Chương 57: Sinh bệnh rồi? Vậy làm một lần thôi
Tắm rửa xong xuôi, Vân Mộ Hoa cầm khăn mặt lau qua tóc tai và thân thể một lượt.
Sau khi trở lại phòng ngủ, Vân Mộ Hoa phát hiện bản thân thế nhưng lại có vài phần mong chờ và hưng phấn.
Thành thật mà nói, lúc ân ân ái ái, Âu Dương Thụy luôn mang lại cho cậu cảm giác sung sướng khoái hạt, cho nên bản thân cậu cũng không ghét làm chuyện này, trái lại càng là nhịn không được sự hấp dẫn của đối phương.
Suy nghĩ trong đầu Vân Mộ Hoa nhanh chóng xoay vòng vòng, mà Âu Dương Thụy lúc này đã nằm xuống bên giường, khí định thần nhàn nhìn cậu.
Âu Dương Thụy vươn tay về phía đối phương. Ngay thời khắc đó, chiếc khăn lông trên tay Vân Mộ Hoa trượt xuống đất, hai người trong nháy mắt chuyển sang trạng thái dây dưa quấn quýt lấy nhau.
Tình cảm phải đáng lẽ phải kìm nén thật sâu, rốt cuộc không cách nào áp chế được.
Thân nhiệt cực nóng cùng với khí lực mạnh mẽ của người kia khiến cho Vân Mộ Hoa bắt đầu có cảm giác thiếu dưỡng khí. Ngọn lửa sắc dục cứ thế nhen nhóm lên từng chút từng chút, càn quấy thét gào bên trong cơ thể. Mỗi một tế bào trên người cậu đều vì đối phương mà run rẩy khát cầu. Ẩn sâu trong tâm trí Vân Mộ Hoa lúc này chính là một mảnh chờ mong được cùng người kia gắt gao gắn kết.
“Ưm…” Bờ môi Vân Mộ Hoa bởi vì bị Âu Dương Thụy hung hăng phong bế mà chỉ có thể khẽ bật ra một tiếng thở mập mờ.
Nụ hôn này mãnh liệt như thể muốn chiếm đoạt, cắn nuốt tất cả hơi thở của đối phương.
Một thân thể nam tính và tráng kiện chen vào giữa hai chân Vân Mộ Hoa, cách một lớp vải quần áo mà nhẹ nhàng chà sát như có như không. Bàn tay to lớn mà ấm áp của Âu Dương Thụy bắt đầu men theo bắp đùi lần mò vào giữa chân của đối phương, lướt qua mỗi một tấc da thịt, khơi dậy ngọn lửa tình đang âm ỷ trong lòng người kia.
Vân Mộ Hoa thở dốc. Thân thể sau khi tắm rửa rõ ràng mẫn cảm vô cùng.
Mà phản ứng của sự mẫn cảm này thực là chọc người yêu thích, Âu Dương Thụy cũng không ngoại lệ.
Anh nắm úp sấp trên thân thể đối phương, vươn tay nắm trọn lấy phân thân của Vân Mộ Hoa, vừa nhẹ nhàng ve vuốt vừa ôn nhu khiêu khích từng tấc da thịt nơi hạ thể của đối phương.
“Ưm… a…a…ư…” Hưng phấn trong Vân Mộ Hoa bị người dần dần khơi dậy, vì thế thân thể cậu có chút rùng mình.
Ngay khi bàn tay người nào đó quá trớn mà cọ sát trên đầu lỗ nhỏ thì cũng là lúc Vân Mộ Hoa triệt để thả lỏng thân mình, trầm luân giữa bể dục không cách nào thoát được.
Âu Dương Thụy biết rõ đối phương đang bị cảm, thân thể vẫn còn vài phần khó chịu, cho nên cũng không làm gì quá kịch liệt.
“Đợi khi em lây bệnh cho anh rồi thì hẳn là bệnh tình của em sẽ đỡ hơn.” Anh khẽ cười, bàn tay một đường trượt xuống, không tiếp tục đùa bỡn phân thân của đối phương mà trực tiếp công kích vào hậu huyệt, nhẹ nhàng ấn ấn day day, sau đó đưa một ngón tay tiến vào dò xét, vì người nọ mà làm động tác khuếch trương.
“A…” Cảm giác giống như điện giật từ hạ thân đánh thẳng lên đại não. Vân Mộ Hoa theo bản năng vươn cánh tay, dùng mười đầu móng cào mạnh lên lưng của Âu Dương Thụy tạo thành những vệt dài nhàn nhạt ửng hồng.
Ngón tay không ngừng khuấy động, dễ dàng ra ra vào vào nơi mật huyệt của đối phương, cẩn thận mà dè dặt, khẽ chạm vào điểm mẫn cảm của người nọ.
Đáy mắt Vân Mộ Hoa dâng đầy hưng phấn. Ngón tay người nọ liên tục ấn vào rút ra rồi lại không ngừng xoa nắn những nếp uốn xung quanh huyệt khẩu. Mà vách tràng mềm mượt như tơ lụa lại chẳng khác nào một cái miệng nhỏ, cứ gắt gao ngậm chặt ngón tay của đối phương như thể thôi thúc chờ đợi anh ngày càng lần mò vào sâu hơn nữa.
“Cơm sốt thịt bò buổi tối ăn không no sao… Cái miệng nhỏ của em ngậm thật là chặt, cứ liên tục hút lấy không chịu để anh rời đi…”
“A… Ưm…” Nội tâm ngượng ngùng khiến cho hai tay Vân Mộ Hoa lại càng nắm chặt ga giường bên dưới.
Âu Dương Thuy tiếp tục tiến thêm ngón tay thứ hai, hậu huyệt của Vân Mộ Hoa vì thế mà co rút càng thêm mãnh liệt, “A…”
Huyệt khẩu của cậu ra sức nuốt lấy ngón tay của đối phương. Cái cảm giác được người gắt gao bao bọc này khiến cho hạ thân của Âu Dương Thụy nhanh chóng trở nên căng thẳng.
Lúc này trên người Vân Mộ Hoa chỉ còn lại một cảm giác, đó chính là khoái cảm cực độ mà Âu Dương Thụy mang tới cho cậu. Mà loại khoái cảm này cứ theo từng động tác trên tay anh dần dần lan tràn, trở nên mãnh liệt chẳng khác nào sóng triều ạt ào càn quét.
Giữa những thanh âm rên rỉ, vách tràng bắt đầu tiết ra chất dịch ruột non, men theo hậu huyệt dần chảy ra bên ngoài. Vân Mộ Hoa kiểu gì cũng không bình tĩnh lại được. So với lúc trước, Âu Dương Thụy hôm nay hiển nhiên đã nỗ lực kiềm chế rất nhiều. Những động tác ôn nhu điềm đạm của anh hoàn toàn trái ngược với lửa dục đang từng hồi bốc cháy bên trong thân thể Vân Mộ Hoa.
Bên trong căn hộ chung cư cao cấp tràn ngập một thứ khí tức nóng bỏng và diễm kiều.
Quần áo rơi rụng khắp nơi, quần dài, áo sơ mi,… cứ thế mỗi cái một nơi mà ném. Cánh cửa phòng ngủ vẫn còn rộng mở, lộ ra hình ảnh chiếc giường lớn với hai thân thể trần trụi đang kịch liệt dây dưa.
Âu Dương Thụy phô bày đường nét sống lưng vô cùng đẹp mắt của mình, vừa khẽ gầm vài tiếng vừa tận lực đè ném cảm xúc mãnh liệt trong lòng để giúp đối phương chuẩn bị bước đầu.
Vân Mộ Hoa ưỡn cong thắt lưng tạo thành một vòng cung quyến rũ, nghênh đóng Âu Dương Thụy tiến vào.
Đầu đỉnh thô to mà đỏ sẫm chạm nhẹ lên huyệt khẩu ướt át của người kia. Âu Dương Thụy hơi hơi dùng sức, bắt đầu chầm chậm tiến vào vách tràng mềm mại của đối phương. Sau một cú thúc mạnh, tính khí của anh chôn thật sâu bên trong thân thể Vân Mộ Hoa.
“A.. Ưm…”
Thân thể của người này vẫn chặt khít như thế, Âu Dương Thụy cảm thấy bị cắn chặt đến phát đau.
“A… Mộ Hoa… thật thoải mái…” Âu Dương Thụy có cảm giác như dục vọng vủa mình được tơ lụa mềm mại trơn trượt gắt gao bao bọc. Anh vươn tay cào nhẹ lên đầu nhũ đối phương, ở trên da thịt ngay vùng ngực của người nọ mà lưu lại mất dấu móng tay nhàn nhạt.
Khoái cảm ồ ạt đánh tới khiến cho Vân Mộ hoa khó mà chịu được, huyệt khẩu đang bao bọc dục vọng của người kia một lần nữa mãnh liệt co rút không ngừng khiến cho Âu Dương Thụy có phần khó nhịn. Anh hơi rút phân thân ra khỏi cơ thể đối phương, điều hòa lại dục vọng đang cháy lên không ngừng, sau đó lại dùng sức đâm vào.
Mỗi một lần tiến vào đều mãnh liệt ma sát trên vách tràng mềm mại, cảm giác kích thích từ sự co rút chặt chẽ của đối phương khiến cho Âu Dương Thụy càng ngày càng luận động mãnh liệt hơn.
Đàn ông bình thường đều bị lửa dục khống chế, không có người nào kiềm hãm được thú tính trong mình!
“Ưm a… a…”!
“Mộ Hoa, ôm lấy anh!” Âu Dương Thụy thở dồn, lên tiếng đòi hỏi.
Vân Mộ Hoa ngoan ngoãn nghe theo, vươn tay ôm lấy cổ đối phương, càng lúc lại càng ôm chặt.
Hai người dán sát vào nhau, đầu nhũ cứng rắn của Vân Mộ hoa cũng liên tục cọ sát vào lồng ngực Âu Dương Thụy.
Phân thân thô to đỏ thẫm mỗi lần ra ra vào vào đều kéo theo dịch thể ướt át bám đầy bên trên mị thịt.
Âu Dương Thụy nhìn xuống nơi mật hợp của hai người, chỉ thấy hậu huyệt đã bị kéo căng hết cỡ của người kia không ngừng tham lam cơ khát mà nuốt lấy dục vọng của mình. Cảm giác vừa chặt khít lại vừa mãnh liệt co rút ở nơi hậu huyệt đối phương không ngừng thôi thúc anh lần nữa rồi lại lần nữa tiến vào.
Phía trên phân thân thô ráp đã phủ đầy dịch thể, mỗi lần rút ra lại tựa như ánh lên sắc nước mập mờ, khiến cho động tác đưa đẩy của anh càng thêm thuận lợi và thoải mái.
“Ưm a… Hôm nay anh muốn làm bao lâu…” Khuôn mặt Vân Mộ Hoa vì nhiễm màu tình dục mà trở nên phiếm hồng, những tiếng rên rỉ càng lúc càng trở nên vỡ vụn.
Âu Dương Thụy vẫn liên tục công kích không ngừng, “Châm trước cho em hôm nay sinh bệnh nên chúng ta chỉ làm một lần là được rồi.”
“A…” Một lần Vân Mộ Hoa đã cảm thấy hơi hơi không chịu nổi rồi, nếu như làm nhiều lần, cậu nhất định sẽ mệt quá mà chết đi đấy.
Dịch thể ướt át từ nơi mật hợp của cả hai tràn xuống. “Cái miệng nhỏ của em càng ngày càng gấp gáp, nhất định là bởi vì chúng ta thường xuyên làm.”
Vân Mộ Hoa theo bản năng kẹp chặt hai chân, mật huyệt cũng vì thế mà co rút càng mãnh liệt, đầu ngón chân cậu vì khoái cảm truyền tới mà thoáng co quắp lại, dịch ruột non tiết ra bám trên hạ thân của Âu Dương Thụy cũng mỗi lúc một nhiều.
Huyệt khẩu non mềm cùng với vách tràng nóng bỏng mà ẩm ướt không ngừng co rút, dồn ép tính khí của đối phương. Âu Dương Thụy cũng cảm nhận khoái cảm mãnh liệt đang bao trùm khắp thân thể.
Sau mấy phen kịch liệt đẩy đưa, hậu huyệt của Vân Mộ Hoa co rút cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho Âu Dương Thụy chịu không nổi cảm giác tê dại từng hồi của khoái cảm mang tới mà buộc phải bắn tinh.
Một dòng chất lỏng nóng rực phun mạnh vào bên trong cơ thể Vân Mộ Hoa, đồng thời tính khí của cậu cũng nhịn không được mà phóng thích. Bạch dịch tựa như không cách nào kìm hãm cứ thế tuôn trào, khoái cảm từ hạ thân xông thẳng lên đỉnh đầu, khiến cho cậu nhịn không được mà gắt gao ôm chặt lấy tấm lưng của Âu Dương Thụy.
Hậu huyệt bởi vì co rút rồi lại co rút liên hồi, cho nên tinh dịch của người nào đó ở bên trong thân thể cậu chậm rãi tràn ra.
Vân Mộ Hoa thở ra một hơi dài. Sau cơn kích tình mãnh liệt qua đi, hiện tại thứ lưu lại chính là một thân thể vô cùng uể oải…
Sau khi trở lại phòng ngủ, Vân Mộ Hoa phát hiện bản thân thế nhưng lại có vài phần mong chờ và hưng phấn.
Thành thật mà nói, lúc ân ân ái ái, Âu Dương Thụy luôn mang lại cho cậu cảm giác sung sướng khoái hạt, cho nên bản thân cậu cũng không ghét làm chuyện này, trái lại càng là nhịn không được sự hấp dẫn của đối phương.
Suy nghĩ trong đầu Vân Mộ Hoa nhanh chóng xoay vòng vòng, mà Âu Dương Thụy lúc này đã nằm xuống bên giường, khí định thần nhàn nhìn cậu.
Âu Dương Thụy vươn tay về phía đối phương. Ngay thời khắc đó, chiếc khăn lông trên tay Vân Mộ Hoa trượt xuống đất, hai người trong nháy mắt chuyển sang trạng thái dây dưa quấn quýt lấy nhau.
Tình cảm phải đáng lẽ phải kìm nén thật sâu, rốt cuộc không cách nào áp chế được.
Thân nhiệt cực nóng cùng với khí lực mạnh mẽ của người kia khiến cho Vân Mộ Hoa bắt đầu có cảm giác thiếu dưỡng khí. Ngọn lửa sắc dục cứ thế nhen nhóm lên từng chút từng chút, càn quấy thét gào bên trong cơ thể. Mỗi một tế bào trên người cậu đều vì đối phương mà run rẩy khát cầu. Ẩn sâu trong tâm trí Vân Mộ Hoa lúc này chính là một mảnh chờ mong được cùng người kia gắt gao gắn kết.
“Ưm…” Bờ môi Vân Mộ Hoa bởi vì bị Âu Dương Thụy hung hăng phong bế mà chỉ có thể khẽ bật ra một tiếng thở mập mờ.
Nụ hôn này mãnh liệt như thể muốn chiếm đoạt, cắn nuốt tất cả hơi thở của đối phương.
Một thân thể nam tính và tráng kiện chen vào giữa hai chân Vân Mộ Hoa, cách một lớp vải quần áo mà nhẹ nhàng chà sát như có như không. Bàn tay to lớn mà ấm áp của Âu Dương Thụy bắt đầu men theo bắp đùi lần mò vào giữa chân của đối phương, lướt qua mỗi một tấc da thịt, khơi dậy ngọn lửa tình đang âm ỷ trong lòng người kia.
Vân Mộ Hoa thở dốc. Thân thể sau khi tắm rửa rõ ràng mẫn cảm vô cùng.
Mà phản ứng của sự mẫn cảm này thực là chọc người yêu thích, Âu Dương Thụy cũng không ngoại lệ.
Anh nắm úp sấp trên thân thể đối phương, vươn tay nắm trọn lấy phân thân của Vân Mộ Hoa, vừa nhẹ nhàng ve vuốt vừa ôn nhu khiêu khích từng tấc da thịt nơi hạ thể của đối phương.
“Ưm… a…a…ư…” Hưng phấn trong Vân Mộ Hoa bị người dần dần khơi dậy, vì thế thân thể cậu có chút rùng mình.
Ngay khi bàn tay người nào đó quá trớn mà cọ sát trên đầu lỗ nhỏ thì cũng là lúc Vân Mộ Hoa triệt để thả lỏng thân mình, trầm luân giữa bể dục không cách nào thoát được.
Âu Dương Thụy biết rõ đối phương đang bị cảm, thân thể vẫn còn vài phần khó chịu, cho nên cũng không làm gì quá kịch liệt.
“Đợi khi em lây bệnh cho anh rồi thì hẳn là bệnh tình của em sẽ đỡ hơn.” Anh khẽ cười, bàn tay một đường trượt xuống, không tiếp tục đùa bỡn phân thân của đối phương mà trực tiếp công kích vào hậu huyệt, nhẹ nhàng ấn ấn day day, sau đó đưa một ngón tay tiến vào dò xét, vì người nọ mà làm động tác khuếch trương.
“A…” Cảm giác giống như điện giật từ hạ thân đánh thẳng lên đại não. Vân Mộ Hoa theo bản năng vươn cánh tay, dùng mười đầu móng cào mạnh lên lưng của Âu Dương Thụy tạo thành những vệt dài nhàn nhạt ửng hồng.
Ngón tay không ngừng khuấy động, dễ dàng ra ra vào vào nơi mật huyệt của đối phương, cẩn thận mà dè dặt, khẽ chạm vào điểm mẫn cảm của người nọ.
Đáy mắt Vân Mộ Hoa dâng đầy hưng phấn. Ngón tay người nọ liên tục ấn vào rút ra rồi lại không ngừng xoa nắn những nếp uốn xung quanh huyệt khẩu. Mà vách tràng mềm mượt như tơ lụa lại chẳng khác nào một cái miệng nhỏ, cứ gắt gao ngậm chặt ngón tay của đối phương như thể thôi thúc chờ đợi anh ngày càng lần mò vào sâu hơn nữa.
“Cơm sốt thịt bò buổi tối ăn không no sao… Cái miệng nhỏ của em ngậm thật là chặt, cứ liên tục hút lấy không chịu để anh rời đi…”
“A… Ưm…” Nội tâm ngượng ngùng khiến cho hai tay Vân Mộ Hoa lại càng nắm chặt ga giường bên dưới.
Âu Dương Thuy tiếp tục tiến thêm ngón tay thứ hai, hậu huyệt của Vân Mộ Hoa vì thế mà co rút càng thêm mãnh liệt, “A…”
Huyệt khẩu của cậu ra sức nuốt lấy ngón tay của đối phương. Cái cảm giác được người gắt gao bao bọc này khiến cho hạ thân của Âu Dương Thụy nhanh chóng trở nên căng thẳng.
Lúc này trên người Vân Mộ Hoa chỉ còn lại một cảm giác, đó chính là khoái cảm cực độ mà Âu Dương Thụy mang tới cho cậu. Mà loại khoái cảm này cứ theo từng động tác trên tay anh dần dần lan tràn, trở nên mãnh liệt chẳng khác nào sóng triều ạt ào càn quét.
Giữa những thanh âm rên rỉ, vách tràng bắt đầu tiết ra chất dịch ruột non, men theo hậu huyệt dần chảy ra bên ngoài. Vân Mộ Hoa kiểu gì cũng không bình tĩnh lại được. So với lúc trước, Âu Dương Thụy hôm nay hiển nhiên đã nỗ lực kiềm chế rất nhiều. Những động tác ôn nhu điềm đạm của anh hoàn toàn trái ngược với lửa dục đang từng hồi bốc cháy bên trong thân thể Vân Mộ Hoa.
Bên trong căn hộ chung cư cao cấp tràn ngập một thứ khí tức nóng bỏng và diễm kiều.
Quần áo rơi rụng khắp nơi, quần dài, áo sơ mi,… cứ thế mỗi cái một nơi mà ném. Cánh cửa phòng ngủ vẫn còn rộng mở, lộ ra hình ảnh chiếc giường lớn với hai thân thể trần trụi đang kịch liệt dây dưa.
Âu Dương Thụy phô bày đường nét sống lưng vô cùng đẹp mắt của mình, vừa khẽ gầm vài tiếng vừa tận lực đè ném cảm xúc mãnh liệt trong lòng để giúp đối phương chuẩn bị bước đầu.
Vân Mộ Hoa ưỡn cong thắt lưng tạo thành một vòng cung quyến rũ, nghênh đóng Âu Dương Thụy tiến vào.
Đầu đỉnh thô to mà đỏ sẫm chạm nhẹ lên huyệt khẩu ướt át của người kia. Âu Dương Thụy hơi hơi dùng sức, bắt đầu chầm chậm tiến vào vách tràng mềm mại của đối phương. Sau một cú thúc mạnh, tính khí của anh chôn thật sâu bên trong thân thể Vân Mộ Hoa.
“A.. Ưm…”
Thân thể của người này vẫn chặt khít như thế, Âu Dương Thụy cảm thấy bị cắn chặt đến phát đau.
“A… Mộ Hoa… thật thoải mái…” Âu Dương Thụy có cảm giác như dục vọng vủa mình được tơ lụa mềm mại trơn trượt gắt gao bao bọc. Anh vươn tay cào nhẹ lên đầu nhũ đối phương, ở trên da thịt ngay vùng ngực của người nọ mà lưu lại mất dấu móng tay nhàn nhạt.
Khoái cảm ồ ạt đánh tới khiến cho Vân Mộ hoa khó mà chịu được, huyệt khẩu đang bao bọc dục vọng của người kia một lần nữa mãnh liệt co rút không ngừng khiến cho Âu Dương Thụy có phần khó nhịn. Anh hơi rút phân thân ra khỏi cơ thể đối phương, điều hòa lại dục vọng đang cháy lên không ngừng, sau đó lại dùng sức đâm vào.
Mỗi một lần tiến vào đều mãnh liệt ma sát trên vách tràng mềm mại, cảm giác kích thích từ sự co rút chặt chẽ của đối phương khiến cho Âu Dương Thụy càng ngày càng luận động mãnh liệt hơn.
Đàn ông bình thường đều bị lửa dục khống chế, không có người nào kiềm hãm được thú tính trong mình!
“Ưm a… a…”!
“Mộ Hoa, ôm lấy anh!” Âu Dương Thụy thở dồn, lên tiếng đòi hỏi.
Vân Mộ Hoa ngoan ngoãn nghe theo, vươn tay ôm lấy cổ đối phương, càng lúc lại càng ôm chặt.
Hai người dán sát vào nhau, đầu nhũ cứng rắn của Vân Mộ hoa cũng liên tục cọ sát vào lồng ngực Âu Dương Thụy.
Phân thân thô to đỏ thẫm mỗi lần ra ra vào vào đều kéo theo dịch thể ướt át bám đầy bên trên mị thịt.
Âu Dương Thụy nhìn xuống nơi mật hợp của hai người, chỉ thấy hậu huyệt đã bị kéo căng hết cỡ của người kia không ngừng tham lam cơ khát mà nuốt lấy dục vọng của mình. Cảm giác vừa chặt khít lại vừa mãnh liệt co rút ở nơi hậu huyệt đối phương không ngừng thôi thúc anh lần nữa rồi lại lần nữa tiến vào.
Phía trên phân thân thô ráp đã phủ đầy dịch thể, mỗi lần rút ra lại tựa như ánh lên sắc nước mập mờ, khiến cho động tác đưa đẩy của anh càng thêm thuận lợi và thoải mái.
“Ưm a… Hôm nay anh muốn làm bao lâu…” Khuôn mặt Vân Mộ Hoa vì nhiễm màu tình dục mà trở nên phiếm hồng, những tiếng rên rỉ càng lúc càng trở nên vỡ vụn.
Âu Dương Thụy vẫn liên tục công kích không ngừng, “Châm trước cho em hôm nay sinh bệnh nên chúng ta chỉ làm một lần là được rồi.”
“A…” Một lần Vân Mộ Hoa đã cảm thấy hơi hơi không chịu nổi rồi, nếu như làm nhiều lần, cậu nhất định sẽ mệt quá mà chết đi đấy.
Dịch thể ướt át từ nơi mật hợp của cả hai tràn xuống. “Cái miệng nhỏ của em càng ngày càng gấp gáp, nhất định là bởi vì chúng ta thường xuyên làm.”
Vân Mộ Hoa theo bản năng kẹp chặt hai chân, mật huyệt cũng vì thế mà co rút càng mãnh liệt, đầu ngón chân cậu vì khoái cảm truyền tới mà thoáng co quắp lại, dịch ruột non tiết ra bám trên hạ thân của Âu Dương Thụy cũng mỗi lúc một nhiều.
Huyệt khẩu non mềm cùng với vách tràng nóng bỏng mà ẩm ướt không ngừng co rút, dồn ép tính khí của đối phương. Âu Dương Thụy cũng cảm nhận khoái cảm mãnh liệt đang bao trùm khắp thân thể.
Sau mấy phen kịch liệt đẩy đưa, hậu huyệt của Vân Mộ Hoa co rút cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho Âu Dương Thụy chịu không nổi cảm giác tê dại từng hồi của khoái cảm mang tới mà buộc phải bắn tinh.
Một dòng chất lỏng nóng rực phun mạnh vào bên trong cơ thể Vân Mộ Hoa, đồng thời tính khí của cậu cũng nhịn không được mà phóng thích. Bạch dịch tựa như không cách nào kìm hãm cứ thế tuôn trào, khoái cảm từ hạ thân xông thẳng lên đỉnh đầu, khiến cho cậu nhịn không được mà gắt gao ôm chặt lấy tấm lưng của Âu Dương Thụy.
Hậu huyệt bởi vì co rút rồi lại co rút liên hồi, cho nên tinh dịch của người nào đó ở bên trong thân thể cậu chậm rãi tràn ra.
Vân Mộ Hoa thở ra một hơi dài. Sau cơn kích tình mãnh liệt qua đi, hiện tại thứ lưu lại chính là một thân thể vô cùng uể oải…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất