Đích Trưởng Nữ Phủ Trấn Quốc Công Vừa Đẹp Lại Vừa Ngầu
Chương 46: Mở Mang Tầm Mắt
“Hầu gia bảo ta xằng bậy vậy xin hỏi có dám để nhị vị tiểu thư dùng tính mạng thề rằng bọn họ không khiến nhị muội ta trọng thương, không đẩy muội ấy xuống nước…” Bạch Khanh Ngôn thong thả ung dung nhấc chân bước lên bậc thềm phủ Trung Dũng Hầu, ánh mắt rực sáng như lửa đốt nhìn chằm chằm vào Tần Đức Chiêu. Với khí thế khiến người khác khiếp sợ, nàng thốt ra từng câu từng chữ: “Có dám để Hầu phu nhân thề rằng không tự tiện đụng vào của hồi môn là những nha hoàn của muội muội ta không? Nếu có lời nào dối trá, toàn bộ gia tộc không ai có kết cục tốt đẹp, toàn thân lở loét, thối rữa mà chết?!”
Khí thế hung hãn vốn đã được tôi luyện từ chiến trường của Bạch Khanh Ngôn làm cho Hầu phu nhân Tưởng thị khiếp sợ, vội kéo tay áo Tần Đức Chiêu: “Hầu gia…”
“Hầu phu nhân cùng nhị vị tiểu thư dám hay không?! Chỉ cần Hầu phu nhân cùng nhị vị tiểu thư nói một chữ “dám”! Bạch Khanh Ngôn ta ngay hôm nay sẽ uống thuốc độc, bêu đầu trước dân chúng để tạ tội với phủ Trung Dũng Hầu!”
Lời của Bạch Khanh Ngôn vừa ổn định vừa sắc bén, chỉ với đôi ba câu đã làm rõ mọi chuyện, dân chúng xung quanh bàn tán sôi nổi.
“Ôi , tự tiện động vào của hồi môn của *tức phụ, đây chẳng phải là muốn cuớp của giết nguời hay sao!”
*媳妇: [Tức phụ] con dâu
“Không phải chứ! Thật không thể nhìn ra phủ Trung Dũng Hầu lại có thể làm ra chuyện như vậy!”
“Nghe nói Hầu phủ của bọn họ còn một tiểu công tử do chính thất sinh ra, nếu khuê nữ nhà ai gả vào phủ Trung Dũng Hầu phủ thật đúng là xui xẻo tám đời.”
Từ Phồn Tinh Lâu nghe được tin, Tần Lãng vội vã phi ngựa trở về. Từ xa đã nhìn thấy trước cổng phủ Trung Dũng Hầu đều là người ngựa náo nhiệt. Vừa đúng lúc đó, hắn nghe hết những lời của Bạch Khanh Ngôn vừa nói. Tim hắn đập thình thịch, không dám tiến về phía trước.
Trung Dũng Hầu Tần Đức Chiêu siết chặt nắm tay, nghiến răng, kịch liệt phản bác: “Bạch tiểu thư ở phủ Trấn Quốc Công của các ngươi hành sự tuỳ tiện, không lo tu thân dưỡng tính, không giữ phẩm hạnh của nữ nhi. Suốt ngày chỉ biết vung đao múa kiếm đã đành, giờ còn nhúng tay vào *hậu trạch của kẻ khác. Trên đường phố mắng nhiếc trưởng bối. Không sợ Trấn Quốc Công sẽ bị hạch tội rằng Trấn Quốc Công thế tử dung túng cho nhi nữ quá mức, chỉ biết nuôi dưỡng mà không biết dạy dỗ?!”
后宅:[hậu trạch]: ở đây chỉ việc trong nhà của Trung Dũng Hầu
Bạch Cẩm Trĩ và Bạch Cẩm Đồng đều đã nổi trận lôi đình. Bạch Cẩm Trĩ đã là từ trong xe ngựa bước ra. Nếu không phải do Bạch Cẩm Đồng ngăn lại, sợ rằng Bạch Cẩm Trĩ đã xông tới, dùng roi ngựa để nói lý lẽ với Trung Dũng Hầu
Khí thế hung hãn vốn đã được tôi luyện từ chiến trường của Bạch Khanh Ngôn làm cho Hầu phu nhân Tưởng thị khiếp sợ, vội kéo tay áo Tần Đức Chiêu: “Hầu gia…”
“Hầu phu nhân cùng nhị vị tiểu thư dám hay không?! Chỉ cần Hầu phu nhân cùng nhị vị tiểu thư nói một chữ “dám”! Bạch Khanh Ngôn ta ngay hôm nay sẽ uống thuốc độc, bêu đầu trước dân chúng để tạ tội với phủ Trung Dũng Hầu!”
Lời của Bạch Khanh Ngôn vừa ổn định vừa sắc bén, chỉ với đôi ba câu đã làm rõ mọi chuyện, dân chúng xung quanh bàn tán sôi nổi.
“Ôi , tự tiện động vào của hồi môn của *tức phụ, đây chẳng phải là muốn cuớp của giết nguời hay sao!”
*媳妇: [Tức phụ] con dâu
“Không phải chứ! Thật không thể nhìn ra phủ Trung Dũng Hầu lại có thể làm ra chuyện như vậy!”
“Nghe nói Hầu phủ của bọn họ còn một tiểu công tử do chính thất sinh ra, nếu khuê nữ nhà ai gả vào phủ Trung Dũng Hầu phủ thật đúng là xui xẻo tám đời.”
Từ Phồn Tinh Lâu nghe được tin, Tần Lãng vội vã phi ngựa trở về. Từ xa đã nhìn thấy trước cổng phủ Trung Dũng Hầu đều là người ngựa náo nhiệt. Vừa đúng lúc đó, hắn nghe hết những lời của Bạch Khanh Ngôn vừa nói. Tim hắn đập thình thịch, không dám tiến về phía trước.
Trung Dũng Hầu Tần Đức Chiêu siết chặt nắm tay, nghiến răng, kịch liệt phản bác: “Bạch tiểu thư ở phủ Trấn Quốc Công của các ngươi hành sự tuỳ tiện, không lo tu thân dưỡng tính, không giữ phẩm hạnh của nữ nhi. Suốt ngày chỉ biết vung đao múa kiếm đã đành, giờ còn nhúng tay vào *hậu trạch của kẻ khác. Trên đường phố mắng nhiếc trưởng bối. Không sợ Trấn Quốc Công sẽ bị hạch tội rằng Trấn Quốc Công thế tử dung túng cho nhi nữ quá mức, chỉ biết nuôi dưỡng mà không biết dạy dỗ?!”
后宅:[hậu trạch]: ở đây chỉ việc trong nhà của Trung Dũng Hầu
Bạch Cẩm Trĩ và Bạch Cẩm Đồng đều đã nổi trận lôi đình. Bạch Cẩm Trĩ đã là từ trong xe ngựa bước ra. Nếu không phải do Bạch Cẩm Đồng ngăn lại, sợ rằng Bạch Cẩm Trĩ đã xông tới, dùng roi ngựa để nói lý lẽ với Trung Dũng Hầu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất