Đoàn Tàu Luân Hồi 4 – Khu Rừng Tĩnh Lặng

Chương 96: Nhà tang lễ An Lạc (1)

Trước Sau
【[ Số tàu]: [Tổng số hành khách ngồi tàu], [hành khách mới], [số người có thể đăng ký], [đã đăng ký], [tình trạng]】

【Đoàn tàu luân hồi: 9 người, 3 người, 6 người, 0 người, đợi xuất phát 】

Số người đăng ký đoàn tàu luân hồi lần này, vừa lúc cũng đủ cho sáu người bọn họ, vì thế

Lần này số người đăng ký ở đoàn tàu luân hồi lần này có thể báo danh đủ sáu người bọn họ, vì vậy, sau khi nhìn thấy ở trong danh sách đăng ký, Ngũ Hạ Cửu đã gọi cho đám người Phương Tử đến để đăng ký cùng.

Trước khi đoàn tàu xuất phát, bọn họ cùng nhau đi tới đại sảnh chờ xe.

"Thật sự hiếm thấy, chỉ có sáu người chúng ta là hành khách cũ trên chuyến tàu lần này."

Lộ Nam không nhịn được cười nói.

Phương Tử: "Nếu không có hành khách mới đến thì còn tốt hơn."

Chung Nam không nhịn được chắp hai tay cầu nguyện:

"Hy vọng đoàn tàu lần này có thể khiến cho chúng ta thoải mái một chút."

Ngũ Hạ Cửu nâng cổ tay nhìn thời gian trước mắt, nói: "Đi thôi."

Sau khi bọn họ đi lên đoàn tàu, thì đoàn tàu luân hồi đã giao cho Đường Vân Ti nhiệm vụ hướng dẫn cho hành khách mới.

Anh ta mở cánh cửa của một toa hành khách khác, tổng cộng có ba người hành khách mới, hai nam một nữ.

Sau khi nói xong về quy tắc, thì hành khách mới sẽ được nhận biệt hiệu ở vòng tay, xem ra cô gái tuổi không tính là lớn này tên là Kim Miêu, ngoài ra hai chàng trai còn lại thì tên là Cật Đậu Nhân và A Thái.

Xa Hạ Thế Giới đưa ra gợi ý...

【Công việc chuyên môn của mọi người chính là làm việc túc trực bên linh cửu, và cần phải đến nhà tang lễ, để trông coi xác giám đốc nhà tang lễ Kỷ Tiến Tiền ba ngày ba đêm, giữa đường không được rời khỏi nhà tang lễ.】

【Mời mọi người sống bảy ngày ở trong nhà tang lễ, đoàn tàu luân hồi sẽ đến đón và đưa hành trở về vào lúc chín giờ tối ngày thứ bảy. Mong hành khách có thể giữ vé xe của chính mình và lên tàu trong thời gian quy định. 】

【Cuối cùng, chúc mọi người có chuyến đi vui vẻ.】

Xem xong thông tin, Chung Nam không nhịn được nói: "Trông coi xác cũng chỉ cần ba ngày ba đêm, nhưng thời gian ở Xa Hạ Thế Giới lại là bảy ngày."

"Xem ra có thể sẽ có chuyện gì đó xảy ra khi chúng ta trông coi xác."

Còn chưa nói xong, Chung Nam phát hiện trong vòng tay lại thay thông tin mới

【Đã trông coi xác của giám đốc Kỷ Tiến Tiền: 0 ngày.】

Ngũ Hạ Cửu thấy vậy không kìm được nhướn mày, nói: "Nếu túc trực bên linh cữu không hết ba ngày ba đêm, vậy thì chúng ta không thể lên xe rời đi."

Kim Miêu là hành khách mới, dáng người cùng vẻ ngoài đều toát vẻ dễ thương của cô gái nhỏ nhắn.

Cô ấy không nhịn được rụt rè hỏi: "Không thể lên xe....Vậy sẽ chết sao?"

Ngũ Hạ Cửu liếc mắt nhìn cô ấy một cái: "Sẽ không chết, nhưng sẽ vĩnh viễn ở lại Xa Hạ Thế Giới và phải trải qua những chuyện kinh khủng."

Ba hành khách mới nghe vậy, nét mặt đều có chút lo sợ.

Đoàn tàu luân hồi dừng lại, sau khi bọn họ đi xuống, trước mặt bọn họ có chút mênh mông, cách đó không xa chỉ có một tòa nhà.

Chính là nhà tang lễ mà bọn họ chuẩn bị đi qua.

Dựa theo con đường phía trước mà đi, không bao lâu thì nhà tang lễ đã ở gần ngay trước mắt.

Nhìn sơ qua, kiến trúc có hơi cũ nát, trông nó có vẻ lâu đời nhưng vẫn sạch sẽ, ngoài ra cửa lớn rộng mở, bên trong còn có mấy chiếc xe tang dùng để kéo xác.

Bên ngoài cửa có tên của nhà tang lễ, là dùng màu sơn đỏ quét lên. Nhà tang lễ An Lạc.

"Nhà tang lễ An Lạc, cái tên này không tệ, được chết an lạc."

Phương Tử vui vẻ.

Ngoài cửa không có người trông cửa, bọn họ có thể trực tiếp đi vào.

Trong nhà tang lễ có nhiều khâu, giống như có nơi phụ trách tiếp đón người nhà của người chết, mà nơi cấp thông tin danh tính là ở chỗ bàn bạc về công việc quàn linh cữu và mai táng.

Còn có phòng tư vấn quàn và chôn, xưởng hỏa táng, hoặc là phòng trang điểm, chính là để trang điểm, chỉnh sửa lại dung nhan cho người chết.



Ngoài ra, còn có linh đường dành riêng cho người đã mất, nơi lưu giữ tro cốt.

Đám người Ngũ Hạ Cửu đi vào nơi đầu tiên chính là đại sảnh giống như quầy lễ tân ở phía trước, không gian không nhỏ, còn có ghế sopha ngồi chờ.

Và có một bóng người đang bận rộn ở sau quầy.

Nghe thấy tiếng bước chân, người nọ ngẩng đầu, là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, vẻ ngoài bình thường, đáy mắt có vết xanh đen, giống như đã vài ngày không có giấc ngủ ngon.

Anh ta nhìn đám người Ngũ Hạ Cửu vừa đến, liền xoay người từ sau quầy đi ra, đi đến trước mặt bọn họ nói:

"Mọi người chính là người phụ trách túc trực bên linh cữu của giám đốc đúng không."

Thời Thương Tả gật đầu: "Đúng vậy."

Người đàn ông vươn tay nói: "Xin chào mọi người, tôi tên là Triệu Tiết Tập, là nhân viên lễ tân bàn bạc dịch vụ của nhà tang lễ an lạc, và tôi cũng tạm thời đảm nhiệm chức người phục vụ tang lễ."

Thời Thương Tả cùng Triệu Tiết Tập bắt tay, Ngũ Hạ Cửu cùng mọi người cũng giới thiệu.

Triệu Tiết Tập nói: "Tôi dẫn mọi người đến linh đường bên kia xem một chút nhé, xác của giám đốc được đặt ở nơi này."

Dứt lời, Triệu Tiết Tập đi phía trước dẫn đường.

Trong lúc đi qua đó, Thời Thương Tả nói: "Nhà tang lễ này ngoại trừ anh ra thì còn có nhân viên nào khác nữa không? Tôi thấy có vẻ không có nhiều người lắm."

Tính cách của Triệu Tiết Tập cũng khá tốt, nói chuyện chậm rãi, vừa nghe vậy liền trả lời: "Nhân viên ở nhà tang lễ của chúng tôi không tính là nhiều, hiện tại tính luôn cả tôi thì tổng cộng chỉ có sáu người."

"Nếu người giám đốc và người phục vụ tang lễ trước đây vẫn còn, thì đã là tám người ”

Nói đến đây, Triệu Tiết Tập thở dài, nói: "Giám đốc không có người thân, dựa theo tập tục nơi này của chúng tôi, sau khi người lớn tuổi qua đời, thông thường là sẽ do người thân và con cái ngày đêm trông nom ở linh đường, để tiếp đón người thân hoặc bạn thâm giao của người mất đến đây phúng điếu."

"Cần quàn bảy ngày bảy đêm...."

"Đây là ngày đầu tiên sau khi giám đốc qua đời, chúng tôi đã làm tang lễ cho ông ấy, sau đó mời mọi người đến đảm nhiệm vai trò người thân, bạn bè để túc trực bên quan tài của quản lý."

Quàn đến bảy ngày bảy đêm....

Nhưng nhiệm vụ của đoàn tàu luân hồi đưa cho bọn họ lại chỉ cần túc trực bên quan tài ba ngày ba đêm là được.

Ngũ Hạ Cửu chú ý lời nói trước đó của Triệu Tiết Lập, cậu nói: "Người phục vụ tang lễ trước đây đã rời khỏi nơi đây rồi sao?"

Triệu Tiết Tập: "Không có, người phục vụ tang lễ trước đó chính là Trịnh Hạo Thừa cũng đã chết, người nhà của anh ta đều ở bên ngoài vùng, quan hệ cũng không tốt, họ nói là không thể đến được."

"Thế nhưng, Trịnh Hạo Thừa cùng Hạ Đan là thợ thẩm mỹ cho nhà tang lễ của chúng tôi, chính là người yêu của nhau."

"Hiện tại Hạ Đan đang giúp đỡ trông coi bên linh cữu...Đến rồi, nơi này chính là linh đường."

Triệu Tiết Tập nói đến đây thì ngừng bước chân, nghiêng người chỉ cho bọn họ xem.

Ngũ Hạ Cửu tạm thời đem câu hỏi mà cậu nghi ngờ nuốt xuống bụng, nhìn về phía linh đường.

Vải trắng, di ảnh, hoa màu trắng, quan tài....

Từ cửa bước vào, là di ảnh của người giám đốc Kỷ Tiến Tiễn được treo trên bức tường ở giữa, đối diện với bọn họ, mà phía dưới di ảnh chính là quan tài nơi cất giữ thi thể của Kỷ Tiến Tiền.

Bao xung quanh quan tài là hoa tươi màu trắng.

Ngũ Hạ Cửu không thể không nhìn về di ảnh của Kỷ Tiến Tiền, dáng vẻ ông ta khoảng chừng hơn năm mươi tuổi, đeo mắt kính, tóc đã nhuốm bạc, khuôn mặt có nếp nhăn, nét mặt còn có chút nghiêm túc, thoạt nhìn không phải là người dễ ở chung.

Triệu Tiếp Tập nói: "Mọi người cần ở trong phòng này để túc trực bên linh cữu của giám đốc."

"Ban ngày hay buổi tối đều phải ở trong nhà tang lễ, nếu mỏi mệt có thể luân phiên thay thế lẫn nhau, nhưng ban ngày không được ngủ, thời điểm buổi tối không có ai thì có thể nghỉ ngơi một chút."

"Quan trọng cần phải chú ý là, ở trong nhà tang lễ cấm chơi những trò chơi, chẳng hạn như chơi đánh bài, vui đùa ồn ào, chơi mạt chược, những thứ này đều bị cấm."

"Ban ngày phải đốt giấy tiền vàng bạc đúng giờ, mỗi ngày đều phải đốt một hộp."

"Bên kia có ghi khoảng thời gian, buổi tối cũng cần phải đốt, hơn nữa cần phải giữ cho lửa cháy không tắt."

Nói đến đây, Triệu Tiết Tập đưa tay chỉ vào bảy cái hộp giấy, còn có một cái chậu than và một bảng thời gian được treo ở trên tường phía trên các hộp giấy.

Ngũ Hạ Cửu và mọi người đi qua nhìn, thời gian được sắp xếp là....Buổi sáng chín giờ bắt đầu đốt giấy tiền vàng bạc, đến mười một giờ thì ngừng.



Buổi chiều hai giờ bắt đầu đốt giấy tiền vàng bạc đến bốn giờ ngừng.

Buổi tối chín giờ bắt đầu đốt giấy tiền vàng bạc, cho đến sáu giờ sáng, không được gián đoạn giữa chừng.

Xem ra thời gian đốt vàng mã buổi tối, cần phải có người canh chừng.

Thời điểm quàn thì quan tài không cần đóng kín.

Cũng vì vậy, khi bọn họ đến gần quan tài, thì có thể thấy nắp quan tài vẫn chưa được đóng lại.

Xác của Kỷ Tiến Tiền nằm ở trong đó, dung mạo đã được chỉnh sửa lại rất tốt, trên mặt được trang điểm, thoạt nhìn rất tự nhiên, giống như ông ta chỉ đang ngủ bình thường.

Chỉ khi nhìn rõ hơn, mới thấy được khuôn mặt nhợt nhạt của ông ấy.

Trên người Kỷ Tiến Tiền mặc một bộ âu phục, hai tay đan chéo nằm ở bụng, trong tay cầm một bó hoa màu trắng.

Thấy đám người Ngũ Hạ Cửu cúi đầu nhìn về phía quan tài.

Triệu Tiết Lập nói: "Trong nhà tang lễ An Lạc của chúng tôi cũng có nhà ăn và ký túc xá ở ngay phía sau, lát nữa tôi sẽ dẫn mọi người đi sang bên đó xem qua một lần."

"Thời điểm buổi tối mệt thì có thể luân phiên thay nhau, những người khác có thể đi vào trong ký túc xá nghỉ ngơi."

Ngũ Hạ Cửu gật đầu.

Đợi trong chốc lát, Triệu Tiết Tập dẫn bọn họ từ trong linh đường đi ra.

Ở đây không chỉ có một cái linh đường, dù sao vẫn còn những xác khác cũng cần gửi đến, để sắp xếp tạo điều kiện cho người nhà và bạn bè thân thích đến tiếc thương.

Ví dụ như đi bộ xa hơn một chút, cách nhau hai phòng là phòng cất giữ xác của người phục vụ tang lễ lúc trước, Trịnh Hạo Thừa.

Nhưng mà, Triệu Tiết Tập không có dự định sẽ dẫn bọn họ đi qua bên đó nhìn một chút, vì vậy anh ta liền rời khỏi phòng sắp xếp linh cửu, đi ra ngoài.

Đám người ngũ Hạ Cửu dự tính khi trở về sẽ đi qua đó xem xét một chút.

Trên đường mà Triệu Tiếp Tập dẫn bọn họ đến nhà ăn cùng ký túc xá, bọn họ nhìn thấy một người phụ nữ trên ba mươi tuổi, tóc xoăn dài, trang điểm quyến rũ, môi đỏ mọng, mặc trang phục công sở, chân mang giày cao gót, khi đi trên đường, giày cao gót phát ra tiếng động riêng biệt.

Triệu Tiếp Tập giới thiệu cho bọn họ một chút:

"Đây chính là Uông Linh, là quản lý Uông, cũng là giám đốc của nhà tang lễ An Lạc của chúng tôi, và còn là người hướng dẫn trung tâm dịch vụ."

"Chủ yếu chịu trách nhiệm trong việc kiểm tra giấy chứng tử và giấy chứng minh của người chết. Sau đó đăng ký thông tin."

Và nhân viên lễ tân người sẽ bàn bạc về công việc là Triệu Tiết Tập sẽ giới thiệu trước những việc cần chú ý về xe tang cho người nhà, còn phải phụ trách sắp xếp phòng vĩnh biệt.

Công việc của nhân viên phục vụ cho tang lễ mà anh ta tạm thời đảm nhiệm còn phải làm là tiếp đãi khách, quản lý tro cốt được gửi lại, phục vụ ở phòng truy điệu cùng với bán đồ dùng dành cho mai táng.

Cả hai công việc đều không phải việc nhẹ nhàng gì, nhưng tất cả đều do Triệu Tiết Tập đảm nhiệm.

Trước đó Triệu Tiết Tập ở sảnh trước bận rộn như vậy cũng vì như thế.

Chợt nghe được Uông Linh hỏi:

"Thông tin khách hàng đăng ký mà tôi nhờ cậu sắp xếp lại đã sắp xếp xong chưa?"

Triệu Tiết Tập: " Xong rồi, một lát tôi sẽ giao cho cô."

Uông Linh nhếch đôi môi đỏ mọng nở nụ cười, nói: " Cậu làm việc thì tôi rất yên tâm, vậy tôi ở văn phòng chờ cậu, nhanh lên một chút."

Nói xong, Uông Linh chỉ hơi gật đầu với đám người Ngũ Hạ Cửu, Thời Thượng Tả, giẫm giày cao gót xoay người rời đi.

Triệu Tiết Tập đợi Uông Linh rời đi, mới tiếp tục mang theo đám người Ngũ Hạ Cửu đi về phía trước.

Phương Tử đi chậm hai bước, kéo lấy cánh tay Lộ Nam nhỏ giọng nói:

"Này, quản lý Uông đem công việc của cô ta giao cho Triệu Tiết Tập?"

Lộ Nam gật đầu, thấp giọng nói: "Dùng chức vụ chèn ép."

Phương Tử chậc chậc hai tiếng.

Nhìn dáng vẻ của Triệu Tiết Tập, có lẽ đã sớm quen với điệu bộ này của Uông Linh.

Không biết những người khác trong nhà tang lễ An Lạc này sẽ như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau