[Đồng Nhân Naruto] Bắc Đẩu Chỉ Nam Thiên

Chương 10

Trước Sau
Sasuke chưa bao giờ nóng vội như vậy. Mọi ngày y lúc nào cũng một vẻ bình tĩnh nhàn nhã, chọc cho Naruto nóng mắt chỉ muốn khiêu khích y. Thế mà hôm nay hai người mới vào cửa, Naruto vừa bật đèn, còn chưa kịp treo chìa khóa lên đã bị y kéo cho lảo đảo cả người.

Cậu bị đẩy ngã ngồi xuống cái giường đơn nhỏ hẹp, Sasuke đứng nhìn cậu, một tay cởi cúc cổ áo. Từ khi cụt tay đến nay, bọn họ cũng đã quen dùng một tay cởi mặc quần áo. Cúc áo mở ra, cần cổ đẹp đẽ cùng xương quai xanh của y lồ lộ trong không khí. Naruto nhìn chằm chằm da thịt trắng nõn, tầm mắt lại chuyển hướng nhìn ấn ký hình chữ thập trên ngực trái y, không tự chủ mà nuốt nước miếng. Quần áo yên lặng rơi xuống đất, nhưng không có ai chú ý.

Thiếu niên tóc đen chống một bên gối lên giữa hai chân Naruto, nghiêng người đỡ vai cậu, cúi xuống tìm mảnh môi mềm mại. Naruto nóng bỏng hôn trả lại, tay cũng không quên cởi ra quần áo vướng víu. Cậu ôm lấy vai Sasuke, nụ hôn rải rác rơi trên trán, chân mày, khóe mắt rồi lại quay lại môi y.

Đến khi hai người tách ra, làn môi mỏng thường ngày hơi nhợt nhạt của Sasuke cũng trở nên sưng đỏ, loang loáng hiện ra ánh nước.Ngón tay Sasuke nhẹ nhàng xoa ấn ký mang hoa văn Mangekyou Sharingan độc nhất vô nhị chỉ thuộc về y trên ngực Naruto, trong mắt hiện ra si mê trước nay chưa từng có.

Hai cánh môi khép mở, Naruto nghe thấy y thở hổn hển hỏi: "Mua thuốc bôi trơn với bao rồi chứ?".

"Cái gì? Sa, Sa, Sa, Sa, Sasuke cậu đang nói gì vậy?", mặt Naruto đỏ bừng lên, lắc đầu như trống bỏi. Cậu cứ tưởng là Sasuke muốn tiến lên dần dần, đâu có nghĩ y mới xác nhận quan hệ mấy ngày đã muốn lên giường chứ!

Sasuke híp mắt nhìn cậu, tròng mắt tràn đầy sự xem thường cùng nghi ngờ, "Cậu không chuẩn bị cái gì hết à?".

"Tớ vẫn chưa kịp mua...", Naruto ảo não nói.

"Thế... Không làm nữa?", Sasuke nâng giọng, khóe mắt như trêu tức, dường như đang chống mắt lên xem Naruto làm trò hề. Thấy Naruto vừa hối hận vừa khổ sở, y lại mở miệng: "Dùng thủy độn thử xem?".

"Không được!", Naruto vội vàng từ chối, Sasuke nhìn thế nào cũng không thể dùng nước bôi trơn được... Cậu nhìn quanh quất, nỗ lực tìm kiếm một thứ gì có thể thay thế được thuốc bôi trơn bên trong căn phòng trọ bé xíu của mình.

Không tìm được cái gì, Naruto thở dài, cầm cái áo vừa cởi ra đứng dậy, bất tiện cười cười với Sasuke, "Tớ đi mua bây giờ, cậu đợi tớ một chút!".

"Để ảnh phân thân đi.", Sasuke kéo tay Naruto lại, mặt mũi đỏ ửng đến khả nghi.

Naruto gật gù, nhìn Sasuke một lúc lâu mới ấp úng mở miệng: "Sasuke... Tớ không biết kết ấn một tay...".

"Đúng là Usuratonkachi...", Sasuke quay đầu không nhìn cậu, nhưng vẫn giơ tay phải lên trước mặt Naruto, bày ra thế kết ấn của ảnh phân thân chi thuật.

Naruto toét miệng cười nhìn chằm chằm gáy Sasuke, "Bùm" một tiếng, một Naruto khác xuất hiện. Hắn nhìn bản thể, lại nhìn bóng lưng Sasuke, bỗng bước nhanh tới, thơm chụt một cái lên má y. Thấy bản thể giơ tay muốn đánh mình, hắn vừa mặc quần áo, vừa mếu máo nói, "Ngươi đã bắt ta đi mua thuốc bôi trơn cho các ngươi lại còn không cho ta thơm Sasuke một cái à? Bản thể ngươi không thấy mình quá đáng ư?", không đợi Naruto đáp lại, hắn đã nhanh chân chạy ra khỏi nhà trọ, cửa lớn đóng sầm một tiếng.



Sasuke nghiêng đầu thoáng nhìn Naruto đang không vui, bất đắc dĩ vỗ vỗ cánh tay còn khoác bên hông y, "Cậu còn muốn tự ăn dấm của mình?".

Sasuke không nói gì còn tốt, vừa mới nói, Naruto lại càng thấy oan ức, mạnh miệng nói: "Hắn cũng không được!".

"Vậy cậu không hôn tôi?", Sasuke nhếch lông mày, thân thể trần trụi sượt qua mặt Naruto, đến lúc Naruto quay lại nhìn y, trên mặt y đã tràn một vẻ động tình.

Khi phân thân Naruto trở về đã nhìn thấy bản thể tựa trên đầu giường giương mắt nhìn Sasuke quỳ gối ngồi trên eo mình. Ảnh phân thân nuốt nước bọt, gần như cùng tay cùng chân đi đến bên giường, nhét cái túi trên tay vào người Sasuke. Naruto đang muốn giải trừ ảnh phân thân, lại bị Sasuke ngăn cản:

"Chúng ta không tiện lắm, đừng giải trừ ảnh phân thân vội, để cho hắn hỗ trợ.", Sasuke bỏ túi sang một bên, chọn ra một lọ thuốc bôi trơn.

"Không được! Không được! Giường này nhỏ, quá chật chội, tớ có thể làm, không cần ảnh phân thân giúp đâu!", Naruto nhanh tay lẹ mắt cướp thuốc bôi trơn từ tay Sasuke, vừa vặn nắp bình, vừa giải trừ ảnh phân thân.

"...", Sasuke nhìn Naruto luống cuống tay chân, cuối cùng thở dài đưa hai ngón tay đảo vài lần trong lọ rồi rút ra, đưa về phía sau chính mình. Cơ thể y cong lên đẹp đẽ, ngón tay mang theo thuốc bôi trơn nỗ lực đâm vào miệng huyệt nhưng thế nào cũng không làm được, chỉ có thể gian nan quay đầu ra xem. Naruto vươn người, môi lưỡi rơi lên bên gáy người yêu, vai, lại rơi vào trước ngực, khiến người sau không nhịn được quay lại trừng mắt, "Còn quấy rối thì ngươi đi mà làm!"

- ------------------------------------------

Sasuke nhét một ngón tay vào, lại rút ra, nắm lấy bàn tay Naruto đang vuốt nhẹ bên hông mình, bôi thuốc bôi trơn lên bàn tay ấy rồi dẫn dắt cậu cắm vào huyệt phía sau của mình.

Quá trình mở rộng quá mức gian nan, Naruto nhìn Sasuke bị ngón tay ma sát qua tuyến thể đến không nhịn được mà ngẩng đầu lên, đôi mắt rũ xuống, nhẹ nhàng cắn môi dưới, nỗ lực không rên rỉ ra tiếng. Y khoát tay lên tay Naruto, nhưng lại không có vẻ gì muốn khước từ, trái lại cứ như đang lôi kéo Naruto, để cậu thâm nhập thêm một ít, lại xâm nhập thêm một chút.

Tình cảm ấm áp đến nóng rực theo liên kết linh hồn truyền tới đối phương, Ấn ký Linh hồn mơ hồ bỏng rát, màu đỏ chói mắt cũng theo đó mà nhảy múa, lại nhanh chóng biến mất. Trong lúc đó, Naruto đã mở rộng đến ngón thứ ba, còn đang muốn tiếp tục thì Sasuke bỗng dưng mở mắt, y lắc lắc đầu, kéo tay Naruto ra. Y tự nhấc mông, đỡ dương v*t Naruto nhắm ngay miệng huyệt, sau đó từng chút từng chút ngồi xuống.

Naruto thở hổn hển, rõ ràng mở rộng chưa đủ, cậu bị tràng bích Sasuke siết đến phát đau, tay không tự chủ phủ trên đùi Sasuke. Không biết cậu chạm phải cái gì khiến Sasuke bỗng dưng thoát lực ngồi hẳn xuống, dương v*t còn lại nửa cây trực tiếp cắm thẳng vào.

Bị dương v*t mạnh mẽ ma sát tuyến thể, hai mắt Sasuke vô thần trợn to, trong con ngươi đen mơ hồ lấp lóe màu đỏ, Sharingan ba tomoe như ẩn như hiện. Y cau mày nhắm mắt lại, nước mắt sinh lý bị ép chảy ra, chênh chếch rơi xuống lồng ngực trần trụi của Naruto. Naruto nhất thời dừng động tác, hôn lên khóe mắt còn vương nước của y. Cậu giơ tay tìm tay Sasuke, đầu ngón tay chạm qua, trở thành mười ngón quấn quýt. Cảm giác thỏa mãn khác thường đồng thời bao phủ toàn thân, hai người không hẹn mà cùng phát ra tiếng than thở thoải mái. Thấy Sasuke chỉ tựa trán lên vai mình mà chậm chạp không làm gì, Naruto một bụng xấu xa ưỡn thẳng lưng. Sasuke bị đụng đến giật mình, tiếng rên rỉ bị kìm nén từ lâu thoát ra, y lại thoát lực nằm trên người cậu, lười nhác nói:

"Cậu tới."



Naruto ngoan ngoãn nghe lời, cậu một tay nâng đỡ cái mông vểnh cao của y, một bên đổi vị trí hai người. Cậu đứng bên giường, cúi người túm tay y đẩy lên đỉnh đầu. Y chẳng buồn phản kháng, hai chân tự giác khoát lên hông Naruto. Đôi chân dài trắng mịn móc vào nhau, kéo Naruto về phía chủ nhân nó. Y dù nhiễm đầy tình dục, gương mặt vẫn một vẻ ung dung tự tại, chọc cho động tác Naruto ngày càng tàn nhẫn.

Cậu rũ đôi mắt trong suốt, nhẹ nhàng hôn lên trán người yêu, nửa người trên đối với Sasuke ngây thơ đến gần như thành kính, thế mà động tác nửa thân dưới hoàn toàn là khinh nhờn.

Sasuke thoải mái hưởng thụ, nhưng vẫn bất mãn Naruto chỉ hôn trán mình, y liền giằng tay khỏi tay Naruto, kéo cằm cậu về hướng môi mình. Naruto nghe lời ngậm lấy cánh môi mỏng tiên diễm kia, đầu lưỡi thăm dò, cuốn lấy lưỡi y cùng nhau nhảy múa.

Naruto suốt ngày lải nhải thế mà trong đêm đầu tiên của bọn họ lại yên lặng không khác gì người câm. Cậu dường như đoán được gì đó, không nói chuyện linh tinh, cũng không quấy rầy y, chỉ tiếp nhận hết thảy an toàn cùng thỏa mãn linh hồn liên kết truyền tới.

Sasuke như tới được thiên đường, y híp mắt, giơ tay vuốt ve má Naruto, cuối cùng dưới liên tục xỏ xuyên và ma sát trực tiếp rơi xuống biển sâu. Y than nhẹ tên cậu, giác quan như bị che đậy rơi vào một mảnh trắng toát, chỉ còn lại vô tận mừng rỡ cùng thỏa mãn linh hồn liên kết truyền tới.

Sasuke tràng bích co giật siết lại, Naruto ý thức được mình quên dùng bao, chỉ có thể gắng gượng miễn cưỡng rút ra, bạch trọc rơi lên đùi Sasuke, lại rớt lên ga giường. Sasuke thoải mái đến thất thần, đầu ngón tay cũng chẳng muốn động, Rinnegan và Sharingan ma mị dường như không có tiêu cự, mờ mịt hướng lên trần nhà.

Qua một lúc lâu, Sasuke cuối cùng cân nhắc mở miệng:

"Naruto, sau này tôi sẽ ít khi ở thôn..."

Không để Naruto chen miệng, Sasuke đè tay cậu lại: "Nghe tôi nói hết đã. Tôi vẫn là ninja của Konoha, chỉ là không thể như hình với bóng ở sát bên cậu. Hội đồng cố vấn không biết quan hệ của chúng ta.", hắn chỉ vào Ấn ký Linh hồn trước ngực Naruto, "Cậu bảo vệ tốt nó, cũng là bảo vệ tốt tôi."

Naruto mở miệng nhưng nói không nên lời, viền mắt cậu ửng đỏ, Sasuke biết Naruto chẳng đành lòng.

"Chúng ta vẫn có thể liên lạc, nếu như cậu muốn gặp tôi, tôi sẽ trở về, hoặc chúng ta có thể gặp nhau ở ngoài thôn. Còn nếu tôi muốn gặp cậu, tôi cũng sẽ báo cho cậu biết, nhưng lúc đó có lẽ tôi cũng đã về thôn rồi.". Sasuke đưa tay kéo cổ Naruto, trán chạm trán, cậu nghe thấy y thầm thì bên tai mình: "Cậu phải chăm chỉ học tập, trở thành một Hokage hợp lệ.". Thanh âm mang theo ý cười, Naruto biết y đã nói đến thế thì không có cách nào thương lượng lại. Cậu biết tại sao Sasuke làm như vậy, nhưng không có cách nào cùng chia sẻ nỗi ưu tư. Động tác rõ ràng là người yêu kề mai chạm tóc, thế nhưng trái tim lại đau xót tột cùng.

"Thế... Thế còn cánh tay của cậu? Bà già Tsunade nói mấy ngày nữa chúng ta có thể nối tay rồi. Cậu, cậu ở lại thêm một thời gian nữa hẵng đi!", Naruto kiếm cớ, nhưng quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mỗi cái cớ này, cậu cứng họng mở miệng, hệt như con thú đang trong lúc khốn cùng giãy dụa lần cuối.

"Tôi không nối.", Sasuke quay đầu nhìn cái tay đã cụt của mình, lại giương mắt nhìn Naruto, "Dù sao cũng chỉ có Usuratonkachi cậu mới không thể kết ấn một tay.".

"Thật sự không thể ở lại thêm một thời gian nữa sao?", thấy Sasuke bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lưỡi Naruto tràn ngập vị cay đắng. Bọn học mới xác nhận quan hệ được mấy ngày, lại một lần nữa bị ép ly biệt.

"Vậy lúc nào thì cậu rời đi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau