[Đồng Nhân Naruto] Bắc Đẩu Chỉ Nam Thiên
Chương 24
"Thầy Kakashi, nơi này cứ giao cho em. Thầy là Hokage, bảo vệ thôn dân mới là nhiệm vụ lớn nhất của thầy...", Naruto ôm vết thương trên vai, ngửa đầu nhìn hậu nhân Otsutsuki đang lơ lửng giữa không trung. Nếu như có thể liên thủ với Kurama, mình sao có thể chật vật đến thế.
"Không, Naruto, trò nói cho ta biết, từ lúc nào trò bắt đầu không cảm nhận được Kyuubi?", Kakashi đỡ Naruto, ra hiệu Sakura tiến hành trị liệu khẩn cấp, tăng nhanh tốc độ hồi phục vết thương.
"...Từ lúc tỉnh lại em đã không cảm nhận được Kurama.", Naruto giật giật vai, biểu thị mình đã hồi phục. Cậu giơ tay lên ra hiệu Sakura mau mau lui về, tránh không bị cuốn vào vòng chiến đấu. Cậu ngưng thần, cưỡng chế lấy Kyuubi Chakra, toàn thân tỏa ra ánh sáng màu vàng cam chói mắt. Naruto giơ tay bảo vệ Sakura và Kakashi ở phía sau, nhảy lên đối đầu với địch nhân trên không.
"Sao cứ một mực phải là ngày hôm nay... Sáng sớm Sasuke vừa mới rời thôn!", Sakura che miệng nhìn lên không trung, thôi thúc Bách Hào thuật và Katsuyu cùng trị liệu cho người bị thương, chỉ huy mọi người rời xa chiến trường.
Kakashi siết chặt hai tay, đối mặt với chiêu thức của Otsutsuki, bọn họ hoàn toàn không có biện pháp gì, chỉ có thể đem tất cả giao cho Naruto. Hắn vội vàng bàn giao việc sơ tán quần chúng cho Shikamaru, liền nhanh chóng rời khỏi chiến cuộc, thuấn thân đến gặp Trưởng lão Đoàn.
Để cho Trưởng lão Đoàn xoay đến mức đấy... Kakashi tự trách đến rách mí mắt.
"Vì hai vị bố trí kết giới tinh thần lên Naruto, hiện tại trò ấy khó có thể giao chiến. Nếu tiếp tục không gỡ bỏ rào cản, không riêng gì Naruto, ngay cả chúng ta cũng không có cách nào đối đầu Otsutsuki, đến lúc đó, Konoha chắc chắn sẽ bị phá hủy, kinh mong hai vị Trưởng lão cân nhắc.", Kakashi cân nhắc ngôn từ. Hắn biết rõ đảm bảo sự an toàn của Konoha cũng là chức trách của hai vị Trưởng lão, nếu như dùng lý do này, bọn họ sẽ không thể từ chối.
Nhưng Utatane Koharu chỉ cau mày, "Ta đã nói rồi, người thi thuật đã chết, chúng ta cũng không có cách nào xóa bỏ rào cản."
Mitokado Homura ngồi một bên hỏi ngược lại, "Nhắc tới sự an toàn của Konoha, không phải còn có Uchiha ở đây sao? Hay là Uchiha hiện tại không ở làng?"
Kakashi không nói gì. Ý tứ của bọn họ quá rõ ràng, bọn họ vốn muốn nhân cơ hội này diệt trừ Sasuke, chỉ là không ngờ ngày ấy lại tới nhanh đến thế. Vậy nhưng cho dù như thế nào, Sasuke cũng không thể buông tay Naruto. Kakashi siết chặt nắm đấm, dự định sau khi trận chiến này kết thúc sẽ tính toán từng việc với Trưởng lão Đoàn.
"Nếu không phải Uchiha Itachi một mình che giấu tin tình báo quan trọng này, chúng ta cũng không để đến bây giờ mới ra tay.", Mitokado Homura bỗng nhiên mở miệng. Lão không nói gì còn tốt, lão vừa mới mở miệng, Kakashi liền không khống chế được tâm tình. Hắn rất ít khi nổi giận, thường ngày luôn thành thạo điêu luyện, nhưng mấy ngày nay, Trưởng lão Đoàn thực sự đã chạm đến giới hạn của hắn quá nhiều.
"Các ngươi lại cảm thấy Uchiha Itachi giấu chuyện này là kỳ lạ? Hiện tại việc đã đến nước này, các người lại chỉ nghĩ đến nếu sớm diệt trừ Uchiha Sasuke thì sẽ không xảy ra chuyện ngày hôm nay? Các ngươi trách Uchiha Itachi biết mà không nói, vậy còn ta? Ta là thầy của Naruto và Sasuke, các ngươi cũng muốn trách ta biết mà còn giấu sao?"
Utatane Koharu trầm ngâm, híp mắt đánh giá Kakashi, "Nghĩa là, ngươi cũng biết mà không báo?"
Kakashi giận dữ cười gằn, "Cứ coi như là ta biết mà không báo thì làm sao? Dựa theo lời giải thích của các người: Muốn kiềm chế Uchiha Sasuke, chẳng nhẽ các người không nghĩ tới, với quan hệ linh hồn bạn lữ giữa bọn họ, chỉ cần để Naruto sống tốt ở Konoha, Sasuke cả đời này cũng không thể phản bội Konoha sao? Các ngươi muốn kết tội ta? Trực tiếp để Naruto lên kế nhiệm?", hắn nghiến răng, siết chặt nắm đấm, áo khoác Hokage không biết nhuốm máu của ai, đỏ rực như lửa.
"Các người tốt nhất hãy cố gắng mà cầu nguyện, trong lòng Naruto, làng quan trọng hơn Sasuke. Tất nhiên, tiền đề là Naruto phải còn sống."
"Không, Naruto, trò nói cho ta biết, từ lúc nào trò bắt đầu không cảm nhận được Kyuubi?", Kakashi đỡ Naruto, ra hiệu Sakura tiến hành trị liệu khẩn cấp, tăng nhanh tốc độ hồi phục vết thương.
"...Từ lúc tỉnh lại em đã không cảm nhận được Kurama.", Naruto giật giật vai, biểu thị mình đã hồi phục. Cậu giơ tay lên ra hiệu Sakura mau mau lui về, tránh không bị cuốn vào vòng chiến đấu. Cậu ngưng thần, cưỡng chế lấy Kyuubi Chakra, toàn thân tỏa ra ánh sáng màu vàng cam chói mắt. Naruto giơ tay bảo vệ Sakura và Kakashi ở phía sau, nhảy lên đối đầu với địch nhân trên không.
"Sao cứ một mực phải là ngày hôm nay... Sáng sớm Sasuke vừa mới rời thôn!", Sakura che miệng nhìn lên không trung, thôi thúc Bách Hào thuật và Katsuyu cùng trị liệu cho người bị thương, chỉ huy mọi người rời xa chiến trường.
Kakashi siết chặt hai tay, đối mặt với chiêu thức của Otsutsuki, bọn họ hoàn toàn không có biện pháp gì, chỉ có thể đem tất cả giao cho Naruto. Hắn vội vàng bàn giao việc sơ tán quần chúng cho Shikamaru, liền nhanh chóng rời khỏi chiến cuộc, thuấn thân đến gặp Trưởng lão Đoàn.
Để cho Trưởng lão Đoàn xoay đến mức đấy... Kakashi tự trách đến rách mí mắt.
"Vì hai vị bố trí kết giới tinh thần lên Naruto, hiện tại trò ấy khó có thể giao chiến. Nếu tiếp tục không gỡ bỏ rào cản, không riêng gì Naruto, ngay cả chúng ta cũng không có cách nào đối đầu Otsutsuki, đến lúc đó, Konoha chắc chắn sẽ bị phá hủy, kinh mong hai vị Trưởng lão cân nhắc.", Kakashi cân nhắc ngôn từ. Hắn biết rõ đảm bảo sự an toàn của Konoha cũng là chức trách của hai vị Trưởng lão, nếu như dùng lý do này, bọn họ sẽ không thể từ chối.
Nhưng Utatane Koharu chỉ cau mày, "Ta đã nói rồi, người thi thuật đã chết, chúng ta cũng không có cách nào xóa bỏ rào cản."
Mitokado Homura ngồi một bên hỏi ngược lại, "Nhắc tới sự an toàn của Konoha, không phải còn có Uchiha ở đây sao? Hay là Uchiha hiện tại không ở làng?"
Kakashi không nói gì. Ý tứ của bọn họ quá rõ ràng, bọn họ vốn muốn nhân cơ hội này diệt trừ Sasuke, chỉ là không ngờ ngày ấy lại tới nhanh đến thế. Vậy nhưng cho dù như thế nào, Sasuke cũng không thể buông tay Naruto. Kakashi siết chặt nắm đấm, dự định sau khi trận chiến này kết thúc sẽ tính toán từng việc với Trưởng lão Đoàn.
"Nếu không phải Uchiha Itachi một mình che giấu tin tình báo quan trọng này, chúng ta cũng không để đến bây giờ mới ra tay.", Mitokado Homura bỗng nhiên mở miệng. Lão không nói gì còn tốt, lão vừa mới mở miệng, Kakashi liền không khống chế được tâm tình. Hắn rất ít khi nổi giận, thường ngày luôn thành thạo điêu luyện, nhưng mấy ngày nay, Trưởng lão Đoàn thực sự đã chạm đến giới hạn của hắn quá nhiều.
"Các ngươi lại cảm thấy Uchiha Itachi giấu chuyện này là kỳ lạ? Hiện tại việc đã đến nước này, các người lại chỉ nghĩ đến nếu sớm diệt trừ Uchiha Sasuke thì sẽ không xảy ra chuyện ngày hôm nay? Các ngươi trách Uchiha Itachi biết mà không nói, vậy còn ta? Ta là thầy của Naruto và Sasuke, các ngươi cũng muốn trách ta biết mà còn giấu sao?"
Utatane Koharu trầm ngâm, híp mắt đánh giá Kakashi, "Nghĩa là, ngươi cũng biết mà không báo?"
Kakashi giận dữ cười gằn, "Cứ coi như là ta biết mà không báo thì làm sao? Dựa theo lời giải thích của các người: Muốn kiềm chế Uchiha Sasuke, chẳng nhẽ các người không nghĩ tới, với quan hệ linh hồn bạn lữ giữa bọn họ, chỉ cần để Naruto sống tốt ở Konoha, Sasuke cả đời này cũng không thể phản bội Konoha sao? Các ngươi muốn kết tội ta? Trực tiếp để Naruto lên kế nhiệm?", hắn nghiến răng, siết chặt nắm đấm, áo khoác Hokage không biết nhuốm máu của ai, đỏ rực như lửa.
"Các người tốt nhất hãy cố gắng mà cầu nguyện, trong lòng Naruto, làng quan trọng hơn Sasuke. Tất nhiên, tiền đề là Naruto phải còn sống."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất