Chương 30
Sau khi bọn họ ly khai nhà lớn Tào gia tới đây, ở trong nhà mới vượt qua đêm đầu tiên, một đêm này bọn họ ngủ tới đặc biệt an ổn và kiên định. Khi ngủ cảm giác nặng nề bảo nhiêu thì khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau tinh thần đặc biệt tốt bấy nhiêu. Quay đầu lại phát hiện Kỳ Vãn Phong vẫn đang dựa vào vai y mà ngủ say, cả hài tử bên trong cũng dang tay ngủ ngon.
Trong phòng an an tĩnh tĩnh, nơi này không còn đại viện huyên náo, không có tiếng hài tử ồn ào, cũng không có tiếng a mỗ sáng sớm đã gõ cửa phòng bọn họ bắt Kỳ Vãn Phong đi nấu bữa sáng cho cả nhà, phu lang của y có thể ngủ đến khi tự tỉnh.
Hiện tại thời gian vẫn còn sớm, đại khái chỉ tầm bảy giờ, đối với một người hiện đại mà nói, thời điểm này rời giường cũng không tính là muộn.
Duỗi tay cầm lấy tay Kỳ Vãn Phong đang gác trên trán, cái trán cậu lộ ra, rướn người hôn lên đó một cái, lại xuống mũi, rồi xuống môi, ngậm lấy hai phiến môi vụng về mà liếm láp, đây là nụ hôn đầu tiên của y.
Hương vị của Kỳ Vãn Phong so với trong tưởng tượng của y còn muốn tốt hơn, y không nhịn được mà làm sâu thêm nụ hôn này, vươn đầu lưỡi cạy mở khớp hàm của Kỳ Vãn Phong. Hôn, hôn tựa hồ là càng hôn càng cảm thấy bản thân không thầy mà hiểu, thuận theo dục vọng là bản năng, y muốn nhiều hơn thế.
"Ngô...." Người dưới thân đang ở trong mộng, bất kham than một tiếng mà tỉnh lại.
Kỳ Vãn Phong chớp chớp mắt, liền nhìn thấy một gương mặt phóng đại, mới hậu tri hậu giác phát hiện phu quân đối với mình đang làm hành động gì, thân thể liền cứng đờ, hai má đỏ lên.
"Ngu ngốc, không biết hôn môi là phải nhắm mắt lại sao?" Tào Hướng Nam bị một đôi mắt nhìn thẳng lăng lăng như vậy, nụ hôn này như thế nào cũng không tiếp tục được nữa, buông tha đôi môi Kỳ Vãn Phong, phì cười.
Hôn môi? Trong mắt Kỳ Vãn Phong có chút ngây ngô, cậu tựa hồ biết hôn môi là cái gì.
"Chính là như vậy, hôn môi." Tựa như là biết Kỳ Vãn Phong đang suy nghĩ cái gì, Tào Hướng Nam nhếch miệng cười, lại dựa sáp qua mổ một cái lên môi Kỳ Vãn Phong, nói với cậu:"Đây là hôn."
Nhìn khuôn mặt Kỳ Vãn Phong đỏ bừng, Tào Hướng Nam yêu thích cực kỳ, kỳ thật cùng một nam nhân ở bên nhau sinh hoạt cũng không có cái gì quá khó để tiếp thu, đặc biệt người này còn là Kỳ Vãn Phong, còn có thêm một hài tử đáng yêu trong bụng. Được copy tại ++ Т RUМTRUYEЛ. VЛ ++
Nhìn Kỳ Vãn Phong mê người như vậy, thêm thể y có chút khô nóng, y chỉ có thể vất vả mà đè cỗ xao động xuống. Nghĩ thân thể Kỳ Vãn Phong hiện tại không phù hợp làm cái chuyện vận động ấy, huống hồ thân thể y cũng không cử động được, cho nên hiện tại chỉ có thể chiếm trước chút tiện nghi.
"Tứ, tứ lang..." Kỳ Vãn Phong cảm thấy nhiệt độ trên mặt mình rất cao, tới mức đang bốc khói, ánh mắt lập lòe, chính là không dám đối diện với đôi mắt của phu quân, cậu cảm giác phu quân mình đang muốn ăn thịt người, tuy rằng cậu cũng không để ý, nhưng vẫn là rất ngượng ngùng a.
"Vãn Phong, về sau kêu ta là Hướng Nam đi, được không?" Tào Hướng Nam nhìn người đang đỏ mặt trước mặt, nghiêm túc mà nói.
Tứ lang là tên gọi Kỳ Vãn Phong kêu từ trước, Tào Hướng Nam y chỉ là Tào Hướng Nam, mà không phải là cái gì thứ tư, thứ năm, Tứ lang không phải y. Tứ lang là Tứ lang, y là y, y cảm thấy là Kỳ Vãn Phong đang kêu ai đó chứ không phải là y.
Tào Hướng Nam trước đây đã không còn nữa, Tào Hướng Nam hiện tại chính là y.
"Ân, hảo." Kỳ Vãn Phong đối với đôi mắt tràn đầy nghiêm túc của trượng phu, giống như là bị nhiễm cảm phần nghiêm túc đó, ngay cả nguyên nhân đều không hỏi liền đồng ý.
Hai người đè thấp âm thanh nói chuyện, cũng không biết hài tử nằm ngủ bên cạnh tỉnh dậy từ khi nào, chính mình từ trên giường tự ngồi dậy, một đôi mắt nhập nhèm chuyển động hai vòng, rơi xuống trên người a mỗ, nhếch miệng liền cười, cười đến hai mắt cong cong, nhào qua hô "a mỗ".
"Ai." Kỳ Vãn Phong xoay người, một tay dang ra ôm hài tử đang làm nũng, như là cùng cảm nhận được cảm xúc vui vẻ của hài tử, cậu cũng cười.
Ngày hôm nay nhà bọn họ dậy muộn hơn bình thường, nhưng bọn họ cũng không vì muộn hơn mà bị mắng. Một ngày mới lên, cuộc sống mới của bọn họ cũng bắt đầu.
Trong phòng an an tĩnh tĩnh, nơi này không còn đại viện huyên náo, không có tiếng hài tử ồn ào, cũng không có tiếng a mỗ sáng sớm đã gõ cửa phòng bọn họ bắt Kỳ Vãn Phong đi nấu bữa sáng cho cả nhà, phu lang của y có thể ngủ đến khi tự tỉnh.
Hiện tại thời gian vẫn còn sớm, đại khái chỉ tầm bảy giờ, đối với một người hiện đại mà nói, thời điểm này rời giường cũng không tính là muộn.
Duỗi tay cầm lấy tay Kỳ Vãn Phong đang gác trên trán, cái trán cậu lộ ra, rướn người hôn lên đó một cái, lại xuống mũi, rồi xuống môi, ngậm lấy hai phiến môi vụng về mà liếm láp, đây là nụ hôn đầu tiên của y.
Hương vị của Kỳ Vãn Phong so với trong tưởng tượng của y còn muốn tốt hơn, y không nhịn được mà làm sâu thêm nụ hôn này, vươn đầu lưỡi cạy mở khớp hàm của Kỳ Vãn Phong. Hôn, hôn tựa hồ là càng hôn càng cảm thấy bản thân không thầy mà hiểu, thuận theo dục vọng là bản năng, y muốn nhiều hơn thế.
"Ngô...." Người dưới thân đang ở trong mộng, bất kham than một tiếng mà tỉnh lại.
Kỳ Vãn Phong chớp chớp mắt, liền nhìn thấy một gương mặt phóng đại, mới hậu tri hậu giác phát hiện phu quân đối với mình đang làm hành động gì, thân thể liền cứng đờ, hai má đỏ lên.
"Ngu ngốc, không biết hôn môi là phải nhắm mắt lại sao?" Tào Hướng Nam bị một đôi mắt nhìn thẳng lăng lăng như vậy, nụ hôn này như thế nào cũng không tiếp tục được nữa, buông tha đôi môi Kỳ Vãn Phong, phì cười.
Hôn môi? Trong mắt Kỳ Vãn Phong có chút ngây ngô, cậu tựa hồ biết hôn môi là cái gì.
"Chính là như vậy, hôn môi." Tựa như là biết Kỳ Vãn Phong đang suy nghĩ cái gì, Tào Hướng Nam nhếch miệng cười, lại dựa sáp qua mổ một cái lên môi Kỳ Vãn Phong, nói với cậu:"Đây là hôn."
Nhìn khuôn mặt Kỳ Vãn Phong đỏ bừng, Tào Hướng Nam yêu thích cực kỳ, kỳ thật cùng một nam nhân ở bên nhau sinh hoạt cũng không có cái gì quá khó để tiếp thu, đặc biệt người này còn là Kỳ Vãn Phong, còn có thêm một hài tử đáng yêu trong bụng. Được copy tại ++ Т RUМTRUYEЛ. VЛ ++
Nhìn Kỳ Vãn Phong mê người như vậy, thêm thể y có chút khô nóng, y chỉ có thể vất vả mà đè cỗ xao động xuống. Nghĩ thân thể Kỳ Vãn Phong hiện tại không phù hợp làm cái chuyện vận động ấy, huống hồ thân thể y cũng không cử động được, cho nên hiện tại chỉ có thể chiếm trước chút tiện nghi.
"Tứ, tứ lang..." Kỳ Vãn Phong cảm thấy nhiệt độ trên mặt mình rất cao, tới mức đang bốc khói, ánh mắt lập lòe, chính là không dám đối diện với đôi mắt của phu quân, cậu cảm giác phu quân mình đang muốn ăn thịt người, tuy rằng cậu cũng không để ý, nhưng vẫn là rất ngượng ngùng a.
"Vãn Phong, về sau kêu ta là Hướng Nam đi, được không?" Tào Hướng Nam nhìn người đang đỏ mặt trước mặt, nghiêm túc mà nói.
Tứ lang là tên gọi Kỳ Vãn Phong kêu từ trước, Tào Hướng Nam y chỉ là Tào Hướng Nam, mà không phải là cái gì thứ tư, thứ năm, Tứ lang không phải y. Tứ lang là Tứ lang, y là y, y cảm thấy là Kỳ Vãn Phong đang kêu ai đó chứ không phải là y.
Tào Hướng Nam trước đây đã không còn nữa, Tào Hướng Nam hiện tại chính là y.
"Ân, hảo." Kỳ Vãn Phong đối với đôi mắt tràn đầy nghiêm túc của trượng phu, giống như là bị nhiễm cảm phần nghiêm túc đó, ngay cả nguyên nhân đều không hỏi liền đồng ý.
Hai người đè thấp âm thanh nói chuyện, cũng không biết hài tử nằm ngủ bên cạnh tỉnh dậy từ khi nào, chính mình từ trên giường tự ngồi dậy, một đôi mắt nhập nhèm chuyển động hai vòng, rơi xuống trên người a mỗ, nhếch miệng liền cười, cười đến hai mắt cong cong, nhào qua hô "a mỗ".
"Ai." Kỳ Vãn Phong xoay người, một tay dang ra ôm hài tử đang làm nũng, như là cùng cảm nhận được cảm xúc vui vẻ của hài tử, cậu cũng cười.
Ngày hôm nay nhà bọn họ dậy muộn hơn bình thường, nhưng bọn họ cũng không vì muộn hơn mà bị mắng. Một ngày mới lên, cuộc sống mới của bọn họ cũng bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất