Độc Y Song Tuyệt: Trước Khi Lưu Đày, Dọn Sạch Quốc Khố Của Cẩu Hoàng Đế
Chương 1:
"Ầm." một tiếng nổ lớn vang lên, Tô Mặc biết mình đã chết.
"Đừng giả chết! Ngươi đã là con gái của tội thần, giả chết cũng vô dụng! Cho dù đã thành xác chết cũng phải đi đày!" Có người lớn tiếng gào lên với nàng.
Ồn ào!
Tô Mặc bực bội mở mắt ra.
Một nam nhân mặc trang phục thị vệ đang đứng ngoài cửa sổ hét lớn với nàng.
Đây rốt cuộc là nơi quái quỷ nào?
Nàng không phải đang làm nhiệm vụ, vô tình đi vào bãi mìn, dẫm phải mìn rồi chết sao?
Đây là nơi nào?
Đầu Tô Mặc đột nhiên đau nhói, rất nhiều ký ức không thuộc về nàng ùa vào.
Hóa ra nàng đã xuyên thư, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cung đấu mà nàng từng đọc, trở thành một nữ phụ bi thảm.
Nàng là tiểu nhi nữ của Đại tướng quân Tô Tử Thành của Ly quốc, cũng tên là Tô Mặc, vừa tròn mười lăm tuổi, mấy ngày trước phụ thân nàng bại trận ở tiền tuyến, bản thân tướng quân cũng không rõ sống chết, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Có người nhân cơ hội tâu lên rằng Tô Tử Thành đã phản bội đầu địch.
Hoàng thượng đương triều nổi trận lôi đình, bèn ra lệnh tịch biên phủ tướng quân, điều tra chứng cứ Tô Tử Thành phản quốc, đồng thời ra lệnh lưu đày gia quyến trong phủ, hạ nhân thì đều bị đày đi làm khổ sai.
Những người trong phủ hiện tại đều bị giam cầm, mẫu thân và hai ca ca của nàng đều bị giam trong viện của mình, trước cửa đều có người canh giữ.
Tô Mặc cũng bị nhốt trong phòng của mình, nàng bị bệnh tim tái phát, kêu cứu lớn tiếng cũng không có ai để ý, cuối cùng chết thảm trong phòng.
Sau đó, đặc công quân y Tô Mặc xuyên đến...
Nàng xuyên vào đúng ngày trước khi bị tịch biên lưu đày.
Nghĩ đến cốt truyện bi thảm, lòng Tô Mặc bỗng chùng xuống.
Một nhà bọn họ đi đày chịu khổ, còn tên cẩu hoàng đế vẫn ung dung hưởng lạc trong cung.
"Không được! Không thể để tên cẩu hoàng đế này được như ý."
Tên thị vệ ngoài cửa sổ mắng xong thì đi ra khỏi sân.
Tô Mặc mở cửa thò đầu ra, phát hiện còn có mấy tên thị vệ đeo đao đi lại tuần tra.
Nàng xoay người, ẩn đi thân hình, lúc này mới yên tâm đi ra ngoài.
Không tệ! Độc môn ẩn thuật của nàng cũng theo tới.
Ngoài ra, điều khiến nàng vui mừng hơn là không gian của nàng cũng đi theo, nàng vào xem thử, phát hiện không gian này có thêm một cái giếng, nước giếng đầy ắp, trong vắt thấy đáy.
Nàng đưa tay múc một ngụm, ngọt ngào thanh khiết, khiến người ta cảm thấy sảng khoái.
Nàng là người đầu tiên của Z quốc thông thạo y độc, với kinh nghiệm bản thân, nước giếng này đối với con người có lợi vô hại, là thứ tốt, đây có lẽ chính là nước linh tuyền trong truyền thuyết.
Vào phòng thí nghiệm, những con vật nuôi độc của nàng đều ở đó, chào các bảo bối! Đã lâu không gặp!
"Đừng giả chết! Ngươi đã là con gái của tội thần, giả chết cũng vô dụng! Cho dù đã thành xác chết cũng phải đi đày!" Có người lớn tiếng gào lên với nàng.
Ồn ào!
Tô Mặc bực bội mở mắt ra.
Một nam nhân mặc trang phục thị vệ đang đứng ngoài cửa sổ hét lớn với nàng.
Đây rốt cuộc là nơi quái quỷ nào?
Nàng không phải đang làm nhiệm vụ, vô tình đi vào bãi mìn, dẫm phải mìn rồi chết sao?
Đây là nơi nào?
Đầu Tô Mặc đột nhiên đau nhói, rất nhiều ký ức không thuộc về nàng ùa vào.
Hóa ra nàng đã xuyên thư, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cung đấu mà nàng từng đọc, trở thành một nữ phụ bi thảm.
Nàng là tiểu nhi nữ của Đại tướng quân Tô Tử Thành của Ly quốc, cũng tên là Tô Mặc, vừa tròn mười lăm tuổi, mấy ngày trước phụ thân nàng bại trận ở tiền tuyến, bản thân tướng quân cũng không rõ sống chết, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Có người nhân cơ hội tâu lên rằng Tô Tử Thành đã phản bội đầu địch.
Hoàng thượng đương triều nổi trận lôi đình, bèn ra lệnh tịch biên phủ tướng quân, điều tra chứng cứ Tô Tử Thành phản quốc, đồng thời ra lệnh lưu đày gia quyến trong phủ, hạ nhân thì đều bị đày đi làm khổ sai.
Những người trong phủ hiện tại đều bị giam cầm, mẫu thân và hai ca ca của nàng đều bị giam trong viện của mình, trước cửa đều có người canh giữ.
Tô Mặc cũng bị nhốt trong phòng của mình, nàng bị bệnh tim tái phát, kêu cứu lớn tiếng cũng không có ai để ý, cuối cùng chết thảm trong phòng.
Sau đó, đặc công quân y Tô Mặc xuyên đến...
Nàng xuyên vào đúng ngày trước khi bị tịch biên lưu đày.
Nghĩ đến cốt truyện bi thảm, lòng Tô Mặc bỗng chùng xuống.
Một nhà bọn họ đi đày chịu khổ, còn tên cẩu hoàng đế vẫn ung dung hưởng lạc trong cung.
"Không được! Không thể để tên cẩu hoàng đế này được như ý."
Tên thị vệ ngoài cửa sổ mắng xong thì đi ra khỏi sân.
Tô Mặc mở cửa thò đầu ra, phát hiện còn có mấy tên thị vệ đeo đao đi lại tuần tra.
Nàng xoay người, ẩn đi thân hình, lúc này mới yên tâm đi ra ngoài.
Không tệ! Độc môn ẩn thuật của nàng cũng theo tới.
Ngoài ra, điều khiến nàng vui mừng hơn là không gian của nàng cũng đi theo, nàng vào xem thử, phát hiện không gian này có thêm một cái giếng, nước giếng đầy ắp, trong vắt thấy đáy.
Nàng đưa tay múc một ngụm, ngọt ngào thanh khiết, khiến người ta cảm thấy sảng khoái.
Nàng là người đầu tiên của Z quốc thông thạo y độc, với kinh nghiệm bản thân, nước giếng này đối với con người có lợi vô hại, là thứ tốt, đây có lẽ chính là nước linh tuyền trong truyền thuyết.
Vào phòng thí nghiệm, những con vật nuôi độc của nàng đều ở đó, chào các bảo bối! Đã lâu không gặp!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất