Độn Thổ Thấy Một Thế Giới Khác
Chương 32: Cuộc họp của tử thần thực tử và hội phượng hoàng
" Harry mọi người đang nhìn em ừ... Mãnh liệt lắm đấy " Sofia nói rồi gắp thịt cho cậu .
" Lúc nào mọi người chả nhìn em bằng ánh mắt đó " cậu cứng ngắc nụ cười nói , Sofia nghĩ nghĩ rồi cũng gật đầu.
" Trò Harry Đi theo ta " Đột nhiên một giọng nói ở phía sau làm cậu giật mình là giọng của giáo sư McGonagall. Cậu liền hiểu là chuyện gì liền Đi theo cô ấy tiến tới bàn giáo sư trong ánh mắt tò mò của phụ huynh, vì sao không có những người khác đơn giản vì bọn họ quen rồi.
Ngồi vào giữa Ron, Hermione và trong ánh nhìn mảnh liệt của bà Poppy cậu liền run run cả người. Sau khi ăn xong thì đến phần tráng miệng đột nhiên một con cú của bộ pháp thuật bay vào tiến tới về hướng của cụ Dumbledore.
Cụ gỡ thư ra thì mặt liền đanh lại, sau đó cụ đưa thư qua cho Harry , đọc nội dung bức thư cậu liền ná thở. Vì cái gì tử thần thực tử lại muốn hợp tác họp mặt với hội phượng hoàng .
Sau đó khi mọi người ăn xong Harry Đi cùng các giáo sư, trước khi đi cậu liền giao mấy đứa nhỏ của mình cho bọn nhóc rồi mới Đi cùng với các giáo sư .
Khi tới văn phòng bọn họ dùng lò sưởi di chuyển tiến tới bộ pháp thuật , tới nơi mọi người liền Đi đến tầng năm.
" Sao ta có thể hợp tác với các ngươi chứ " sau đó là một màng gà bay chó sủa xảy ra trong phòng họp đó là những gì Harry thấy khi cụ Dumbledore vừa mở cửa ra.
' Ừ chú Sirius vẫn hùng hổ như ngày nào ' cậu cảm thán trong lòng . Chú Lupin phải ra kéo chú Sirius vào hàng ngủ thì chú ấy mới im lặng hừ hừ .
Cậu Đi vào trong một căn phòng lớn với cái bàn hình tròn đặt nằm giữa căn phòng, phía bênh Kia đã có những tên tử thần thực tử đang đứng đó, chúng cũng khá bực bội, nhưng cậu vẫn chưa thấy Voldemort .
Khi mọi người vừa ngồi xuống thì ngay ghế giữa đối diện với cụ Dumbledore xuất hiện một làn khói đen, sau đó là một người đàng ông xuất hiện. Tom Marvolo Riddle - Harry nắm chặt đũa phép dưới gầm bàn. Cậu trong thấy chú Sirius và mọi người trong hội mặt nhăn nhó nhìn hắn.
" A hẳn là người bênh các ngươi đã biết vì Sao chúng ta lại gặp mặt " Tom cười cười nói.
" Đương nhiên, Tom nhưng vì Sao ngươi lại muốn hợp tác với chúng ta " cậu thấy mặt Tom nhăn lại khi có người nói tên của hắn.
" Ta nghĩ kẻ thù với kẻ thù chính là bạn đúng không " Hắn cười mĩm nói. Khuôn mặt bây giờ của hắn rất đẹp nên càng cười nó càng làm thêm tô điểm cho hắn, Harry cảm thán đánh giá.
".... Nếu ta nói không " Cụ hỏi, sau đó hắn tiếp tục cười rồi nói tiếp " Chắc ngươi không muốn nhiều người phải chết đâu nhỉ "
" Vậy chúng ta đồng ý " " cụ Dumbledore /hiệu trưởng " mọi người gắt lên khi cụ nói vậy nhưng một giọng nói non nớt tiếp lời cụ " Nhưng chúng ta có điều kiện " mọi người liền nhìn vào cậu nhóc ngồi kế Dumbledore .
" Chúng ta chỉ hợp tác trên mặt chiến đấu không hơn không kém, nhưng nếu bênh bọn của các ngươi dám đá động đến học sinh Hogwarts và người vô tội thì không hẳn là đau đớn đâu " cậu chống cằm nhìn về phía đó cười mĩm giống như Tom. Một cậu bé nhỏ nhắn tóc đen xù che hết mắt, tại thỏ màu trắng cụp xuống -đó là đánh giá của mọi người ở đây.
" Ngươi dám nói thế với chủ nhân " một giọng nói của phụ nữ giận dữ.
" Ta nghĩ ngươi đừng gắt lên như thế Bellatrix , chủ nhân của ngươi chưa nói gì cả đúng không " cậu vẫn mĩm cười nhưng trong nội tâm đang gào thét dữ dội , ả ta hơi giật mình thì đột nhiên Tom lên tiếng " Ngươi không đánh lại thằng bé đó đâu Bella " hắn hơi dừng rồi nói tiếp " Chúng ta đồng ý với các ngươi về điều kiện vậy thì hợp tác vui vẻ " hắn nhìn chăm chăm về phía cậu , rồi Đi lại.
" Đúng vậy hợp tác vui vẻ " Cậu đứng dậy Đi tới bắt Tay hắn. Những người nhìn màng này điều trợn mắt há hốc, bênh hội phượng hoàng thì luôn nhìn về phía cụ Dumbledore nhầm yêu cầu giải thích, còn tử thần thực tử thì nước mắt chảy trong lòng, vì Sao chủ nhân không cười ôn nhu thế với họ hả, thằng nhóc kia ngươi dám chạm tay vào chủ nhân ( T/g: Ta nói mấy tên tử thần thực tử là tên rất cuồng chủ nhân dù đã bị ăn nhiều cái Crucio ┐(´д`)┌ )
Sau đó mỗi đội một hướng hội phượng hoàng Đi về Hogwarts. Vừa ngồi xuống ghế trong văn phòng cậu liền nhận được nhiều ánh mắt thật sự mãnh liệt.
" Cụ Dumbledore cậu bé này là.... " Sirius lên tiếng thay mặt cho những người trong hội chưa biết về cậu.
" A giới thiệu với mọi người đứa bé này là Harry. William học sinh năm nhất của Hufflepuff đồng thời cũng là một trong những thành viên của hội phượng hoàng " sau đó cậu liền làm động tác chào với mọi người .
" Hiệu trưởng Sao bây giờ ngài mới nói " Hermione trợn mắt nhìn cậu đang chào mọi người .
" Ta cũng mới nạp thằng bé vào ngày hôm qua thôi " cụ vô tội trả lời .
" Em nghĩ thứ mọi người cần quan tâm không phải là vấn đề này mà là làm sao để tăng cường phòng vệ cho Hogwarts và giải quyết vấn đề kẻ thù mới " Harry lên tiếng cắt đứt nghi hoặc của mọi người.
Sau đó mọi người lên tiếng bàn bạc với nhau đến tận một giờ sáng lúc này Harry ngáp một cái làm mọi người chú ý.
" Trò nên trở về nhà của mình Đi Harry , hôm qua tới giờ trò chưa nghĩ ngơi lần nào " Cụ Dumbledore nói.
" Vâng vậy chúc mọi người ngủ ngon " nói song Harry Đi ra ngoài để lại đám người lớn trong phòng.
Trên đường Đi cậu mơ mơ hồ hồ, sau đó Đi vào nhà, sau đó ôm con Som và đám vật nhỏ của mình mà ngủ.
" Lúc nào mọi người chả nhìn em bằng ánh mắt đó " cậu cứng ngắc nụ cười nói , Sofia nghĩ nghĩ rồi cũng gật đầu.
" Trò Harry Đi theo ta " Đột nhiên một giọng nói ở phía sau làm cậu giật mình là giọng của giáo sư McGonagall. Cậu liền hiểu là chuyện gì liền Đi theo cô ấy tiến tới bàn giáo sư trong ánh mắt tò mò của phụ huynh, vì sao không có những người khác đơn giản vì bọn họ quen rồi.
Ngồi vào giữa Ron, Hermione và trong ánh nhìn mảnh liệt của bà Poppy cậu liền run run cả người. Sau khi ăn xong thì đến phần tráng miệng đột nhiên một con cú của bộ pháp thuật bay vào tiến tới về hướng của cụ Dumbledore.
Cụ gỡ thư ra thì mặt liền đanh lại, sau đó cụ đưa thư qua cho Harry , đọc nội dung bức thư cậu liền ná thở. Vì cái gì tử thần thực tử lại muốn hợp tác họp mặt với hội phượng hoàng .
Sau đó khi mọi người ăn xong Harry Đi cùng các giáo sư, trước khi đi cậu liền giao mấy đứa nhỏ của mình cho bọn nhóc rồi mới Đi cùng với các giáo sư .
Khi tới văn phòng bọn họ dùng lò sưởi di chuyển tiến tới bộ pháp thuật , tới nơi mọi người liền Đi đến tầng năm.
" Sao ta có thể hợp tác với các ngươi chứ " sau đó là một màng gà bay chó sủa xảy ra trong phòng họp đó là những gì Harry thấy khi cụ Dumbledore vừa mở cửa ra.
' Ừ chú Sirius vẫn hùng hổ như ngày nào ' cậu cảm thán trong lòng . Chú Lupin phải ra kéo chú Sirius vào hàng ngủ thì chú ấy mới im lặng hừ hừ .
Cậu Đi vào trong một căn phòng lớn với cái bàn hình tròn đặt nằm giữa căn phòng, phía bênh Kia đã có những tên tử thần thực tử đang đứng đó, chúng cũng khá bực bội, nhưng cậu vẫn chưa thấy Voldemort .
Khi mọi người vừa ngồi xuống thì ngay ghế giữa đối diện với cụ Dumbledore xuất hiện một làn khói đen, sau đó là một người đàng ông xuất hiện. Tom Marvolo Riddle - Harry nắm chặt đũa phép dưới gầm bàn. Cậu trong thấy chú Sirius và mọi người trong hội mặt nhăn nhó nhìn hắn.
" A hẳn là người bênh các ngươi đã biết vì Sao chúng ta lại gặp mặt " Tom cười cười nói.
" Đương nhiên, Tom nhưng vì Sao ngươi lại muốn hợp tác với chúng ta " cậu thấy mặt Tom nhăn lại khi có người nói tên của hắn.
" Ta nghĩ kẻ thù với kẻ thù chính là bạn đúng không " Hắn cười mĩm nói. Khuôn mặt bây giờ của hắn rất đẹp nên càng cười nó càng làm thêm tô điểm cho hắn, Harry cảm thán đánh giá.
".... Nếu ta nói không " Cụ hỏi, sau đó hắn tiếp tục cười rồi nói tiếp " Chắc ngươi không muốn nhiều người phải chết đâu nhỉ "
" Vậy chúng ta đồng ý " " cụ Dumbledore /hiệu trưởng " mọi người gắt lên khi cụ nói vậy nhưng một giọng nói non nớt tiếp lời cụ " Nhưng chúng ta có điều kiện " mọi người liền nhìn vào cậu nhóc ngồi kế Dumbledore .
" Chúng ta chỉ hợp tác trên mặt chiến đấu không hơn không kém, nhưng nếu bênh bọn của các ngươi dám đá động đến học sinh Hogwarts và người vô tội thì không hẳn là đau đớn đâu " cậu chống cằm nhìn về phía đó cười mĩm giống như Tom. Một cậu bé nhỏ nhắn tóc đen xù che hết mắt, tại thỏ màu trắng cụp xuống -đó là đánh giá của mọi người ở đây.
" Ngươi dám nói thế với chủ nhân " một giọng nói của phụ nữ giận dữ.
" Ta nghĩ ngươi đừng gắt lên như thế Bellatrix , chủ nhân của ngươi chưa nói gì cả đúng không " cậu vẫn mĩm cười nhưng trong nội tâm đang gào thét dữ dội , ả ta hơi giật mình thì đột nhiên Tom lên tiếng " Ngươi không đánh lại thằng bé đó đâu Bella " hắn hơi dừng rồi nói tiếp " Chúng ta đồng ý với các ngươi về điều kiện vậy thì hợp tác vui vẻ " hắn nhìn chăm chăm về phía cậu , rồi Đi lại.
" Đúng vậy hợp tác vui vẻ " Cậu đứng dậy Đi tới bắt Tay hắn. Những người nhìn màng này điều trợn mắt há hốc, bênh hội phượng hoàng thì luôn nhìn về phía cụ Dumbledore nhầm yêu cầu giải thích, còn tử thần thực tử thì nước mắt chảy trong lòng, vì Sao chủ nhân không cười ôn nhu thế với họ hả, thằng nhóc kia ngươi dám chạm tay vào chủ nhân ( T/g: Ta nói mấy tên tử thần thực tử là tên rất cuồng chủ nhân dù đã bị ăn nhiều cái Crucio ┐(´д`)┌ )
Sau đó mỗi đội một hướng hội phượng hoàng Đi về Hogwarts. Vừa ngồi xuống ghế trong văn phòng cậu liền nhận được nhiều ánh mắt thật sự mãnh liệt.
" Cụ Dumbledore cậu bé này là.... " Sirius lên tiếng thay mặt cho những người trong hội chưa biết về cậu.
" A giới thiệu với mọi người đứa bé này là Harry. William học sinh năm nhất của Hufflepuff đồng thời cũng là một trong những thành viên của hội phượng hoàng " sau đó cậu liền làm động tác chào với mọi người .
" Hiệu trưởng Sao bây giờ ngài mới nói " Hermione trợn mắt nhìn cậu đang chào mọi người .
" Ta cũng mới nạp thằng bé vào ngày hôm qua thôi " cụ vô tội trả lời .
" Em nghĩ thứ mọi người cần quan tâm không phải là vấn đề này mà là làm sao để tăng cường phòng vệ cho Hogwarts và giải quyết vấn đề kẻ thù mới " Harry lên tiếng cắt đứt nghi hoặc của mọi người.
Sau đó mọi người lên tiếng bàn bạc với nhau đến tận một giờ sáng lúc này Harry ngáp một cái làm mọi người chú ý.
" Trò nên trở về nhà của mình Đi Harry , hôm qua tới giờ trò chưa nghĩ ngơi lần nào " Cụ Dumbledore nói.
" Vâng vậy chúc mọi người ngủ ngon " nói song Harry Đi ra ngoài để lại đám người lớn trong phòng.
Trên đường Đi cậu mơ mơ hồ hồ, sau đó Đi vào nhà, sau đó ôm con Som và đám vật nhỏ của mình mà ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất