Chương 2: PHIỀN CÔ VỀ CHO
"Giao Giao, rốt cuộc tai nạn của Vân Hà có liên quan tới em không?"
"Nếu thật sự liên quan tới em thì sao? Anh sẽ đứng ra đòi lại công bằng cho cô ta?"
"Anh hỏi chỉ để biết đường lo liệu, nếu em thật sự có liên quan."
"Phải, là em thuê người giở trò với chiếc xe của cô ta. Tiếc rằng cái đứa chết đi lại là em gái của nó, chứ nếu không thì anh đã là người đàn ông duy nhất của mình em rồi."
"Đồ ngốc, anh tiếp tục qua lại với cô ấy là vì gói thầu xây dựng tòa khách sạn năm tầng của tập đoàn La thị thôi, chờ đến lúc dụ dỗ cô ta thuyết phục lão già La Vân Hầu hợp tác với công ty anh, để anh chứng minh năng lực cho ba thấy, thì cô ta liền hết giá trị lợi dụng rồi, em hà tất phải nảy sinh dã tâm làm ra chuyện đó."
Đấy là những gì La Vân Hạ đang nghe được từ chiếc máy nghe lén trong người Nam Sơn Nhật truyền qua Airpod trên tai cô. Cất công sắp đặt, cuối cùng cũng có được đáp án. Chính sự thật này đang khiến đôi mắt cô đong đầy lửa hận.
Quả nhiên cô đoán không sai. Mà nếu đã đoán đúng, thì tâm trí cô càng thôi thúc phải nhanh chóng tiếp cận người đàn ông ấy.
"Nam Bách Thần, chờ tôi nhé!"
...----------------...
"Nam tổng, mục tiêu chúng ta cần nhắm tới là gói thầu lớn của tập đoàn La thị. Chỉ cần giành được mối hợp tác này trước công ty N.S.N của Nam Sơn Nhật, thì anh nhất định sẽ lấy được lòng tin của Chủ tịch. Nhưng mà, La Vân Hà là bạn gái của Nam Sơn Nhật, chỉ sợ La tổng dễ dàng bị thuyết phục."
Người được gọi bằng Nam tổng, đó không phải ai khác chính là Nam Bách Thần, người đàn ông La Vân Hạ đang nhắm tới. Bởi vì, anh ta có đủ mọi yếu tố mà cô đang cần.
Nói một chút về vẻ ngoài của người này, so về nhan sắc chắc chắn đẹp hơn Nam Sơn Nhật, luận về tài trí anh nhất định giỏi hơn, là người lạnh lùng quyết đoán, và quan trọng còn luôn là người đối đầu với Nam Sơn Nhật.
Họ vốn là anh em cùng cha khác mẹ, Nam Bách Thần ở tuổi 28, con vợ lớn nên tất nhiên được làm anh. Nam Sơn Nhật, con vợ lẻ, năm nay chỉ mới 25. Và mục tiêu duy nhất của họ là trở thành người thừa kế Nam gia.
Reng reng reng...
Nam Bách Thần đang trầm ngâm nghiền ngẫm vấn đề, thì nhận được điện thoại của Thư ký gọi tới.
"Nam tổng, có Giám đốc La đến tìm. Cô ấy nói muốn gặp sếp để bàn chuyện hợp tác."
"Mời cô ấy lên đây."
Trả lời với Thư ký xong, Nam Bách Thần lại nhìn qua Trợ lý, điềm đạm bảo:
"Cậu ra ngoài đi."
"Ra... ra ngoài sao? Sếp không cần em hỗ trợ công việc hả?" Trương Doãn ngây ngốc hỏi.
Sau đó, Nam Bách Thần chẳng cần mở miệng, mà chỉ bằng một ánh mắt sắc bén đã đủ khiến đối phương lập tức rén ngang.
"Em hiểu rồi. Sếp cần gì cứ gọi, em đi đây."
Trợ lý Trương Doãn vừa rời đi, La Vân Hạ cũng được Thư ký của anh đưa tới. Nhưng phải đợi tới lúc chỉ còn lại riêng hai người, thì Nam Bách Thần mới lên tiếng:
"Giám đốc La, mời vào thẳng vấn đề."
Vừa nhận được tách trà, là Vân Hạ cô cũng nhận được câu hỏi thẳng thắng từ người đàn ông, điều đó khiến cô cảm thấy hài lòng.
"Anh sẽ nhận được sự hợp tác của La thị, nếu chịu ký hợp đồng hôn nhân với tôi." La Vân Hạ cũng thẳng thắn không kém.
Nam Bách Thần nghe xong lại bật cười.
"Nếu tôi không lầm, thì cô là bạn gái của Nam Sơn Nhật. Động lực nào lại khiến cô chạy tới đây để bày ra trò hợp tác điên rồ này vậy?"
"Động lực đánh đổ tra nam, tiện nữ." Vân Hạ vẫn tiếp tục thẳng thắng.
Bấy giờ, Nam Bách Thần đã có vẻ hứng thú với người phụ nữ này và bắt đầu chờ đợi để lắng nghe.
"Tôi biết rõ bối cảnh Nam gia, hơn hết còn biết được tâm tư lật đổ đứa em trai cùng cha khác mẹ của anh để giành được quyền hạn tối cao, đem lại cuộc sống tốt cho mẹ ruột. Tôi còn biết cả quy tắc của Nam gia, nếu chưa lập gia đình thì không ai được phép dọn ra ở riêng. Vậy nên, chỉ có khi chính thức trở thành vợ anh, thì tôi mới thực hiện được âm mưu của mình."
Có vẻ như La Vân Hạ quá vội vàng rồi chăng? Cô nói hết ra như vậy, trong khi chưa biết chắc Nam Bách Thần có nghi ngờ hay không, liệu nước đi này có đúng?
"Thẳng thắng như này, xem ra đã khẳng định tôi sẽ hợp tác với cô rồi nhỉ?"
"La Vân Hạ tôi sẽ không làm việc gì mà không đạt được kết quả."
"Cô là La Vân Hạ?" Nam Bách Thần thoáng cau mày.
Ngay lập tức, cô nhận ra vấn đề mình đã lỡ lời, nên vội điềm nhiên sửa lại.
"Không. Tôi là La Vân Hà, Giám đốc điều hành tập đoàn La thị, đại tiểu thư La gia. Anh không nghe nhầm đâu." Vân Hạ cười cười.
Nam Bách Thần cũng cười như rất thú vị với điều này, nhưng lại nói:
"Thế thì Giám đốc La hiểu lầm tôi rồi. Sao tôi có thể hợp tác với người ngoài hãm hại người nhà chứ? Nếu không còn việc gì khác, phiền cô về cho."
"Nếu thật sự liên quan tới em thì sao? Anh sẽ đứng ra đòi lại công bằng cho cô ta?"
"Anh hỏi chỉ để biết đường lo liệu, nếu em thật sự có liên quan."
"Phải, là em thuê người giở trò với chiếc xe của cô ta. Tiếc rằng cái đứa chết đi lại là em gái của nó, chứ nếu không thì anh đã là người đàn ông duy nhất của mình em rồi."
"Đồ ngốc, anh tiếp tục qua lại với cô ấy là vì gói thầu xây dựng tòa khách sạn năm tầng của tập đoàn La thị thôi, chờ đến lúc dụ dỗ cô ta thuyết phục lão già La Vân Hầu hợp tác với công ty anh, để anh chứng minh năng lực cho ba thấy, thì cô ta liền hết giá trị lợi dụng rồi, em hà tất phải nảy sinh dã tâm làm ra chuyện đó."
Đấy là những gì La Vân Hạ đang nghe được từ chiếc máy nghe lén trong người Nam Sơn Nhật truyền qua Airpod trên tai cô. Cất công sắp đặt, cuối cùng cũng có được đáp án. Chính sự thật này đang khiến đôi mắt cô đong đầy lửa hận.
Quả nhiên cô đoán không sai. Mà nếu đã đoán đúng, thì tâm trí cô càng thôi thúc phải nhanh chóng tiếp cận người đàn ông ấy.
"Nam Bách Thần, chờ tôi nhé!"
...----------------...
"Nam tổng, mục tiêu chúng ta cần nhắm tới là gói thầu lớn của tập đoàn La thị. Chỉ cần giành được mối hợp tác này trước công ty N.S.N của Nam Sơn Nhật, thì anh nhất định sẽ lấy được lòng tin của Chủ tịch. Nhưng mà, La Vân Hà là bạn gái của Nam Sơn Nhật, chỉ sợ La tổng dễ dàng bị thuyết phục."
Người được gọi bằng Nam tổng, đó không phải ai khác chính là Nam Bách Thần, người đàn ông La Vân Hạ đang nhắm tới. Bởi vì, anh ta có đủ mọi yếu tố mà cô đang cần.
Nói một chút về vẻ ngoài của người này, so về nhan sắc chắc chắn đẹp hơn Nam Sơn Nhật, luận về tài trí anh nhất định giỏi hơn, là người lạnh lùng quyết đoán, và quan trọng còn luôn là người đối đầu với Nam Sơn Nhật.
Họ vốn là anh em cùng cha khác mẹ, Nam Bách Thần ở tuổi 28, con vợ lớn nên tất nhiên được làm anh. Nam Sơn Nhật, con vợ lẻ, năm nay chỉ mới 25. Và mục tiêu duy nhất của họ là trở thành người thừa kế Nam gia.
Reng reng reng...
Nam Bách Thần đang trầm ngâm nghiền ngẫm vấn đề, thì nhận được điện thoại của Thư ký gọi tới.
"Nam tổng, có Giám đốc La đến tìm. Cô ấy nói muốn gặp sếp để bàn chuyện hợp tác."
"Mời cô ấy lên đây."
Trả lời với Thư ký xong, Nam Bách Thần lại nhìn qua Trợ lý, điềm đạm bảo:
"Cậu ra ngoài đi."
"Ra... ra ngoài sao? Sếp không cần em hỗ trợ công việc hả?" Trương Doãn ngây ngốc hỏi.
Sau đó, Nam Bách Thần chẳng cần mở miệng, mà chỉ bằng một ánh mắt sắc bén đã đủ khiến đối phương lập tức rén ngang.
"Em hiểu rồi. Sếp cần gì cứ gọi, em đi đây."
Trợ lý Trương Doãn vừa rời đi, La Vân Hạ cũng được Thư ký của anh đưa tới. Nhưng phải đợi tới lúc chỉ còn lại riêng hai người, thì Nam Bách Thần mới lên tiếng:
"Giám đốc La, mời vào thẳng vấn đề."
Vừa nhận được tách trà, là Vân Hạ cô cũng nhận được câu hỏi thẳng thắng từ người đàn ông, điều đó khiến cô cảm thấy hài lòng.
"Anh sẽ nhận được sự hợp tác của La thị, nếu chịu ký hợp đồng hôn nhân với tôi." La Vân Hạ cũng thẳng thắn không kém.
Nam Bách Thần nghe xong lại bật cười.
"Nếu tôi không lầm, thì cô là bạn gái của Nam Sơn Nhật. Động lực nào lại khiến cô chạy tới đây để bày ra trò hợp tác điên rồ này vậy?"
"Động lực đánh đổ tra nam, tiện nữ." Vân Hạ vẫn tiếp tục thẳng thắng.
Bấy giờ, Nam Bách Thần đã có vẻ hứng thú với người phụ nữ này và bắt đầu chờ đợi để lắng nghe.
"Tôi biết rõ bối cảnh Nam gia, hơn hết còn biết được tâm tư lật đổ đứa em trai cùng cha khác mẹ của anh để giành được quyền hạn tối cao, đem lại cuộc sống tốt cho mẹ ruột. Tôi còn biết cả quy tắc của Nam gia, nếu chưa lập gia đình thì không ai được phép dọn ra ở riêng. Vậy nên, chỉ có khi chính thức trở thành vợ anh, thì tôi mới thực hiện được âm mưu của mình."
Có vẻ như La Vân Hạ quá vội vàng rồi chăng? Cô nói hết ra như vậy, trong khi chưa biết chắc Nam Bách Thần có nghi ngờ hay không, liệu nước đi này có đúng?
"Thẳng thắng như này, xem ra đã khẳng định tôi sẽ hợp tác với cô rồi nhỉ?"
"La Vân Hạ tôi sẽ không làm việc gì mà không đạt được kết quả."
"Cô là La Vân Hạ?" Nam Bách Thần thoáng cau mày.
Ngay lập tức, cô nhận ra vấn đề mình đã lỡ lời, nên vội điềm nhiên sửa lại.
"Không. Tôi là La Vân Hà, Giám đốc điều hành tập đoàn La thị, đại tiểu thư La gia. Anh không nghe nhầm đâu." Vân Hạ cười cười.
Nam Bách Thần cũng cười như rất thú vị với điều này, nhưng lại nói:
"Thế thì Giám đốc La hiểu lầm tôi rồi. Sao tôi có thể hợp tác với người ngoài hãm hại người nhà chứ? Nếu không còn việc gì khác, phiền cô về cho."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất