Độc Sủng Kiều Thê…. Một Đời Yêu Em
Chương 57
Lúc này mồ hồi cũng đã ướt đẫm một phần áo, Vũ Liên Hách nhanh chóng bước đến chỗ quầy, mua hai chai nước khoáng…
Chu đáo tháo nắp chai nước rồi mới đưa đến cho Kiều Uyển Đình, cô liền vui vẻ nhận lấy uống một ngụm…
Cả hai ngồi bệt xuống bãi cỏ xanh tận hưởng từng làn gió man mát lượt qua, cảm giác thật sự rất thoải mái…
Một lúc sau, Vũ Liên Hách mới chậm rãi lên tiếng, có lẽ đây cũng là lần đầu tiên anh cười nhiều như vậy…
Cũng đã rất lâu rồi Vũ Liên Hách mới đến công viên giải trí này, sau ngày mẹ anh mất mọi thứ đều đã thay đổi…
Ngay cả khu vui chơi này cũng thay đổi rất nhiều, to hơn, nhiều trò mạo hiểm hơn ngày trước…
Sau đó Vũ Liên Hách liền quay sang nhìn Kiều Uyển Đình, nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của cô khiến anh vô cùng hạnh phúc…
Càng làm cho Vũ Liên Hách kiên quyết hơn, nhất định phải xử lý bà mẹ kế triệt để, có như vậy thì gia đình anh mới sống yên vui hạnh phúc được…
Những đứa trẻ được sinh ra sau này, cũng không cần phải suốt ngày lo lắng cho sự an toàn của chúng…
Bọn trẻ sẽ được lớn lên một cách bình an, khỏe mạnh, sẽ có cuộc đời tốt hơn ba nó từng trải qua…
**Đình Đình, thời gian này em ngoan ngoãn ở nhà đợi anh về có được không…**
Kiều Uyển Đình nghe thấy vậy cũng không khỏi bất ngờ, quay lại nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu nói…
**Sao em lại phải ở nhà chứ, không phải anh đã lên kế hoạch để tóm gọn mẹ kế rồi sao, vậy em nhất định phải tham gia…**
**Nhưng lần này khá nguy hiểm, anh chỉ sợ làm em bị thương…**
**Anh yên tâm em sẽ không để mình bị thương đâu, vả lại có anh ở bên bảo vệ em nữa mà…**
**Nhưng mà…**
Vũ Liên Hách vẫn cảm thấy rất lo lắng, sợ đến lúc đó xảy ra sơ suất gì, anh sẽ không bảo vệ được cô…
**Không nhưng nhị gì cả, em đã quyết định rồi, anh có nói gì em cũng sẽ đi theo…**
**Vả lại mẹ kế hết lần này đến lần khác, gây chuyện chèn ép em trong công việc, làm sao em có thể bỏ qua cho bà ta được chứ…**
**Kiều Uyển Đình em là người có thù tất báo đấy…**
Nhìn thấy vẻ mặt kiên định của Kiều Uyển Đình, Vũ Liên Hách biết rõ mình khó mà thuyết phục được cô…
Nếu cứ như vậy mà ngăn cản có khi sẽ làm Kiều Uyển Đình giận dỗi, bỏ về nhà mẹ thì anh xem như mất vợ rồi, nội tâm anh lúc này không ngừng gào hét dữ dội…
““Không chịu, tôi không chịu đâu, tôi muốn mỗi ngày được ôm vợ, được vợ hôn, vợ về nhà mẹ rồi thì lấy ai hôn tôi đây, tôi không muốn, tôi không muốn…””
**Được vậy anh không nhắc đến chuyện đó nữa, nhưng em phải luôn theo sát anh đấy biết không hả…**
**Ừm em biết rồi mà, hihi…**
Hết cách Vũ Liên Hách chỉ có thể đồng ý, anh yêu chiều nhéo nhẹ vào chóp mũi của cô, Kiều Uyển Đình lúc này cũng mỉm cười vui vẻ với anh…
**Đình Đình thời gian này em chịu thiệt thòi rồi, anh sợ mọi thứ bận rộn sẽ không có nhiều thời gian cho em…**
**Nhưng em đừng buồn, đợi khi mọi chuyện giải quyết xong, anh nhất định sẽ bù đắp lại cho em thật nhiều có được không…**
**Ừm em đợi anh…**
Có lẽ đây là lý do vì sao Vũ Liên Hách lại yêu Kiều Uyển Đình nhiều đến như vậy, bởi vì cô lúc nào cũng hiểu chuyện đến đau lòng…
**Được rồi chúng ta tiếp tục đi chơi thôi…**
**Hôm nay nhất định phải tham gia hết các trò chơi ở đây mới được về nhà đấy…**
Kiều Uyển Đình lập tức đứng dậy kéo tay Vũ Liên Hách đi theo mình, cả hai lúc này cũng đã lấy lại sức, nhanh chóng tham gia những trò chơi còn lại…
Cả hai quay về nhà cũng đã là sáu giờ chiều, Kiều Uyển Đình nhanh chóng đi lên phòng tắm gội lại…
Vũ Liên Hách sau đó cũng sang phòng bên cạnh tắm gội lại, rồi mới qua thư phòng làm việc…
Ở bên này Kiều Uyển Đình đang ngồi trước bàn trang điểm sấy khô tóc, một lúc lâu vẫn chưa thấy anh quay lại…
Kiều Uyển Đình đoán rằng anh đã sang phòng bên cạnh để tắm gội, trong đầu cô lúc này liền nảy ra ý định gì đó…Không biết cô sẽ làm gì chỉ thấy Kiều Uyển Đình chạy ngay vào phòng thay đồ, lấy từ trong tủ ra một túi đồ... Bên trong là vài bộ đồ ngủ vô cùng khiêu gợi, mà Vũ Liên Nguyệt đã giấu anh trai tặng cho chị dâu, để hai người đã nóng lại còn nóng hơn nữa... Kiều Uyển Đình mặc chiếc đầm ngủ ren hai dây màu đỏ vào người, liền nhảy ngay lên giường nằm, lấy chăn đắp kín cả người lại.. Muốn tạo cho Vũ Liên Hách bất ngờ, nhưng đợi cả một buổi vẫn chưa thấy anh quay về phòng, Kiều Uyển Đình đợi sắp ngủ quên luôn rồi.. Vẫn là không thể đợi được nữa, Kiều Uyển Đình liền ném chiếc chăn sang một bên, bước xuống giường để tìm anh…
Để thêm chút kích thích cho cuộc vận động, Kiều Uyển Đình liền bước đến chỗ kệ để nước hoa, đang định tìm một chai nước hoa ngọt ngào, quyến rũ…
Nhưng lại bất ngờ nhìn thấy một chai nước hoa với thiết kế độc đáo, nhìn rất và đẹp mắt, nằm bên chỗ nước của anh…
Chu đáo tháo nắp chai nước rồi mới đưa đến cho Kiều Uyển Đình, cô liền vui vẻ nhận lấy uống một ngụm…
Cả hai ngồi bệt xuống bãi cỏ xanh tận hưởng từng làn gió man mát lượt qua, cảm giác thật sự rất thoải mái…
Một lúc sau, Vũ Liên Hách mới chậm rãi lên tiếng, có lẽ đây cũng là lần đầu tiên anh cười nhiều như vậy…
Cũng đã rất lâu rồi Vũ Liên Hách mới đến công viên giải trí này, sau ngày mẹ anh mất mọi thứ đều đã thay đổi…
Ngay cả khu vui chơi này cũng thay đổi rất nhiều, to hơn, nhiều trò mạo hiểm hơn ngày trước…
Sau đó Vũ Liên Hách liền quay sang nhìn Kiều Uyển Đình, nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của cô khiến anh vô cùng hạnh phúc…
Càng làm cho Vũ Liên Hách kiên quyết hơn, nhất định phải xử lý bà mẹ kế triệt để, có như vậy thì gia đình anh mới sống yên vui hạnh phúc được…
Những đứa trẻ được sinh ra sau này, cũng không cần phải suốt ngày lo lắng cho sự an toàn của chúng…
Bọn trẻ sẽ được lớn lên một cách bình an, khỏe mạnh, sẽ có cuộc đời tốt hơn ba nó từng trải qua…
**Đình Đình, thời gian này em ngoan ngoãn ở nhà đợi anh về có được không…**
Kiều Uyển Đình nghe thấy vậy cũng không khỏi bất ngờ, quay lại nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu nói…
**Sao em lại phải ở nhà chứ, không phải anh đã lên kế hoạch để tóm gọn mẹ kế rồi sao, vậy em nhất định phải tham gia…**
**Nhưng lần này khá nguy hiểm, anh chỉ sợ làm em bị thương…**
**Anh yên tâm em sẽ không để mình bị thương đâu, vả lại có anh ở bên bảo vệ em nữa mà…**
**Nhưng mà…**
Vũ Liên Hách vẫn cảm thấy rất lo lắng, sợ đến lúc đó xảy ra sơ suất gì, anh sẽ không bảo vệ được cô…
**Không nhưng nhị gì cả, em đã quyết định rồi, anh có nói gì em cũng sẽ đi theo…**
**Vả lại mẹ kế hết lần này đến lần khác, gây chuyện chèn ép em trong công việc, làm sao em có thể bỏ qua cho bà ta được chứ…**
**Kiều Uyển Đình em là người có thù tất báo đấy…**
Nhìn thấy vẻ mặt kiên định của Kiều Uyển Đình, Vũ Liên Hách biết rõ mình khó mà thuyết phục được cô…
Nếu cứ như vậy mà ngăn cản có khi sẽ làm Kiều Uyển Đình giận dỗi, bỏ về nhà mẹ thì anh xem như mất vợ rồi, nội tâm anh lúc này không ngừng gào hét dữ dội…
““Không chịu, tôi không chịu đâu, tôi muốn mỗi ngày được ôm vợ, được vợ hôn, vợ về nhà mẹ rồi thì lấy ai hôn tôi đây, tôi không muốn, tôi không muốn…””
**Được vậy anh không nhắc đến chuyện đó nữa, nhưng em phải luôn theo sát anh đấy biết không hả…**
**Ừm em biết rồi mà, hihi…**
Hết cách Vũ Liên Hách chỉ có thể đồng ý, anh yêu chiều nhéo nhẹ vào chóp mũi của cô, Kiều Uyển Đình lúc này cũng mỉm cười vui vẻ với anh…
**Đình Đình thời gian này em chịu thiệt thòi rồi, anh sợ mọi thứ bận rộn sẽ không có nhiều thời gian cho em…**
**Nhưng em đừng buồn, đợi khi mọi chuyện giải quyết xong, anh nhất định sẽ bù đắp lại cho em thật nhiều có được không…**
**Ừm em đợi anh…**
Có lẽ đây là lý do vì sao Vũ Liên Hách lại yêu Kiều Uyển Đình nhiều đến như vậy, bởi vì cô lúc nào cũng hiểu chuyện đến đau lòng…
**Được rồi chúng ta tiếp tục đi chơi thôi…**
**Hôm nay nhất định phải tham gia hết các trò chơi ở đây mới được về nhà đấy…**
Kiều Uyển Đình lập tức đứng dậy kéo tay Vũ Liên Hách đi theo mình, cả hai lúc này cũng đã lấy lại sức, nhanh chóng tham gia những trò chơi còn lại…
Cả hai quay về nhà cũng đã là sáu giờ chiều, Kiều Uyển Đình nhanh chóng đi lên phòng tắm gội lại…
Vũ Liên Hách sau đó cũng sang phòng bên cạnh tắm gội lại, rồi mới qua thư phòng làm việc…
Ở bên này Kiều Uyển Đình đang ngồi trước bàn trang điểm sấy khô tóc, một lúc lâu vẫn chưa thấy anh quay lại…
Kiều Uyển Đình đoán rằng anh đã sang phòng bên cạnh để tắm gội, trong đầu cô lúc này liền nảy ra ý định gì đó…Không biết cô sẽ làm gì chỉ thấy Kiều Uyển Đình chạy ngay vào phòng thay đồ, lấy từ trong tủ ra một túi đồ... Bên trong là vài bộ đồ ngủ vô cùng khiêu gợi, mà Vũ Liên Nguyệt đã giấu anh trai tặng cho chị dâu, để hai người đã nóng lại còn nóng hơn nữa... Kiều Uyển Đình mặc chiếc đầm ngủ ren hai dây màu đỏ vào người, liền nhảy ngay lên giường nằm, lấy chăn đắp kín cả người lại.. Muốn tạo cho Vũ Liên Hách bất ngờ, nhưng đợi cả một buổi vẫn chưa thấy anh quay về phòng, Kiều Uyển Đình đợi sắp ngủ quên luôn rồi.. Vẫn là không thể đợi được nữa, Kiều Uyển Đình liền ném chiếc chăn sang một bên, bước xuống giường để tìm anh…
Để thêm chút kích thích cho cuộc vận động, Kiều Uyển Đình liền bước đến chỗ kệ để nước hoa, đang định tìm một chai nước hoa ngọt ngào, quyến rũ…
Nhưng lại bất ngờ nhìn thấy một chai nước hoa với thiết kế độc đáo, nhìn rất và đẹp mắt, nằm bên chỗ nước của anh…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất