Chương 28: Lớp trưởng mới
Tại sao cô biết cháu? Hình như cháu chưa…
Hôm cô thấy máy tính thằng bé để ảnh nhóm bốn đứa các cháu đi chơi với nhau. Cô cũng biết tính khí của nó có chút lạnh lùng nhưng thật ra nó lại đơn giản, dễ chơi lắm đó, chỉ là chưa thể hiện ra thôi. Cô còn nghe nói mấy đứa cũng đã từng đến nhà thằng bé chơi. Thật ra thấy vậy cô vui lắm, trước giờ nó chỉ có Tiểu Thiên là gần gũi như vậy thôi.<code>- Cô lo lắng cho cậu ấy lắm ạ? Nhưng cô vừa nói..nhà của thằng bé? </code>
À, cháu chưa biết à, cô với ba nó sống chủ yếu ở nước ngoài, tại nó thích ở riêng và ở lại đây nên mới vậy.
Một mình sao!
À còn nữa, cháu cũng sinh ngày 1-3 đúng không?
Dạ vâng ạ.
Nếu ba mẹ cháu cho phép, thì cô muốn tổ chức chung cho hai đứa và mời cả lớp đến dự. Trước giờ nó cứ lủi thủi một mình nên không mấy mời bạn bè đến chơi hay gì cả. Thấy cháu có thể chơi cùng với thằng bé, cô mừng lắm, mong cháu có thể thuyết phục thằng bé và thân thiết với nhau hơn nhé!
Cũng không thân…
Vậy nha! Cô đi đây, chào thầy, chào các cháu cô về nhé.
Cô Thủy vui vẻ chào mọi người ở lớp rồi ra về. Để lại Hy Tuyết vẫn ngây ra đó, chưa hiểu chuyện gì, cô cười trừ, suy nghĩ: < Gì vậy trời! Tổ chức sinh nhật cùng nhau? Trời ơi còn cháu còn chưa thân với cậu ấy đến mức đó đâu. Cháu cũng muốn lắm chứ, cơ mà tại cậu ta cứ hầm hực hầm hực làm người ta muốn cũng khó!>. Một lát sau khi dọn xong, Hy Tuyết đi ra chỗ mẹ và các bạn cũng lần lượt chào thầy rồi ra về. Mấy hôm sau đến lớp học như mọi khi, thầy giáo thông báo trước lớp một điều quan trọng:
Cả lớp trật tự! Buổi học phụ huynh vừa rồi, thầy thấy khá thất vọng về lớp ta. Vắng tới 7 phụ huynh trong đó chỉ có 3 người là gọi xin phép thầy còn lại đều quá giờ mới nhắn cho thầy. Thầy không biết có phải do các em quên chưa đưa giấy mời cho ba mẹ hay không nhưng rõ ràng thầy có nhắn trong nhóm phụ huynh. Thầy hiệu trưởng đã nhắc nhở lớp mình. Chút nữa thầy sẽ phát giấy cho các em về đưa ba mẹ kí kết rồi đúng sáng mai mang nộp lại cho thầy. Còn một chuyện nữa, thầy đã thống nhất với các phụ huynh về chuyện thay đổi lớp trưởng.
Ơ sao tự nhiên lại vậy?
Nè Thập Thất, cậu sao vậy?
Thay bạn nào vậy thầy?
Các em trật từ nào, không bàn tán. Bạn Thập Thất do có chút vấn đề về cá nhân nên đã xin từ chức. Và thầy đã bổ nhiệm cho bạn Đoàn Khả Vi sẽ làm lớp trưởng lớp ta từ ngày hôm nay. Các em đừng xì xào bàn tán nữa, không giấu gì các em, thật ra từ đầu năm thầy đã muốn bạn làm lớp trưởng còn Thập Thất làm lớp phó nhưng vì bạn đã từ chối. Thôi nhé, các em lấy sách Toán ra ta học tiếp cho hết bài, đừng nghĩ thi xong là hết, mới là kì 1 thôi đó.<code>Hy Tuyết từ lúc nghe thầy nói xong, cô liếc mắt nhìn Khả Vi từ bấy đến giờ làm Khả Vi vội giải thích: </code>
Cậu nhớ hôm họp phụ huynh tớ có nhắn phải ra trường ấy, là lúc đó thầy trao đổi với tớ về chuyện này.
Làm luôn từ đầu năm có phải đỡ lằng nhằng không?
Thì tại…tớ không thích thôi! Mới cả thầy giáo thuyết phục hay quá nên lại làm.
Nói nghe dễ quá ha!
Khả Vi và Hy Tuyết đang nói chuyện với nhau thì Hàn Thiên hỏi:Tớ nhớ không nhầm hồi thi vào là Khả Vi á khoa nhỉ?
Trước gương mặt mong chờ được đáp lại của Hàn Thiên thì hai cô lại chỉ biết im lặng. Khả Vi nhếch nhẹ miệng cười trừ rồi ngoảnh lên. Hàn Thiên đầy ngạc nhiên quay sang nhìn Tử Kiều nhưng cậu đã nhún vai tỏ vẻ không hiểu rồi bất lực nhắc nhở cậu ấy tập trung vào bài học. Tử Kiều nghĩ: < Thằng này giả vờ hay ngu thật vậy trời? Sao lại nhắc chuyện đó ở đây chứ? Quên rằng người về nhì luôn là người buồn nhất à trời! Ngơ không chứ!>. Đúng như vậy, Khả Vi vì thiếu một chút điểm nữa thôi là cô thành thủ khoa khối 10 lần đó. Dù mẹ cô không nói gì nhưng trong lòng cô luôn cảm thấy buồn phiền về điều ấy. Nay nghe Hàn Thiên nhắc lại cô có chút bực bội khi nghe.<code>Vẻ mặt của Khả Vi làm Hàn Thiên thấy bận tâm từ đó cho đến lúc tan học, cậu chạy nhanh chặn trước mặt Khả Vi. Hy Tuyết quay lại gọi thì Khả Vi đã xua tay và đưa chìa khóa xe cho cô, ra ý bảo cô đi lấy xe trước. Hy Tuyết đầy suy nghĩ, tò mò về cuộc trò chuyện của hai người, định quay lại để hóng nhưng rồi lại đi tiếp. Thấy Tử Kiều vừa bước ra, đi ngang qua cô, cô chạy theo, kéo áo cậu lại, hỏi: </code>
Trong đó sao vậy?
Tôi không biết, cũng không để ý, cậu mau về đi, kệ hai người họ.
Vậy thôi chào cậu nha.
Tử Kiều đưa tay lên chào qua loa rồi đi nhanh ra lấy xe, đi về ( Nhà Hàn Thiên và Tử Kiều tuy gần nhau nhưng thỉnh thoảng mới đèo nhau đi học. Còn về Hy Tuyết, cô chưa mua xe vì Khả Vi nói sẽ chở cô đi học)
Hôm cô thấy máy tính thằng bé để ảnh nhóm bốn đứa các cháu đi chơi với nhau. Cô cũng biết tính khí của nó có chút lạnh lùng nhưng thật ra nó lại đơn giản, dễ chơi lắm đó, chỉ là chưa thể hiện ra thôi. Cô còn nghe nói mấy đứa cũng đã từng đến nhà thằng bé chơi. Thật ra thấy vậy cô vui lắm, trước giờ nó chỉ có Tiểu Thiên là gần gũi như vậy thôi.<code>- Cô lo lắng cho cậu ấy lắm ạ? Nhưng cô vừa nói..nhà của thằng bé? </code>
À, cháu chưa biết à, cô với ba nó sống chủ yếu ở nước ngoài, tại nó thích ở riêng và ở lại đây nên mới vậy.
Một mình sao!
À còn nữa, cháu cũng sinh ngày 1-3 đúng không?
Dạ vâng ạ.
Nếu ba mẹ cháu cho phép, thì cô muốn tổ chức chung cho hai đứa và mời cả lớp đến dự. Trước giờ nó cứ lủi thủi một mình nên không mấy mời bạn bè đến chơi hay gì cả. Thấy cháu có thể chơi cùng với thằng bé, cô mừng lắm, mong cháu có thể thuyết phục thằng bé và thân thiết với nhau hơn nhé!
Cũng không thân…
Vậy nha! Cô đi đây, chào thầy, chào các cháu cô về nhé.
Cô Thủy vui vẻ chào mọi người ở lớp rồi ra về. Để lại Hy Tuyết vẫn ngây ra đó, chưa hiểu chuyện gì, cô cười trừ, suy nghĩ: < Gì vậy trời! Tổ chức sinh nhật cùng nhau? Trời ơi còn cháu còn chưa thân với cậu ấy đến mức đó đâu. Cháu cũng muốn lắm chứ, cơ mà tại cậu ta cứ hầm hực hầm hực làm người ta muốn cũng khó!>. Một lát sau khi dọn xong, Hy Tuyết đi ra chỗ mẹ và các bạn cũng lần lượt chào thầy rồi ra về. Mấy hôm sau đến lớp học như mọi khi, thầy giáo thông báo trước lớp một điều quan trọng:
Cả lớp trật tự! Buổi học phụ huynh vừa rồi, thầy thấy khá thất vọng về lớp ta. Vắng tới 7 phụ huynh trong đó chỉ có 3 người là gọi xin phép thầy còn lại đều quá giờ mới nhắn cho thầy. Thầy không biết có phải do các em quên chưa đưa giấy mời cho ba mẹ hay không nhưng rõ ràng thầy có nhắn trong nhóm phụ huynh. Thầy hiệu trưởng đã nhắc nhở lớp mình. Chút nữa thầy sẽ phát giấy cho các em về đưa ba mẹ kí kết rồi đúng sáng mai mang nộp lại cho thầy. Còn một chuyện nữa, thầy đã thống nhất với các phụ huynh về chuyện thay đổi lớp trưởng.
Ơ sao tự nhiên lại vậy?
Nè Thập Thất, cậu sao vậy?
Thay bạn nào vậy thầy?
Các em trật từ nào, không bàn tán. Bạn Thập Thất do có chút vấn đề về cá nhân nên đã xin từ chức. Và thầy đã bổ nhiệm cho bạn Đoàn Khả Vi sẽ làm lớp trưởng lớp ta từ ngày hôm nay. Các em đừng xì xào bàn tán nữa, không giấu gì các em, thật ra từ đầu năm thầy đã muốn bạn làm lớp trưởng còn Thập Thất làm lớp phó nhưng vì bạn đã từ chối. Thôi nhé, các em lấy sách Toán ra ta học tiếp cho hết bài, đừng nghĩ thi xong là hết, mới là kì 1 thôi đó.<code>Hy Tuyết từ lúc nghe thầy nói xong, cô liếc mắt nhìn Khả Vi từ bấy đến giờ làm Khả Vi vội giải thích: </code>
Cậu nhớ hôm họp phụ huynh tớ có nhắn phải ra trường ấy, là lúc đó thầy trao đổi với tớ về chuyện này.
Làm luôn từ đầu năm có phải đỡ lằng nhằng không?
Thì tại…tớ không thích thôi! Mới cả thầy giáo thuyết phục hay quá nên lại làm.
Nói nghe dễ quá ha!
Khả Vi và Hy Tuyết đang nói chuyện với nhau thì Hàn Thiên hỏi:Tớ nhớ không nhầm hồi thi vào là Khả Vi á khoa nhỉ?
Trước gương mặt mong chờ được đáp lại của Hàn Thiên thì hai cô lại chỉ biết im lặng. Khả Vi nhếch nhẹ miệng cười trừ rồi ngoảnh lên. Hàn Thiên đầy ngạc nhiên quay sang nhìn Tử Kiều nhưng cậu đã nhún vai tỏ vẻ không hiểu rồi bất lực nhắc nhở cậu ấy tập trung vào bài học. Tử Kiều nghĩ: < Thằng này giả vờ hay ngu thật vậy trời? Sao lại nhắc chuyện đó ở đây chứ? Quên rằng người về nhì luôn là người buồn nhất à trời! Ngơ không chứ!>. Đúng như vậy, Khả Vi vì thiếu một chút điểm nữa thôi là cô thành thủ khoa khối 10 lần đó. Dù mẹ cô không nói gì nhưng trong lòng cô luôn cảm thấy buồn phiền về điều ấy. Nay nghe Hàn Thiên nhắc lại cô có chút bực bội khi nghe.<code>Vẻ mặt của Khả Vi làm Hàn Thiên thấy bận tâm từ đó cho đến lúc tan học, cậu chạy nhanh chặn trước mặt Khả Vi. Hy Tuyết quay lại gọi thì Khả Vi đã xua tay và đưa chìa khóa xe cho cô, ra ý bảo cô đi lấy xe trước. Hy Tuyết đầy suy nghĩ, tò mò về cuộc trò chuyện của hai người, định quay lại để hóng nhưng rồi lại đi tiếp. Thấy Tử Kiều vừa bước ra, đi ngang qua cô, cô chạy theo, kéo áo cậu lại, hỏi: </code>
Trong đó sao vậy?
Tôi không biết, cũng không để ý, cậu mau về đi, kệ hai người họ.
Vậy thôi chào cậu nha.
Tử Kiều đưa tay lên chào qua loa rồi đi nhanh ra lấy xe, đi về ( Nhà Hàn Thiên và Tử Kiều tuy gần nhau nhưng thỉnh thoảng mới đèo nhau đi học. Còn về Hy Tuyết, cô chưa mua xe vì Khả Vi nói sẽ chở cô đi học)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất