Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Thiên Chí Tôn
Chương 14: Khách không mời mà đến
Thời gian trôi qua trong bình tĩnh, Mặc Quân Dạ cùng Tuyết Khuynh Nhan đang ăn trưa trong phòng, mặc dù bọn hắn đã trở thành tu luyện giả, nhưng tu vi của hai người, còn chưa đủ chống đỡ bọn hắn trường kỳ không ăn uống.
"Quân Dạ, ngươi thật sự không có cái gì làm không được, mấy món này thật sự ăn quá ngon." Tuyết Khuynh Nhan dùng đũa gắp một miếng thịt, sau đó bỏ vào miệng ăn, mắt bỗng sáng lên, nhịn không được tán thưởng.
Cậu hiện tại ăn mặc tất cả đều là của Mặc Quân Dạ, bao quát Tu luyện cũng là Mặc Quân Dạ dạy cậu, cuộc sống này thật sự quá hạnh phúc, chỉ là khiến cậu có cảm giác không chân thật.
Tuyết Khuynh Nhan trong lòng vẫn có chút sợ hãi, bởi vì cậu phát hiện, mình tựa hồ đã không thể rời đi Mặc Quân Dạ.
Cậu sợ mình không tốt, không xứng với Mặc Quân Dạ.
Cũng sợ Mặc Quân Dạ sẽ bị những người khác hấp dẫn mà rời xa cậu.
Chỉ là những cảm xúc này cậu không dám biểu hiện trước mặt Mặc Quân Dạ, bởi vì cậu không đánh cược nổi.
Vạn nhất Mặc Quân Dạ không thích dạng vẻ này của cậu, vậy cậu nên làm gì?
Cho nên Tuyết Khuynh Nhan mấy ngày này một mực không ngừng Tu luyện, cơ hồ mất ăn mất ngủ, mà nguyên nhân cậu làm như vậy, chỉ là mong mình không bị Mặc Quân Dạ vứt bỏ.
Cậu nghĩ cậu đã yêu Mặc Quân Dạ.
"Ngươi thích ăn, vậy ăn nhiều một chút, đề cao tu vi mặc dù trọng yếu, nhưng vẫn phải quan tâm thân thể của mình." Mặc Quân Dạ cười nhạt nói, thuận tay gắp cho Tuyết Khuynh Nhan một cái đùi gà lớn.
Hành vi mấy ngày này của Tuyết Khuynh Nhan, hắn đều nhìn trong mắt, bất quá hắn chỉ nghĩ là Tuyết Khuynh Nhan vì báo thù nên mới Tu luyện mất ăn mất ngủ như vậy.
Mặc Quân Dạ biết, gia gia của Tuyết Khuynh Nhan tại ngày cậu cùng nguyên chủ thành thân, khi trên đường tìm cậu bị xa ngựa của đại thiếu gia Thành gia một trong tứ đại gia tộc Hoa Thành đâm chết.
Thù của đạo lữ thù tự nhiên cũng là thù của hắn, hơn nữa nguyên chủ bị hãm hại, tựa hồ có thủ bút Thành Gia, cho nên hắn vô luận thế nào đều sẽ không bỏ qua cho Thành gia.
Lại nói, Thành gia cũng có động cơ hãm hại nguyên chủ, vì tiền nhiệm vị hôn thê của nguyên chủ, chính là Nhị tiểu thư dòng chính Thành gia Thành Linh Nhi.
Thành Linh Nhi thiên phú tu luyện cực tốt, người lớn lên lại hết sức xinh đẹp, được xưng là hậu bối trẻ tuổi xuất sắc nhất Thành Gia, tự nhiên không cam tâm gả cho Tu luyện phế vật là Mặc Quân Dạ.
Chẳng qua động thủ hãm hại nguyên chủ có phải Thành Linh Nhi hay không, Mặc Quân Dạ không thể khẳng định, nhưng nguyên chủ thích Thành Linh Nhi, mà Thành Linh Nhi cực kì xem thường nguyên chủ là sự thật.
"Ta biết." Tuyết Khuynh Nhan lên tiếng, sau đó cúi đầu ăn cơm, những món này chính là Mặc Quân Dạ tự tay làm cho cậu, không thể lãng phí.
Nhìn dáng vẻ nhu thuận của Tuyết Khuynh Nhan, Mặc Quân Dạ khóe miệng không khỏi cong lên ý cười, tiện nghi nam thê này của hắn thật sự là càng nhìn càng thuận mắt, cũng càng nhìn càng đáng yêu, bọn họ hẳn là có thể phát triển thành quan hệ đạo lữ.
Nghĩ vậy, ánh mắt Mặc Quân Dạ nhìn Tuyết Khuynh Nhan lập tức biến đổi, thâm trầm như biển, hiện một chút u quang.
Bầu không khí ở chung giữa hai người mười phần ấm áp, nhưng đúng lúc này, xuất hiện một đám khách không mời mà đến.
"Tốt a, đồ quái dị các ngươi vậy mà còn có tâm trạng ở đây ăn cơm?" Hơn mười người tới, có nam có nữ, tên đang nói chuyện là Vương Nanh, lúc này đang bất thiện nhìn Tuyết Khuynh Nhan cùng Mặc Quân Dạ.
Ánh mắt những người khác nhìn Tuyết Khuynh Nhan cùng Mặc Quân Dạ, cũng mang theo tìm tòi nghiên cứu.
Mặc Quân Dạ ngẩng đầu, nhàn nhạt liếc mắt đám người tới không có ý tốt, biểu lộ lạnh lùng.
Tuyết Khuynh Nhan tại lúc đám người này tiến đến vào, đã buông xuống đôi đũa trong tay, khẽ cau mày.
。。。
"Quân Dạ, ngươi thật sự không có cái gì làm không được, mấy món này thật sự ăn quá ngon." Tuyết Khuynh Nhan dùng đũa gắp một miếng thịt, sau đó bỏ vào miệng ăn, mắt bỗng sáng lên, nhịn không được tán thưởng.
Cậu hiện tại ăn mặc tất cả đều là của Mặc Quân Dạ, bao quát Tu luyện cũng là Mặc Quân Dạ dạy cậu, cuộc sống này thật sự quá hạnh phúc, chỉ là khiến cậu có cảm giác không chân thật.
Tuyết Khuynh Nhan trong lòng vẫn có chút sợ hãi, bởi vì cậu phát hiện, mình tựa hồ đã không thể rời đi Mặc Quân Dạ.
Cậu sợ mình không tốt, không xứng với Mặc Quân Dạ.
Cũng sợ Mặc Quân Dạ sẽ bị những người khác hấp dẫn mà rời xa cậu.
Chỉ là những cảm xúc này cậu không dám biểu hiện trước mặt Mặc Quân Dạ, bởi vì cậu không đánh cược nổi.
Vạn nhất Mặc Quân Dạ không thích dạng vẻ này của cậu, vậy cậu nên làm gì?
Cho nên Tuyết Khuynh Nhan mấy ngày này một mực không ngừng Tu luyện, cơ hồ mất ăn mất ngủ, mà nguyên nhân cậu làm như vậy, chỉ là mong mình không bị Mặc Quân Dạ vứt bỏ.
Cậu nghĩ cậu đã yêu Mặc Quân Dạ.
"Ngươi thích ăn, vậy ăn nhiều một chút, đề cao tu vi mặc dù trọng yếu, nhưng vẫn phải quan tâm thân thể của mình." Mặc Quân Dạ cười nhạt nói, thuận tay gắp cho Tuyết Khuynh Nhan một cái đùi gà lớn.
Hành vi mấy ngày này của Tuyết Khuynh Nhan, hắn đều nhìn trong mắt, bất quá hắn chỉ nghĩ là Tuyết Khuynh Nhan vì báo thù nên mới Tu luyện mất ăn mất ngủ như vậy.
Mặc Quân Dạ biết, gia gia của Tuyết Khuynh Nhan tại ngày cậu cùng nguyên chủ thành thân, khi trên đường tìm cậu bị xa ngựa của đại thiếu gia Thành gia một trong tứ đại gia tộc Hoa Thành đâm chết.
Thù của đạo lữ thù tự nhiên cũng là thù của hắn, hơn nữa nguyên chủ bị hãm hại, tựa hồ có thủ bút Thành Gia, cho nên hắn vô luận thế nào đều sẽ không bỏ qua cho Thành gia.
Lại nói, Thành gia cũng có động cơ hãm hại nguyên chủ, vì tiền nhiệm vị hôn thê của nguyên chủ, chính là Nhị tiểu thư dòng chính Thành gia Thành Linh Nhi.
Thành Linh Nhi thiên phú tu luyện cực tốt, người lớn lên lại hết sức xinh đẹp, được xưng là hậu bối trẻ tuổi xuất sắc nhất Thành Gia, tự nhiên không cam tâm gả cho Tu luyện phế vật là Mặc Quân Dạ.
Chẳng qua động thủ hãm hại nguyên chủ có phải Thành Linh Nhi hay không, Mặc Quân Dạ không thể khẳng định, nhưng nguyên chủ thích Thành Linh Nhi, mà Thành Linh Nhi cực kì xem thường nguyên chủ là sự thật.
"Ta biết." Tuyết Khuynh Nhan lên tiếng, sau đó cúi đầu ăn cơm, những món này chính là Mặc Quân Dạ tự tay làm cho cậu, không thể lãng phí.
Nhìn dáng vẻ nhu thuận của Tuyết Khuynh Nhan, Mặc Quân Dạ khóe miệng không khỏi cong lên ý cười, tiện nghi nam thê này của hắn thật sự là càng nhìn càng thuận mắt, cũng càng nhìn càng đáng yêu, bọn họ hẳn là có thể phát triển thành quan hệ đạo lữ.
Nghĩ vậy, ánh mắt Mặc Quân Dạ nhìn Tuyết Khuynh Nhan lập tức biến đổi, thâm trầm như biển, hiện một chút u quang.
Bầu không khí ở chung giữa hai người mười phần ấm áp, nhưng đúng lúc này, xuất hiện một đám khách không mời mà đến.
"Tốt a, đồ quái dị các ngươi vậy mà còn có tâm trạng ở đây ăn cơm?" Hơn mười người tới, có nam có nữ, tên đang nói chuyện là Vương Nanh, lúc này đang bất thiện nhìn Tuyết Khuynh Nhan cùng Mặc Quân Dạ.
Ánh mắt những người khác nhìn Tuyết Khuynh Nhan cùng Mặc Quân Dạ, cũng mang theo tìm tòi nghiên cứu.
Mặc Quân Dạ ngẩng đầu, nhàn nhạt liếc mắt đám người tới không có ý tốt, biểu lộ lạnh lùng.
Tuyết Khuynh Nhan tại lúc đám người này tiến đến vào, đã buông xuống đôi đũa trong tay, khẽ cau mày.
。。。
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất