Dư Âm

Chương 10:

Trước Sau
Thụy Dương đứng bên ngoài , ung dung cầm điện thoại lên gọi một cuộc cho Tiểu Lâm , đầu giây bên kia cũng bắt máy rất nhanh

" Alo Dương ca ! Em xong việc rồi , anh ở đâu em tới đón anh đi xem căn hộ mới ! "

Thụy Dương thở dài

" Hôm nay chắc là không được đâu , 'hắn' vừa gọi cho tôi , nói tôi mau đến đại sảnh công ty nên cậu chi cần chay qua cửa hàng rồi đón tôi đến công ty là được . "

"Dạ ? Nhưng đại sảnh công ty đang mở tiệc chào đón Lỵ Lỵ tiểu thư mà ? "

Thụy Dương thở dài thườn thượt trước sự ngây ngô của cậu trợ lý nhỏ này , cậu đang không hiểu tại sao với bản tính ngây ngô ấy mà Tiểu Lâm còn có thể chống đỡ mà ở lại được trong giới giải trí đầu mưu kế này ? Thụy Dương cười trừ , xua đi ý nghĩ không mấy thông minh về Tiểu Lâm ra khỏi đầu mình , câu nhẹ nhàng giải thích

" Hắn ta muốn tôi đến bồi vị kia nhà hắn , nghe bảo là muốn thấy mặt tôi lắm đấy . Còn ra lệnh là 5 phút nữa phải có người bằng xương bằng thịt tới trước mặt hắn đây . "

Tiểu Lâm ậm ừ ở đầu giây bên kia cũng coi như hiểu lời Thụy Dương nói , cậu trợ lí nhỏ nhanh chóng dập máy khiến Thụy Dương có phần kinh ngạc , chắc là lại bị sếp sai vặt rồi đây . Ngay lúc Thụy Dương định giơ điện thoại lên gọi taxi thì một chiếc xe đen bóng cùng biển số xe quen thuộc dừng lại ngay trước mặt cậu . Kính xe hạ xuống , không ngoài dự đoán là xe của Tiểu Lâm , Thụy Dương cười cười rồi mở cửa xe ngồi vào bên trong. Tiểu Lâm vừa lái xe vừa lầm bầm suốt một đường đi , ngay đến người nhẫn nhịn giỏi như Thụy Dương cũng cảm tháy phiền . Cậu lên tiếng cằn nhằn

" Tiểu Lâm , cậu chửi ai mà nhập tâm quá vậy? "

" Em ? Cần chửi tên nào thì chính là chửi tên đó ! "

Tiểu Lâm trả lời trong cơn giận dữ , cậu nhíu chặt đôi lông mày sau đó thì tập trung lái xe đến công ty . Khi xe dừng hẳn ,cậu ta vội xuống xe , kéo theo Thụy Dương vào phòng thay đồ , lựa cho cậu một bộ vest trắng lại phối với màu tóc đen nhánh cùng đôi mắt xanh biếc như con lai , trông cậu thật sự giống như một vị mỹ nhân hơn là một mỹ nam . Tóc cậu được vuốt keo tạo mái phồng chéo , kiểu tóc này khá hợp với cậu . Xong việc Tiểu Lâm cảm thấy rất hài lòng với thành quả quả mình , cậu ta thở ra một hơi đầy thỏa mãn

" Em thật sự không nhịn được tính cách của Thẩm Trác nữa rồi ! Hôm nay cố tình trang hoàng cho anh như vậy , để anh tìm vị kim chủ mới yêu thương anh hơn hắn ta ! "

Nói đoạn Tiểu Lâm không cho Thụy Dương một cơ hội phản bác , cậu ta cầm tay Thụy Dương kéo ra cổng chính của tòa nhà . Ngay khi cậu bước ra , mọi máy quay có ở hiện trường đều chiếu đến phía cậu . Thụy Dương đã sớm quen với việc này , cậu mỉm cười với ống kính máy quay , gật đầu chào toàn bộ phóng viên và các fan có mặt ở đó . Các fan của cậu bắt đầu hò hét tứ phía, có cả giọng nam hòa vào trong giọng của các cô thiếu nữ nhỏ tuổi .Cũng chịu thôi ! Ai bảo cậu đẹp như vậy chứ ? Thụy Dương tạm biệt mọi người bên ngoài tiến vào đại sảnh . Nơi này được xây dựng với mục đích tổ chức tiệc cũng như là nơi hội họp của những người có máu mặt trên mọi lĩnh vực tại thành phố A nên cũng có phong cách xây rất khác những nơi còn lai trong công ty . Đại sảnh được xây dựng với chủ đề là Hoàng cung phương tây thời cổ đại , các cột đá được đặt bên trong đều làm bằng cẩm thạch , phần trên còn được dát một lớp vàng mỏng . Đèn chùm trên trần nhà cũng được làm từ thủy tinh cao cấp , trang hoàng thêm là cán làm bằng vàng , nạm thêm kim cương và một số loại đá khác như sapphire , ruby và emerald . Thụy Dương lắc lắc đầu , công ty lắm tiền nhiều của thì cậu cũng chẳng lạ gì nữa rồi .

Khi nhìn thấy Thụy Dương bước vào , ngay lập tức mấy cô tiểu thư nhà giàu đã dán chặt lấy tay cậu mà đi theo . Cậu thực sự cảm thấy khó chịu với những cô gái này , đến mức cậu thầm gọi họ là kiến . Nhưng trong một ổ kiến lúc nào cũng sẽ xuất hiện một con kiến chúa và vị Lâm tiểu thư , Lâm Tuệ Nhi này đây . Ý nghĩa của tên trái ngược hoàn toàn với con người của vị tiểu thư này . Cô ta lao đến giằng tay Thụy Dương ra khỏi cô gái đan bám lấy cậu , Lâm Tuệ Nhi còn tiện tay túm lấy tóc của cô gái xấu số giật một cái thật mạnh làm cô ấy ngã ngửa ra đằng sau . Lâm Tuệ Nghi bám lấy tay của Thụy Dương , quát vào mặt người chỉ vừa mới ngồi dậy dưới đất

" Ai cho cô động vào người của Louis ? Cô chán sống rồi phải không ? "



Cô gái dưới đất kia vội đứng dậy , liên tục xin lỗi Lâm Tuệ Nhi .

" Xin lỗi cô , Lâm Tiểu Thư , tôi không biết nên mới mạo phạm đến anh ấy ...."

" Còn không mau cút !? "

Cô gái được đám bạn đỡ dậy , nhanh chóng chuồn đi . Tại sao cô ấy lại phải sợ hãi như vậy ? Chỉ đơn giản là vì thế lực của Lâm gia không phải chuyện đùa . Trong cái giới thượng lưu này , đó là một chuyện hết sức bình thường . Cá lớn nuốt cá bé như một quy luật tự nhiên và bọn họ thuận theo nó , chỉ vậy thôi . Thụy Dương cũng chẳng thích Lâm Tuệ Nhi chút nào nhưng vì cô ta có công dụng khác là ' thuốc diệt côn trùng loại mạnh ' nên cậu sẽ chịu thiệt một chút vậy , xong việc Thụy Dương liền gỡ tay của cô ta ra , cười một cách đầy thương mại

" Xin lỗi Lâm tiểu thư , giờ tôi phải đi gặp bạn rồi . "

Một trong những ý nghĩa tên của Lâm Tuệ Nhi chính là thông minh nhưng nhận thức của cô ta chỉ giới hạn ở mức độ trẻ lên 3 . Cô ta siết chặt tay của Thụy Dương hơn , áp ngực cô ta lên tay cậu còn cố tình cọ sát . Lâm Tuệ Nhi cất giọng nói điệu chảy nước... à không ! Phải nói là nhão nhoét kia lên khiến tai Thụy Dương được một trận bài xích điên cuồng

" Louis , anh ở lại với người ta đi mà, em nghe nói anh có đến nên mới tới đây vì anh đó ! "

Cô ta nghĩ làm vậy có thể giữ chân Thụy Dương lại sao ? Hờ hờ .... ngây thơ . Thụy Dương rất muốn chửi vào mặt của Lâm Tuệ Nhi là gái điếm là những thứ cậu kinh tởm nhất nhưng vì cậu quan ngại gia thế của cô ta nên vẫn là lịch sự đáp lễ , tránh phiền phức là tốt nhất .

" Lâm tiểu thư , bạn của tôi thật sự đang đợi , cô có thể nào để cho tôi đi không ? "

Lâm Tuệ Nhi này là một nữ nhân không não chính hiệu , cậu đã thẳng thừng từ chối đến vậy nhưng cô ta vẫn cố chấp bám lấy cậu , Lâm Tuệ Nhi còn úp cả gương mặt đầy phấn của cổ ta xuống bộ vest của Thụy Dương mà dụi dụi khiến cậu cảm thấy tiếc bộ quần áo này vì sẽ phải vứt đi . Đang giữa lúc cậu còn kì kèo không thể dứt được con kiến chúa này ra khỏi người mình thì từ đằng sau cất lên một giọng nói khiến cả hai người ngoái lại nhìn

" Lâm tiểu thư , cô có thể vui lòng tránh ra một bên để tôi nói chuyện với bạn của mình không ? "

Người đằng sau họ chính là giám đốc của công ty giải trí đối thủ với công ty mẹ của cậu . Nguyên Phong bước tới nâng ly rượu trước mặt cậu mà Lâm Tuệ Nhi sau khi biết người đến là Nguyên Phong thì liền lủi mất . Thụy Dương nhận lấy ly rượu trên tay đối phương , cảm ơn y

" Cảm ơn ngài đã ra mặt giúp tôi đuổi kiến , Nguyên Tổng . "

Nguyên Phong cười với cậu lại chuyển chủ đề nói chuyện



" Hợp đồng của cậu với công ty của Thẩm Trác còn nửa năm nữa là kết thúc vậy ....cậu có muốn về công ty của tôi không ? Tôi sẽ rất vui nếu cậu đồng ý đấy . "

Thụy Dương mỉm cười trong bụng , hợp đồng còn tận nửa năm mà đã có công ty khác mời về , gần đây cậu khá được giá nhì ? Thụy Dương cũng không muốn để rớt giá , cậu mỉm cười lại với Nguyên Phong

" Tôi nhất định sẽ suy nghĩ về lời chiêu mộ này của Nguyên Tổng . "

Hai người đáp lại nhau bằng một nụ cười và một cái cụng ly , trong mắt cả hai nhân vật này đều hiện lên mưu kế riêng của mình .

Thẩm Trác từ đằng xa nhìn thấy Thụy Dương cùng Nguyên Phong mỉm cười nhìn nhau như vậy , trong lòng bất chợt dâng lên một sự tức giận vô cớ nào đó . Hắn tựu suy nghĩ một chút rồi tựu hỏi bản thân ' đây.....là cảm giác bị cướp mất đồ chơi sao ? Khó chịu thật đấy ! '

Thẩm Trác để Bạch Lỵ Lỵ ở cạnh bàn tiệc rồi nói rằng mình sẽ đi tìm Thụy Dương nên cô hãy đợi một chút . Bạch Lỵ Lỵ ngây thơ thành thói , tháy hắn nói vậy cũng chỉ biết gật đầu làm theo . Thẩm Trác bước tới cạnh Thụy Dương và Nguyên Phong , gỡ hai người ra khỏi nhau một cách thô bạo . Hắn nhìn Thụy Dương rồi chỉ về phía Bạch Lỵ Lỵ đang đứng . Thụy Dương ở với hắn lâu như vậy không lẽ lại không hiểu ý hắn ? Cậu thừa sức hiểu điều hắn muốn , cậu không muốn làm nhưng hiện tại hắn là kim chủ của cậu , Thụy Dương cậu có thể cãi sao ? Thụy Dương hít vào một hơi hướng về phía Nguyên Phong gật đầu một cái coi như lời chào rồi rảo bước về phía Bạch Lỵ Lỵ không quan tâm đến hai đại nam nhân ở sau lưng . Thẩm Trác thấy cậu đi khỏi mới dùng cái giong trầm trầm cảnh cáo Nguyên Phong

" Tôi cảnh cáo cậu , Nguyên Phong . Cậu tốt nhất cậu đừng có ý định gì với đồ vật của công ty tôi ! "

Nguyên Phong cũng không chịu thua , y cười đáp lại hắn đầy gợi đòn

" Thụy Dương không phải là đồ vật . Cậu ấy là người của công chúng vả lại hợp đồng của cậu ấy cùng quý công ty đây cũng chỉ còn nửa năm , chúng tôi tất nhiên phải nhanh tay một chút rồi ! "

Thẩm Trác nghiến răng nghiến lợi , tức giận gầm nhẹ

" Tôi đã cảnh cáo cậu rồi , nếu cậu muốn gây chiến với công ty của tôi , tôi sẵn sàng tiếp chiến .Đến lúc đó cho dù cậu có van xin đến mức nào thì tôi cũng sẽ không tha cho cậu ! "

Nói xong , Thẩm Trác lập tức quay lưng đi về phía của Thụy Dương và Bạch Lỵ Lỵ . Nguyên Phong nhìn theo Thẩm Trác cười cười

" Tôi không hề nói rằng mình sẽ đồng ý không đụng vào Thụy Dương . Cậu ấy thực sự là một mầm giống đang đâm chồi quá tốt nhưng đúng lúc thời hạn của công ty cũng kết thúc . Miếng mồi ngon được thả sẵn như vậy tất nhiên phải giành lấy rồi ! "

''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''

Ryu : end chap này thì cũng là lúc vị nam 8 thứ hai xuất hiện . Vị này khá được nhỉ mn ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau