Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 470: Diệt huyết mạch hoàng thất Thanh Long
Không chỉ có như vậy.
Bên trong Côn Luân Hư, khắp nơi đều có huyết mạch của hoàng thất Thanh Long bị bốc cháy!
...
Huyền Lôi Cốc.
Trong thao trường, ba võ giả trẻ tuổi đột nhiên kêu thảm một tiếng.
Ngọn lửa dày đặc bao trùm toàn thân!
Sau khi vùng vẫy mười mấy cái hít thở, hóa thành một mảnh tro tàn.
Mọi người ở thao trường ngây ra: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
...
Thiên Kiếm Tông.
Bên trong tàng kinh các, một đệ tử đang học kiếm kỹ.
Đột nhiên, thân thể bốc cháy.
Trên kiếm đài.
Hai đệ tử trẻ tuổi đang đối chiến, một người trong số đó bỗng nhiên cơ thể bùng cháy.
Thông qua huyết quang, lão tổ đế quốc Thanh Long nhìn thấy cảnh này.
Ông ta điên cuồng gào thét: “Không… Đừng!!! Diệp Bắc Phong, dừng tay, dừng tay cho tao!!!”
“Mày đây là muốn diệt sạch tất cả huyết mạch của người nhà họ Tô tao à!!!
“Sao mày có thể ác độc như vậy?!!!”
Diệp Bắc Minh cười khẽ: “Ác độc sao? Khi các người đuổi giết tôi và mẹ tôi, sao chưa từng nghĩ qua ác độc?”
“Không phải nói muốn tiêu diệt cửu tộc của tôi?”
“Nếu như tôi không có thủ đoạn này, các người sẽ bỏ qua cho người thân bạn bè của tôi sao?”
Mày!!!”
Lão tổ đế quốc Thanh Long tức muốn ngất xỉu.
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Đừng nói, người đế quốc Thanh Long các người hưng thịnh lắm, còn có rất nhiều người chưa chết đâu”.
Hình ảnh trong ngọn lớn xoay chuyển.
Phạn Âm Cốc.
Một cô gái tuyệt mỹ đang tắm.
Trắng nõn da thịt, dung nhan xinh đẹp!
Nha hoàn trải cánh hoa hồng trong bồn tắm!
“A!”
Cô gái tuyệt mỹ kêu thảm một tiếng, trong nước bốc cháy mộc cách quỷ dị.
“A!”
Nha hoàn hoảng sợ nhìn chủ nhân của mình bị ngọn lửa thiêu sống trong nước.
Nước tắm bị đun sôi sùng sục!
...
Cung Hạo Miểu.
Bên trong điện chính đại cử hành lễ tấn thăng cho các đệ tử nội môn.
Mấy chục ngàn người đang có mặt dự lễ.
Một lão giả mở miệng: “Tô Thần, biểu hiện của con rất tốt, bây giờ bổn tọa phá lệ đề thăng con lên làm đệ tử nội môn!”
Một cậu thanh niên anh tuấn đi ra từ trong đám người: “Đa tạ thái thượng trưởng lão thương yêu, Tô Thần con… A!!!”
Một tiếng hét thảm!
Dưới ánh mắt hoảng sợ của vô số người, Tô Thần hóa thành bụi tro!
“Rít!”
Âm thanh hít hơi lạnh truyền tới.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
...
Cung Xã Tắc.
Lưu Ly Tông.
Học viện Thiên Thần.
Cũng xảy ra chuyện tương tự, chỉ cần là người trong cơ thể có chảy huyết mạch của đế quốc Thanh Long, toàn thân đều bị đốt cháy không hiểu nổi.
Cho dù dùng cách gì cũng không thể dập tắt ngọn lửa!
Cuối cùng.
Tất cả bọn họ đều bị thiêu sống!
Bên trong điện Kim Loan, văn võ đại thần còn lại đang quỳ trên đất, nơm nớp lo sợ.
‘Ác!’
‘Quá độc ác!’
‘Huyết Mạch Chú Sát này giết, ai mà có thể đỡ nổi?’, vô số người chảy nước miếng, quỳ xuống đất, không ngừng dập đầu.
Sát thần!
Người đàn ông trước mặt quả thật không thẹn với cái tên sát thần!
Thủ đoạn Huyết Mạch Chú Sát này quả thật quá kinh khủng!
Lão tổ Đế quốc Thanh Long như sắp phát điên, trong đôi mắt già nua đều là tia máu, điên cuồng gầm thét: “A a a! Diệp Bắc Phong, Diệp Bắc Phong!!!”
“Chờ lão phu xuất quan, tao sẽ giết toàn tộc của mày!!!”
Diệp Bắc Minh coi thường tiếng gầm thét của ông ta, có chút thất vọng: “Ồ, ông không sao à?”
“Huyết Mạch Chú Sát sao không giết được lão tổ ông?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Huyết Hồn chú chỉ có thể nguyền rủa giết huyết thân trong vòng mười đời, quá mười đời không được”.
“Nếu như mười đời trở nên cũng có thể nguyền rủa giết, dùng một lần há chẳng phải toàn bộ loại người coi như xong?”
“Dù sao, trong quá trình loài người sinh sôi, cũng sẽ kết hợp lẫn nhau, huyết mạch hòa hợp!”
Diệp Bắc Minh hiểu ra.
Thì ra là như vậy.
Nhưng.
Anh không định nói cho lão tổ Thanh Long biết, anh cố ý nói: “Tôi biết rồi, trong đời sau của ông có người bị cắm sừng!”
“Thật ra thì đời sau của nhà họ Tô ông đã không còn là những người mang dòng máu của nhà họ Tô từ lâu rồi!”
“Đáng thương quá, con cháu ông và ông vốn không hề có quan hệ máu mủ!”
Hoàng thất đế quốc Thanh Long không có quan hệ máu mủ với người nhà họ Tô?
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh!
Giết người diệt tâm!
Tên nhóc này quả đúng là ma quỷ mà!
Quả nhiên.
“Mày nói gì?”
Con ngươi lão tổ đế quốc Thanh Long nảy sinh động đất!
Như bị sét đánh!
Tim như sắp bị nổ tung vì tức giận.
“Phụt!”
Ông ta phun ra một ngụm máu tươi.
Miếng ngọc bội hình rồng nổ tung, huyết ảnh trong nháy mắt biến mất dạng!
...
Lúc này.
Ở một nơi nào đó hoàng triều Đại Chu, trong một mật thất.
Một lão giả đột nhiên mở ánh mắt già nua, trong con ngươi đều là tia máu.
“A!!! A! A!!!”
Tiếng gào thét dữ tợn và tuyệt vọng: “Diệp Bắc Phong, Diệp Bắc Phong!!!”
“Tô lão ma tao thề, cuộc đời này chỉ có một chuyện, đó chính là giết mày!”
“Nếu không giết mày, Tô lão ma tao thề đời này không là người!!!”
“A!!!’
Âm thanh dữ tợn khủng khiếp vang vọng trong mật thất!
Bên trong Côn Luân Hư, khắp nơi đều có huyết mạch của hoàng thất Thanh Long bị bốc cháy!
...
Huyền Lôi Cốc.
Trong thao trường, ba võ giả trẻ tuổi đột nhiên kêu thảm một tiếng.
Ngọn lửa dày đặc bao trùm toàn thân!
Sau khi vùng vẫy mười mấy cái hít thở, hóa thành một mảnh tro tàn.
Mọi người ở thao trường ngây ra: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
...
Thiên Kiếm Tông.
Bên trong tàng kinh các, một đệ tử đang học kiếm kỹ.
Đột nhiên, thân thể bốc cháy.
Trên kiếm đài.
Hai đệ tử trẻ tuổi đang đối chiến, một người trong số đó bỗng nhiên cơ thể bùng cháy.
Thông qua huyết quang, lão tổ đế quốc Thanh Long nhìn thấy cảnh này.
Ông ta điên cuồng gào thét: “Không… Đừng!!! Diệp Bắc Phong, dừng tay, dừng tay cho tao!!!”
“Mày đây là muốn diệt sạch tất cả huyết mạch của người nhà họ Tô tao à!!!
“Sao mày có thể ác độc như vậy?!!!”
Diệp Bắc Minh cười khẽ: “Ác độc sao? Khi các người đuổi giết tôi và mẹ tôi, sao chưa từng nghĩ qua ác độc?”
“Không phải nói muốn tiêu diệt cửu tộc của tôi?”
“Nếu như tôi không có thủ đoạn này, các người sẽ bỏ qua cho người thân bạn bè của tôi sao?”
Mày!!!”
Lão tổ đế quốc Thanh Long tức muốn ngất xỉu.
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Đừng nói, người đế quốc Thanh Long các người hưng thịnh lắm, còn có rất nhiều người chưa chết đâu”.
Hình ảnh trong ngọn lớn xoay chuyển.
Phạn Âm Cốc.
Một cô gái tuyệt mỹ đang tắm.
Trắng nõn da thịt, dung nhan xinh đẹp!
Nha hoàn trải cánh hoa hồng trong bồn tắm!
“A!”
Cô gái tuyệt mỹ kêu thảm một tiếng, trong nước bốc cháy mộc cách quỷ dị.
“A!”
Nha hoàn hoảng sợ nhìn chủ nhân của mình bị ngọn lửa thiêu sống trong nước.
Nước tắm bị đun sôi sùng sục!
...
Cung Hạo Miểu.
Bên trong điện chính đại cử hành lễ tấn thăng cho các đệ tử nội môn.
Mấy chục ngàn người đang có mặt dự lễ.
Một lão giả mở miệng: “Tô Thần, biểu hiện của con rất tốt, bây giờ bổn tọa phá lệ đề thăng con lên làm đệ tử nội môn!”
Một cậu thanh niên anh tuấn đi ra từ trong đám người: “Đa tạ thái thượng trưởng lão thương yêu, Tô Thần con… A!!!”
Một tiếng hét thảm!
Dưới ánh mắt hoảng sợ của vô số người, Tô Thần hóa thành bụi tro!
“Rít!”
Âm thanh hít hơi lạnh truyền tới.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
...
Cung Xã Tắc.
Lưu Ly Tông.
Học viện Thiên Thần.
Cũng xảy ra chuyện tương tự, chỉ cần là người trong cơ thể có chảy huyết mạch của đế quốc Thanh Long, toàn thân đều bị đốt cháy không hiểu nổi.
Cho dù dùng cách gì cũng không thể dập tắt ngọn lửa!
Cuối cùng.
Tất cả bọn họ đều bị thiêu sống!
Bên trong điện Kim Loan, văn võ đại thần còn lại đang quỳ trên đất, nơm nớp lo sợ.
‘Ác!’
‘Quá độc ác!’
‘Huyết Mạch Chú Sát này giết, ai mà có thể đỡ nổi?’, vô số người chảy nước miếng, quỳ xuống đất, không ngừng dập đầu.
Sát thần!
Người đàn ông trước mặt quả thật không thẹn với cái tên sát thần!
Thủ đoạn Huyết Mạch Chú Sát này quả thật quá kinh khủng!
Lão tổ Đế quốc Thanh Long như sắp phát điên, trong đôi mắt già nua đều là tia máu, điên cuồng gầm thét: “A a a! Diệp Bắc Phong, Diệp Bắc Phong!!!”
“Chờ lão phu xuất quan, tao sẽ giết toàn tộc của mày!!!”
Diệp Bắc Minh coi thường tiếng gầm thét của ông ta, có chút thất vọng: “Ồ, ông không sao à?”
“Huyết Mạch Chú Sát sao không giết được lão tổ ông?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Huyết Hồn chú chỉ có thể nguyền rủa giết huyết thân trong vòng mười đời, quá mười đời không được”.
“Nếu như mười đời trở nên cũng có thể nguyền rủa giết, dùng một lần há chẳng phải toàn bộ loại người coi như xong?”
“Dù sao, trong quá trình loài người sinh sôi, cũng sẽ kết hợp lẫn nhau, huyết mạch hòa hợp!”
Diệp Bắc Minh hiểu ra.
Thì ra là như vậy.
Nhưng.
Anh không định nói cho lão tổ Thanh Long biết, anh cố ý nói: “Tôi biết rồi, trong đời sau của ông có người bị cắm sừng!”
“Thật ra thì đời sau của nhà họ Tô ông đã không còn là những người mang dòng máu của nhà họ Tô từ lâu rồi!”
“Đáng thương quá, con cháu ông và ông vốn không hề có quan hệ máu mủ!”
Hoàng thất đế quốc Thanh Long không có quan hệ máu mủ với người nhà họ Tô?
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh!
Giết người diệt tâm!
Tên nhóc này quả đúng là ma quỷ mà!
Quả nhiên.
“Mày nói gì?”
Con ngươi lão tổ đế quốc Thanh Long nảy sinh động đất!
Như bị sét đánh!
Tim như sắp bị nổ tung vì tức giận.
“Phụt!”
Ông ta phun ra một ngụm máu tươi.
Miếng ngọc bội hình rồng nổ tung, huyết ảnh trong nháy mắt biến mất dạng!
...
Lúc này.
Ở một nơi nào đó hoàng triều Đại Chu, trong một mật thất.
Một lão giả đột nhiên mở ánh mắt già nua, trong con ngươi đều là tia máu.
“A!!! A! A!!!”
Tiếng gào thét dữ tợn và tuyệt vọng: “Diệp Bắc Phong, Diệp Bắc Phong!!!”
“Tô lão ma tao thề, cuộc đời này chỉ có một chuyện, đó chính là giết mày!”
“Nếu không giết mày, Tô lão ma tao thề đời này không là người!!!”
“A!!!’
Âm thanh dữ tợn khủng khiếp vang vọng trong mật thất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất