Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 196: Tăng cấp

Trước Sau
Sau khi được biết Diệp Bắc Minh đã thu nhận Vương Trường Sinh làm đệ tử, bọn họ cũng rất ngạc nhiên.

Vương Như Yên cười nói: “Sư đệ được đấy, còn thu nhận kiếm hoàng Hương Đảo làm đồ đệ”.

Liễu Như Khanh giơ tay vứt ra một viên đan dược: “Ông cầm lấy viên đan dược này lui xuống trị thương đi”.

Vương Trường Sinh có dược đan dược, cho lên mũi ngửi, dược lực đáng sợ tỏa ra.

Ông ta chấn kinh trong lòng!

Là đan dược cực phẩm?

Bốn cô gái này, người nào cũng đáng sợ!

Họ là sư tỷ của Diệp Bắc Minh?

Ông ta cố gắng áp chế nỗi chấn hãi trong lòng.

Vương Trường Sinh vô cùng biết ơn rời đi!

Không dám làm phiền Diệp Bắc Minh và bốn sư tỷ.

Lục Tuyết Kỳ hỏi: “Sư đệ, vừa nãy đệ đang làm gì đấy?”

“Tỷ thấy đệ cứ chém khối nham thạch đó, có hàm ý đặc biệt gì không?”

Diệp Bắc Minh giải thích nói: “Bát sư tỷ, khoảng năm mươi mét phía dưới nham thạch đó có một gốc hỏa liên”.

“Đệ muốn có được nó, cho nên phải chém mở nham thạch!”

Lục Tuyết Kỳ cười nhẹ nhàng: “Việc này chẳng phải rất dễ à, để tỷ giúp đệ”.

Cố ấy sử dụng binh khí luôn mang theo bên người!

Đó là một thanh bảo kiếm màu xanh lam!

Một nhát là chém ra!

Kiếm khí chui vào trong nham thạch, nham thạch tách đôi, đúng là lộ ra hỏa liên ở sâu bên trong thật.

Lục Tuyết Kỳ gọi một tiếng: “Như Yên!”

“Muội biết rồi, bát sư tỷ”.

Vương Như Yên thân nhẹ như chim én, dậm đôi chân ngọc.

Lộn một vòng trên không trung, nhảy vào trong bể nham thạch, tóm lấy hỏa liên, rồi lại nhẹ nhàng nhảy ra!

Sau đó đứng vững bên cạnh Diệp Bắc Minh: “Sư đệ, hỏa liên mà đệ cần đây”.

Cả quá trình chưa đến một giây!

Tốc độ cực nhanh khiến Diệp Bắc Minh cũng ngẩn người: “Các sư tỷ, các tỷ có thực lực gì vậy?”

Vương Như Yên che miệng cười: “Đệ đoán xem?”

Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt vô tội: “Các tỷ mạnh như vậy, lúc ở núi Côn Luân, sao lại bị đệ đuổi đánh?”

“Phì phì!”



Bốn sư tỷ đều cười trộm.

Chiến thần Như Yên!

Đại sư Long Hồn!

Hoàng hậu Hồng Đào!

Ngọc Diện La Sát!

Đều là những cô gái cường mạnh hàng đầu, lúc này lại giống như một cô nữ sinh: “Trước đây là các tỷ nhường đệ đấy”.

“Ấy”.

Diệp Bắc Minh hơi suy tư.

Anh giao lưu với tháp Càn Khôn Trấn Ngục, sau đó nhanh chóng nói: “Bốn vị sư tỷ, đệ phải bế quan ở nơi này, các tỷ ra ngoài trước đi”.

“Được!”

Bốn cô gái quay sang nhìn nhau, người thì ôm Diệp Bắc Minh một cái, người thì hôn lên má anh một cái, rồi tất cả ra khỏi Địa Hỏa Trì.

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền đến: “Cậu nhóc, mấy cô gái này đều không đơn giản đâu”.

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Người mà chín mươi chín sư phụ của tôi dạy bảo chắc chắn không đơn giản”.

“Tôi không nói việc này”.

“Vậy thì là cái gì?”

“Không có gì, cậu vẫn nên suy nghĩ xem luyện chế đan dược gì trước thì hơn”.

Diệp Bắc Minh gật đầu, không nghĩ nhiều.

Anh giơ tay, một quyển sách cổ ghi chép hơn một vạn phương thuốc đan dược xuất hiện trong tay anh.

Có tổng cộng mười mấy loại đan dược có thể sử dụng hỏa liên để luyện chế ra.

Nhưng chỉ có mười loại lấy hỏa liên làm vị thuốc chính.

Ba loại trong đó có thể dùng tăng thực lực.

Mười loại khác đều là đan dược trị thương.

Cuối cùng.

Diệp Bắc Minh chọn ra ba loại đan dược có thể luyện chế.

“Ngưng hỏa đan, ngưng tụ nội lực thuộc tính hỏa, nâng cao cảnh giới lớn, thích hợp dùng cho võ hoàng trở xuống!”

“Đoạn cốt đan, cải thiện thể chất, tăng cường sức mạnh xương cốt và máu thịt, tăng cảnh giới nhỏ, thích hợp dùng cho võ hoàng trở xuống!”

“Hỏa linh đan, rửa gân dẹp tủy, cải thiện thể chất, lưu thông kinh mạch, nâng cao cảnh giới nhỏ, thích hợp dùng cho võ hoàng trở xuống!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười hỏi: “Cậu nhóc, dược lực của liên hỏa này chỉ đủ luyện chế một viên đan dược, cậu định luyện loại đan dược nào?”

Diệp Bắc Minh trầm ngâm một lát.

“Đoạn cốt đan đi”.



“Ồ? Tại sao? Tôi phải nhắc nhở một câu, nếu cậu luyện chế ngưng hỏa đan, nói không chừng có thể tăng thực lực đến đỉnh phong võ vương, thậm chí võ hoàng giai đoạn đầu!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không cần”.

“Cảnh giới không thể nói lên điều gì, sức mạnh mới là duy nhất!”

“Bây giờ tôi là võ vương sơ kỳ, mà vẫn có thể giết được võ hoàng đấy thôi? Có vài võ hoàng chỉ có cảnh giới, thực lực bản thân lại không ổn”.

“Đoạn cốt đan có thể cải thiện thể chất, tăng cường sức mạnh máu thịt và xương cốt, là điều hiện giờ tôi cần nhất”.

“Còn về rửa gân dẹp tủy của hỏa linh đan, khi tôi ở núi Côn Luân đã được các sư phụ rửa gân dẹp tủy cho rồi, cho nên không cần nữa”.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khen một câu: “Lựa chọn rất tốt”.

Diệp Bắc Minh không nói nhiều nữa.

Lấy ra đỉnh Thanh Mộc.

Bắt đầu luyện đan!

Nhiệt độ của Địa Hỏa Trì vừa đủ.

Không những là một phòng đúc kiếm tự nhiên, còn là phòng luyện đan tự nhiên.

Khi ở Trung Hải, Diệp Bắc Minh đã sưu tập rất nhiều dược liệu.

Tất cả đều được cất trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Hoàn toàn đủ để luyện chế đoạn cốt đan!



Một ngày sau, trong Địa Hỏa Trì tràn ngập mùi thuốc.

Trong đỉnh Thanh Mộc, nổi lên một viên đan dược màu đỏ.

Khi Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn qua, liền kinh ngạc: “Có chuyện gì vậy, lại còn có đường vân sấm sét?”

Trên bề mặt của đan dược màu đỏ lại có một lớp đường vân của sấm sét.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: “Đỉnh Thanh Mộc làm từ gỗ lôi kích, thuộc tính lôi”.

“Thuộc tính hỏa và thuộc tính lôi dung hợp, nói không chừng sẽ có hiệu quả không ngờ tới được”.

Diệp Bắc Minh cầm lấy đoạn cốt đan: “Có hiệu quả gì, uống vào là biết ngay”.

Anh nuốt luôn một hơi!

Một dòng sóng nhiệt từ cổ họng tiến vào bụng.

Tiếp theo đó là một luồng năng lượng lớn mạnh ngưng tụ ở đan điền của Diệp Bắc Minh.

Sau đó lan đi khắp xương cốt chân tay!

Ầm!

Cảnh giới của Diệp Bắc Minh lập tức tăng lên võ vương trung kỳ.

Anh rất kinh ngạc, vẻ mặt không dám tin: “Tôi đã tăng lên võ vương trung kỳ rồi, mạnh đến vậy ư?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau