[Đồng Nhân Naruto] Bắc Đẩu Chỉ Nam Thiên

Chương 2

Trước Sau
Sasuke mím môi nằm trên giường bệnh. Y biết rõ từ tấm bé chỉ thoáng nhìn nhau trên đường đã để lại Ấn ký trên thân thể là loại Linh hồn Ấn ký hiếm gặp cỡ nào.

Ký ức về lúc Ấn ký Linh hồn xuất hiện lại hiện lên trong đầu y. Y còn nhớ mình khi nhỏ vừa chạy vừa nhảy đến trước mặt anh trai, cởi quần áo ra cho Itachi xem ấn ký đỏ thắm hình thoi trên ngực.

Itachi ngờ vực nhìn kỹ ngực Sasuke, một lúc lâu mới khô cứng mở miệng: "Sasuke, Ấn ký Linh hồn này của em xuất hiện như thế nào, có thể kể cho anh nghe không?"

"Anh, đây không phải thứ gì tốt à?", Sasuke sờ ngực, không có cảm giác gì kỳ quái xuất hiện, y bĩu môi, thất vọng cúi đầu nói hết mọi chuyện: "Em chỉ liếc mắt nhìn cậu ta thôi..."

Mặt Itachi bỗng dưng vặn vẹo, anh mơ hồ nhận ra bản thân không nên hỏi nhiều, nhưng lại không nhịn được mà nói tất cả những thứ liên quan tới Linh hồn Ấn ký cho Sasuke biết: "Dấu ấn này là liên kết tâm cảm vô cùng chặt chẽ mà bao nhiêu người mong ngóng. Chỉ liếc mắt nhìn thôi sao?", Itachi liếc nhìn em trai của mình, thấy y kiên định gật đầu, anh thở dài tiếc hận: "Sợ rằng không phải cái chớp mắt... Ấn ký này xuất hiện nghĩa là Sasuke cực kỳ coi trọng người ấy. Cảm xúc của hai em sẽ theo liên kết linh hồn này mà truyền cho nhau, không phải sợ hãi, cũng không phải nóng vội, đây là hiện tượng bình thường."

Sau đó thì sao?

"Sasuke? Sasuke! Cậu có đang nghe không vậy?", Naruto kêu lên, kéo Sasuke từ những ký ức mông lung trở về gian phòng bệnh trắng toát. Nghe thấy y ậm ừ đáp lại, cậu mới tiếp tục nói: "Chính là... Nói thế nào nhỉ? Rất kỳ diệu. Tớ cho rằng bản thân chỉ là một người cô độc, nhưng vẫn còn có một người khác sẽ cảm nhận được tâm tình của tớ."

Sasuke mở miệng, muốn nói mình cũng cảm thấy như vậy, nhưng cảm giác trống vắng ở ngực lại từng giây từng phút nhắc nhở chính y là người đã bắt Orochimaru xóa đi dấu vết hình thoi đỏ thắm trên ngực.

"Đến tận bây giờ, tớ vẫn hoài niệm cảm giác đó.", Naruto cuối cùng chốt hạ một câu, tựa như lời tuyên án.



Nỗi đau xóa đi Ấn ký linh hồn là chuyện mà hai người đều ngầm hiểu không bao giờ động chạm. Sasuke vốn tưởng cả đời này Naruto cũng sẽ không bao giờ nhắc tới - như vậy, y có thể trốn tránh, coi như nó chưa từng xuất hiện, coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Vậy mà, cậu lại nhắc lại, khiến y một lần nữa nhớ tới cái ký ức đau khổ kia. Xóa đi liên kết, là đem nửa người rứt ra, là da thịt, là linh hồn vĩnh viễn rơi vào hố sâu cô độc, là cho dù ở trong lòng có kêu gào như thế nào cũng không cách nào có thể được đáp lại như trước.

Sasuke hiểu được cảm thụ của Naruto, bởi lẽ bản thân y ngày ấy cũng vậy. Tự do mà y dự tưởng vẫn chưa tới, liên kết linh hồn cũng đã đứt, y ngày càng bất an. Trong màn đêm vắng lặng, y cũng chỉ có thể tự ép mình chấp nhận, ép buộc bản thân quen với cảm giác ấy.

Y tự an ủi, chắc chắn không chỉ có mình y lựa chọn cắt đứt liên kết linh hồn. Ở thế giới Ninja này, người có hoàn cảnh giống y không thiếu. Trong lúc thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm, đến tính mạng của mình có thể bảo toàn được hay không còn không biết. Đau dài chẳng bằng đau ngắn, thà sớm cắt đứt liên kết còn hơn phải gánh chịu nỗi đau mất mát trên chiến trường.

Chỉ là, có lẽ Naruto hận y. Vậy nên cậu mới nhắc tới chuyện này trong đêm nay, xé toạc vết thương tưởng chừng đã kết vảy mà hai người che giấu từ lâu, làm chân tướng trần trụi lại một lần nữa hiện diện, một lần nữa lên án y.

"Xin lỗi.", Uchiha Sasuke bỗng dưng nói, chặn lời Naruto. Y không muốn nghe tiếp, chỉ muốn kết thúc đề tài này thật nhanh. Lồng ngực nóng bỏng, nếu không phải y biết rõ Linh hồn Liên kết bị cắt đứt muốn nối lại thì phải có sự chấp thuận từ đôi bên, y còn tưởng đây là Linh hồn Ấn ký mới.

"Sasuke, hình như cậu lại hiểu nhầm chuyện gì rồi. Tớ đâu có tức giận đâu.", Naruto xỏ dép, đi đến cạnh giường Sasuke. Cậu lật người Sasuke lại, vuốt ve cặp lông mày đang cau lại của y. Thiếu niên tóc đen cuối cùng cũng chịu mở mắt, đập vào mắt y đầu tiên là mái tóc vàng như ánh nắng, rồi đến đôi mắt xanh thẳm tựa bầu trời, quần áo bệnh nhân rộng rãi nhẹ lay động trong gió đêm mát lạnh.

"Vậy cậu có ý gì?", y nghe thấy âm thanh khô đanh của mình gặng hỏi.

"Sasuke!", Naruto giơ tay chỉ vào lồng ngực Sasuke, "Nếu như có thể, cậu có muốn cùng tớ xây dựng lại liên kết này không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau