rất tốt, không nhất thiết phải đi nơi khác.”
Dụ Lý ba ba rất nhanh bị nhi tử làm giận đến sắp ngất: “F đại tốt, kia T đại chính là càng tốt hơn! Con từ nhỏ đều đã đọc qua, người hướng chỗ cao, nước chảy chỗ trũng, đi ngược dòng nước không tiến thì lùi, rõ ràng có cơ hội nâng cao một bước, con như thế nào có thể trơ mắt để nó theo kẻ tay chạy mất? Con phải biết, nhân sinh rất nhiều lựa chọn trọng đại đều không có cơ hội sửa chữa, phải biết tận dụng thời cơ, mất đi sẽ không đến lần nữa. Hiện tại con cần làm, là bám chặt kỳ ngộ, nắm chắc cơ hội, toàn lực phấn đấu, dù lên đầu sào cao trăm thước, vẫn cố đi thêm một bước chân!”
Dụ Lý: “…… Ba, ba là đang làm báo cáo sao?”
“Ba là nói chính sự với con, con đừng càn rỡ ngắt lời!” Dụ ba phẫn nộ, “Con cho rằng ba mẹ không biết con vì cái gì muốn ở lại bản địa, con chẳng phải chính là không muốn cùng Tiểu Điền tách ra sao! nhưng con xác định Tiểu Điền nó muốn ở lại? Cho dù nó muốn ở lại, con có thể cam đoan nó nhất định được giữ lại sao? Vạn nhất về sau các con chia tay, con sẽ bởi vì chuyện này, bởi vì chính mình vì nó hi sinh mà hối hận thậm chí căm hận một đời! ba ba hi vọng con có thể đem tương lai thiết lập lên chí hướng của chính mình, hi vọng con có thể lấy tư thái một người sắp tốt nghiệp, lấy thân phận của người trưởng thành thành thục mà đi lựa chọn tiền đồ của bản thân!”
Dụ Lý: “…… Ba, ba có phải suy diễn hơi nhiều rồi không?”
Dụ ba không để ý tới hắn: “Ta hi vọng hôm nay nói chuyện ít nhiều có thể mang cho con một ít tự hỏi. Mời ba ngày sau lại đến liên hệ ta, nói cho ta biết thái độ của con đối với việc thi nghiên cứu sinh.”
Dụ Lý: “……”
40.
Bảo nghiên sự tình, Điền Tuấn vẫn bị Dụ Lý một mực dấu diếm thật kỹ.
Cậu còn tưởng rằng Dụ Lý mỗi ngày ngâm trong thư viện chuẩn bị thi nghiên cứu sinh đây này.
Thực ra Điền Tuấn mỗi ngày đi ra ngoài ứng tuyển tìm việc làm, về đến ký túc xá đều mệt gần chết, hận không thể nằm mãi ở trên giường không động đậy, hai người cũng thật sự không có cơ hội nào dính với nhau, Dụ Lý muốn che giấu không phải rất dễ dàng sao.
Sau này Điền Tuấn lúc nghe một bạn học khác ở bên này nói giáo sư trường mình muốn đem Dụ Lý lưu lại, còn thay hắn bác bỏ tin đồn, nói Dụ Lý muốn thi nghiên cứu sinh ở T đại. Bạn học kia giật mình, nghĩ thầm Dụ Lý rõ ràng cũng cùng giáo sư đó tiến thêm một bước tiếp xúc, như thế nào mà Điền Tuấn lại nói chắc chắn Dụ Lý sẽ không ở lại trường như vậy. Sau đó hắn ngẫm lại, cảm giác Điền Tuấn cùng Dụ Lý quan hệ tốt, đại khái sẽ biết chút tình huống mà mình không biết, mới không còn xoắn xuýt việc này.
Sau này Điền Tuấn mới biết được, nguyên lai ba mẹ mình bình tĩnh như vậy, là vì bọn họ đã sớm khiếp sợ qua rồi.
Chuyện này còn phải ngược dòng truy đến thời điểm Quốc khánh hồi năm hai đại học.
Quốc khánh ngày đầu tiên nghỉ lễ, Dụ Lý sáng sớm liền gửi tin nhắn cho cậu, “Sáng sớm thức dậy liền muốn cái mông của em. Muốn đem bọn nó nhu hồng, lại ngắt cho tím. Muốn sờ lấy chúng nó ngủ.”
Trùng hợp lúc ấy Điền Tuấn ma ma đang định gọi Điền Tuấn rời giường, nhìn thấy tin nhắn này bị dọa cho sợ hãi kêu lên một tiếng. Bà thấy Điền Tuấn không có tỉnh, liền cầm điện thoại tắt âm, yên lặng lục lọi lịch sử trò chuyện của hai người.
Cố tình là Dụ Lý miệng tiện, trong tin nhắn ít có lời nói ôn nhu, trừ bỏ lên lớp cùng ăn cơm, trò chuyện cơ bản đều là niết bụng đánh mông linh tinh, ngẫu nhiên còn kèm theo một hai câu thô tục.
Cái tên Dụ Lý này Điền Tuấn ma ma là có nghe qua, nguyên lai cho rằng hắn và Điền Tuấn quan hệ cũng không tệ lắm, không nghĩ tới sẽ khi dễ cậu như vậy.
Vừa nghĩ đến con trai có thể ở trường học chịu rất nhiều ủy khuất lại không dám cùng người khác nói, Điền Tuấn ma ma liền đỏ hốc mắt, rốt cuộc không nỡ kéo xuống xem tiếp các ghi chép trò chuyện kia, tâm loạn như ma đi ra khỏi phòng của con trai.
37.
Mặc kệ nói thế nào, trước tiên phải xác nhận trên thân thể Điền Tuấn có bị thương hay không.
Điền Tuấn ma ma nghĩ nghĩ, quyết định đem chuyện này nói cho Điền Tuấn ba ba trước. Con trai lớn rồi, mấy chỗ tư mật như mông này khẳng định không thể để mình tùy tùy tiện tiện xem, vẫn phải để cho Điền Tuấn ba ba ra tay.
Điền Tuấn ba ba nghe xong cũng chấn động. Ông đi đến phòng Điền Tuấn, nhìn con trai đang khí định thần nhàn yên tĩnh ngủ say, tiếp đó một phen xốc chăn lên, “Tiểu tử, cởi quần áo ra, mẹ con muốn giặt quần áo.”
Điền Tuấn còn chưa tỉnh liền bị tập kích bất ngờ, khiến hoàn toàn không rõ ràng lắm tình huống, “Ân?…… Quần áo này tối hôm qua không phải mới thay sao……Làm cái gì lại muốn giặt a……”
“ Như thế nào mà nói nhiều như vậy, kêu con thay con cứ thay.” Điền Tuấn ba ba thấy con trai vẫn mơ mơ màng màng, bèn nói: “Con còn không thay cha giúp con thay!”
Điền Tuấn bị dọa tới mức ba hồn mất đi hai nửa, lập tức thanh tỉnh, “Không cần không cần, con tự mình làm.”
Cậu thấy ba ba vẫn không rời đi, liền đơn giản đem cái chăn bị hất ra đắp lại trên người, trốn ở trong ổ chăn cởi quần áo.
38.
Điền Tuấn ba ba nhìn cậu như vậy, tâm tình lại phức tạp thêm vài phần.
Đợi Điền Tuấn đem áo ngủ quần ngủ từ trong ổ chăn đưa ra, Điền Tuấn ba ba lại một phen xốc chăn lên, “Quần lót đâu?”
Điền Tuấn thần sắc xấu hổ, muốn đem chăn đắp lên lại.
“Lề mề cái gì nha, thay đồ nhanh lên mẹ con còn phải giặt quần áo.” Điền Tuấn ba ba thúc giục nói, “Mau cởi ra.”
Điền Tuấn khẽ cắn môi, kéo xuống quần lót liền nhanh chóng chui về ổ chăn.
Điền Tuấn da trắng, từ nhỏ chỉ hơi chút đụng vào nơi nào đều sẽ rất nhanh lưu lại vết bầm. Điền Tuấn ba ba thừa dịp thời điểm cậu cởi quần áo cao thấp nhìn lướt qua, không bắt gặp có vết thương gì, thoáng nhẹ nhàng thở ra. Nhưng mà chờ lúc cậu xoay người kéo chăn hướng trên người đắp lên, Điền Tuấn ba ba mắt sắc quét đến hai ba vết hồng hồng trên thắt lưng của con trai.
Ông đương nhiên biết đó là cái gì.
Trở lại phòng ngủ, Điền Tuấn ba ba thần sắc phức tạp đối với Điền Tuấn ma ma hiện tại vẫn đang âm thầm rơi lệ nói, “Đừng khóc, con trai của em không bị khi dễ. Nó đại khái chỉ là tìm đối tượng.”
39.
Tam đại một năm đó đều trôi qua phi thường nhanh. Không có thấp thỏm như lúc mới vào nhập học, cũng không có bàng hoàng của khi sắp phải ra khỏi cổng trường, mỗi ngày lên lớp, nói chuyện yêu đương, cuộc sống tạm ổn vừa tùy ý lại vừa thích ý mà trôi qua.
Tứ đại thời điểm, Dụ Lý rốt cuộc quyết định muốn bảo nghiên. Dụ Lý cha mẹ tức giận hắn lấy tiền đồ chính mình xem như trò đùa, mỗi ngày đều tìm hắn làm công tác tư tưởng: “…… Ba ba ma ma vẫn rất tôn trọng ý kiến của con, con nói không muốn xuất ngoại, chúng ta cũng đồng ý. Thế nhưng mà con rõ ràng biết chuyên ngành của con tại T đại có tài nguyên giáo dục vừa nhiều lại vừa tốt hơn, lấy năng lực của con, thi đậu T đại cũng không phải việc đặc biệt khó, con vì sao nhất định muốn ở lại F đại này?”
Dụ Lý kiên trì ý kiến của mình: “Con đã cẩn thận suy xét qua, chuyên ngành của trường chúng con cũng rất tốt, không nhất thiết phải đi nơi khác.”
Dụ Lý ba ba rất nhanh bị nhi tử làm giận đến sắp ngất: “F đại tốt, kia T đại chính là càng tốt hơn! Con từ nhỏ đều đã đọc qua, người hướng chỗ cao, nước chảy chỗ trũng, đi ngược dòng nước không tiến thì lùi, rõ ràng có cơ hội nâng cao một bước, con như thế nào có thể trơ mắt để nó theo kẻ tay chạy mất? Con phải biết, nhân sinh rất nhiều lựa chọn trọng đại đều không có cơ hội sửa chữa, phải biết tận dụng thời cơ, mất đi sẽ không đến lần nữa. Hiện tại con cần làm, là bám chặt kỳ ngộ, nắm chắc cơ hội, toàn lực phấn đấu, dù lên đầu sào cao trăm thước, vẫn cố đi thêm một bước chân!”
Dụ Lý: “…… Ba, ba là đang làm báo cáo sao?”
“Ba là nói chính sự với con, con đừng càn rỡ ngắt lời!” Dụ ba phẫn nộ, “Con cho rằng ba mẹ không biết con vì cái gì muốn ở lại bản địa, con chẳng phải chính là không muốn cùng Tiểu Điền tách ra sao! nhưng con xác định Tiểu Điền nó muốn ở lại? Cho dù nó muốn ở lại, con có thể cam đoan nó nhất định được giữ lại sao? Vạn nhất về sau các con chia tay, con sẽ bởi vì chuyện này, bởi vì chính mình vì nó hi sinh mà hối hận thậm chí căm hận một đời! ba ba hi vọng con có thể đem tương lai thiết lập lên chí hướng của chính mình, hi vọng con có thể lấy tư thái một người sắp tốt nghiệp, lấy thân phận của người trưởng thành thành thục mà đi lựa chọn tiền đồ của bản thân!”
Dụ Lý: “…… Ba, ba có phải suy diễn hơi nhiều rồi không?”
Dụ ba không để ý tới hắn: “Ta hi vọng hôm nay nói chuyện ít nhiều có thể mang cho con một ít tự hỏi. Mời ba ngày sau lại đến liên hệ ta, nói cho ta biết thái độ của con đối với việc thi nghiên cứu sinh.”
Dụ Lý: “……”
40.
Bảo nghiên sự tình, Điền Tuấn vẫn bị Dụ Lý một mực dấu diếm thật kỹ.
Cậu còn tưởng rằng Dụ Lý mỗi ngày ngâm trong thư viện chuẩn bị thi nghiên cứu sinh đây này.
Thực ra Điền Tuấn mỗi ngày đi ra ngoài ứng tuyển tìm việc làm, về đến ký túc xá đều mệt gần chết, hận không thể nằm mãi ở trên giường không động đậy, hai người cũng thật sự không có cơ hội nào dính với nhau, Dụ Lý muốn che giấu không phải rất dễ dàng sao.
Sau này Điền Tuấn lúc nghe một bạn học khác ở bên này nói giáo sư trường mình muốn đem Dụ Lý lưu lại, còn thay hắn bác bỏ tin đồn, nói Dụ Lý muốn thi nghiên cứu sinh ở T đại. Bạn học kia giật mình, nghĩ thầm Dụ Lý rõ ràng cũng cùng giáo sư đó tiến thêm một bước tiếp xúc, như thế nào mà Điền Tuấn lại nói chắc chắn Dụ Lý sẽ không ở lại trường như vậy. Sau đó hắn ngẫm lại, cảm giác Điền Tuấn cùng Dụ Lý quan hệ tốt, đại khái sẽ biết chút tình huống mà mình không biết, mới không còn xoắn xuýt việc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất