Chương 12
Tư Nam hùng hùng hổ hổ chạy về phòng, Úc Sâm và Tư Tuyên Dương mắt to trừng mắt nhỏ một phút sau, lại hùng hùng hổ hổ ôm cái laptop chạy ra.
“Cứu mạng cái đồng hồ treo tường này có thể điều khiển được hệ thống! Nó khống chế máy tính của tôi!"
Úc Sâm sửng sốt: “Nó làm sao khống chế được máy tính của cậu? Chẳng lẽ phân tán ra ngoài toàn bộ ảnh nude lưu trong ổ C của cậu sao?"
“Cậu đi chết đi!” Tư Nam đem máy tính đưa cho anh, “Tôi vừa mới lên mạng muốn tra chút về trường học mà Lạc Vũ nói cho tôi lúc trước, kết quả đột nhiên nhảy ra một cái Domain Name Server (1), sau khi nhấp vào thì biến thành như vậy."
[(1) Domain Name Server (网域地址): viết tắt là DNS, dịch ra là hệ thống phân giải tên miền, là một hệ thống cho phép thiết lập tương ứng giữa địa chỉ IP và tên miền trên Internet.]
“Tùy tiện nhấp vào một địa chỉ wed tự nhiên nhảy ra, cậu không sợ virus công kích à....."
Hình ảnh trên máy tính bị một màn hình nền màu đen xám bao trùm, chợt nhìn rất quỷ dị, nhưng cẩn thận nhìn lại thì có thể nhận ra đây là một cái diễn đàn bí mật, giao diện rất ngắn gọn, góc trên bên phải hiện ra 141 người online trong cộng đồng.
Úc Sâm phỏng đoán đó có lẽ đều là những người giống với bọn họ, mục đích tồn tại của trang web này, chính là để bọn họ dễ dàng trao đổi tin tức cùng giao lưu.
Không có bài viết được ghim, cũng không tìm thấy quản trị viên là ai, Úc Sâm nhấp vào bài viết có nhiều reply nhất, tiêu đề bài viết là 'có người liên hệ thành công với ông chủ không'.
Số trả lời đã trên vạn, anh thô sơ giản lược xem qua một lần, kết quả đương nhiên là phủ định đối với tiêu đề.
Từ một ít reply anh thấy được, những người này muốn tìm là cùng một người —— cũng chính là người đã bán cái đồng hồ treo tường kia cho Tư Nam ở chợ second-hand Bangkok.
Rất nhiều người sau khi sống sót qua trò chơi thứ nhất, còn đặc biệt bay qua Bangkok lần nữa, đến chỗ giống trong trí nhớ, nhưng bất luận bọn họ tra tìm ra sao, thậm chí còn nhờ sự tương trợ của phía cảnh sát Thái Lan, người nọ tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, một chút tung tích cũng không có.
Nhưng một cửa hàng lớn như vậy, chủ làm sao có thể biến mất vào hư không?
Huống hồ có vài câu reply trước khi bọn họ mua đồng hồ treo tường, thời điểm Úc Sâm bọn họ nói chuyện với ông chủ kia đã biết rõ, người này vẫn luôn ở chỗ đó, mỗi tuần vào thời gian làm việc đều buôn bán bình thường, tại sao lại tìm không thấy?
Úc Sâm quay đầu lại hỏi Tư Nam: “Phương thức liên hệ của ông chủ kia cậu còn giữ hay không?"
“Có có có...... Tôi có số điện thoại của hắn!" Tư Nam tinh thần chấn động.
“Thử xem xem có gọi được hay không."
Tư Nam lên tiếng đáp, nhanh chóng chạy về phòng lấy điện thoại, Úc Sâm nhìn Tư Tuyên Dương, hỏi hắn: "Em có muốn ăn rồi uống thuốc hạ sốt sau đó ngủ một giấc không?"
“Mới vừa tỉnh ngủ cái gì mà ngủ." Tư Tuyên Dương lắc đầu, “Sốt không quá nghiêm trọng, qua một lát hẳn là có thể tốt lên."
“Vậy sao? Để tôi sờ.” Động tác Úc Sâm nhanh chóng, khiến người khó lòng phòng bị, trực tiếp vươn tay chạm lên mặt hắn.
“Đệt anh làm gì thế?” Ngón tay lạnh băng bất ngờ không kịp chuẩn bị rơi xuống trán, Tư Tuyên Dương lại cảm thấy tựa như rơi xuống một ngọn lửa được bọc lại trong băng, khiến làn da vốn đã nóng lại càng nóng, càng bỏng.
Lần này không nói rõ ràng là không được!
Hắn quyết tâm sau nháy mắt hoảng loạn, nắm cổ tay Úc Sâm, cứng rắn đem tay lấy xuống, bày ra biểu tình lãnh lệ ngày thường am hiểu nhất, lạnh lùng nói: "Anh có thể có chút đúng mực được hay không!"
Úc Sâm sửng sốt vài giây, trên thực tế anh chỉ không nghĩ nên tiếp chiêu như thế nào, nhưng biểu tình này trong mắt Tư Tuyên Dương, hoàn toàn chính là trạng thái bị sự thô bạo bất thình lình của mình dọa ngốc, khuôn mặt như bạch ngọc nhìn có chút vô tội cùng ủy khuất.
Chỉ có Úc Sâm biết bản thân anh không vô tội cũng không ủy khuất, có thể nhìn ra hai cảm xúc này tám phần là do ưu thế diện mạo.
Thở ra một hơi dài, Tư Tuyên Dương bình ổn chút tâm tình, quyết định nói một cách uyển chuyển hơn một chút: "Tôi..... Lời nói của tôi có khả năng nặng một chút, không phải nhắm vào anh, nhưng không sai biệt lắm chính là cái ý đó, anh, anh nghe hiểu là tốt."
Trong lòng hắn tự kiểm điểm, người cùng tên ngốc Tư Nam này ở bên nhau, vốn không phải kết quả gì tốt, còn không thể hiểu được bị cuốn vào trò chơi bạc mạng, thật vất vả lắm mới thoát ra được, lại bị em ruột của bạn trai mắng, ít nhiều cũng có chút quá mức....
Còn càng nghĩ càng cảm thấy bản thân mình quá đáng!
Nên khống chế tính tình nóng nảy kia một chút, Tư Tuyên Dương thở dài.
Nhưng chỉ cần có thể làm anh giữ được đúng mực khi ở chung sau này, cũng coi như tốt đi, nghĩ đến đây hắn mới thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ai ngờ Úc Sâm lại xuất hiện vẻ mặt giống như ấn tượng đầu tiên gặp mặt với hắn, bộ dạng không quá thông minh.
“A? Tôi nghe không hiểu, em nói cái gì?” Vẻ mặt Úc Sâm ngốc ngốc.
“......”
Tôi nói muốn anh mẹ nó cách xa tôi một chút! —— Tư Tuyên Dương thật sự rất muốn lớn tiếng nói ra.
Tư Nam lại ở thời điểm này cầm điện thoại nửa chết nửa sống xuống lầu.
Dư quang Úc Sâm liếc nhìn người nghẹn khuất đầy mặt, khóe miệng khống chế không được mà không ngừng run rẩy, biểu tình lại cực kỳ chính trực, căn bản không nhìn ra bất kỳ dị thường nào.
“Làm sao vậy Tư Tư? Điện thoại gọi được không?"
“Căn bản tìm không thấy dãy số!” Tư Nam ngã người vào sô pha, thuận tay ném điện thoại qua, "Hơn nữa tôi có thể khẳng định tôi còn giữ số điện thoại của gã, còn chú ý tài khoản ins của gã, cũng không có xóa, hiện tại không ngờ cái gì cũng không có."
Có chuẩn bị tâm lý, Úc Sâm đối với chuyện này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn: "Vậy cậu có lên mạng tra tìm gã không?"
Tư Nam trầm mặc một lát: “Tra không được.”
Chính là như vậy, Úc Sâm nhanh chóng xem mấy cái bài viết tương tự, đại khái làm rõ cái quỷ dị trong đó.
—— chỉ cần là người mua đồ ở thị trường phục cổ second-hand kia, một người tiếp một người đều sẽ bị truyền tống đến dị giới khác nhau, hoàn thành nhiệm vụ nơi đó. Mà cái thị trường kia và ông chủ, chỉ có nhân tài hoàn toàn không quan hệ với việc này mới có thể 'cơ duyên xảo hợp' gặp phải, mang theo mục đích đi tìm, căn bản không tìm thấy bất luận dấu vết nào để lại.
“Nói cách khác, cho dù chúng ta tìm người khác thay chúng ta đi, cũng coi như sinh ra 'quan hệ', những người đó cũng không có khả năng tìm ra thị trường cùng ông chủ, đây là cái tử cục." Tư Tuyên Dương nói.
“Không sai, hơn nữa đồ vật lại tiêu hủy không được,” Úc Sâm nói, “Mặc kệ dùng phương pháp gì, hàng second-hand này đó đều sẽ như hình với bóng, cho dù mấy người phân tán ra, nó cũng sẽ nhận thức chuẩn mấy người tiến vào trò chơi lúc đầu, nhất nhất đem bọn họ đưa vào cùng thời gian."
“Thật mẹ nó xui xẻo mở cửa cho xui xẻo....." Tư Nam nằm trên sô pha vô lực rên rỉ.
“Vậy những người tử vong ở dị giới thì sao?" Tư Tuyên Dương đột nhiên hỏi.
Úc Sâm nhìn hắn, click mở reply bài viết mới nhất, nói: “Đã chết, ở hiện thế cũng đã chết.”
Tin tức trong bài viết lầu chính liên tục đổi mới, anh thấy một cái tin, là ông chủ địa ốc tỉnh bên đêm qua chết do ngộ độc thức ăn, còn có một đôi vợ chồng trẻ tuổi đi tuần trăng mật trở về, người chồng trong lúc ngủ bị xuất huyết não, được người vợ đưa vào bệnh viện sau đó tử vong vì cấp cứu không có hiệu quả.
Úc Sâm nhận ra ông chủ địa ốc đó là gã đàn ông phóng hỏa, còn đôi vợ chồng trẻ kia, đó là đôi uyên ương khổ mệnh bọn họ đã gặp.
Nhưng xem ra, nữ sinh kia cuối cùng vẫn uống thuốc bọn họ để lại, lựa chọn sống sót.
Đây là chân chân thật thật mất mạng, Tư Nam trong lòng lạnh lẽo một mảnh: “Má ơi, tôi rất xin lỗi các người.”
“Người cậu rất xin lỗi nên là tôi, cho nên về sau đối xử tốt với tôi một chút." Úc Sâm âm trắc trắc cười vỗ đùi anh, Tư Nam tập mãi thành quen không phản ứng, Tư Tuyên Dương thoáng nhìn, trước tiên lại lung tung rối loạn não bổ một đống lớn, sau đó xấu hổ dời mắt đi.
Úc Sâm hừ nhẹ một tiếng, con chuột lại trượt xuống giao diện diễn đàn một vòng, nhíu máy nói: "Trò chơi gì đó hẳn là không phải không có chừng mực, nếu không không ai chịu được sinh hoạt như vậy, có người giống với chúng ta, mua cùng một loại đồng hồ, hắn nói kim đồng hồ đi xong một vòng, thời điểm một lần nữa trở lại 12 giờ, cũng chính là thời điểm kết thúc.
“Hắn làm sao biết được?”
“Có lẽ là từng vào vài lần, lấy ra một chút quy luật chúng ta không rõ ràng lắm.” Úc Sâm sờ cằm phỏng đoán, hay có lẽ là mặt khác? Là ông chủ kia rải rác một ít chân tướng để dẫn đường bọn họ?
Đúng lúc này, giao diện diễn đàn nhúc nhích một chút, một bài viết mới bắn ra phía trên cao nhất.
—— ‘Tìm soái ca đã kéo tôi vào thang máy công ty khoa học kĩ thuật Vạn Vật Trường Sinh ở thành phố tang thi!'
Úc Sâm: “......”
Tư Tuyên Dương: “......”
Úc Sâm chớp chớp mắt, cảm thấy hướng phát triển này thực sự thú vị, ngẩng đầu nhìn Tư Tuyên Dương cũng đang chằm chằm nhìn màn hình, người sau trên mặt lo lắng sốt ruột nằm trong dự kiến của anh.
Chậc, tuổi không lớn, nhọc lòng lo lắng chuyện hư hỏng làm gì!
Tròng mắt anh chuyển động, lộ ra một nụ cười like a bitch, nhét máy tính vào trong ngực Tư Nam, châm chọc nói: “Đừng giả chết, Lạc Vũ tiểu thiên sứ của cậu phát thông báo tìm người đến tìm cậu kìa."
Tư Nam lập tức như bệnh trung kinh đang hấp hối ngồi dậy: “Nơi nào!?”
Tư Tuyên Dương khóe mắt run rẩy: Cái này cũng quá...... Không có dục vọng cầu sinh đi?
Hiện tại hình thức người yêu ở chung là cái dạng này sao?
So sánh trên dưới, những hành động câu dẫn hắn của chị dâu.... Đó còn xem như câu dẫn sao!?
Vậy cái đó nhiều lắm chính là tính cách trời xinh nhão nhão dính dính, hoặc là có chứng cơ khát da thịt đi? Căn bản là loại không mang theo ý xấu.
Không giống Tư Nam, vừa thấy đã trắng trợn táo bạo ôm ý tưởng không an phận đối với một người con trai khác!
Tư Tuyên Dương càng nghĩ càng giận, nhìn ông anh nhà mình ôm màn hình sắc mặt ngây ngô cười càng xem càng không vừa mắt, trước khi chỉ cảm thấy anh ngốc, tại sao hiện tại ngay cả tác phong cũng thành vấn đề là sao?
Úc Sâm nhìn người này, lại nhìn người kia, đối với tình thế phát triển rất là vừa lòng, trong lòng vui sướng hát dân ca ầm ầm tận trời cao, trên mặt lại vô biểu tình xoa nhẹ đầu Tư Tuyên Dương.
“Đi, Dương Dương, Úc ca pha chút thuốc cảm cho em."
Tức giận trong lòng Tư Tuyên Dương còn chưa hạ, quay đầu qua, nhăn mặt nhìn anh một cách khó hiểu: Lợi hại, đầu năm nay, dấu hiệu sắp bị cắm sừng còn không bóp chết trong nôi? Còn để nó tự do sinh trưởng?
Nhưng mà hắn nghĩ, nhìn qua vẫn là rất khổ sở đi, sắc mặt đều kéo căng thành như vậy.
Úc Sâm nâng mí mắt lười nhác liếc hắn: “Ừm? Muốn uống không? Tôi đi làm.”
Tư Tuyên Dương: “......”
Đó! Nhìn xem nhìn xem...... Đều bị chọc giận đến cả người vô lực, đi theo anh đi, muốn làm thì làm, uống thì uống, dù sao cũng không phải độc dược, uống cũng không chết!
“Đi... Đi thôi.”
Úc Sâm cong cong đôi mắt, lộ ra một cái mỉm cười thắng lợi.
“Cứu mạng cái đồng hồ treo tường này có thể điều khiển được hệ thống! Nó khống chế máy tính của tôi!"
Úc Sâm sửng sốt: “Nó làm sao khống chế được máy tính của cậu? Chẳng lẽ phân tán ra ngoài toàn bộ ảnh nude lưu trong ổ C của cậu sao?"
“Cậu đi chết đi!” Tư Nam đem máy tính đưa cho anh, “Tôi vừa mới lên mạng muốn tra chút về trường học mà Lạc Vũ nói cho tôi lúc trước, kết quả đột nhiên nhảy ra một cái Domain Name Server (1), sau khi nhấp vào thì biến thành như vậy."
[(1) Domain Name Server (网域地址): viết tắt là DNS, dịch ra là hệ thống phân giải tên miền, là một hệ thống cho phép thiết lập tương ứng giữa địa chỉ IP và tên miền trên Internet.]
“Tùy tiện nhấp vào một địa chỉ wed tự nhiên nhảy ra, cậu không sợ virus công kích à....."
Hình ảnh trên máy tính bị một màn hình nền màu đen xám bao trùm, chợt nhìn rất quỷ dị, nhưng cẩn thận nhìn lại thì có thể nhận ra đây là một cái diễn đàn bí mật, giao diện rất ngắn gọn, góc trên bên phải hiện ra 141 người online trong cộng đồng.
Úc Sâm phỏng đoán đó có lẽ đều là những người giống với bọn họ, mục đích tồn tại của trang web này, chính là để bọn họ dễ dàng trao đổi tin tức cùng giao lưu.
Không có bài viết được ghim, cũng không tìm thấy quản trị viên là ai, Úc Sâm nhấp vào bài viết có nhiều reply nhất, tiêu đề bài viết là 'có người liên hệ thành công với ông chủ không'.
Số trả lời đã trên vạn, anh thô sơ giản lược xem qua một lần, kết quả đương nhiên là phủ định đối với tiêu đề.
Từ một ít reply anh thấy được, những người này muốn tìm là cùng một người —— cũng chính là người đã bán cái đồng hồ treo tường kia cho Tư Nam ở chợ second-hand Bangkok.
Rất nhiều người sau khi sống sót qua trò chơi thứ nhất, còn đặc biệt bay qua Bangkok lần nữa, đến chỗ giống trong trí nhớ, nhưng bất luận bọn họ tra tìm ra sao, thậm chí còn nhờ sự tương trợ của phía cảnh sát Thái Lan, người nọ tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, một chút tung tích cũng không có.
Nhưng một cửa hàng lớn như vậy, chủ làm sao có thể biến mất vào hư không?
Huống hồ có vài câu reply trước khi bọn họ mua đồng hồ treo tường, thời điểm Úc Sâm bọn họ nói chuyện với ông chủ kia đã biết rõ, người này vẫn luôn ở chỗ đó, mỗi tuần vào thời gian làm việc đều buôn bán bình thường, tại sao lại tìm không thấy?
Úc Sâm quay đầu lại hỏi Tư Nam: “Phương thức liên hệ của ông chủ kia cậu còn giữ hay không?"
“Có có có...... Tôi có số điện thoại của hắn!" Tư Nam tinh thần chấn động.
“Thử xem xem có gọi được hay không."
Tư Nam lên tiếng đáp, nhanh chóng chạy về phòng lấy điện thoại, Úc Sâm nhìn Tư Tuyên Dương, hỏi hắn: "Em có muốn ăn rồi uống thuốc hạ sốt sau đó ngủ một giấc không?"
“Mới vừa tỉnh ngủ cái gì mà ngủ." Tư Tuyên Dương lắc đầu, “Sốt không quá nghiêm trọng, qua một lát hẳn là có thể tốt lên."
“Vậy sao? Để tôi sờ.” Động tác Úc Sâm nhanh chóng, khiến người khó lòng phòng bị, trực tiếp vươn tay chạm lên mặt hắn.
“Đệt anh làm gì thế?” Ngón tay lạnh băng bất ngờ không kịp chuẩn bị rơi xuống trán, Tư Tuyên Dương lại cảm thấy tựa như rơi xuống một ngọn lửa được bọc lại trong băng, khiến làn da vốn đã nóng lại càng nóng, càng bỏng.
Lần này không nói rõ ràng là không được!
Hắn quyết tâm sau nháy mắt hoảng loạn, nắm cổ tay Úc Sâm, cứng rắn đem tay lấy xuống, bày ra biểu tình lãnh lệ ngày thường am hiểu nhất, lạnh lùng nói: "Anh có thể có chút đúng mực được hay không!"
Úc Sâm sửng sốt vài giây, trên thực tế anh chỉ không nghĩ nên tiếp chiêu như thế nào, nhưng biểu tình này trong mắt Tư Tuyên Dương, hoàn toàn chính là trạng thái bị sự thô bạo bất thình lình của mình dọa ngốc, khuôn mặt như bạch ngọc nhìn có chút vô tội cùng ủy khuất.
Chỉ có Úc Sâm biết bản thân anh không vô tội cũng không ủy khuất, có thể nhìn ra hai cảm xúc này tám phần là do ưu thế diện mạo.
Thở ra một hơi dài, Tư Tuyên Dương bình ổn chút tâm tình, quyết định nói một cách uyển chuyển hơn một chút: "Tôi..... Lời nói của tôi có khả năng nặng một chút, không phải nhắm vào anh, nhưng không sai biệt lắm chính là cái ý đó, anh, anh nghe hiểu là tốt."
Trong lòng hắn tự kiểm điểm, người cùng tên ngốc Tư Nam này ở bên nhau, vốn không phải kết quả gì tốt, còn không thể hiểu được bị cuốn vào trò chơi bạc mạng, thật vất vả lắm mới thoát ra được, lại bị em ruột của bạn trai mắng, ít nhiều cũng có chút quá mức....
Còn càng nghĩ càng cảm thấy bản thân mình quá đáng!
Nên khống chế tính tình nóng nảy kia một chút, Tư Tuyên Dương thở dài.
Nhưng chỉ cần có thể làm anh giữ được đúng mực khi ở chung sau này, cũng coi như tốt đi, nghĩ đến đây hắn mới thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ai ngờ Úc Sâm lại xuất hiện vẻ mặt giống như ấn tượng đầu tiên gặp mặt với hắn, bộ dạng không quá thông minh.
“A? Tôi nghe không hiểu, em nói cái gì?” Vẻ mặt Úc Sâm ngốc ngốc.
“......”
Tôi nói muốn anh mẹ nó cách xa tôi một chút! —— Tư Tuyên Dương thật sự rất muốn lớn tiếng nói ra.
Tư Nam lại ở thời điểm này cầm điện thoại nửa chết nửa sống xuống lầu.
Dư quang Úc Sâm liếc nhìn người nghẹn khuất đầy mặt, khóe miệng khống chế không được mà không ngừng run rẩy, biểu tình lại cực kỳ chính trực, căn bản không nhìn ra bất kỳ dị thường nào.
“Làm sao vậy Tư Tư? Điện thoại gọi được không?"
“Căn bản tìm không thấy dãy số!” Tư Nam ngã người vào sô pha, thuận tay ném điện thoại qua, "Hơn nữa tôi có thể khẳng định tôi còn giữ số điện thoại của gã, còn chú ý tài khoản ins của gã, cũng không có xóa, hiện tại không ngờ cái gì cũng không có."
Có chuẩn bị tâm lý, Úc Sâm đối với chuyện này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn: "Vậy cậu có lên mạng tra tìm gã không?"
Tư Nam trầm mặc một lát: “Tra không được.”
Chính là như vậy, Úc Sâm nhanh chóng xem mấy cái bài viết tương tự, đại khái làm rõ cái quỷ dị trong đó.
—— chỉ cần là người mua đồ ở thị trường phục cổ second-hand kia, một người tiếp một người đều sẽ bị truyền tống đến dị giới khác nhau, hoàn thành nhiệm vụ nơi đó. Mà cái thị trường kia và ông chủ, chỉ có nhân tài hoàn toàn không quan hệ với việc này mới có thể 'cơ duyên xảo hợp' gặp phải, mang theo mục đích đi tìm, căn bản không tìm thấy bất luận dấu vết nào để lại.
“Nói cách khác, cho dù chúng ta tìm người khác thay chúng ta đi, cũng coi như sinh ra 'quan hệ', những người đó cũng không có khả năng tìm ra thị trường cùng ông chủ, đây là cái tử cục." Tư Tuyên Dương nói.
“Không sai, hơn nữa đồ vật lại tiêu hủy không được,” Úc Sâm nói, “Mặc kệ dùng phương pháp gì, hàng second-hand này đó đều sẽ như hình với bóng, cho dù mấy người phân tán ra, nó cũng sẽ nhận thức chuẩn mấy người tiến vào trò chơi lúc đầu, nhất nhất đem bọn họ đưa vào cùng thời gian."
“Thật mẹ nó xui xẻo mở cửa cho xui xẻo....." Tư Nam nằm trên sô pha vô lực rên rỉ.
“Vậy những người tử vong ở dị giới thì sao?" Tư Tuyên Dương đột nhiên hỏi.
Úc Sâm nhìn hắn, click mở reply bài viết mới nhất, nói: “Đã chết, ở hiện thế cũng đã chết.”
Tin tức trong bài viết lầu chính liên tục đổi mới, anh thấy một cái tin, là ông chủ địa ốc tỉnh bên đêm qua chết do ngộ độc thức ăn, còn có một đôi vợ chồng trẻ tuổi đi tuần trăng mật trở về, người chồng trong lúc ngủ bị xuất huyết não, được người vợ đưa vào bệnh viện sau đó tử vong vì cấp cứu không có hiệu quả.
Úc Sâm nhận ra ông chủ địa ốc đó là gã đàn ông phóng hỏa, còn đôi vợ chồng trẻ kia, đó là đôi uyên ương khổ mệnh bọn họ đã gặp.
Nhưng xem ra, nữ sinh kia cuối cùng vẫn uống thuốc bọn họ để lại, lựa chọn sống sót.
Đây là chân chân thật thật mất mạng, Tư Nam trong lòng lạnh lẽo một mảnh: “Má ơi, tôi rất xin lỗi các người.”
“Người cậu rất xin lỗi nên là tôi, cho nên về sau đối xử tốt với tôi một chút." Úc Sâm âm trắc trắc cười vỗ đùi anh, Tư Nam tập mãi thành quen không phản ứng, Tư Tuyên Dương thoáng nhìn, trước tiên lại lung tung rối loạn não bổ một đống lớn, sau đó xấu hổ dời mắt đi.
Úc Sâm hừ nhẹ một tiếng, con chuột lại trượt xuống giao diện diễn đàn một vòng, nhíu máy nói: "Trò chơi gì đó hẳn là không phải không có chừng mực, nếu không không ai chịu được sinh hoạt như vậy, có người giống với chúng ta, mua cùng một loại đồng hồ, hắn nói kim đồng hồ đi xong một vòng, thời điểm một lần nữa trở lại 12 giờ, cũng chính là thời điểm kết thúc.
“Hắn làm sao biết được?”
“Có lẽ là từng vào vài lần, lấy ra một chút quy luật chúng ta không rõ ràng lắm.” Úc Sâm sờ cằm phỏng đoán, hay có lẽ là mặt khác? Là ông chủ kia rải rác một ít chân tướng để dẫn đường bọn họ?
Đúng lúc này, giao diện diễn đàn nhúc nhích một chút, một bài viết mới bắn ra phía trên cao nhất.
—— ‘Tìm soái ca đã kéo tôi vào thang máy công ty khoa học kĩ thuật Vạn Vật Trường Sinh ở thành phố tang thi!'
Úc Sâm: “......”
Tư Tuyên Dương: “......”
Úc Sâm chớp chớp mắt, cảm thấy hướng phát triển này thực sự thú vị, ngẩng đầu nhìn Tư Tuyên Dương cũng đang chằm chằm nhìn màn hình, người sau trên mặt lo lắng sốt ruột nằm trong dự kiến của anh.
Chậc, tuổi không lớn, nhọc lòng lo lắng chuyện hư hỏng làm gì!
Tròng mắt anh chuyển động, lộ ra một nụ cười like a bitch, nhét máy tính vào trong ngực Tư Nam, châm chọc nói: “Đừng giả chết, Lạc Vũ tiểu thiên sứ của cậu phát thông báo tìm người đến tìm cậu kìa."
Tư Nam lập tức như bệnh trung kinh đang hấp hối ngồi dậy: “Nơi nào!?”
Tư Tuyên Dương khóe mắt run rẩy: Cái này cũng quá...... Không có dục vọng cầu sinh đi?
Hiện tại hình thức người yêu ở chung là cái dạng này sao?
So sánh trên dưới, những hành động câu dẫn hắn của chị dâu.... Đó còn xem như câu dẫn sao!?
Vậy cái đó nhiều lắm chính là tính cách trời xinh nhão nhão dính dính, hoặc là có chứng cơ khát da thịt đi? Căn bản là loại không mang theo ý xấu.
Không giống Tư Nam, vừa thấy đã trắng trợn táo bạo ôm ý tưởng không an phận đối với một người con trai khác!
Tư Tuyên Dương càng nghĩ càng giận, nhìn ông anh nhà mình ôm màn hình sắc mặt ngây ngô cười càng xem càng không vừa mắt, trước khi chỉ cảm thấy anh ngốc, tại sao hiện tại ngay cả tác phong cũng thành vấn đề là sao?
Úc Sâm nhìn người này, lại nhìn người kia, đối với tình thế phát triển rất là vừa lòng, trong lòng vui sướng hát dân ca ầm ầm tận trời cao, trên mặt lại vô biểu tình xoa nhẹ đầu Tư Tuyên Dương.
“Đi, Dương Dương, Úc ca pha chút thuốc cảm cho em."
Tức giận trong lòng Tư Tuyên Dương còn chưa hạ, quay đầu qua, nhăn mặt nhìn anh một cách khó hiểu: Lợi hại, đầu năm nay, dấu hiệu sắp bị cắm sừng còn không bóp chết trong nôi? Còn để nó tự do sinh trưởng?
Nhưng mà hắn nghĩ, nhìn qua vẫn là rất khổ sở đi, sắc mặt đều kéo căng thành như vậy.
Úc Sâm nâng mí mắt lười nhác liếc hắn: “Ừm? Muốn uống không? Tôi đi làm.”
Tư Tuyên Dương: “......”
Đó! Nhìn xem nhìn xem...... Đều bị chọc giận đến cả người vô lực, đi theo anh đi, muốn làm thì làm, uống thì uống, dù sao cũng không phải độc dược, uống cũng không chết!
“Đi... Đi thôi.”
Úc Sâm cong cong đôi mắt, lộ ra một cái mỉm cười thắng lợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất