Điên Cuồng Xây Dựng Thành Lĩnh Chủ
Chương 37:
Ôn Hoa bất đắc dĩ nở nụ cười: "Nào có cái gì liên lụy không liên lụy. Cho dù bà không ăn, chúng ta ở trong hang động này cũng không sống được bao lâu đâu."
Hang động trong hang ổ sói, lối ra bị đá lớn chặn kín, bên trong không có bất kỳ vật tư sinh tồn nào, chỉ có những loại thảo dược gần sát vách đá.
May mắn thay, dù bà cụ tuổi đã cao nhưng lại biết nhận biết thảo dược, bà cụ đào lấy rễ cây thuốc, trộn với dòng suối nhỏ bằng ngón tay chảy xuống từ vách đá, hai người mới có thể sống tạm qua ngày.
Hôm nay anh ấy còn may mắn dùng hạt giống bà cụ thu thập được khi lấy thảo dược, đổi được ba miếng thịt sống từ đại lão. Có những miếng thịt này, anh ấy và bà cụ có thể sống thêm vài ngày nữa. Có lẽ còn có thể chờ đến khi những người tốt bụng trong nhóm đến cứu họ.
Nhưng có thịt, bà cụ lại nhất quyết không chịu ăn, một lòng muốn chết.
Ôn Hoa thật sự rất bất lực, đang muốn tiếp tục khuyên bảo, chỉ thấy hệ thống bỗng nhiên nhắc nhở anh ấy: [Bạn có tin nhắn riêng.]
Ôn Hoa dừng một lúc, lúc này ai sẽ tìm anh ấy?
Anh ấy giơ tay lên, hai tin nhắn đập vào mắt:
[Xin chào, anh có thể nói cụ thể anh ở hang sói nào không?]
[Nếu như cách gần, tôi tới tìm anh.]
Ôn Hoa đồng tử mở to, lại nhìn tên người gửi tin tức: [Linh Tiêu].
Là đại lão! Đích thân đại lão!
Đại lão muốn tới cứu bọn họ!
Ôn Hoa gào khóc một tiếng.
Ôn Hoa mừng rỡ rơi nước mắt, khóc không ngừng.
Bà cụ bên cạnh nghi hoặc đặt câu hỏi: "Đang yên đang lành khóc cái gì?”
Ôn Hoa thở hổn hển, lau nước mắt: "Bà ơi, có người rất lợi hại muốn tới cứu chúng ta.”
Nói xong, anh ấy lập tức trả lời tin nhắn cho [Linh Tiêu] giao diện trò chơi này rất thông minh, có thể thoại hoặc chat.
Ôn Hoa nói thẳng: "Chúng tôi đang ở một vùng đồng bằng, hang ổ sói nằm trên ngọn núi duy nhất của đồng bằng, núi là núi đá, tôi và bà cụ bị kẹt trong hang đá ở giữa sườn núi, cửa hang bị tảng đá lớn chặn lại."
Bà cụ vốn đang im lặng bổ sung một câu: "Phía tây của đồng bằng có một bức tượng đổ nát."
Ôn Hoa bổ sung những lời này vào.
Khi trò chơi tải thành công, anh ấy đã hôn mê. Là bố anh ấy và bà cụ này quyết định đưa anh ấy vào hang đá, sau khi bố anh ấy đưa hai người vào hang đá, nhận được sức mạnh tăng cường trong phần thưởng tân thủ, ông đã đẩy tảng đá lớn trên miệng hang xuống để chặn lối vào.
Nhưng không thoát kịp chết trong miệng sói.
Tất cả những gì anh ấy biết về vị trí địa lý đều được nghe từ bà cụ.
May mắn là vận may của anh ấy và bà cụ không tệ, phần thưởng tân thủ mở ra được 100 điểm sinh mệnh.
Cũng may 200 điểm sinh mệnh đủ để cho bọn họ sống thêm vài ngày.
Phó Linh nhìn thấy tin nhắn của đối phương, phóng to bản đồ hang ổ sói lên xem một lúc. Hang ổ sói nằm trong một vùng thảo nguyên, vị trí địa hình là đỉnh núi, ở lối vào thảo nguyên có một dấu hiệu nhỏ giống như một tảng đá, trên đó không có chữ, chỉ có một chấm màu xanh lá cây - có lẽ chính là bức tượng bị vỡ mà Ôn Hoa nói.
Hang động trong hang ổ sói, lối ra bị đá lớn chặn kín, bên trong không có bất kỳ vật tư sinh tồn nào, chỉ có những loại thảo dược gần sát vách đá.
May mắn thay, dù bà cụ tuổi đã cao nhưng lại biết nhận biết thảo dược, bà cụ đào lấy rễ cây thuốc, trộn với dòng suối nhỏ bằng ngón tay chảy xuống từ vách đá, hai người mới có thể sống tạm qua ngày.
Hôm nay anh ấy còn may mắn dùng hạt giống bà cụ thu thập được khi lấy thảo dược, đổi được ba miếng thịt sống từ đại lão. Có những miếng thịt này, anh ấy và bà cụ có thể sống thêm vài ngày nữa. Có lẽ còn có thể chờ đến khi những người tốt bụng trong nhóm đến cứu họ.
Nhưng có thịt, bà cụ lại nhất quyết không chịu ăn, một lòng muốn chết.
Ôn Hoa thật sự rất bất lực, đang muốn tiếp tục khuyên bảo, chỉ thấy hệ thống bỗng nhiên nhắc nhở anh ấy: [Bạn có tin nhắn riêng.]
Ôn Hoa dừng một lúc, lúc này ai sẽ tìm anh ấy?
Anh ấy giơ tay lên, hai tin nhắn đập vào mắt:
[Xin chào, anh có thể nói cụ thể anh ở hang sói nào không?]
[Nếu như cách gần, tôi tới tìm anh.]
Ôn Hoa đồng tử mở to, lại nhìn tên người gửi tin tức: [Linh Tiêu].
Là đại lão! Đích thân đại lão!
Đại lão muốn tới cứu bọn họ!
Ôn Hoa gào khóc một tiếng.
Ôn Hoa mừng rỡ rơi nước mắt, khóc không ngừng.
Bà cụ bên cạnh nghi hoặc đặt câu hỏi: "Đang yên đang lành khóc cái gì?”
Ôn Hoa thở hổn hển, lau nước mắt: "Bà ơi, có người rất lợi hại muốn tới cứu chúng ta.”
Nói xong, anh ấy lập tức trả lời tin nhắn cho [Linh Tiêu] giao diện trò chơi này rất thông minh, có thể thoại hoặc chat.
Ôn Hoa nói thẳng: "Chúng tôi đang ở một vùng đồng bằng, hang ổ sói nằm trên ngọn núi duy nhất của đồng bằng, núi là núi đá, tôi và bà cụ bị kẹt trong hang đá ở giữa sườn núi, cửa hang bị tảng đá lớn chặn lại."
Bà cụ vốn đang im lặng bổ sung một câu: "Phía tây của đồng bằng có một bức tượng đổ nát."
Ôn Hoa bổ sung những lời này vào.
Khi trò chơi tải thành công, anh ấy đã hôn mê. Là bố anh ấy và bà cụ này quyết định đưa anh ấy vào hang đá, sau khi bố anh ấy đưa hai người vào hang đá, nhận được sức mạnh tăng cường trong phần thưởng tân thủ, ông đã đẩy tảng đá lớn trên miệng hang xuống để chặn lối vào.
Nhưng không thoát kịp chết trong miệng sói.
Tất cả những gì anh ấy biết về vị trí địa lý đều được nghe từ bà cụ.
May mắn là vận may của anh ấy và bà cụ không tệ, phần thưởng tân thủ mở ra được 100 điểm sinh mệnh.
Cũng may 200 điểm sinh mệnh đủ để cho bọn họ sống thêm vài ngày.
Phó Linh nhìn thấy tin nhắn của đối phương, phóng to bản đồ hang ổ sói lên xem một lúc. Hang ổ sói nằm trong một vùng thảo nguyên, vị trí địa hình là đỉnh núi, ở lối vào thảo nguyên có một dấu hiệu nhỏ giống như một tảng đá, trên đó không có chữ, chỉ có một chấm màu xanh lá cây - có lẽ chính là bức tượng bị vỡ mà Ôn Hoa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất