[Diệp Hoàng] Bá Đạo Tổng Tài Ái Thượng Thiên

Chương 21

Trước Sau
Quá trình tiêu ký thật sự rất kỳ diệu, không phải là cảm giác của kỳ phát tình không thể xa rời ALPHA mà là thời thời khắc khắc đều muốn ở cạnh đối phương, không nhất định phải làm tình, đơn giản chỉ cần cùng ngồi trên sofa xem tivi cũng rất hạnh phúc.

Có điều đối với Diệp Tu mà nói, từ khi hắn và Hoàng Thiếu Thiên tâm ý tương thông vẫn chưa từng có hành động cầm thú bao giờ, lúc này vừa vặn mượn cơ hội đem khoảng thời gian quá khứ ra bù đắp toàn bộ, vì vậy mấy ngày này sự ỷ lại của Hoàng Thiếu Thiên đối với hắn lại bị coi là ham muốn khát cầu, Diệp Tu liền lôi kéo y lăn lộn trên giường cả ngày lẫn đêm suốt mấy ngày trời.

Sau khi cảm giác dựa dẫm ỷ lại qua đi, trên cơ thể của Hoàng Thiếu Thiên trong ngoài đều là hương vị của Diệp Tu, thời điểm hai người đến Diệp gia đón nhóc con, Hoàng Thiếu Thiên vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Tuy hai người đã kết hôn sinh con, nhưng con mới được một tháng đã ném sang một bên mà mải miết phóng túng, nghĩ thế nào cũng thật xấu hổ.

Diệp phu nhân ngược lại rất hiểu, cười nói, "Này có là gì, mẹ đều hiểu mà. Lại nói Phiền Phiền ở chỗ mẹ, hai đứa vẫn không yên tâm sao?"

Chuyện nhóc con ở Diệp gia hai người thật sự không có gì để suy nghĩ, Diệp phu nhân vô cùng yêu thích bé, nhìn hài tử còn thấy thuận mắt hơn hai con trai của mình, nếu nhóc con có rớt giọt nước mắt nào, bà cũng cảm thấy lòng đau như thể có người hung hăng bóp nghẹt. Thời điểm bé không ngủ, người vốn mười ngón tay không dính xuân thủy như Diệp phu nhân lại có thể ôm ôm bế bế dỗ dành nhóc con tới mấy giờ đồng hồ cũng không mệt mỏi.

Hoàng Thiếu Thiên và Diệp Tu muốn đưa con về nhà, Diệp phu nhân vô cùng lưu luyến, còn dặn hai người cuối tuần nhất định phải đưa bé tới Diệp gia.

Chẳng ngờ không chờ được tới hai ngày, Diệp phu nhân vì quá nhớ cháu mà trực tiếp tới nhà hai người gặp nhóc con.

Diệp Tu cũng không có cách nào, đành thương lượng với Hoàng Thiếu Thiên chuyện trở về ở lại đại trạch Diệp gia.

Lúc này phim của Hàn Văn Thanh bắt đầu tung ra trailer, Hoàng Thiếu Thiên thường xuyên phải tham dự nhiều chương trình khác nhau, chuyện công ty Diệp Tu cũng không thể mặc kệ, để nhóc con ở nhà một mình với bảo mẫu hai người lại không yên lòng, chi bằng chuyển về đại trạch, không chỉ có Diệp phu nhân chăm sóc bé, bản thân bà cũng không cần vài ba ngày phải tới một chuyến.

Hoàng Thiếu Thiên cũng cảm thấy như vậy không tệ, vì vậy hai người đưa nhóc con trở về Diệp gia, Diệp phu nhân sau khi biết lập tức vui vẻ không thôi.

Lịch công chiếu phim của Hàn Văn Thanh là vào mùa hè, vì vậy tới tháng Sáu, Hoàng Thiếu Thiên bắt đầu phải đi khắp nơi để thực hiện các chương trình tuyên truyền quảng bá.

Vốn ở nhà không có cảm xúc quá lớn, có điều vừa ra khỏi nhà y lại cảm thấy rất nhớ nhóc con, mỗi khi có chuyến đi hai ba ngày trở về, y đều có cảm giác bé lại lớn hơn một chút, trong lòng vì thế mà khổ sở vô cùng.

Vì vậy mỗi khi y gọi điện cho Diệp Tu, câu đầu tiên đều là "Bảo bảo đâu?" khiến Diệp Tu đặc biệt không vui.

Những người chưa sinh con có lẽ không hiểu, Hoàng Thiếu Thiên thật sự không có cách nào không lo lắng tới nhóc con, cảm giác này và nỗi nhớ Diệp Tu hoàn toàn không giống nhau. Y và Diệp Tu là tình cảm của người trưởng thành được chi phối bởi lý trí, tuy y thường xuyên nhớ Diệp Tu, nhưng chỉ cần suy nghĩ sau khi trở về có thể gặp lại hắn liền không quá khó chịu nữa. Nhưng nhớ nhóc con lại là thiên tính, khi nghe được tiếng khóc của con truyền qua ống nghe điện thoại Hoàng Thiếu Thiên cũng cảm thấy nghẹn ngào, đây vốn không phải là chuyện bản thân y có thể khống chế được.

Ngoài ra chuyến đi tuyên truyền cho phim mới cũng xảy ra vài chuyện khiến người ta không thể vui vẻ nổi. Tuy phong ba do chuyện Hoàng Thiếu Thiên và Diệp Tu ẩn hôn đã qua đi, nhưng trên mạng vẫn luôn có người cố ý tạo ra mặt trái trong dư luận, nói là những lời giải thích hôm mở họp báo đại khái chỉ là cố ý dựng lên để giảm tổn thất xuống thấp nhất, cho dù thế nào cũng không thay đổi được sự thật Hoàng Thiếu Thiên mượn danh nghĩa của Diệp Tu để nâng cao tên tuổi cho mình.

Vì vậy, có một vài fan cực đoan đã cố ý chờ trên đường di chuyển để ném trứng gà về phía Hoàng Thiếu Thiên.

Diệp Tu sau khi biết chuyện lập tức gửi cho bọn họ thư mời của luật sư, đề nghị gặp lại tại tòa án.

Có điều Hoàng Thiếu Thiên không đồng ý cách làm này, hiện tại dư luận trên cơ bản đều phát triển theo hướng rất tốt, hầu hết mọi người đều muốn xem tiếp phim mới đưa ra đánh giá cuối cùng, giữa lúc này nếu Diệp Tu quá mức cứng nhắc như vậy, nói không chừng sẽ bị phản tác dụng.

Vì vậy nên cuối cùng chuyện này cũng được bỏ qua.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều tin tức tốt, sau khi phim được công chiếu ở Venice, lập tức được rất nhiều nhà phê bình phim ảnh nhận xét đánh giá, thậm chí có người không tiếc khen ngợi nam chính Hoàng Thiếu Thiên, còn nhận định diễn xuất của y hoàn toàn có thể giành được giải Oscar năm nay, điều này khiến cho giới nghệ sĩ trong nước nổi lên một trận sôi trào.

Hơn nữa đơn vị phát hành phim còn muốn tiến xa hơn nữa, chuẩn bị công tác để phim có thể công chiếu trong phạm vi toàn cầu.

Hàn Văn Thanh vốn nổi danh ở nước ngoài, vì vậy khi phim được chiếu ở Bắc Mỹ cũng có không ít fan của hắn tới xem phim, lợi nhuận bán vé căn bản không cần phải lo lắng nhiều.

Quả nhiên thực tế rất khả quan, sau khi phát sóng tập đầu tiên, lợi nhuận chiếu phim trong nước hơn hai triệu tệ, ở Bắc Mỹ đạt đến khoảng ba mươi triệu USD, và doanh thu toàn cầu là hơn một trăm ba mươi triệu USD, hơn nữa con số không chỉ dừng lại ở đó mà mỗi lúc một tăng cao. Một phần bởi vì Hàn Văn Thanh lại một lần nữa chứng minh mỗi tác phẩm của hắn đều là tinh phẩm, một mặt khác là diễn xuất của vị diễn viên đóng vai nam chính vốn không được nhiều người biết tới này quá mức xuất sắc, tựa như trực tiếp phá tan tất cả những lời gièm pha không tốt của anti fan dành cho Hoàng Thiếu Thiên, trong nháy mắt khiến cả dư luận sôi trào, mọi người đều công nhận y sinh ra để dành cho diễn xuất. Giá trị con người của Hoàng Thiếu Thiên chỉ trong một đêm tăng lên mấy chục lần, lập tức trở thành nghệ nhân hot nhất trong nước, ở nước ngoài cũng có vô số người hâm mộ y.

Hoàng Thiếu Thiên trở thành khách quen trên các bảng xếp hạng điện ảnh cuối năm, hai giải Diễn viên mới xuất sắc nhất, Nam diễn viên chính xuất sắc nhất đều được y giành trọn cùng với không ít giải thưởng trên trường quốc tế, mà càng khiến người ta bất ngờ hơn, y còn được đề cử trong Giải Oscar cho nam diễn viên chính xuất sắc nhất!

"Trời ạ, là thật sao?" Cho dù Hoàng Thiếu Thiên gần đây đã được trao thưởng đến mất cảm giác, thời điểm nhận được thư mời của Oscar vẫn vô cùng sửng sốt, chuyện này làm sao có khả năng? Dù sao cũng là bộ phim đầu tiên, cư nhiên lại được đề cử ở Oscar? Diễn xuất của y thật sự tốt đến như vậy? Ngay bản thân y cũng bắt đầu hoài nghi.

Diệp Tu cười cười nhéo mũi y, "Sao vậy, Thiếu Thiên đại đại không tự tin?"



"Không phải, nhưng em cảm thấy mọi chuyện hình như thuận lợi quá mức. Đây là lần đầu tiên em đóng phim, có những người phấn đấu cả đời cũng không tới được Oscar, sao em có thể được đề cử chứ?"

"Ngốc, đương nhiên là do kĩ năng diễn xuất của em tốt, con mắt người khác lại không mù."

Hoàng Thiếu Thiên ngây ngốc cười một lát, sau đó nhào lên người Diệp Tu, "Vậy, hiện tại em được xem như là gương mặt đại diện của Giải trí Vinh Quang chứ?"

Diệp Tu ôm người hôn xuống, "Nói thật, anh cũng không muốn em trở thành gương mặt đại diện đâu. Hiện tại giống như cả thế giới đều nhìn vào em, anh có cảm giác rất nguy hiểm!"

Hoàng Thiếu Thiên cắn môi hắn, "Cái gì mà cảm giác rất nguy hiểm? Không phải anh đã tiêu ký em rồi sao?"

Hai người ngọt ngào đụng chạm, Diệp Tu xoay người đem Hoàng Thiếu Thiên đặt dưới thân, bàn tay không chờ đợi được nữa mà trực tiếp thoát mở y phục của y, Hoàng Thiếu Thiên vội đẩy hắn, "Khoan khoan khoan, chuyện gì vậy, sắp ăn cơm rồi!"

Diệp Tu nhẹ nhàng cắn lên xương quai xanh của y, "Ngày mai em phải đi rồi, anh lại không thể tới cùng em, chuyến đi lần này mất cả tuần lễ, có phải em nên uy no anh trước hay không?"

"Lăn lăn lăn lăn, hiện tại không được... Đừng... chờ ăn cơm xong không được sao? Đừng đừng đừng..."

Diệp Tu tùy ý y giãy dụa, vươn tay nắm lấy khí quan của y bắt đầu xoa vuốt, từ sau khi bị tiêu ký Hoàng Thiếu Thiên căn bản không thể phản kháng lại Diệp Tu, thân thể theo bản năng mềm nhũn xuống, phía sau bắt đầu co rút mong mỏi hắn tiến vào.

Y ôm lấy Diệp Tu, đáp lại nụ hôn của hắn, Diệp Tu biết y động tình liền buông ra khí quan đang phấn chấn mà tìm tới lối vào phía sau, tiểu huyệt đã phân bố không ít thủy dịch, khiến cho ngón tay hắn ra vào trở nên rất dễ dàng.

Hồng anh trước ngực dưới nỗ lực của Diệp Tu mà kiều diễm đỏ bừng, chỉ cần chạm nhẹ vào cũng khiến Hoàng Thiếu Thiên run rẩy tê dại như có dòng diện xẹt qua.

"A... Diệp Tu... đừng đùa nữa... mau đi vào..."

Hoàng Thiếu Thiên bị hắn làm cho khó chịu, y hiện tại rất muốn Diệp Tu.

Có điều Diệp Tu lại cố ý trêu chọc y, tính khí sưng cứng nóng hừng hực lưu luyến ở lối vào đang không ngừng khép mở nhưng lại không chịu tiến tới, chỉ nhẹ nhàng cắn tuyến thể ở gáy y, "Đến, gọi ngọt hơn một chút!"

Hoàng Thiếu Thiên quay đầu lườm hắn một cái, sau đó vòng tay ôm lấy hắn, "Chồng ơi, em muốn anh, đi vào, để em sinh con cho anh..."

Diệp Tu bị y kêu đến thiếu chút nữa trực tiếp xuất tiết, không nhịn được lập tức tiến vào tận cùng, ra sức luật động.

"A... ô... Chậm một chút... Chậm một chút..."

Đáng tiếc động tác của Diệp Tu mỗi lúc một nhanh, bàn tay cũng không an phận mà nắm lấy hồng anh trước ngực y thỏa sức xoa nắn, "Không phải muốn sinh con cho anh sao? Để anh giúp em mang thai!"

"Đừng... A..."

Hai người lâm vào xuân sắc yêu kiều, đúng lúc này từ bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

"Ca, Thiếu Thiên, đến giờ cơm rồi!" Là âm thanh của Diệp Thu.

Hai người nháy mắt cứng đờ, có điều phản ứng của Diệp Tu cực kì nhanh nhạy, sau khi thất thần lại tiếp tục nỗ lực, Hoàng Thiếu Thiên bị hắn làm cho toàn thân run rẩy lại không dám kêu ra thành tiếng, dù sao bên ngoài còn có một người khác đang đứng chờ.

Thanh âm của Diệp Thu lại truyền tới, "Lão ca hỗn đản, có nghe thấy không?"

Hoàng Thiếu Thiên đẩy tay Diệp Tu, Diệp Tu một bên tiếp tục động tác một bên rống lớn một tiếng, "Chờ!"

Diệp Thu cách hai người một cánh cửa đương nhiên đã biết bên trong đang diễn ra chuyện gì, mang theo khuôn mặt đủ loại màu sắc mà xoay người xuống lầu.

Ở bên dưới, Diệp phu nhân đang dỗ nhóc con, thấy hắn đi xuống một mình liền hỏi, "Không phải bảo con gọi hai đứa bé kia xuống ăn cơm sao? Sao chỉ có một mình con xuống?"



Diệp Thu khó chịu nói, "Con không bao giờ đi gọi hai người đó nữa!"

Diệp phu nhân lập tức hiểu ra, cười nói, "Diệp Thu, con cũng nên tìm đối tượng đi, đừng tối ngày đi về một mình. Mẹ thấy Mộc Tranh không tệ, hai đứa khá thân thiết đúng không?"

Diệp Thu vội vàng xua tay, "Không phải, con và Mộc Tranh chỉ là bạn mà thôi. Chuyện này có thể gặp không thể cầu, đâu phải ai cũng may mắn như lão ca, tùy tiện đến Cục Dân chính một chuyến là lừa được người về nhà?"

"Ân, Diệp Thu cậu đang nói xấu anh sao?"

Diệp Tu và Hoàng Thiếu Thiên rốt cuộc xuống nhà, dáng vẻ của Diệp Tu vô cùng thỏa mãn, khuôn mặt Hoàng Thiếu Thiên lại hồng hào, rõ ràng cũng rất thoải mái.

Diệp Thu nghĩ tới ban nãy mình như kẻ ngốc gọi bọn họ xuống ăn cơm, trong khi đó hai người này ở bên trong lại đang phiên vân phúc vũ, không khỏi cảm thấy khó chịu, đơn giản không nói lời nào.

Diệp Tu lại trêu chọc, "Nha, còn tức giận? Rõ ràng là cậu không đúng, đã là thời điểm nào còn đi đập cửa loạn, ca còn có thể nghĩ đến cậu sao?"

Diệp Thu giận tới mức trừng mắt, "Anh nói thời điểm nào? Này không phải chính là giờ cơm sao?"

Diệp Tu vẻ mặt tội nghiệp nhìn hắn, "Sách, trẻ con độc thân quả nhiên không hiểu!"

Ta phi!

Ngay cả một người luôn nhã nhặn từ tốn như Diệp Thu cũng không nhịn được muốn mắng người.

Hoàng Thiếu Thiên thật sự rất ngại ngùng, mọi người đều chuẩn bị ăn cơm, kết quả hai người lại đang mây mưa ân ái, thế nhưng Diệp Tu lại hoàn toàn không hề cảm thấy xấu hổ, còn làm ra biểu cảm Ca chính là đang ân ái, có sao không? cực kì gợi đòn, về điểm này y tương đối ngưỡng mộ Diệp Tu.

Sau bữa cơm tối, Hoàng Thiếu Thiên liền ôm nhóc con không rời tay.

Nhóc con đã hơn mười tháng, khác với khi mới trào đời vẫn chưa hết nếp nhăn, lúc này da dẻ trắng trẻo mịn màng như trứng gà bóc, ngũ quan rất giống Diệp Tu, khuôn miệng lại như đúc ra từ Hoàng Thiếu Thiên, chỉ nhìn thoáng qua liền biết là con của hai người.

Bởi vì công việc, thời gian Hoàng Thiếu Thiên ở cạnh bé con không nhiều, nhưng bé vẫn rất thân cận với y, chỉ cần được Hoàng Thiếu ôm liền dụi dụi vào ngực y, ai bế cũng không theo.

Hoàng Thiếu Thiên nghĩ tới ngày mai phải xuất ngoại, một tuần sau mới có thể trở về, trong lòng có chút không nỡ.

Nhìn nhóc con nằm trong ngực mình dụi dụi, y cảm thấy tâm mình như tan ra thành nước, "Ba ba không đi, ba ba không muốn đi, ba ba không đi nữa có được hay không?"

Ban nãy Diệp Tu mới làm một lần còn chưa thật sự thỏa mãn, nhớ đến một tuần tới không thể ở bên y cũng cảm thấy khó chịu, lập tức gật đầu, "Vậy quyết định như thế, không đi nữa!"

Hoàng Thiếu Thiên trừng hắn, "Anh đang nói thật sao? Lịch trình đã sắp xếp hết rồi, bây giờ nói không đi? Đùa gì thế?"

Vì vậy cho dù ngàn vạn không nỡ, sáng sớm hôm sau Hoàng Thiếu Thiên vẫn lên đường tới tham dự giải Oscar. Khi Diệp Tu đưa y tới sân bay, đã có vô số phóng viên nhà báo chờ sẵn ở đó, vừa thấy Hoàng Thiếu Thiên liền chen tới hỏi y có cảm tưởng gì với lần được đề cử Oscar này, có tự tin giành được Tượng vàng Oscar hay không...

Hoàng Thiếu Thiên đã sớm nghĩ kĩ câu trả lời, đáp lại vài câu rồi đi làm thủ tục.

Diệp Tu một đường đi cạnh y, càng lúc càng không nỡ, khi Hoàng Thiếu Thiên chuẩn bị tiến vào nhà kính, mặc kệ nơi này đang có bao nhiêu người nhìn, hắn trực tiếp kéo y lại ôm hôn một hồi mới chịu buông ra khiến cho mọi người xung quanh đều ồ lên kinh ngạc, Hoàng Thiếu Thiên căm giận trừng hắn một cái mới xoay người rời đi.

Vì một màn này, hashtag "Diệp Tu và Hoàng Thiếu Thiên ở sân bay" nghiễm nhiên trở thành top Một hotsearch, vô số người bình luận hai người tú ân tú ái khiến bọn họ muốn mù mắt, nhưng cẩu lương này bọn họ yêu thích, còn muốn nhiều hơn nữa!

Logic của dư luận vẫn luôn thần kì như vậy, trước đây có lẽ trong những người mắng Hoàng Thiếu Thiên cũng có bọn họ, nhưng hiện tại thấy hai người ở cạnh nhau hài hòa hạnh phúc như vậy lại bắt đầu ngưỡng mộ, thậm chí còn lập ra "Diệp Hoàng đảng", tầm xế chiều, khắp internet trải đẩy hint của hai người, ví dụ như Diệp Tu nắm tay Hoàng Thiếu Thiên khi tản bộ, khi Hoàng Thiếu Thiên làm nũng với Diệp Tu muốn ăn kem, Diệp Tu cưng chiều sủng nịch y như thế nào...

Độ hot của "Diệp Hoàng" thậm chí còn vượt xa chuyện Hoàng Thiếu Thiên tới tham dự giải Oscar.

Nhưng, bầu không khí sôi trào náo nhiệt như vậy, tới chạng vạng liền tan biến hoàn toàn.

Khi ấy Diệp Tu còn đang tăng ca ở văn phòng, đột nhiên một tin tức được báo về điện thoại – Chuyến bay từ Bắc Kinh tới Los Angeles sáng nay bị mất liên lạc, hai trăm năm mươi ba hành khách trên chuyến bay đều mang quốc tịch Trung Quốc, một trong số đó chính là diễn viên Hoàng Thiếu Thiên đang trên đường tới Hollywood tham dự lễ trao giải Oscar.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau