Đêm Dục Không Thôi

Chương 40: Tiễn đưa ngàn dặm

Trước Sau
Một nửa bản đồ địa hình mà Tần tướng quân vất vả hoàn thành bị nhàu nát, hai bàn tay trắng nõn chống ở bên trên khó nhịn mà siết chặt lại buông lỏng.

"Ngay cả bản đồ địa hình của Nam Cương mà quân sư đại nhân cũng xem không hiểu, vậy không phải là đến quấy rối hay sao? Nếu như nhiễu loạn quân tâm thì phải bị trừng phạt."

Vòm ngực rắn chắc của Tần tướng quân dán sát vào sau lưng quân sư đại nhân, đầu lưỡi lớn cứ thọc mạnh vào sâu trong lỗ tai bé nhỏ, một tay thò vào bên trong y phục nhào nắn đầu v* nhô lên không chút tiếc thương, tay còn lại luồn vào trong quần lót vân vê chơi đùa *** nhỏ xinh xắn.

"Đừng, đừng mạnh... như vậy..."

Hô hấp của quân sư đại nhân vừa gấp gáp lại nóng bỏng, thân thể không chịu nổi uốn éo, cọ xát vào lồng ngực sau lưng.

"Quân sư đại nhân uốn éo như vậy, vừa nhìn đã biết rất dâm đãng, chẳng lẽ là gián điệp do Nam Cương cử đến? Không được, bản tướng quân cần phải thẩm tra kỹ càng."

Đôi mắt Tần Qua u ám hơi nheo lại, xoay người y sang rồi ôm lấy, thô lỗ xé rách vạt áo y rồi cúi đầu ngậm lấy đầu v* non mềm, há miệng nhẹ gặm cắn mút ăn phát ra tiếng 'chụt chụt'.

Cố Hành Chi thở dốc vì kinh ngạc, vịn lấy cái đầu to của hắn ưỡn ngực ra, nước mắt trào ra khỏi đôi mắt lạnh lùng, khoái cảm đan xen đau đớn tê dại xông thẳng vào đại não, thân thể y nhũn ra.

"Người Nam Cương có sở trường nuôi dưỡng cổ trùng, bản tướng quân đoán chắc rằng gián điệp em sẽ nuôi trùng trong người, chờ bản tướng quân bắt được con trùng ấy ra, xem em còn làm sao hại người được nữa!"

Tần Qua ăn đủ rồi, vừa ngẩng đầu hừ lạnh một hồi, vừa kéo quần áo y ra hút núm vú bên kia.

"Huynh, huynh quậy cái, cái gì vậy... Ưm..."

Cố Hành Chi túm chặt tóc hắn nhẹ giọng trách mắng, không hiểu sao gần đây đầu v* nhỏ lại trở nên cực kỳ mẫn cảm, bị nam nhân đùa bỡn lại nhận được càng nhiều khoái cảm hơn lúc trước, hạ thân y bắt đầu chảy nước, gương mặt ửng đỏ, lặng lẽ khép hai chân lại.

Bàn tay Tần Qua đặt dưới đũng quần y, hắn nhạy bén nhận thấy được động tác của y, cười thầm trong lòng, buông *** nhỏ thẳng tắp ra, mon men tới lỗ *** ẩm ướt, đầu ngón tay thô ráp ấn thẳng vào hột le cương cứng, hai ngón tay khép lại cắm vào trong *** nhỏ vừa chặt lại nóng.

"Ứm..."

Cố Hành Chi rên lên một tiếng, khóe mắt tràn ra một giọt nước mắt, lỗ *** đã lâu không được yêu thương đột ngột bị tiến vào, thịt mềm vội vàng siết chặt lấy ngón tay bên trong, nước dâm cũng trào ra càng nhiều thêm.

"Chậc chậc, gián điệp em đúng thật là lợi hại, nhiều nước như vậy, chẳng lẽ là do mấy con trùng bên trong phun nọc độc? Mau cởi quần cho bản tướng quân, để ta dùng châm lớn cắm chết tà vật này."

Tần Qua càng nói càng kích động, không ngừng dùng hạ thể phình to đâm chọc vào phần eo Cố Hành Chi, ngón tay cũng bắt đầu cắm vào rút ra, tiếng nước nhóp nhép dâm loạn vang lên.

"Tần Qua huynh, không được nói..."

Khóe mắt Cố Hành Chi đỏ bừng lườm nguýt nam nhân, nhưng lỗ *** giống như thật sự có một con trùng sống lúc nhúc trong đó, vừa tê vừa ngứa, y càng bị cắm thì cảm giác ấy lại càng rõ rệt, cơn ngứa ngáy khiến toàn thân y run rẩy, ánh mắt cũng mềm nhũn, trừng người nhưng lại giống hệt như đang làm nũng.

"Có ngứa không? Vậy nhanh cởi quần ra cho bản tướng quân, bản tướng quân cắm châm lớn vào gãi ngứa cho em."

Tần Qua trầm giọng cười, hắn vòng tay qua ôm lấy y, nâng một chân y lên áp vào phần eo mình, từ đũng quần xé rách quần y ra, lộ ra lỗ *** đỏ mọng ướt át, rút ngón tay ra xấu xa ma sát lỗ nhỏ của y cách một lớp quần, vải dệt thô ráp cọ vào miệng nhỏ non mịn làm cho nó ướt át run rẩy, đóng mở càng thêm gấp gáp.

Cố Hành Chi bị hành vi lưu manh của hắn làm cho nóng cả người, ngón tay rời khỏi khiến cho lỗ đít trống rỗng không chịu được, mỗi một lần hắn cọ qua lại vừa đau vừa ngứa suýt chút là mất nửa cái mạng, y gắng gượng dùng một cánh tay chống trên bàn, tay kia thì ngoan ngoãn cởi quần hắn ra, không mấy thoải mái phóng thích gậy th*t to bự tựa cánh tay trẻ em ra nhưng lại bị đánh vào cửa *** một cái, độ ấm nóng bỏng truyền tới vách trong, khoang bụng đau xót lại phun ra một luồng nước óng ánh làm cho khuôn mặt y càng thêm ửng hồng, hàng mi dài run rẩy không ngừng, cánh tay mềm nhũn rơi xuống.

"Ha ha, có phải trùng nhỏ phản phệ làm em ngứa chết rồi không, ngoan, tự mình đỡ nó cắm vào sẽ không ngứa nữa, ta giúp em."

Tần Qua nhìn bộ dáng vừa bẽn lẽn lại thèm khát của y, cầm gậy th*t trượt lên trượt xuống lỗ nhỏ, cánh tay hắn giữ chặt lấy eo lưng y.

"Huynh... Ư... Không được, không được đùa nữa..."

Cố Hành Chi bị đống lời nói vớ vẩn nào là gián điệp nào là cổ trùng của hắn làm xấu hổ suýt muốn khóc, y nói xong liền cắn môi, viền mắt đỏ lên, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt hơn một tháng không gặp kia, đáy lòng lại bị bao phủ bởi nỗi nhung nhớ chua xót, đôi tay mềm mại ngoan ngoãn cầm lấy *** bự, khó khăn kiễng chân lên để đầu *** ngắm ngay miệng nhỏ, lỗ *** đói khát tức thì nuốt vào đầu khấc to lớn khiến hai người đều sướng không chịu nổi.

Bé ngoan đã vượt nghìn dặm xa xôi đến gặp mình, Tần Qua cũng không nỡ đùa giỡn quá trớn, đương nhiên là gật đầu, đưa đẩy hông giục y nuốt nhóc con dưới háng vào nhanh một chút.

"Quá, quá lớn..."



Từ trước đến nay Cố Hành Chi luôn ở thế bị động chưa từng làm việc này, không dễ dàng gì mới nâng gậy th*t lên đút vào được mỗi phần đầu khấc, lại nâng hông lên nuốt vào một khúc nhỏ liền khiến lỗ *** bị nhồi đầy khó chuyển động, bị kẹt ở nơi đó với chiều sâu nửa vời, khó chịu toát mồ hôi, cố tình lỗ *** nhỏ bé lại siết càng ngày càng chặt khó đi vào, đau đớn cũng bắt đầu dâng lên, y không thể không dùng đôi mắt ngập nước tủi thân nhìn nam nhân, e lệ cắn đôi môi đỏ mọng.

"Tình ca tới đây, bé ngoan đừng gấp." Lòng Tần Qua mềm thành vũng nước, hắn vừa vội vàng xoa nắn mông thịt giúp y thư giãn vừa điều chỉnh góc độ để cắm vào lỗ thịt, thuần thục khống chế thân thể Cố Hành Chi, rất nhanh đã nhét được hơn phân nửa cây *** bự vào trong vách tường mềm mại ướt át, được lấp đầy và bao bọc làm hai người đồng thời thở ra một hơi dài, *** lớn quen thói dùng sức ** *** vào trong điểm n*ng.

"Ưm... Tần Qua, đừng..." Cố Hành Chi chợt cau mày, dùng tay níu lấy y phục nam nhân mà lắc đầu, cắn cắn môi có hơi khó mở miệng: "Đã nhiều ngày, đã nhiều ngày nay bụng ta có chút không thoải mái... Huynh, huynh hôm nay đừng, đừng tiến vào quá..."

Sắc mặt Tần Qua biến đổi, hạ thân thành thật không động nữa, tình dục trong mắt đã vơi đi không ít, đầu mày cau lại đến nỗi có thể kẹp chết ruồi: "Sao lại vậy, ta gọi thái y khám cho em nhé?"

"Có lẽ chỉ là không hợp khí hậu thôi." Cố Hành Chi vươn tay vuốt phẳng nếp nhăn nơi ấn đường của nam nhân, không muốn hắn phải nhọc lòng.

"Bé ngốc." Lòng Tần Qua nóng lên, nghiêng đầu hôn lên cổ tay y, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, ôm thật chặt người vào trong lòng, cắn tai y thấp giọng cười nói: "Vậy hôm nay Tình ca sẽ dịu dàng yêu thương bé ngoan của ta."

Cố Hành Chi mím môi chớp chớp mắt, ôm lấy cổ nam nhân.

Lần làm tình này hắn không còn muốn khăng khăng phá vỡ tử cung như lần làm trong Ngự Thư Phòng trước đó mà ôn nhu hơn rất nhiều, Tần Qua cứ đỉnh hông ở tư thế đứng, không ngừng cắm rút trong *** nhỏ ướt át, tuy rằng không mạnh mẽ ** *** miệng tử cung nhưng vẫn có vài lần không khống chế được lực đạo chọc vào điểm n*ng sâu bên trong, *** đến độ nước dâm không ngừng trào ra khỏi lỗ nhỏ chảy xuống đùi hai người, thịt dâm vừa mềm vừa nóng mút chặt lấy 'tiểu tướng quân' nổi đầy gân xanh bên trong, Tần Qua sướng đến thở dốc.

"Tần Qua..."

Cố Hành Chi bị ** đến nhũn cả ra, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng đã không còn tỉnh táo nữa, đôi mắt to ngập nước uể oải híp lại, đầu óc cũng mơ màng hỗn loạn, đôi chân gác trên eo nam nhân không còn sức kẹp lại nữa mà trượt xuống.

"Bé ngoan, lâu như vậy không gặp đã há miệng muốn nuốt *** bự của Tình ca rồi? Miệng nhỏ phía sau có nhớ hay không?'

Tần Qua gác chân y lên trên cánh tay mình làm cho hai chân y giang rộng hơn, xoa nắn cánh mông y cách một lớp quần rách bươm, ngón tay thô ráp ái muội đảo quanh lỗ đít.

Cố Hành Chi giật mình vặn vẹo thân thể, từng đợt ngứa ngáy truyền đến từ động nhỏ phía sau, ngứa ngáy làm lòng y vừa khó chịu vừa thẹn thùng không thôi, hàng hơi nước trong mắt càng nhiều, giọng nói mềm mại đi rất nhiều: "Huynh đừng, đừng nói mấy cái này nữa..."

"Được được, không nói thì không nói, Tình ca sẽ đút no cái miệng dâm phía sau của em."

Tần Qua rất xấu xa, bảo không nói nữa nhưng lại nói không ngừng, cảm giác được người trong lòng bực đến độ không cho ôm mới chịu ngậm miệng lại, hai ngón tay khép lại dính không ít nước sốt trong cái miệng nhỏ của Cố Hành Chi quay lại trên mông, sau khi tách mở lỗ đít thành một cái động nhỏ mới chậm rãi đưa hai ngón tay vào.

"Ưm... Tần Qua..."

Cố Hành Chi ôm chặt lấy cổ Tần Qua, lỗ đít yếu ớt bị ngón tay thô ráp chịch mở, vừa trướng vừa tê không quá thoải mái.

"Một tháng không ** lại chặt thành như vậy, long thể Hoàng Thượng quả nhiên khác với người thường, là thứ thích hợp để hầu hạ nam nhân nhất trong thiên hạ."

Tần Qua mà có thể quản được cái miệng xấu xa của mình thì hắn đã không tên là Tần Qua rồi, *** bự đột nhiên bị kẹp chặt sướng đến không chịu được, lời nói thô tục lại nhảy ra khỏi miệng.

Cố Hành Chi không để ý đến hắn, đỏ mặt vùi đầu vào cánh tay mình, xấu hổ buồn bực nhéo gáy Tần Qua.

Tần Qua cười hì hì, gậy th*t *** lồ nhỏ vang lên tiếng 'phụt phụt', đâm y đến rung lắc đong đưa, ngón tay trong lỗ đít cũng bắt đầu đưa đẩy, sau khi khuếch trương vài cái liền tìm được điểm n*ng dùng sức đâm chọc, cơ thể trong ngực phát ra tiếng rên rỉ êm tai, vừa ngoan ngoãn vừa mềm mại hút hắn run rẩy liên tục, không rõ là khó chịu hay thoải mái mà vẫn luôn uốn éo không ngừng, dâm đãng giống hệt yêu tinh.

Cố Hành Chi đã chỉ còn mỗi sức lực há miệng thở dốc, thân thể ướt đẫm tựa như vớt từ trong nước ra, con *** trong *** dâm vừa dịu dàng vừa kiên định ** ***, điểm n*ng trong đít nhỏ lại không ngừng bị công kích, con *** trước người bị y phục hai người cọ xát vừa đau vừa sướng, ba tầng khoái cảm không ngừng đánh ập đến, luồng điện vẫn luôn tán loạn trong thân thể, không bao lâu sau Cố Hành Chi liền co rút bắn ra một dòng dịch đục, lỗ *** điên cuồng siết chặt mất khống chế phun ra chất lỏng

"Ưm... bé ngoan sắp cắn đứt bẻ Tình ca rồi."

Da đầu Tần Qua tê dại, *** bự bị cắn đến phát đau hưng phấn phình ra thêm một vòng, hận không thể thỏa thích chịch sâu vào bên *** y đến hư, nhưng lòng thương tiếc y lại vượt qua ham muốn tình dục, rốt cuộc hắn vẫn nhịn xuống.

Cố Hành Chi đã không nghe rõ lời hắn nói nữa, cánh mũi dồn dập mấp máy, đôi mắt thất thần ngơ ngác có hơi nhìn không rõ, nước mắt vui thích trào ra khỏi khóe mắt.

Tần Qua mút hôn gương mặt y, bàn tay to luồn vào trong y phục dịu dàng vuốt ve thân thể y, trấn an cảm xúc kích động sau cao trào, chờ y bình phục một chút mới rút *** ra, ôm y đến bên giường rồi đặt xuống.

Cố Hành Chi bị lột sạch không còn tí gì lấy chăn che khuất thân thể, cắn môi nhìn nam nhân trần trụi đang lắc lư gậy th*t đi tới đi lui

Tần Qua cúi người hôn lên mặt y một cái, lôi người trốn trong chăn ra, sau đó để cho y quỳ bò trên giường, vểnh cao cánh mông cong cong lên.



Cố Hành Chi cảm thấy tư thế này khiến người ta khó mà chịu nổi, đỏ mặt nhìn cánh tay, Tần Qua nhìn hành vi trốn tránh lừa mình dối người của y khẽ cười, nhẹ vỗ về hai cánh mông vểnh rồi cúi người hôn lên lỗ đít khép mở kia, duỗi đầu lưỡi không ngừng liếm mút vách trong.

"Ư... Không muốn... Huynh đừng như vậy, dơ, dơ lắm..."

Cố Hành Chi bị liếm đến rơi lệ không ngừng, vừa thoải mái vừa xấu hổ, lắc mông muốn né tránh đầu lưỡi to của nam nhân.

"Không dơ, Tình ca rất thích."

Sau khi liếm ướt lỗ đít, Tần Qua ngẩng đầu hôn lên mông y hai cái, nhìn nước dâm óng ánh xối ướt lỗ đít trầm giọng cười nói.

Cố Hành Chi không nói, thân thể trắng nõn trở nên đỏ như tôm luộc, sau đó liền cảm giác được có một cây cự vật từ tốn cắm vào hậu huyệt chặt chẽ, cảm giác sưng tấy khiến y ngạt thở, khuôn miệng nhỏ hít thở tận lực thả lỏng thân thể.

"Thật chặt, nóng quá... Ha... Bé ngoan sao lại chặt như vậy..."

Tần Qua quỳ gối phía sau đỉnh hông xoa mông y, sung sướng phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp.

Cố Hành Chi nghe hắn rên rỉ làm tai ngứa tim cũng ngứa, hơi vặn vẹo mông, thân thể càng nhũn ra.

Tần Qua sao có thể không nhận ra sự phối hợp của Hoàng Đế nhà mình, cảm thấy mỹ mãn thở dài, thúc mạnh cắm hết *** bự vào đến tận cùng, trứng dái dính sát vào cánh mông trắng ngần, làm phẳng mỗi một nếp gấp ở cửa động đến trong suốt.

"Ưm..." Cố Hành Chi bị đâm bò về phía trước, rên một tiếng thật dài, thân thể hoàn toàn mềm oặt.

Bên ngoài lều đột nhiên vang lên giọng nói oang oang của phó tướng, gã tới gọi đại tướng quân và quân sư dùng cơm chiều.

Cố Hành Chi hồi hộp đến cả người run lẩy bẩy, lại cảm giác được cây gậy bự bên trong bắt đầu chuyển động, y không khỏi kinh hoàng quay đầu lại nhìn, liền thấy Tần Qua lưu manh cười với mình, động tác cắm rút trong thân thể trở nên nhanh hơn, mấy lần nghiền qua điểm n*ng của y, khoái cảm mãnh liệt khiến y suýt chút là rên rỉ thành tiếng, gắt gao cắn chặt môi dưới mới không lộ ra bộ dạng dâm đãng của mình trước mắt người ngoài.

Phó tướng bên ngoài không nghe được động tĩnh lại hỏi thêm mấy câu, cảm thấy kì quái muốn chạy vào, đã vén màn lều ra.

"Tần, Tần Qua, đừng, đừng để hắn... ưm... đi vào..."

Cố Hành Chi sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy dùng đôi mắt đỏ ửng đẫm lệ nhìn nam nhân xấu xa, chịu đựng khoái cảm bị nam nhân điên cuồng ra vào, nhẹ giọng cầu xin.

Tần Qua thấy dáng vẻ đáng thương quyến rũ xinh đẹp của y liền dâng lên ý muốn bạo ngược, hận không thể *** y thành nô lệ tình dục của mình, suốt đời không thể rời xa tinh dịch nam nhân, nhưng Tần Qua lại không nỡ, sau khi hung ác ** thêm hai lần nữa mới lên tiếng ngăn phó tướng tiến vào.

"Ta còn có việc phải thương lượng với quân sư, lát nữa sẽ ăn, lui xuống đi."

Tần Qua cúi người đè trên người Cố Hành Chi, không ngừng hôn lên đôi mắt đẫm lệ, dùng giọng nói khàn khàn hơn hẳn ngày thường bảo phó tướng rời khỏi, lúc nói còn cắm mạnh vào Cố Hành Chi một cái.

Phó tướng nghi hoặc sờ sờ đầu rời đi, cứ nghĩ vị quân sư này chỉ là cái gối thêu hoa, không ngờ tướng quân lại thương lượng với y lâu đến vậy.

Chờ tiếng bước chân đi xa, thần kinh căng chặt của Cố Hành Chi mới lơi lỏng, tức giận bắt đầu giãy giụa.

"Hành Chị ngốc, sao Tình ca có thể thật sự để người khác nhìn thấy thân thể em được, lần nào cũng không chịu tin Tình ca, ngược lại còn giận Tình ca, hầy..." Tần Qua vội ôm chặt người vào lòng, bất đắc dĩ nói.

Cố Hành Chi tức đến muốn cười, không phải y mới là người nên giận dỗi sao, Tần Qua đúng là biết trả đũa.

"Quân sư đừng tức giận, không phải còn muốn thảo luận binh pháp với bản tướng quân sao? Thảo luận đến mỹ nhân kế rồi phải không? Mỹ nhân kế của quân sư quả thật không tồi, bản tướng quân thật muốn chết trên người em..."

Cố Hành Chi vươn tay chặn cái miệng thối của hắn lại, mặt y đỏ như nhỏ máu.

Trong mắt Tần Qua đều là ý cười, kéo tay y xuống nắm lấy trong lòng bàn tay mình, thò lại gần ngậm lấy đôi môi đỏ của y, *** bự sưng to lại bắt đầu chuyển động, lần này không hề dùng đến kỹ xảo, dùng sức bày ra động tác cắm rút nguyên thủy, con *** thô dài có thể ** đến hết thảy điểm n*ng trong vách ruột, người trong ngực run rẩy không ngừng, tiếng nức nở mê người đều bị mình ăn vào trong miệng.

Cố Hành Chi há miệng bị hắn hôn đến trước mắt hóa đen, nước bọt không giữ được trượt xuống cằm, *** nhỏ phía trước cũng dựng lên lần nữa, lỗ *** cũng đói khát mấp máy phun ra nước dâm làm đệm chăn ướt đẫm, lỗ đít bị ** đến vừa tê vừa nóng hơi sưng lên, thịt mềm non nớt hồng hào lúc ra lúc vào, toàn thân y nóng rực vô lực, hai chân đang quỳ cũng mềm oặt ngã xuống giường làm cho nam nhân biến thành chúa tể của thân thể mình, cứ như vậy bị ** mấy trăm cái, bụng nhỏ dâng lên cơn trướng đau quen thuộc, lúc nam nhân đâm mạnh vào một cái thì cùng lúc tiết ra. Bôn ba mấy ngày liền lại thêm một hồi làm tình kịch liệt, Cố Hành Chi rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa ngất đi.

Tần Qua trìu mến hôn lên mặt y, cũng phun dòng tinh dịch nóng bỏng vào trong cơ thể Đế Vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau