Đột Nhiên Biến Thành Omega Thì Phải Làm Sao
Chương 13
Hôm nay là ngày Lưu Vũ bay sang nước T, Châu Kha Vũ nhân lúc nghỉ trưa liền lẻn khỏi trường học đi đưa cậu.
Hắn tới tiệm thuốc mua một đống thuốc ức chế cùng với miếng dán ngăn mùi, tại sân bay vừa nhìn thấy Lưu Vũ liền đem người kéo đi.
"Hai em đi đâu? Đừng để lỡ thời gian khởi hành!" Huấn luyện phía sau lên tiếng hỏi.
"Thầy yên tâm, trước giờ bay em nhất định sẽ gửi cậu ấy lại."
Hắn kéo Lưu Vũ tới một góc không người, đem số thuốc ức chế cùng miếng dán ngăn mùi đưa cho cậu.
"Tiểu Vũ, tớ không ở bên cạnh cậu cậu nhất định phải bảo vệ bản thân mình! Cũng không biết bên đó môi trường ra sao, cậu nhất định phải cẩn thận với những alpha ở gần cậu, những alpha chủ động tiếp cận cậu đều là người xấu, cậu nhất định phải dán miếng dán ngăn mùi cho cho tốt, cách xa bọn họ!"
Lưu Vũ bị bộ dạng lo lắng của Châu Kha Vũ chọc cười.
"Nghĩ gì thế, làm gì có khoa trương như vậy."
"Cậu như vậy sao không khiến tớ lo cho được chứ, cậu mới phân hoá, tớ thì lại không ở bên cậu."
Châu Kha Vũ nhíu mặt bặm môi ánh mắt nghiêm túc phảng phất như đang nói lên bất mãn.
"Hay là cậu lưu lại lên tớ đánh dấu..."
Khoảng cách đợt phát tình lần trước đã qua đi hơn một tháng, đánh dấu tạm thời mà Châu Kha Vũ để lại trên người Lưu Vũ sớm cũng đã biến mất.
Nhưng theo lí mà nói thời gian của kỳ phát tình tiếp theo vẫn chưa đến, Lưu Vũ cũng không biết bản thân mình bị sao mà có thể nói ra được câu đó.
Đôi mắt của Châu Kha Vũ đều biến đổi, "cậu biết cậu đang nói gì không?"
Bàn tay to lớn alpha phủ lên sau gáy của omega, tại tuyến thể nhẹ nhàng vuốt xuống.
Lưu Vũ nhịn không nổi run lên, nói: "tớ sợ tớ sang bên đó, sẽ tới kỳ phát tình..."
Đúng vậy, giữa họ trước giờ không còn là Châu Kha Vũ một người đơn độc mà hướng về cậu nữa, mà Lưu Vũ cũng đang học hướng tới gần hắn.
Hắn cúi đầu cắt lên tuyến thể của Lưu Vũ, không có ảnh hưởng của kỳ phát tình, cảm giác du nhập của tin tức tố cũng vì đó mà càng thêm rõ ràng.
Lưu Vũ cảm nhận rõ được quá trình Châu Kha Vũ đánh dấu mình.
Không biết từ bao giờ, Châu Kha Vũ ở trong lòng cậu trở thành tồn tại đặc biệt.
Cậu nguyện ý bỏ xuống phòng bị, đem mặt chân thật nhất của mình biểu hiện trước mặt Châu Kha Vũ.
Trước giờ đều chưa có ai khiến cậu làm như vậy.
Từ nhỏ tới lớn, người theo cậu nhiều không kể, nhưng Lưu Vũ trước giờ vẫn chưa từng động qua tâm.
Vậy Châu Kha Vũ tính là gì?
Là ngoại lệ trong số người đếm không rõ đó.
"Em là đem Lưu Vũ ném vào bể rượu ngâm một lần sao?" Huấn luyện một mặt nghi hoặc nói.
Lưu Vũ toàn thân nồng nàn mùi rượu mận.
Châu Kha Vũ quá bá đạo rồi, hắn chỉ hận không thể đem cả người Lưu Vũ quấn với tin tức tố của mình, khiến cho mọi người đều biết rằng Lưu Vũ là omega của Châu Kha Vũ hắn.
Lưu Vũ xấu hổ đẩy huấn luyện viên nói: "haha, sắp cất cánh rồi chuẩn bị đi thôi ạ!"
Sau đó quay đầu với Châu Kha Vũ nháy nháy mắt, rồi cầm lấy hành lý chuẩn bị đi.
"Thi đầu cố gắng, đợi cậu trở về."
"Ừm, tớ sẽ."
"Ầy~"
"Lâm Mặc, cậu nói xem Tiểu Vũ đến chưa?"
"Trương Gia Nguyên, mày nói xem Tiểu Vũ có thích nghi được thời tiết bên ý không?"
"Lâm Mặc, cậu nói xem bên đó liệu có alpha đẹp hơn tôi, liệu Lưu Vũ có bị câu mất không?"
"Không đúng, thế giới này không có alpha đẹp hơn tôi."
"...Châu Kha Vũ, cậu có bệnh à? Vũ ca không phải là chỉ đi hai tuần thôi sao!" Trương Gia Nguyên bị Châu Kha Vũ nói tới phiền.
Sau khi Lưu Vũ đi nước T, đây là lần số N Châu Kha Vũ than thở.
"Mày hiểu cái rắm, vợ không ở bên mình, tim lạnh, người cũng lạnh."
Lâm Mặc bị lời nói của Châu Kha Vũ làm cạn lời: "Suốt ngày chỉ biết đánh pháo miệng, sao lại thành vợ cậu rồi? Tám sào cũng không tới."
"Hưn~ Tôi phải nói với Tiểu Vũ các cậu thừa lúc cậu ấy không ở đây bắt nạt tôi!"
Trương Gia Nguyên Lâm Mặc ôm hận tặng cho Châu Kha Vũ cái trợn mắt.
16:00
[6D] Tới bển chưa Tiểu Vũ?
[6D] Bên đó có lạnh không nhớ phải mặc nhiều áo cận thận bị cảm nhé!
16:56
[6D] Tiểu Vũ Tiểu Vũ, nếu máy bay kkhông chậm trễ giờ này chắc phải tới khách sạn rồi đúng không?
17:35
[6D] Sao cậu không để ý tớ????
[6D] Không phải xảy ra chuyện gì chứ???????
[6D] Để ý tớ đi màaaaaaa!!!!!!!!
Buổi chiều bảy giờ, Châu Kha Vũ chịu không nổi nữa, bấm điện thoại gọi điện cho Lưu Vũ.
Không ai nghe??? Cậu ấy không phải thực sự có chuyện rồi chứ.
Châu Kha Vũ lại nhấn gọi cuộc nữa.
"Alo~"
Không phải tiếng của Lưu Vũ.
Châu Kha Vũ: "Lưu Vũ đâu?"
Lúc này Châu Kha Vũ nghe thấy âm thanh từ phía điện thoại truyền đến.
"Lấy hộ tớ áo tắm với."
Âm thanh rất nhỏ, hắn dường như nghe không rõ đầu dây bên kia đang nói gì, nhưng Châu Kha Vũ lập tức nhận ra được là tiếng của Lưu Vũ, còn rất chuẩn xác bắt được hai chữ áo tắm.
Cái quái gì? Lưu Vũ sao lại nhờ người khác lấy áo tắm? Cậu ấy đang tắm? Sao lại có người lạ ở đấy?
Châu Kha Vũ hoảng loạn.
"Cậu là ai?!"
Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh khiến Châu Kha Vũ sụp đổ.
"Bạn trai của Tiểu Vũ."
Hắn tới tiệm thuốc mua một đống thuốc ức chế cùng với miếng dán ngăn mùi, tại sân bay vừa nhìn thấy Lưu Vũ liền đem người kéo đi.
"Hai em đi đâu? Đừng để lỡ thời gian khởi hành!" Huấn luyện phía sau lên tiếng hỏi.
"Thầy yên tâm, trước giờ bay em nhất định sẽ gửi cậu ấy lại."
Hắn kéo Lưu Vũ tới một góc không người, đem số thuốc ức chế cùng miếng dán ngăn mùi đưa cho cậu.
"Tiểu Vũ, tớ không ở bên cạnh cậu cậu nhất định phải bảo vệ bản thân mình! Cũng không biết bên đó môi trường ra sao, cậu nhất định phải cẩn thận với những alpha ở gần cậu, những alpha chủ động tiếp cận cậu đều là người xấu, cậu nhất định phải dán miếng dán ngăn mùi cho cho tốt, cách xa bọn họ!"
Lưu Vũ bị bộ dạng lo lắng của Châu Kha Vũ chọc cười.
"Nghĩ gì thế, làm gì có khoa trương như vậy."
"Cậu như vậy sao không khiến tớ lo cho được chứ, cậu mới phân hoá, tớ thì lại không ở bên cậu."
Châu Kha Vũ nhíu mặt bặm môi ánh mắt nghiêm túc phảng phất như đang nói lên bất mãn.
"Hay là cậu lưu lại lên tớ đánh dấu..."
Khoảng cách đợt phát tình lần trước đã qua đi hơn một tháng, đánh dấu tạm thời mà Châu Kha Vũ để lại trên người Lưu Vũ sớm cũng đã biến mất.
Nhưng theo lí mà nói thời gian của kỳ phát tình tiếp theo vẫn chưa đến, Lưu Vũ cũng không biết bản thân mình bị sao mà có thể nói ra được câu đó.
Đôi mắt của Châu Kha Vũ đều biến đổi, "cậu biết cậu đang nói gì không?"
Bàn tay to lớn alpha phủ lên sau gáy của omega, tại tuyến thể nhẹ nhàng vuốt xuống.
Lưu Vũ nhịn không nổi run lên, nói: "tớ sợ tớ sang bên đó, sẽ tới kỳ phát tình..."
Đúng vậy, giữa họ trước giờ không còn là Châu Kha Vũ một người đơn độc mà hướng về cậu nữa, mà Lưu Vũ cũng đang học hướng tới gần hắn.
Hắn cúi đầu cắt lên tuyến thể của Lưu Vũ, không có ảnh hưởng của kỳ phát tình, cảm giác du nhập của tin tức tố cũng vì đó mà càng thêm rõ ràng.
Lưu Vũ cảm nhận rõ được quá trình Châu Kha Vũ đánh dấu mình.
Không biết từ bao giờ, Châu Kha Vũ ở trong lòng cậu trở thành tồn tại đặc biệt.
Cậu nguyện ý bỏ xuống phòng bị, đem mặt chân thật nhất của mình biểu hiện trước mặt Châu Kha Vũ.
Trước giờ đều chưa có ai khiến cậu làm như vậy.
Từ nhỏ tới lớn, người theo cậu nhiều không kể, nhưng Lưu Vũ trước giờ vẫn chưa từng động qua tâm.
Vậy Châu Kha Vũ tính là gì?
Là ngoại lệ trong số người đếm không rõ đó.
"Em là đem Lưu Vũ ném vào bể rượu ngâm một lần sao?" Huấn luyện một mặt nghi hoặc nói.
Lưu Vũ toàn thân nồng nàn mùi rượu mận.
Châu Kha Vũ quá bá đạo rồi, hắn chỉ hận không thể đem cả người Lưu Vũ quấn với tin tức tố của mình, khiến cho mọi người đều biết rằng Lưu Vũ là omega của Châu Kha Vũ hắn.
Lưu Vũ xấu hổ đẩy huấn luyện viên nói: "haha, sắp cất cánh rồi chuẩn bị đi thôi ạ!"
Sau đó quay đầu với Châu Kha Vũ nháy nháy mắt, rồi cầm lấy hành lý chuẩn bị đi.
"Thi đầu cố gắng, đợi cậu trở về."
"Ừm, tớ sẽ."
"Ầy~"
"Lâm Mặc, cậu nói xem Tiểu Vũ đến chưa?"
"Trương Gia Nguyên, mày nói xem Tiểu Vũ có thích nghi được thời tiết bên ý không?"
"Lâm Mặc, cậu nói xem bên đó liệu có alpha đẹp hơn tôi, liệu Lưu Vũ có bị câu mất không?"
"Không đúng, thế giới này không có alpha đẹp hơn tôi."
"...Châu Kha Vũ, cậu có bệnh à? Vũ ca không phải là chỉ đi hai tuần thôi sao!" Trương Gia Nguyên bị Châu Kha Vũ nói tới phiền.
Sau khi Lưu Vũ đi nước T, đây là lần số N Châu Kha Vũ than thở.
"Mày hiểu cái rắm, vợ không ở bên mình, tim lạnh, người cũng lạnh."
Lâm Mặc bị lời nói của Châu Kha Vũ làm cạn lời: "Suốt ngày chỉ biết đánh pháo miệng, sao lại thành vợ cậu rồi? Tám sào cũng không tới."
"Hưn~ Tôi phải nói với Tiểu Vũ các cậu thừa lúc cậu ấy không ở đây bắt nạt tôi!"
Trương Gia Nguyên Lâm Mặc ôm hận tặng cho Châu Kha Vũ cái trợn mắt.
16:00
[6D] Tới bển chưa Tiểu Vũ?
[6D] Bên đó có lạnh không nhớ phải mặc nhiều áo cận thận bị cảm nhé!
16:56
[6D] Tiểu Vũ Tiểu Vũ, nếu máy bay kkhông chậm trễ giờ này chắc phải tới khách sạn rồi đúng không?
17:35
[6D] Sao cậu không để ý tớ????
[6D] Không phải xảy ra chuyện gì chứ???????
[6D] Để ý tớ đi màaaaaaa!!!!!!!!
Buổi chiều bảy giờ, Châu Kha Vũ chịu không nổi nữa, bấm điện thoại gọi điện cho Lưu Vũ.
Không ai nghe??? Cậu ấy không phải thực sự có chuyện rồi chứ.
Châu Kha Vũ lại nhấn gọi cuộc nữa.
"Alo~"
Không phải tiếng của Lưu Vũ.
Châu Kha Vũ: "Lưu Vũ đâu?"
Lúc này Châu Kha Vũ nghe thấy âm thanh từ phía điện thoại truyền đến.
"Lấy hộ tớ áo tắm với."
Âm thanh rất nhỏ, hắn dường như nghe không rõ đầu dây bên kia đang nói gì, nhưng Châu Kha Vũ lập tức nhận ra được là tiếng của Lưu Vũ, còn rất chuẩn xác bắt được hai chữ áo tắm.
Cái quái gì? Lưu Vũ sao lại nhờ người khác lấy áo tắm? Cậu ấy đang tắm? Sao lại có người lạ ở đấy?
Châu Kha Vũ hoảng loạn.
"Cậu là ai?!"
Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh khiến Châu Kha Vũ sụp đổ.
"Bạn trai của Tiểu Vũ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất