Độc Sủng Kiều Thê…. Một Đời Yêu Em

Chương 58

Trước Sau
Đây cũng là lần đầu tiên cô nhìn thấy chai nước hoa này xuất hiện ở đây, mỗi ngày Kiều Uyển Đình đều đứng đây để xịt nước hoa…

Có lẽ do quá bận rộn nên cô mới không để ý đến sự xuất hiện của chai nước hoa này…

Kiều Uyển Đình vẫn vậy, vẫn là không tự chủ được mà mở nắp ngửi thử xem, loại nước hoa này có thơm hay không …

Vừa đưa đến mũi đã cảm thấy rất thơm, rất dễ chịu, sau đó liền xịt vài cái vào gáy tai, cổ tay, bây giờ cô đã cảm thấy mình quyến rũ hơn nhiều…

Kiều Uyển Đình nhanh chóng chạy đi tìm Vũ Liên Hách, sang phòng bên cạnh lại chẳng thấy anh ở đâu cả…

Nghĩ ngay anh đang ở thư phòng thế là cô liền qua đó, không hiểu vì sao cả người Kiều Uyển Đình lúc này lại nóng như vậy…

Cô chỉ nghĩ rằng do thời tiết hôm nay quá nóng nên mình mới như vậy, chứ không hề hay biết rằng lọ nước hoa lúc nãy cô xịt chính là xuân dược…

Kiều Uyển Đình nhẹ nhàng mở cửa ra, lén nhìn xem Vũ Liên Hách có ở bên trong hay không…

Mà Vũ Liên Hách lúc này lại đang ngồi tập trung làm việc, không hề hay biết đến sự xuất hiện lúc này của Kiều Uyển Đình…

Ngay lúc này Kiều Uyển Đình vội nhớ lại đoạn clip, mà Vũ Liên Nguyệt từng đưa cho cô xem, cách làm thế nào để dụ dỗ người yêu…

Mặc dù đang rất xấu hổ, ngại ngùng chưa dám làm, nhưng trong người lúc này như có cái gì đó đang thúc đẩy cô vậy…

Kiều Uyển Đình liền dùng một lực mạnh, đẩy cánh cửa mở rộng ra để thu hút sự chú ý của anh…

Đúng như cô suy nghĩ, Vũ Liên Hách bất ngờ khi nghe thấy tiếng động mạnh liền nhìn chằm chằm ra cửa, xem có chuyện gì xảy ra…



Sau khi thành công thu hút sự chú ý của Vũ Liên Hách, Kiều Uyển Đình bất đầu múa may tay chân, cô liền đá một chân ra ngoài…

Sau đó lại thêm một cánh tay, nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân thon dài, sau đó lại xòe bàn tay ra múa vài cái, lại dùng ngón trỏ cong ra cong vào làm động tác mời gọi…

Bên trong lúc này Vũ Liên Hách không khỏi tròn mắt kinh ngạc với hành động của cô, nhưng cảm thấy có gì đó không đúng…

Sau đó anh liền cố kiềm chế trước sự mê hoặc của cô, dùng mũi ngửi thật kĩ mùi hương đang lan tỏ ra lúc này…

Ngay tức khắc anh liền phát hiện ra đây là mùi nước hoa được bào chế lại từ xuân dược, có công dụng không hề nhỏ…

Chỉ vài giọt tinh dầu sẽ khiến con người kích thích cơ thể đến khó mà kiềm chế được, trong khi mùi hương này lại quá nồng…

Vũ Liên Hách lập tức nhíu mày, lo lắng cho sức khỏe của Kiều Uyển Đình, liền đứng dậy bước ra ngoài…

Nhưng lúc này có vẻ thuốc vẫn chưa phát tán hết, Kiều Uyển Đình vừa thấy anh ra liền xấu hổ bỏ chạy…

Vũ Liên Hách nhìn thấy chiếc váy ngủ mỏng manh của Kiều Uyển Đình, thì không khỏi bị mê hoặc…

Anh liền quên hết những lo lắng vừa rồi, nhanh chóng đuổi theo kéo cô lại vào lòng, ngay khoảnh chạm vào nhau, cậu em của Vũ Liên Hách đã không thể chống cự được nữa mà bắt đầu rục rịch…

Cả hai sau đó không ngừng trêu đùa nhau trước cửa phòng, đến khi anh không chịu được nữa trực tiếp bế Kiều Uyển Đình về phòng…

Bên trong căn phòng lúc này mùi nước hoa nồng nặc, anh liền hiểu ra mọi vấn đề, chưa kịp làm gì đã bị Kiểu Uyển Đình đẩy ngã xuống giường, sau đó không nói một lời trèo lên người anh ngồi…



**Chồng à, đêm nay anh phải hầu hạ em thật tốt đấy…**

Ngay lúc này Vũ Liên Hách không khỏi không ngạc nhiên, nhưng vẫn thầm cảm ơn bang chủ Hắc Long đã tặng món quà tốt như vậy cho mình…

Đây là loại xuân dược mới vừa được bang Hắc Long chế tạo, mà giao tình giữa Vũ Liên Hách và bang chủ khá tốt…

Cho nên ông ấy đã tặng cho Vũ Liên Hách dùng thử, để xem công dụng có tốt hay không…

Mà Vũ Liên Hách lại không thể tự chối được nên đã mang về, sau đó đặt tạm vào tủ để nước hoa, không ngờ lại bị Kiểu Uyển Đình phát hiện ra, lại còn dùng thử nữa chứ…

**Được hôm nay anh sẽ ngoan ngoãn để em làm cả đấy…**

**Vợ à, hôm nay em thật đẹp thật quyến rũ…**

Lời chưa kịp nói hết, đôi môi của Vũ Liên Hách đã bị Kiều Uyển Đình chiếm lấy, cả hai cứ như vậy lao vào cuộc vận động không hồi kết…

Lần này lại khác, Kiều Uyển Đình liên tục đòi hỏi hết lần này đến lần khác, không cho Vũ Liên Hách nghĩ ngơi một chút nào cả…

Như thể cô đang muốn hút hết sức lực của anh vậy, cuộc vận động lúc này không ngừng đổi rất nhiều tư thế…

Cho đến khi cuộc vận động dừng lại thì cả hai đều đã kiệt sức, Vũ Liên Hách cũng không thể giúp cô lau người được nữa mà thiếp đi lúc nào không hay biết…

Cả hai ngủ đến không biết trời trăng gì cả, đến ngay cả trợ lý Mã gọi đến bọn họ cũng chẳng hay biết gì cả…

Đến trưa Vũ Liên Hách mới mơ màng tỉnh dậy, trong khi Kiều Uyển Đình vẫn còn ngủ rất say…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau