Chương 21: Phiên ngoại: 1
Edit&Beta: Miêu
Tiểu người què dọn lên trấn trên ở đã được một tháng, cả người đều cảm thấy rất thoải mái, cuộc sống mỗi ngày đều rất tốt.
Trương đồ tể mỗi ngày đều bận việc ở cửa hàng thịt, giữa trưa còn có thể được ăn cơm nóng. Mỗi ngày Tiểu người què đều nấu sẵn cơm trong nhà, sau đó là đi mua đồ, ở đây có rất nhiều người đọc sách, lâu lâu Tiểu người què cũng có đi ra ngoài dạo, tiên sinh dạy y lúc nhỏ hiện tại cũng đang ở đây dạy học, Tiểu người què thường xuyên đến giúp đỡ, cảm thấy rất vui.
Buổi tối Trương đồ tể dọn dẹp đóng cửa quầy xong, liền đi đến nơi đón tức phụ mình về. Tiểu người què vừa thấy hắn đến thì rất vui vẻ đi theo hắn về nhà.
Trương đồ tể không nỡ để Tiểu người què đi nhiều, liền cõng y.
Lúc đầu Tiểu người què da mặt mỏng liền không muốn, sau đó bị Trương đồ tể đánh lên mông hai cái mới chịu nghe lời mà leo lên.
“Buổi tối có hầm canh xương cho ngươi, thơm không?”
Tiểu người què vui vẻ mà gật đầu.
“Thơm!”
Cuộc sống cứ chầm chầm mà trôi qua, vừa bình yên lại vừa hạnh phúc, canh xương so với lúc trước cũng ngon hơn!
Tác giả có lời muốn nói:
- -*-‐-
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.
Tiểu người què dọn lên trấn trên ở đã được một tháng, cả người đều cảm thấy rất thoải mái, cuộc sống mỗi ngày đều rất tốt.
Trương đồ tể mỗi ngày đều bận việc ở cửa hàng thịt, giữa trưa còn có thể được ăn cơm nóng. Mỗi ngày Tiểu người què đều nấu sẵn cơm trong nhà, sau đó là đi mua đồ, ở đây có rất nhiều người đọc sách, lâu lâu Tiểu người què cũng có đi ra ngoài dạo, tiên sinh dạy y lúc nhỏ hiện tại cũng đang ở đây dạy học, Tiểu người què thường xuyên đến giúp đỡ, cảm thấy rất vui.
Buổi tối Trương đồ tể dọn dẹp đóng cửa quầy xong, liền đi đến nơi đón tức phụ mình về. Tiểu người què vừa thấy hắn đến thì rất vui vẻ đi theo hắn về nhà.
Trương đồ tể không nỡ để Tiểu người què đi nhiều, liền cõng y.
Lúc đầu Tiểu người què da mặt mỏng liền không muốn, sau đó bị Trương đồ tể đánh lên mông hai cái mới chịu nghe lời mà leo lên.
“Buổi tối có hầm canh xương cho ngươi, thơm không?”
Tiểu người què vui vẻ mà gật đầu.
“Thơm!”
Cuộc sống cứ chầm chầm mà trôi qua, vừa bình yên lại vừa hạnh phúc, canh xương so với lúc trước cũng ngon hơn!
Tác giả có lời muốn nói:
- -*-‐-
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất