Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)
Chương 51: Cha nuôi kim chủ nhẹ chút đi (9)
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Lời này vừa thốt ra khỏi miệng, trong nháy mắt live stream bỗng bùng nổ.
[Đồng chí nữ, đồng chí nữ, đồng chí nữ…]
Trong khung chat gần như bị ba từ “Đồng chí nữ” chiếm đóng, người sống ở thời đại trí não gần như đã quên mất xưng hô này. Ngay cả MC ngồi đối diện cũng há miệng không ngậm vào được, vô cùng nghi ngờ mình đã xuyên đến thời xây dựng nước.
[Trời moẹ nó đồng chí nữ, tôi đánh giá cao bệnh của ông!]
[Sao lại nồng nặc mùi cán bộ đồng chí thế này?]
[Tin đồn bát quái cái quần ấy, phụ nữ có thể chống nửa bầu trời (1)!]
(1) Câu này trích trong một bài báo của hội phụ nữ dân chủ Quý Châu. Sau này được Mao Trạch Đông phổ biến hy vọng mọi người làm theo.
Chứng cứ khác liền không cần nữa, một câu “đồng chí nữ” thôi cũng đủ để mọi người hiểu Tiêu Tá Nhân không phải là một người có thể làm cha nuôi kim chủ. Trương Thần Phi đứng ngoài cửa mím môi nhịn cười, liếc trộm tiểu kiều thê nhà mình. Có lẽ là thường thấy tác phong của ba mình nên Tiêu tổng vẫn bình tĩnh như trước, tay giơ lên dặn nhân viên: “Cắt đoạn này thành một video riêng, đăng lên trên mạng.”
“Được.”
Tiêu Tê ý bảo MC dừng hỏi, nói ngắn gọn làm sáng tỏ là được rồi, nói nhiều càng sai nhiều. MC nhận được tín hiệu, lập tức kết lời.
“Lời giải thích chính trực thành khẩn như thế, tin là tất cả bạn bè trên mạng đều sẽ có được phán đoán của mình, như thế, live stream đến đây là kết thúc.”
Live stream ngắn ngủi, chỉ tầm 15 phút nhưng không hề giống live stream mà là giống tin tức 12h hơn. Nhưng mà người xem live stream thấy vẫn không đủ, điên cuồng bình luận, mạnh mẽ yêu cầu được nhìn lão gia tử thêm chút nữa.
Trương Thần Phi đẩy ra cửa phòng, đi đến chỗ camera đang quay, hiếu thuận gọi một tiếng: “Ba, xong rồi.”
Tiêu Tá Nhân ngẩng đầu nhìn hắn một chút, khẽ vuốt cằm. Lúc trên đầu gió thế này mà con rể lại nguyện ý cùng đứng một chỗ với ông, vinh nhục cùng chịu, không khỏi có chút cảm động.
Thân ảnh cao lớn khôi ngô vừa xuất hiện, live stream lại bùng nổ lần thứ hai.
[Ba ba Thần Phi, a a a a!]
[Wow, đây là đến nhận ba vợ sao? Đúng là con rể nhị thập tứ hiếu.]
Lúc bước ra khỏi phòng, Tiêu Tá Nhân vỗ vỗ vai Trương Đại Điểu: “Lúc nãy con không nên xuất hiện, nếu như chuyện này không nói rõ ràng lại liên luỵ thanh danh của con.”
“Có phúc cùng hưởng, con nói rồi, chúng ta là cha chồng con rể, cũng là anh em.” Trương Thần Phi vỗ vai ba vợ, cúi đầu nhỏ giọng nói.
Cha chồng con rể nói đạo nghĩa chữ hiếu, anh em lại nói nghĩa khí, ba Tiêu nghĩ cũng thấy có đạo lý lắm.
Tiêu Tê ngạc nhiên nhìn ông xã nói năng khéo léo lừa gạt ba mình, thừa lúc đầu óc ba còn chưa thanh tỉnh lắm giải quyết chuyện “Anh em chúng ta”, nhịn không được lấy tay để môi cười không nhịn nổi.
Video chính thức của Ba Tiêu còn chưa cắt xong, đã có một dân mạng cắt từ video live stream. “Đồng chí nữ” lập tức trở thành từ khoá hot mới trên hot search.
Fan vaf antifan cãi nhau inh ỏi trên mạng, cuối cùng cũng có tin chính thức. Đường Sắc chia sẻ video Ba Tiêu đăng lên, còn kèm theo một icon “cười khóc”:
[Đường Sắc: *cười khóc* Đồng chí nữ Đường Sắc ở đây.]
Trong nháy mắt, hai bên chửi nhau ngừng lại, sau đó những người hâm mộ vô cùng vui mừng nói: “Chị đúng là hoa tường vi thuần khiết không tỳ vết, kỵ sĩ bảo vệ tường vi mãi mãi yêu chị, yêu yêu lắm”. Mà antifan lại xảo quyệt chơi chữ mắng: “Cuối cùng cô cũng nhận mình là lão phụ nữ (2) đấy à, ha hả.”
(2) Nguyên văn của “Đồng chí nữ” là “Phụ nữ đồng chí”. “Phụ nữ” là từ dùng để chỉ phụ nữ có tuổi, Đường Sắc còn trẻ nên antifan lấy ra châm biếm.
Nhưng mà mặc kệ nói cái gì, nhanh chóng bị những bình luận “ha ha ha” dìm đi.
Dân cư mạng trầm mê trong “ha ha ha”, lời đồn tự sụp đổ. Nhưng mà ba Tiêu còn thấy không đủ, nói luật sự soạn văn bản, đăng nhập vào tài khoản mà mình vạn năm không dùng, quyết định khởi kiện người đăng tin bừa.
[Tiêu Tá Nhân: Quyết định kiện những người theo đuôi này, nhìn sẽ biết.]
[Ha ha ha ha, lão gia tử, bây giờ người ta gọi là thợ săn ảnh chứ không phải người theo đuôi.]
[Tốt, vậy mới đúng, phải làm thế!]
[Trở thành fan lão gia tử rồi, gào khóc! Ba chồng, ba nói đại thiếu gia cưới con được không?]
[Quên đi, tôi mới là con dâu Tiêu gia!]
[Con dâu +1, xếp hàng chờ gả thiếu gia nhà giàu.]
Ba Tiêu không hiểu được tu duy của cư dân mạng rất khổ não, chỉ vào bình luận trên trí não cho bà xã xem: “Phụ nữ bây giờ sao lại không rụt rè như thế, nếu như đặt vào lúc trước, nhớ thương người có chồng chính là đạo đức bại hoại.”
Tiêu Tê nghĩ việc này dừng ở đây là được rồi, còn phát triển tiếp theo thì chỉ cần theo sát là được. Chở ba về nhà, cũng lại lần nữa quay về làm việc, còn phải đuổi Trương Đại Điểu cố gắng chơi xấu muốn ở lại phòng làm việc của cậu chơi đùa.
Thời gian thanh tỉnh dài ngắn không xác định được, phải nắm chặt thời gian để làm chuyện đứng đắn.
Không tình nguyện trở lại Thạch Phi Khoa Kỹ, Trương Thần Phi nhìn thấy ba Tiêu đăng bài nói muốn kiện người nói bừa, nhanh chóng chia sẻ lại, viết “Ba nói đúng”, lập tức bị những người hâm mộ vô tình cười nhạo.
Tổng tài đại nhân bĩu môi, người phàm vô tri, nịnh hót thì làm sao? Nịnh hót có thể bảo bệ chân mình, đây chính là làm ăn có lời. Nhìn nội dung Đường Sắc đang, Trương Đại Điểu nghĩ cô gái này cũng thật khéo léo, sau này có thể hợp tác làm ăn.
“Tổng tài, hình thức thi đấu của [Hoàng Tử Ma Cà Rồng] đã chuẩn bị xong, tối nay có thể đăng.” Thư ký báo cáo chuyện quan trọng.
[Hoàng Tử Ma Cà Rồng] là trò chơi do Little Molly, công ty Thạch Phi Khoa Kỹ thu mua làm ra, vốn là một trò chơi theo hướng thiếu nữ, càng phù hợp với công ty của Lý Anh Tuấn hơn. Nhưng Trương Thần Phi đã đoạt được rồi thì sẽ không có chuyện phun ra ngoài, đơn giản là để cho bộ phận kỹ thuật của Thạch Phi Khoa Kỹ mở rộng trò chơi này, tăng vào hình thức thi đấu.
Trò chơi nhằm vào thiếu nữ thường độ hot sẽ chẳng kéo dài được bao lâu, trò chơi [Hoàng Tử Ma Cà Rồng] này hot là vì ngoài chuyện nói yêu đương thì còn có hình thức trồng hoa này nọ. Nhưng tính năng trồng trọt này rất khó hấp dẫn người chơi là nam nên mở rộng thêm hình thức thi đấu.
“Tối nay đăng…” Trương Thần Phi nhìn bản kế hoạch trong tay, hình thức thi đấu thể thao đối chiến này được gọi là “Rừng tường vi (Sắc vi chi sâm)”, sờ sờ cằm, “Liên hệ Đường Sắc, nói cô ấy đăng một cái quảng cáo cho trò chơi này.”
Độ hot hôm nay cao thế, không nên uổng phí.
Đường Sắc ở nhà một ngày không dám ra ngoài, từ lúc sáng sớm bị điện thoại đánh thức thì không chợp mắt nổi, tâm tình lên lên xuống xuống, lúc nào tinh thần cũng ở vào trạng thái buộc chặt. Lúc thấy ba Tiêu live stream như thế thì không biết dùng biểu tình gì để đối mặt. Đang khóc thì cười thành tiếng, xì ra cái bong bóng.
Đợi đến lúc nhận được cuộc gọi từ bên bộ phận quảng cáo của Thạch Phi thì vô cùng hoài nghi mình lạc vào thế giới ma huyễn.
“Ba ba Thần Phi đúng là một nhân tài, lúc này mà còn nghĩ đến làm quảng cáo.” Đường Sắc bị người một nhà này xoay đến đầu đặc quánh. Nhưng mà bây giờ quảng cáo này cũng có lợi với cô, tuy rằng giải thích nhưng vẫn có một số người không tin, loại chuyện tình ngay lý gian này không dễ nói rõ ràng. Nhưng nếu bây giờ đăng quảng cáo thì người ta sẽ nghĩ đây chỉ là kịch bản của Thạch Phi thôi, tự nhiên sẽ không có người nào nhớ đến việc cô đến khách sạn để làm gì.
Đêm đó, sân đấu rừng tường vi của [Hoàng Tử Ma Cà Rồng] được đăng lên, Đường Sắc đăng một quảng cáo trên trang xã hội của mình.
[Mẹ nó, có chuyện gì vậy?] Dân cư mạng ngây ngẩn, không hiểu được người có tiền nghĩ gì. Nhưng mặc kệ thế nào, có rất nhiều người chơi mới bắt đầu chơi [Hoàng Tử Ma Cà Rồng], chút nữa chen bể sân đấu.
“Sao lại chơi trò này?” Ôm Viêm Viêm thơm thơm mềm mềm vào lòng, quấn chặt người như rắn.
“Trò này cũng thú vị đấy, trách không được anh không chịu nhường cho Lý Anh Tuấn.” Điều khiển người chơi đi từng thành phố nhỏ làm nhiệm vụ, thay đổi cung đi đến vùng núi để săn thú, săn được cục máu sẽ quay về, để nuôi ma cà rồng ở nhà. Ma cà rồng bị thương cần thức ăn, trong quá trình này còn có thể nói yêu thương với anh chàng ma cà rồng đẹp trai. Đợi cho hắn ăn đến một mức nhất định có thể dẫn đến sân đấu để đánh nhau.
Trương Thần Phi nhìn đối thoại trên trí não, đuôi lông mày nhướng lên: “Sao lại đặt tên này cho ma cà rồng?”
[Ma cà rồng Đại Điểu: Cô gái xinh đẹp, cần ta làm gì cho em?]
“Em nghĩ hai người rất giống nhau.” Tiêu Tê chỉ vào nhân vật trò chơi ngốc ngốc chờ ăn cơm nói.
“Không giống, cậu ta được ăn no nhưng anh còn đói.” Trương Thần Phi lẩm bẩm.
“Sao?” Tiêu Tê quay đầu lại nhìn hắn, bỗng nhiên bị hôn lên môi.
“Em có muốn ôn lại lần đầu tiên của chúng ta không?”
“Ôn lại làm sao?”
“À, hế hế…”
Trí não bị vứt xuống một bên, đợi cô gái trong [Hoàng Tử Ma Cà Rồng] trả lời. Nhưng cô gái Tiêu Tê đã bị sói đói ngậm đi mất, không vào chơi được nữa.
Hôm sau, Tiêu Tê không thể dậy nổi, đến trưa mới đi làm. Ngồi xuống ghế tổng tài, bỗng nhiên hít một hơi lạnh. Trương Đại Điểu hỗn đản, đúng là không nên chiều hắn, cho chút ánh sáng thì liền sáng rực, chơi hơi quá rồi.
Đang mắng trong lòng, Trương Thần Phi bên kia gọi điện thoại đến, không muốn nhận, trực tiếp từ chối. Đợi đến khi Tiêu Tê làm việc hết một buổi chiều, mới phát hiện tên kia không gọi đến nữa, chỉ nhắn tin bảo hắn sẽ đến đón cậu.
Tiêu Tê hơi nhíu mày, đây không giống phong cách của Trương Đại Điểu lắm. Gọi điện cho hắn, bên kia lập tức nhận.
“Đang ở dưới lầu.” Giọng nói của Trương Thần Phi có chút mơ hồ, giống như đang vịnh ngâm gì đó.
Đi ra khỏi Ba Tiêu, mặt trời chiều chiếu lên từng góc nhỏ trên đường. Có một người đàn ông cao lớn mặc tây trang màu đen, trong tay có một chiếc dù đen đã bung ra che lên đầu, chăm chú nhìn qua đây.
“Hôm nay nắng thế này anh cầm dù làm gì vậy?” Tiêu Tê kỳ quái nhìn hắn.
“Xuỵt —” Trương Thần Phi kéo người đến dưới dù, nhỏ giọng nói, “Thiếu niên xinh đẹp, em được bản vương chọn làm đồ ăn đêm nay, có vui hay không?”
Lời này vừa thốt ra khỏi miệng, trong nháy mắt live stream bỗng bùng nổ.
[Đồng chí nữ, đồng chí nữ, đồng chí nữ…]
Trong khung chat gần như bị ba từ “Đồng chí nữ” chiếm đóng, người sống ở thời đại trí não gần như đã quên mất xưng hô này. Ngay cả MC ngồi đối diện cũng há miệng không ngậm vào được, vô cùng nghi ngờ mình đã xuyên đến thời xây dựng nước.
[Trời moẹ nó đồng chí nữ, tôi đánh giá cao bệnh của ông!]
[Sao lại nồng nặc mùi cán bộ đồng chí thế này?]
[Tin đồn bát quái cái quần ấy, phụ nữ có thể chống nửa bầu trời (1)!]
(1) Câu này trích trong một bài báo của hội phụ nữ dân chủ Quý Châu. Sau này được Mao Trạch Đông phổ biến hy vọng mọi người làm theo.
Chứng cứ khác liền không cần nữa, một câu “đồng chí nữ” thôi cũng đủ để mọi người hiểu Tiêu Tá Nhân không phải là một người có thể làm cha nuôi kim chủ. Trương Thần Phi đứng ngoài cửa mím môi nhịn cười, liếc trộm tiểu kiều thê nhà mình. Có lẽ là thường thấy tác phong của ba mình nên Tiêu tổng vẫn bình tĩnh như trước, tay giơ lên dặn nhân viên: “Cắt đoạn này thành một video riêng, đăng lên trên mạng.”
“Được.”
Tiêu Tê ý bảo MC dừng hỏi, nói ngắn gọn làm sáng tỏ là được rồi, nói nhiều càng sai nhiều. MC nhận được tín hiệu, lập tức kết lời.
“Lời giải thích chính trực thành khẩn như thế, tin là tất cả bạn bè trên mạng đều sẽ có được phán đoán của mình, như thế, live stream đến đây là kết thúc.”
Live stream ngắn ngủi, chỉ tầm 15 phút nhưng không hề giống live stream mà là giống tin tức 12h hơn. Nhưng mà người xem live stream thấy vẫn không đủ, điên cuồng bình luận, mạnh mẽ yêu cầu được nhìn lão gia tử thêm chút nữa.
Trương Thần Phi đẩy ra cửa phòng, đi đến chỗ camera đang quay, hiếu thuận gọi một tiếng: “Ba, xong rồi.”
Tiêu Tá Nhân ngẩng đầu nhìn hắn một chút, khẽ vuốt cằm. Lúc trên đầu gió thế này mà con rể lại nguyện ý cùng đứng một chỗ với ông, vinh nhục cùng chịu, không khỏi có chút cảm động.
Thân ảnh cao lớn khôi ngô vừa xuất hiện, live stream lại bùng nổ lần thứ hai.
[Ba ba Thần Phi, a a a a!]
[Wow, đây là đến nhận ba vợ sao? Đúng là con rể nhị thập tứ hiếu.]
Lúc bước ra khỏi phòng, Tiêu Tá Nhân vỗ vỗ vai Trương Đại Điểu: “Lúc nãy con không nên xuất hiện, nếu như chuyện này không nói rõ ràng lại liên luỵ thanh danh của con.”
“Có phúc cùng hưởng, con nói rồi, chúng ta là cha chồng con rể, cũng là anh em.” Trương Thần Phi vỗ vai ba vợ, cúi đầu nhỏ giọng nói.
Cha chồng con rể nói đạo nghĩa chữ hiếu, anh em lại nói nghĩa khí, ba Tiêu nghĩ cũng thấy có đạo lý lắm.
Tiêu Tê ngạc nhiên nhìn ông xã nói năng khéo léo lừa gạt ba mình, thừa lúc đầu óc ba còn chưa thanh tỉnh lắm giải quyết chuyện “Anh em chúng ta”, nhịn không được lấy tay để môi cười không nhịn nổi.
Video chính thức của Ba Tiêu còn chưa cắt xong, đã có một dân mạng cắt từ video live stream. “Đồng chí nữ” lập tức trở thành từ khoá hot mới trên hot search.
Fan vaf antifan cãi nhau inh ỏi trên mạng, cuối cùng cũng có tin chính thức. Đường Sắc chia sẻ video Ba Tiêu đăng lên, còn kèm theo một icon “cười khóc”:
[Đường Sắc: *cười khóc* Đồng chí nữ Đường Sắc ở đây.]
Trong nháy mắt, hai bên chửi nhau ngừng lại, sau đó những người hâm mộ vô cùng vui mừng nói: “Chị đúng là hoa tường vi thuần khiết không tỳ vết, kỵ sĩ bảo vệ tường vi mãi mãi yêu chị, yêu yêu lắm”. Mà antifan lại xảo quyệt chơi chữ mắng: “Cuối cùng cô cũng nhận mình là lão phụ nữ (2) đấy à, ha hả.”
(2) Nguyên văn của “Đồng chí nữ” là “Phụ nữ đồng chí”. “Phụ nữ” là từ dùng để chỉ phụ nữ có tuổi, Đường Sắc còn trẻ nên antifan lấy ra châm biếm.
Nhưng mà mặc kệ nói cái gì, nhanh chóng bị những bình luận “ha ha ha” dìm đi.
Dân cư mạng trầm mê trong “ha ha ha”, lời đồn tự sụp đổ. Nhưng mà ba Tiêu còn thấy không đủ, nói luật sự soạn văn bản, đăng nhập vào tài khoản mà mình vạn năm không dùng, quyết định khởi kiện người đăng tin bừa.
[Tiêu Tá Nhân: Quyết định kiện những người theo đuôi này, nhìn sẽ biết.]
[Ha ha ha ha, lão gia tử, bây giờ người ta gọi là thợ săn ảnh chứ không phải người theo đuôi.]
[Tốt, vậy mới đúng, phải làm thế!]
[Trở thành fan lão gia tử rồi, gào khóc! Ba chồng, ba nói đại thiếu gia cưới con được không?]
[Quên đi, tôi mới là con dâu Tiêu gia!]
[Con dâu +1, xếp hàng chờ gả thiếu gia nhà giàu.]
Ba Tiêu không hiểu được tu duy của cư dân mạng rất khổ não, chỉ vào bình luận trên trí não cho bà xã xem: “Phụ nữ bây giờ sao lại không rụt rè như thế, nếu như đặt vào lúc trước, nhớ thương người có chồng chính là đạo đức bại hoại.”
Tiêu Tê nghĩ việc này dừng ở đây là được rồi, còn phát triển tiếp theo thì chỉ cần theo sát là được. Chở ba về nhà, cũng lại lần nữa quay về làm việc, còn phải đuổi Trương Đại Điểu cố gắng chơi xấu muốn ở lại phòng làm việc của cậu chơi đùa.
Thời gian thanh tỉnh dài ngắn không xác định được, phải nắm chặt thời gian để làm chuyện đứng đắn.
Không tình nguyện trở lại Thạch Phi Khoa Kỹ, Trương Thần Phi nhìn thấy ba Tiêu đăng bài nói muốn kiện người nói bừa, nhanh chóng chia sẻ lại, viết “Ba nói đúng”, lập tức bị những người hâm mộ vô tình cười nhạo.
Tổng tài đại nhân bĩu môi, người phàm vô tri, nịnh hót thì làm sao? Nịnh hót có thể bảo bệ chân mình, đây chính là làm ăn có lời. Nhìn nội dung Đường Sắc đang, Trương Đại Điểu nghĩ cô gái này cũng thật khéo léo, sau này có thể hợp tác làm ăn.
“Tổng tài, hình thức thi đấu của [Hoàng Tử Ma Cà Rồng] đã chuẩn bị xong, tối nay có thể đăng.” Thư ký báo cáo chuyện quan trọng.
[Hoàng Tử Ma Cà Rồng] là trò chơi do Little Molly, công ty Thạch Phi Khoa Kỹ thu mua làm ra, vốn là một trò chơi theo hướng thiếu nữ, càng phù hợp với công ty của Lý Anh Tuấn hơn. Nhưng Trương Thần Phi đã đoạt được rồi thì sẽ không có chuyện phun ra ngoài, đơn giản là để cho bộ phận kỹ thuật của Thạch Phi Khoa Kỹ mở rộng trò chơi này, tăng vào hình thức thi đấu.
Trò chơi nhằm vào thiếu nữ thường độ hot sẽ chẳng kéo dài được bao lâu, trò chơi [Hoàng Tử Ma Cà Rồng] này hot là vì ngoài chuyện nói yêu đương thì còn có hình thức trồng hoa này nọ. Nhưng tính năng trồng trọt này rất khó hấp dẫn người chơi là nam nên mở rộng thêm hình thức thi đấu.
“Tối nay đăng…” Trương Thần Phi nhìn bản kế hoạch trong tay, hình thức thi đấu thể thao đối chiến này được gọi là “Rừng tường vi (Sắc vi chi sâm)”, sờ sờ cằm, “Liên hệ Đường Sắc, nói cô ấy đăng một cái quảng cáo cho trò chơi này.”
Độ hot hôm nay cao thế, không nên uổng phí.
Đường Sắc ở nhà một ngày không dám ra ngoài, từ lúc sáng sớm bị điện thoại đánh thức thì không chợp mắt nổi, tâm tình lên lên xuống xuống, lúc nào tinh thần cũng ở vào trạng thái buộc chặt. Lúc thấy ba Tiêu live stream như thế thì không biết dùng biểu tình gì để đối mặt. Đang khóc thì cười thành tiếng, xì ra cái bong bóng.
Đợi đến lúc nhận được cuộc gọi từ bên bộ phận quảng cáo của Thạch Phi thì vô cùng hoài nghi mình lạc vào thế giới ma huyễn.
“Ba ba Thần Phi đúng là một nhân tài, lúc này mà còn nghĩ đến làm quảng cáo.” Đường Sắc bị người một nhà này xoay đến đầu đặc quánh. Nhưng mà bây giờ quảng cáo này cũng có lợi với cô, tuy rằng giải thích nhưng vẫn có một số người không tin, loại chuyện tình ngay lý gian này không dễ nói rõ ràng. Nhưng nếu bây giờ đăng quảng cáo thì người ta sẽ nghĩ đây chỉ là kịch bản của Thạch Phi thôi, tự nhiên sẽ không có người nào nhớ đến việc cô đến khách sạn để làm gì.
Đêm đó, sân đấu rừng tường vi của [Hoàng Tử Ma Cà Rồng] được đăng lên, Đường Sắc đăng một quảng cáo trên trang xã hội của mình.
[Mẹ nó, có chuyện gì vậy?] Dân cư mạng ngây ngẩn, không hiểu được người có tiền nghĩ gì. Nhưng mặc kệ thế nào, có rất nhiều người chơi mới bắt đầu chơi [Hoàng Tử Ma Cà Rồng], chút nữa chen bể sân đấu.
“Sao lại chơi trò này?” Ôm Viêm Viêm thơm thơm mềm mềm vào lòng, quấn chặt người như rắn.
“Trò này cũng thú vị đấy, trách không được anh không chịu nhường cho Lý Anh Tuấn.” Điều khiển người chơi đi từng thành phố nhỏ làm nhiệm vụ, thay đổi cung đi đến vùng núi để săn thú, săn được cục máu sẽ quay về, để nuôi ma cà rồng ở nhà. Ma cà rồng bị thương cần thức ăn, trong quá trình này còn có thể nói yêu thương với anh chàng ma cà rồng đẹp trai. Đợi cho hắn ăn đến một mức nhất định có thể dẫn đến sân đấu để đánh nhau.
Trương Thần Phi nhìn đối thoại trên trí não, đuôi lông mày nhướng lên: “Sao lại đặt tên này cho ma cà rồng?”
[Ma cà rồng Đại Điểu: Cô gái xinh đẹp, cần ta làm gì cho em?]
“Em nghĩ hai người rất giống nhau.” Tiêu Tê chỉ vào nhân vật trò chơi ngốc ngốc chờ ăn cơm nói.
“Không giống, cậu ta được ăn no nhưng anh còn đói.” Trương Thần Phi lẩm bẩm.
“Sao?” Tiêu Tê quay đầu lại nhìn hắn, bỗng nhiên bị hôn lên môi.
“Em có muốn ôn lại lần đầu tiên của chúng ta không?”
“Ôn lại làm sao?”
“À, hế hế…”
Trí não bị vứt xuống một bên, đợi cô gái trong [Hoàng Tử Ma Cà Rồng] trả lời. Nhưng cô gái Tiêu Tê đã bị sói đói ngậm đi mất, không vào chơi được nữa.
Hôm sau, Tiêu Tê không thể dậy nổi, đến trưa mới đi làm. Ngồi xuống ghế tổng tài, bỗng nhiên hít một hơi lạnh. Trương Đại Điểu hỗn đản, đúng là không nên chiều hắn, cho chút ánh sáng thì liền sáng rực, chơi hơi quá rồi.
Đang mắng trong lòng, Trương Thần Phi bên kia gọi điện thoại đến, không muốn nhận, trực tiếp từ chối. Đợi đến khi Tiêu Tê làm việc hết một buổi chiều, mới phát hiện tên kia không gọi đến nữa, chỉ nhắn tin bảo hắn sẽ đến đón cậu.
Tiêu Tê hơi nhíu mày, đây không giống phong cách của Trương Đại Điểu lắm. Gọi điện cho hắn, bên kia lập tức nhận.
“Đang ở dưới lầu.” Giọng nói của Trương Thần Phi có chút mơ hồ, giống như đang vịnh ngâm gì đó.
Đi ra khỏi Ba Tiêu, mặt trời chiều chiếu lên từng góc nhỏ trên đường. Có một người đàn ông cao lớn mặc tây trang màu đen, trong tay có một chiếc dù đen đã bung ra che lên đầu, chăm chú nhìn qua đây.
“Hôm nay nắng thế này anh cầm dù làm gì vậy?” Tiêu Tê kỳ quái nhìn hắn.
“Xuỵt —” Trương Thần Phi kéo người đến dưới dù, nhỏ giọng nói, “Thiếu niên xinh đẹp, em được bản vương chọn làm đồ ăn đêm nay, có vui hay không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất