Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng
Chương 11
Không biết đã qua bao lâu, ánh nắng của mặt trời đã thay bằng ánh trăng mờ ảo. Mặt trăng hôm nay rất sáng và có màu trắng ngà; không giống mạt thế, mặt trăng có màu tím quỷ dị, nếu không cũng là màu đỏ như máu.
Mặt hồ lăn tăn gợn sóng mỗi khi có gió nhẹ thổi qua.
Lục Tranh vẫn ngồi trêи ghế gỗ. Khác một chút, hiện tại cậu đang ngồi ôm chân và lại nghĩ vẩn vơ. Cho đến khi cảm thấy hơi lạnh, Lục Tranh lấy chiếc chăn mỏng quấn quanh người.
Cho dù đang ngẩn ngơ và suy nghĩ linh tinh nhưng Lục Tranh không phải không biết có một tốp người đang đến đây. Nếu họ che giấu dị năng thì cậu vẫn có thể biết được chứ đừng nói đến việc đám người này không hề có ý che giấu dị năng, muốn cậu không phát hiện quả là làm khó cậu rồi.
Cậu không biết họ có mục đích gì và cũng không muốn biết. Trêи bầu trời đã tụ mây, một vài tia sét đã đánh ngang những đám mây đó. Lục Tranh khẽ thở dài, lăn vào phòng ngủ trong không gian. Cởi giày ra, Lục Tranh ở dưới chăn cuộn người trêи giường tạo thành một ụ chăn. Kệ đời ra sao, ngủ một giấc rồi tính.
Sáng hôm sau, Lục Tranh tỉnh dậy một lúc lâu. Trong đầu vẫn luôn suy nghĩ về việc nói ra việc mình và thân thể này không phải là một hay không. Nếu không nói = mọi người luôn bảo cậu kết hôn. Nếu nói ra = khả năng lớn bị bắt lại và bị đem tới sở nghiên cứ mổ xẻ.
Lục Tranh chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường mà thôi, không được sao?
Ra khỏi không gian, Lục Tranh gặp một nhóm người mà tên dẫn đầu là một trong hai kẻ mà Lục Tranh cho đóng băng tận cổ lúc ở bệnh viện. Lục Tranh thừa nhận mình khá ngốc nhưng không đến mức không nhớ được mặt kẻ khác, mà skill nhìn một lần là nhớ mặt này cũng là do tang thi vương ép cậu luyện thành và từ mạt thế đến bây giờ, skill này chưa từng vô dụng. Lục Tranh không có ấn tượng tốt với tên cầm đầu đương nhiên cũng không có ấn tượng tốt với những người đi theo kẻ đó.
Mà cảm giác khó chịu của Lục Tranh càng ngày càng tăng cao khi đám người muốn mời cậu đến một nơi, có người muốn gặp cậu. Lục Tranh không cần não cũng biết họ vốn muốn ép cậu đi chứ làm gì có thể loại mời mà giọng điệu ra lệnh như vậy. Cậu chưa từng phải nghe lệnh trừ tang thi vương có cấp bậc siêu việt, những tên này không đáng để cậu phải để vào mắt.
Kϊƈɦ hoạt mộc hệ thúc cỏ cây xung quanh lớn lên và biến dị trói hết đám người và siết cho da thịt của họ bong tróc, chảy máu và các cây thực vật cứ giữ nguyên trạng thái đó. Nếu đám người dám cử động thì cây sẽ siết mạnh hơn. Nếu dùng dị năng mà không đủ lực lượng thì dị năng sẽ trở thành năng lượng kϊƈɦ thích cây to khỏe hơn. Lục Tranh cũng không cho truyền quá nhiều lực lượng khi thúc cây biến dị nên chỉ cần một dị năng giả bất kì trêи cấp bảy ra tay thì có thể cứu đám người này.
Rời khỏi khu vực hồ nước, Lục Tranh bước đi vô định tiến vào thành phố, một tấm áp phích thật lớn căng trêи một tòa nhà lập tức thu hút được ánh mắt của cậu. Nội dung của tấm áp phích nói đến cuộc thi đấu dị năng của các dị năng giả diễn ra vào một tháng sau. Giải thưởng đến từ đế quốc rất cao nhưng bên cạnh đó còn có giải thưởng đến từ Khiết gia long tộc. Mà giải thưởng từ Khiết gia lại hấp dẫn hơn số tinh tệ mà đế quốc trao thưởng nhiều. Bởi Khiết gia trao thưởng bằng tinh hạch, với mức dành cho người đứng đầu là một viên tinh hạch cấp mười mà người thắng giải có quyền được chọn thuộc tính. Giải nhì sẽ có một viên tinh hạch vô thuộc tính cấp năm.
Lục Tranh vội mở vòng tay lên xem tin tức về cuộc thi đấu dị năng này và cũng để hiểu rõ hơn về giá trị của tinh hạch. Theo những gì trêи áp phích thì tinh hạch ở đây có giá trị không hề nhỏ.
Đế quốc vốn đi lên từ mạt thế nhưng khi tiến lên vũ trụ thì mọi người đã dùng đồng tiền chung là tinh tệ, còn tinh hạch chứa năng lượng theo thời gian cũng dần hiếm hoi. Chỉ một viên tinh hạch cấp 0 cũng có thể có giá trị bằng cả gia tài. Vậy mà Khiết gia dám cho người đứng đầu tinh hạch cấp 10, không những cấp 10 mà còn được chọn thuộc tính. Tuy rằng giải nhì chỉ được tinh hạch cấp năm nhưng tinh hạch đã hiếm, tinh hạch vô thuộc tính lại càng hiếm.
Dân chúng đế quốc có ai không muốn viên hạch cấp năm vô thuộc tính kia. Tuy rằng giải nhất có sức hấp dẫn hơn nhưng ai có thể đánh lại hậu duệ Khiết gia để đoạt được viên tinh hạch cấp 10 kia? Xin thưa từ trước đến nay chưa có một ai tạo ra kì tích nên họ chỉ cầu không gặp phải đối thủ là hậu duệ Khiết gia để phần thắng được cao hơn. Họ chỉ cần đoạt được giải nhì là có thể có được cuộc sống cơm no áo ấm suốt đời rồi.
--------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s2.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !
Thân ái và quyết thắng !
Mặt hồ lăn tăn gợn sóng mỗi khi có gió nhẹ thổi qua.
Lục Tranh vẫn ngồi trêи ghế gỗ. Khác một chút, hiện tại cậu đang ngồi ôm chân và lại nghĩ vẩn vơ. Cho đến khi cảm thấy hơi lạnh, Lục Tranh lấy chiếc chăn mỏng quấn quanh người.
Cho dù đang ngẩn ngơ và suy nghĩ linh tinh nhưng Lục Tranh không phải không biết có một tốp người đang đến đây. Nếu họ che giấu dị năng thì cậu vẫn có thể biết được chứ đừng nói đến việc đám người này không hề có ý che giấu dị năng, muốn cậu không phát hiện quả là làm khó cậu rồi.
Cậu không biết họ có mục đích gì và cũng không muốn biết. Trêи bầu trời đã tụ mây, một vài tia sét đã đánh ngang những đám mây đó. Lục Tranh khẽ thở dài, lăn vào phòng ngủ trong không gian. Cởi giày ra, Lục Tranh ở dưới chăn cuộn người trêи giường tạo thành một ụ chăn. Kệ đời ra sao, ngủ một giấc rồi tính.
Sáng hôm sau, Lục Tranh tỉnh dậy một lúc lâu. Trong đầu vẫn luôn suy nghĩ về việc nói ra việc mình và thân thể này không phải là một hay không. Nếu không nói = mọi người luôn bảo cậu kết hôn. Nếu nói ra = khả năng lớn bị bắt lại và bị đem tới sở nghiên cứ mổ xẻ.
Lục Tranh chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường mà thôi, không được sao?
Ra khỏi không gian, Lục Tranh gặp một nhóm người mà tên dẫn đầu là một trong hai kẻ mà Lục Tranh cho đóng băng tận cổ lúc ở bệnh viện. Lục Tranh thừa nhận mình khá ngốc nhưng không đến mức không nhớ được mặt kẻ khác, mà skill nhìn một lần là nhớ mặt này cũng là do tang thi vương ép cậu luyện thành và từ mạt thế đến bây giờ, skill này chưa từng vô dụng. Lục Tranh không có ấn tượng tốt với tên cầm đầu đương nhiên cũng không có ấn tượng tốt với những người đi theo kẻ đó.
Mà cảm giác khó chịu của Lục Tranh càng ngày càng tăng cao khi đám người muốn mời cậu đến một nơi, có người muốn gặp cậu. Lục Tranh không cần não cũng biết họ vốn muốn ép cậu đi chứ làm gì có thể loại mời mà giọng điệu ra lệnh như vậy. Cậu chưa từng phải nghe lệnh trừ tang thi vương có cấp bậc siêu việt, những tên này không đáng để cậu phải để vào mắt.
Kϊƈɦ hoạt mộc hệ thúc cỏ cây xung quanh lớn lên và biến dị trói hết đám người và siết cho da thịt của họ bong tróc, chảy máu và các cây thực vật cứ giữ nguyên trạng thái đó. Nếu đám người dám cử động thì cây sẽ siết mạnh hơn. Nếu dùng dị năng mà không đủ lực lượng thì dị năng sẽ trở thành năng lượng kϊƈɦ thích cây to khỏe hơn. Lục Tranh cũng không cho truyền quá nhiều lực lượng khi thúc cây biến dị nên chỉ cần một dị năng giả bất kì trêи cấp bảy ra tay thì có thể cứu đám người này.
Rời khỏi khu vực hồ nước, Lục Tranh bước đi vô định tiến vào thành phố, một tấm áp phích thật lớn căng trêи một tòa nhà lập tức thu hút được ánh mắt của cậu. Nội dung của tấm áp phích nói đến cuộc thi đấu dị năng của các dị năng giả diễn ra vào một tháng sau. Giải thưởng đến từ đế quốc rất cao nhưng bên cạnh đó còn có giải thưởng đến từ Khiết gia long tộc. Mà giải thưởng từ Khiết gia lại hấp dẫn hơn số tinh tệ mà đế quốc trao thưởng nhiều. Bởi Khiết gia trao thưởng bằng tinh hạch, với mức dành cho người đứng đầu là một viên tinh hạch cấp mười mà người thắng giải có quyền được chọn thuộc tính. Giải nhì sẽ có một viên tinh hạch vô thuộc tính cấp năm.
Lục Tranh vội mở vòng tay lên xem tin tức về cuộc thi đấu dị năng này và cũng để hiểu rõ hơn về giá trị của tinh hạch. Theo những gì trêи áp phích thì tinh hạch ở đây có giá trị không hề nhỏ.
Đế quốc vốn đi lên từ mạt thế nhưng khi tiến lên vũ trụ thì mọi người đã dùng đồng tiền chung là tinh tệ, còn tinh hạch chứa năng lượng theo thời gian cũng dần hiếm hoi. Chỉ một viên tinh hạch cấp 0 cũng có thể có giá trị bằng cả gia tài. Vậy mà Khiết gia dám cho người đứng đầu tinh hạch cấp 10, không những cấp 10 mà còn được chọn thuộc tính. Tuy rằng giải nhì chỉ được tinh hạch cấp năm nhưng tinh hạch đã hiếm, tinh hạch vô thuộc tính lại càng hiếm.
Dân chúng đế quốc có ai không muốn viên hạch cấp năm vô thuộc tính kia. Tuy rằng giải nhất có sức hấp dẫn hơn nhưng ai có thể đánh lại hậu duệ Khiết gia để đoạt được viên tinh hạch cấp 10 kia? Xin thưa từ trước đến nay chưa có một ai tạo ra kì tích nên họ chỉ cầu không gặp phải đối thủ là hậu duệ Khiết gia để phần thắng được cao hơn. Họ chỉ cần đoạt được giải nhì là có thể có được cuộc sống cơm no áo ấm suốt đời rồi.
--------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s2.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !
Thân ái và quyết thắng !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất