Dù Có Là Người Yêu Tôi Vẫn Muốn Đấm Hắn
Chương 3: Đây rốt cuộc là thổ lộ hay là....
Đm cái cảm giác gì đây...Mải nghĩ mà tôi đâm vào cô bạn lớp trưởng lớp tôi làm chồng sách đang trên đôi tay nõn nà đó rơi xuống.
-Ểh... Xin lỗi nhé để tớ nhặt giúp cậu
-Không sao đâu...- Cô nhặt đống sách rồi ngước lên hỏi cậu
- Thành đâu rồi nãy thấy hai người đi chung mà
-À ờm... nó dưới phòng y tế ý
- Ò nhưng mà sao mà mặt cậu đỏ vậy, bị sốt hả?- Cô vừa nói vừa sờ trán cậu.
-Ah à không sao đâu lâu lâu hay bị...nóng mặt đó mà -Tôi ấp úng trả lời
-Nếu vậy cậu mau vào lớp đi, cô sắp lên rồi đó
-Uh...
Từ lúc từ phòng y tế lên tới giờ tôi cứ như người mất hồn, mặt mày thì đỏ ửng hết cả lên, đầu óc quay cuồng. Bước vào lớp mà đôi mắt luôn hướng ra ngoài cửa lớp giống như đang chờ đợi một ai đó...Một người đặc biệt chăng? Hay là người mà bản thân muốn nhìn thấy.Bỗng một tiếng nói đập tan những suy nghĩ trong đầu tôi.
- Này Trung ơi...
- Có việc gì vậy? - Tôi lúng túng đáp lại
- À, tối nay cậu có rảnh không?
- Có, sao vậy?
- Tối nay lớp tổ chức tiệc ấy, cậu đi chung với tớ nhé ^^
- Được thôi... - Bỗng một cảm giác lạnh cóng người xộc thẳng vào lưng tôi
- Trung,cậu ấy đi chung với TÔI rồi, phiền cậu đi chung với người khác nhé ! - Hắn từ đâu xuất hiện với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
-...Hể, cậu lên rồi à-? - Cô ấy ấp úng nói rồi quay lại nhìn tôi với vẻ mặt bối rối
- Ừm...Thế cậu đi với Thành nhé. Tớ tìm người khác cũng được...
Hắn lườm tôi rồi quay trở lại vào chỗ ngồi, đúng lúc trống vào lớp vang lên. Từ một căn phòng chỉ có 3 người chúng tôi thì giờ đây căn phòng đã đông nghịt, điều này cũng làm giảm sự bối rối và ngại ngùng giữa 3 chúng tôi... Tiết này của bọn tôi là môn Anh nhưng do cô có việc nên thay đổi thành tiết tự học.Lớp trưởng cho mọi người lập thành 1 nhóm để dễ chỉ bảo nhau học,tất nhiên tôi sẽ chung nhóm với mấy thằng anh em chí cốt của tôi rồi.
- Ahhhh, cô dạy Tiếng Anh nay nghỉ rồi bây, chán vcl~ - Thằng A phàn nàn
- Ể, nay trời có bão à? Tự nhiên m lại thích học Anh - Thẳng B nhìn A với ánh mắt nghi ngờ
- Thích đéo đâu. Bố mày ngắm gái ấy mà
Cả bọn phá lên cười trừ tôi, bây giờ thứ tôi muốn đơn giản chỉ là một giấc ngủ...
- --------------------------------------------------------------
Do bộ mặt điển trai nên hắn luôn là tâm điểm chú ý của lớp, luôn được bọn con gái vây quanh cho đến mấy đứa con trai rủ hắn đi chơi đêm...
- Êy anh bạn tối nay rảnh không, đi pay với anh em đê ~
- Tối nay lớp tổ chức liên hoan mà tụi m đéo đi à?
- Oh hay nhể, tao nhớ là mày có bao giờ quan tâm đến mấy cái tiệc liên hoan vớ vẩn này đâu. Nay dở chứng à?
Hắn nhìn sang tôi bằng đôi mắt ôn nhu kèm với nhẹ sự tức giận rồi nói
- Giờ tao quan tâm đó không được sao?
Vài đứa con gái lẫn Fangirl của hắn như vớ được mùa đứa nào đứa nấy tranh nhau hò hét, đùn đẩy đến chỗ hắn.
- Vậy anh Thành tối nay đi ư, anh đi cùng em nhé!!!
- Anh đi với em nè <3333
- Không đi với em nè anh ơi!!!
Bỗng hoa khôi lớp tôi đến trước mặt hắn, ả ta cố tình để lộ ra 2 quả bưởi căng tròn rồi bắt đầu ưỡn a ưỡn ẹo nũng nịu.
- Anh Thành à... Anh.. tối nay đi với em nhé~ - Ả ta nháy mắt khiêu gợi
Hắn chỉ ném cho ả ta cái lườm sắc bén cùng với nụ cười rồi nhẹ nhàng nói:
-Xin lỗi nhưng mà con Đ* như cô thì ông đây đéo có hứng OK.
Mấy bọn con gái rồi đám con trai đứa nào cũng mồm chữ A mắt chữ O, hắn ta từ chối hoa khôi để đi vs người khác ư. Cả lớp tưởng chừng mọi người sẽ xì xào ầm ĩ nhưng bầu không khí lại trở nên tĩnh mịch chỉ với câu nói của hắn...Mỗi một người đều chìm vào suy nghĩ duy nhất.
*Rốt cuộc người ấy là ai?*
-Êyy Trung ơi đi chơi bóng rổ đê! - Mấy thằng khứa lớp bên bỗng chạy sang đập tan suy nghĩ của tất cả mọi người, trả lại bầu không khí dịu nhẹ.
- ----------------------------------------------------------------------------
Trường tôi có thể nói là thể thao giỏi nhất cả huyện nên trong trường cũng có khá nhiều câu lạc bộ. Tôi quyết định theo bóng rổ còn hắn thì theo bóng đá. Dù nói là vậy nhưng thi thoảng hắn vẫn xuất hiện trong đội hình đi thi đấu của các môn khác như là điền kinh, bóng chày,... và đặc biệt là bóng rổ. Tôi cũng chẳng hóng hớt đâu nhưng có một điều khiến tôi khá tò mò. Hắn là một người không ưa bóng rổ, tuy vậy hầu như trong các trận đấu dù to hay nhỏ thì hắn cũng đều góp mặt cùng tôi... Thật sự khó hiểu nhỉ? Tôi từng nhớ có lần hắn bỏ cả giải bóng đá tỉnh để góp mặt trong trận giao hữu cỏn con giữa trường tôi và trường khác. Điều nay đã khiến trường tôi thua trận hôm đó và hắn thì chê trách bởi huấn luyện viên và suýt chút nữa bị đuổi ra khỏi câu lạc bộ...
Tôi ngước nhìn sang trái, những tin nắng dịu hiền ôm trọn gương mặt điển trai của chàng thanh niên trẻ đang tựa đầu bên cửa sổ, lấp lánh và tuyệt đẹp tựa như một đóa hoa hướng dương luôn luôn nổi bật giữa những tia nắng của bầu trời. Hắn nhìn say đắm trận đấu bóng rổ hấp dẫn ở dưới sân, gương mặt ôn nhu điềm đạm đó không biết đã hút hồn bao nhiêu cô gái.
*Cái gì vậy!? cậu ấy vén áo cho bọn kia xem eo ư? Lại còn khoác vai? Không coi mình ra j luôn * ( Thành)
Hắn ta cùng vs bộ mặt đầy sát khí bực rọc nhảy qua cửa sổ thét lớn:
- Tao muốn thách đấu với tất cả tụi mày, trừ thằng Trung!!!
Mọi người bỗng đổ dồn ánh mắt vào tôi, tôi nuốt nước bọt rồi lên tiếng:
- Cái đéo j... mà t đéo được đấu vs m?
- Vì m đéo đủ trình để đấu vs t * Đéo thể để nó bị thương được * - Hắn khinh bỉ nói
- M...Mày dám khinh thường bố mày. Đã vậy bố mày đéo ra đấy mày làm gì đc bố mày
Bỗng hắn bước đến chỗ tôi, nhẹ nhàng vòng tay qua eo tôi. Bàn tay sần sùi của hắn sờ lên mặt tôi. Rồi hắn cúi xuống thì thầm vào tai tôi:
- Giờ m có ra không thì bảo nào?
Hành động ấy giống như đang châm lửa trái tim tôi cháy bừng lên vậy.
- Sao? Giờ ko ra hay thêm một nụ hôn nào~ bea
Mặt mày tôi đỏ ửng hết cả lên, tay chân run lấy bẩy ngại ngùng trả lời:
- Ra thì ra....làm...gì mà c.căng!
Chứng kiến cảnh hotboy của trường có những hành động thân mật với một người ko có gì nổi bật mà lại là con trai khiến tất cả những người xung quanh đều rất sửng sốt...
- Giờ thì start được rồi chứ? - Hắn quay lại nhìn đội bóng
- ĐƯỢC! Đấu thì đấu chúng tôi không sợ cậu đâu - Cả đội bóng đồng thanh rõng rạc nói
- Hay lắm! Đè bẹp nó đi anh em - Tôi phấn khích tán thưởng
Tất cả mọi người đều vang hò réo rít, mong chờ trận đấu. Ai nấy đều hồi hộp, đặt cược rằng bên nào sẽ thắng. 90% đều bầu cho hắn, các fangirl của hắn hò hét cổ vũ điếng tai
-CỐ LÊN ANH THÀNH ƠI!!!!
-Bọn này chỉ như tép riu thôi, ANH THÀNH MÃI LÀ NHẤT!!!!
Bỗng thằng Khôi- bạn thân chí cốt của tôi lên tiếng:
- Thành, tao muốn đấu tay đôi vs mày - Khôi chỉ thẳng mặt nói
Mọi người từ trạng thái mong chờ chuyển thành trạng thái hoang mang
- Can đảm đó, đây là lần đầu tiên có đứa thách thức tao đấy. Nếu mày muốn thì được thôi~
* Thằng khứa này...Nếu mình nhớ không lầm thì nó thích thầm thằng Trung. Được lắm, phải loại bỏ thằng tình địch này đã, vụ kia tính
Vậy trận đấu xin được phéo bắt đầu -trọng tài
Hai chàng thanh niên tuấn tú bước vào sân đấu, sự gay go bước lên tới đỉnh điểm
- --------------------
Hiệp 1 bắt đầu.... bíp bíp..p - trọng tài
[Tui k biết đoạn chơi bóng miêu tả ntn nên là xin phép đc bỏ qua ạ ]
Hết hiệp 1... bíp bíp - trọng tài
....
Đang nghỉ bỗng Khôi tiến gần về phíakhans đài A, thả nhẹ một nụ hon gió cùng với nụ cười tỏa nắng như mawtj trời khiến bọn con gái hét to
khôi thì chẳng quan tâm mà cậu ta chỉ dùng đôi mắt ôn nhu nhìn về phía một cậu thanh niên trạc tuổi khiến cậu thanh niên đỏ mặt...
Cảnh đó tình cờ bị hắn nhìn thấy hắn châm chọc
- ũa nhìn đâu thế? Bộ trên đấy có cái gì hay lắm ư?
- Ủa vậy là nhìn người mình yêu cũng coi là kì cục ư? -Khôi vừa cười vừa đáp lại
Lũ con gái như đc mùa mà hét lấy hét để còn chàng tra ngồi trên khán đài nãy đc Khôi nhìn thì chỉ thấy cậu ta mặt mày đỏ đến nỗi khiến ng ta phải chú ý....
- --------------------
Hết giờ giải lao, mời mọi người ổn định... - Trọng tài
- HIỆP HAI XIN PHÉP BẮT ĐẦU -trọng tài
Ở trên sân bóng hai chàng thanh niên ấy liên tiếp tạo ra những mang rượt đuổi tưởng chừng như không có hồi kết.....thì
BẠCH..... ( tui khum biết tiếng bóng rổ nó đập xuống đât thò nghe thế nào nên mn thông cảm)
Do Khôi sơ hở mà hắn đã nhanh tay cướp bóng và tạo nên một tình huống lên rổ đó một pha tấn công được thực hiện bằng cách bật lên từ dưới rổ, dùng một tay để ném bóng bật vào hoặc trực tiếp vào rổ. Động tác di chuyển và động tác tay uyển chuyển khóe lép đã giúp hắn thắng trong hiệp 2 này....
............
Thoáng cái bốn hiệp đã trôi qua, và....
Bíp... đã hết 4 hiệp và chiến thắng thuộc về Thành - trọng tài
Tất cả mọi người đều vỗ tay hoan hô vì lâu lắm rồi không có một trận đấu nào cân tài cân sức như vậy.... Mọi người đều tán thưởng hắn... tất cả lũ con gái chạy ùa lên sân đua nước cho cả thằng khứa Khôi và hắn.....Khôi chỉ cười xã giao và từ chối nước của mấy đứa con gái
- Cảm ơn đã theo dõi trận đấu nhưng mà tôi có nước rồi
Nói xong cậu ta tiến đến chỗ của một cậu thanh niên đang đứng ở hàng đầu của khán đài A và rồi nhận nước của cậu thanh nhiên ấy. Còn hắn lại bước đến gần chỗ tôi. Hắn nhấc bổng tôi lên, vác tôi lên vi hắn rồi đưa tôi đi vào phòng thể dục dụng cụ ngay kế bên mặc cho tôi có vùng vẫy
.............
Trong khi nỗi sợ của tôi đang dâng trào trong lồng ngực thì hắn ép tôi vào tường.....
Hắn làm tôi chuyển từ trạng thái từ sợ hãi đến hoang mang ngạc nhiên tột độ. Chưa dừng lại ở đó hắn còn vòng cánh tay của hắn qua em tôi rồi kéo mạnh cơ thể tôi vào gần người hắn. Tôi có thể cảm nhận rõ mồn một khuôn mặt tuấn tú, cảm nhận được những lọn tóc mềm mại lướt nhẹ trên vầng trán tôi, cảm nhận được đôi mắt đen biếc đang nhìn chằm chằm vào tôi, cảm nhận được đôi môi căng mọng hồng hào của hắn cho đến.......... nhịp đâm tim của tôi và hắn, nhịp đập đó rất nhanh...
- ---------------------------
Nếu có ai đó hỏi tôi lúc đó tôi cảm thấy như thế nào thì tôi cũng không biết diễn tả kiểu gì nữa......
Tôi không phải là gay nhưng mà bầu không khí đó khiến tôi mặt mày đỏ bừng đầu óc thì trống rỗng.........
- ---------------
- Tao có thể hỏi mày một câu được không? -hắn bất ngờ hỏi tôi
- À..... ờ mày cứ hỏi đi-tôi ngập ngừng đáp lại
- Tao....sao mày lại có thể có sức hút như vậy được chứ...
- Hả..... t...tao..
- Trước giờ chỉ có mỗi mấy đứa con gái thôi giờ đến cả mấy thằng con trai nữa,hazz làm sao mà tao có thể đề phòng nổi đâyyy??
- Hả.....ý.ý mày. là sao
- ------
END
_____________________
Xin lỗi mọi người vì thời gian qua chúng tớ bận ôn thi Hsg cấp trường và huyện cho nên là không có thời gian để ra truyện mong mn thông cảm
Do thời gian gấp rút cho nên còn nhiều sai sót mong mn bỏ qua, néu có ý kiến hay thắc mắc vấn đề gì xin hãy để lại cmt chúng tớ sẽ cố gắng khắc phục
-Ểh... Xin lỗi nhé để tớ nhặt giúp cậu
-Không sao đâu...- Cô nhặt đống sách rồi ngước lên hỏi cậu
- Thành đâu rồi nãy thấy hai người đi chung mà
-À ờm... nó dưới phòng y tế ý
- Ò nhưng mà sao mà mặt cậu đỏ vậy, bị sốt hả?- Cô vừa nói vừa sờ trán cậu.
-Ah à không sao đâu lâu lâu hay bị...nóng mặt đó mà -Tôi ấp úng trả lời
-Nếu vậy cậu mau vào lớp đi, cô sắp lên rồi đó
-Uh...
Từ lúc từ phòng y tế lên tới giờ tôi cứ như người mất hồn, mặt mày thì đỏ ửng hết cả lên, đầu óc quay cuồng. Bước vào lớp mà đôi mắt luôn hướng ra ngoài cửa lớp giống như đang chờ đợi một ai đó...Một người đặc biệt chăng? Hay là người mà bản thân muốn nhìn thấy.Bỗng một tiếng nói đập tan những suy nghĩ trong đầu tôi.
- Này Trung ơi...
- Có việc gì vậy? - Tôi lúng túng đáp lại
- À, tối nay cậu có rảnh không?
- Có, sao vậy?
- Tối nay lớp tổ chức tiệc ấy, cậu đi chung với tớ nhé ^^
- Được thôi... - Bỗng một cảm giác lạnh cóng người xộc thẳng vào lưng tôi
- Trung,cậu ấy đi chung với TÔI rồi, phiền cậu đi chung với người khác nhé ! - Hắn từ đâu xuất hiện với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
-...Hể, cậu lên rồi à-? - Cô ấy ấp úng nói rồi quay lại nhìn tôi với vẻ mặt bối rối
- Ừm...Thế cậu đi với Thành nhé. Tớ tìm người khác cũng được...
Hắn lườm tôi rồi quay trở lại vào chỗ ngồi, đúng lúc trống vào lớp vang lên. Từ một căn phòng chỉ có 3 người chúng tôi thì giờ đây căn phòng đã đông nghịt, điều này cũng làm giảm sự bối rối và ngại ngùng giữa 3 chúng tôi... Tiết này của bọn tôi là môn Anh nhưng do cô có việc nên thay đổi thành tiết tự học.Lớp trưởng cho mọi người lập thành 1 nhóm để dễ chỉ bảo nhau học,tất nhiên tôi sẽ chung nhóm với mấy thằng anh em chí cốt của tôi rồi.
- Ahhhh, cô dạy Tiếng Anh nay nghỉ rồi bây, chán vcl~ - Thằng A phàn nàn
- Ể, nay trời có bão à? Tự nhiên m lại thích học Anh - Thẳng B nhìn A với ánh mắt nghi ngờ
- Thích đéo đâu. Bố mày ngắm gái ấy mà
Cả bọn phá lên cười trừ tôi, bây giờ thứ tôi muốn đơn giản chỉ là một giấc ngủ...
- --------------------------------------------------------------
Do bộ mặt điển trai nên hắn luôn là tâm điểm chú ý của lớp, luôn được bọn con gái vây quanh cho đến mấy đứa con trai rủ hắn đi chơi đêm...
- Êy anh bạn tối nay rảnh không, đi pay với anh em đê ~
- Tối nay lớp tổ chức liên hoan mà tụi m đéo đi à?
- Oh hay nhể, tao nhớ là mày có bao giờ quan tâm đến mấy cái tiệc liên hoan vớ vẩn này đâu. Nay dở chứng à?
Hắn nhìn sang tôi bằng đôi mắt ôn nhu kèm với nhẹ sự tức giận rồi nói
- Giờ tao quan tâm đó không được sao?
Vài đứa con gái lẫn Fangirl của hắn như vớ được mùa đứa nào đứa nấy tranh nhau hò hét, đùn đẩy đến chỗ hắn.
- Vậy anh Thành tối nay đi ư, anh đi cùng em nhé!!!
- Anh đi với em nè <3333
- Không đi với em nè anh ơi!!!
Bỗng hoa khôi lớp tôi đến trước mặt hắn, ả ta cố tình để lộ ra 2 quả bưởi căng tròn rồi bắt đầu ưỡn a ưỡn ẹo nũng nịu.
- Anh Thành à... Anh.. tối nay đi với em nhé~ - Ả ta nháy mắt khiêu gợi
Hắn chỉ ném cho ả ta cái lườm sắc bén cùng với nụ cười rồi nhẹ nhàng nói:
-Xin lỗi nhưng mà con Đ* như cô thì ông đây đéo có hứng OK.
Mấy bọn con gái rồi đám con trai đứa nào cũng mồm chữ A mắt chữ O, hắn ta từ chối hoa khôi để đi vs người khác ư. Cả lớp tưởng chừng mọi người sẽ xì xào ầm ĩ nhưng bầu không khí lại trở nên tĩnh mịch chỉ với câu nói của hắn...Mỗi một người đều chìm vào suy nghĩ duy nhất.
*Rốt cuộc người ấy là ai?*
-Êyy Trung ơi đi chơi bóng rổ đê! - Mấy thằng khứa lớp bên bỗng chạy sang đập tan suy nghĩ của tất cả mọi người, trả lại bầu không khí dịu nhẹ.
- ----------------------------------------------------------------------------
Trường tôi có thể nói là thể thao giỏi nhất cả huyện nên trong trường cũng có khá nhiều câu lạc bộ. Tôi quyết định theo bóng rổ còn hắn thì theo bóng đá. Dù nói là vậy nhưng thi thoảng hắn vẫn xuất hiện trong đội hình đi thi đấu của các môn khác như là điền kinh, bóng chày,... và đặc biệt là bóng rổ. Tôi cũng chẳng hóng hớt đâu nhưng có một điều khiến tôi khá tò mò. Hắn là một người không ưa bóng rổ, tuy vậy hầu như trong các trận đấu dù to hay nhỏ thì hắn cũng đều góp mặt cùng tôi... Thật sự khó hiểu nhỉ? Tôi từng nhớ có lần hắn bỏ cả giải bóng đá tỉnh để góp mặt trong trận giao hữu cỏn con giữa trường tôi và trường khác. Điều nay đã khiến trường tôi thua trận hôm đó và hắn thì chê trách bởi huấn luyện viên và suýt chút nữa bị đuổi ra khỏi câu lạc bộ...
Tôi ngước nhìn sang trái, những tin nắng dịu hiền ôm trọn gương mặt điển trai của chàng thanh niên trẻ đang tựa đầu bên cửa sổ, lấp lánh và tuyệt đẹp tựa như một đóa hoa hướng dương luôn luôn nổi bật giữa những tia nắng của bầu trời. Hắn nhìn say đắm trận đấu bóng rổ hấp dẫn ở dưới sân, gương mặt ôn nhu điềm đạm đó không biết đã hút hồn bao nhiêu cô gái.
*Cái gì vậy!? cậu ấy vén áo cho bọn kia xem eo ư? Lại còn khoác vai? Không coi mình ra j luôn * ( Thành)
Hắn ta cùng vs bộ mặt đầy sát khí bực rọc nhảy qua cửa sổ thét lớn:
- Tao muốn thách đấu với tất cả tụi mày, trừ thằng Trung!!!
Mọi người bỗng đổ dồn ánh mắt vào tôi, tôi nuốt nước bọt rồi lên tiếng:
- Cái đéo j... mà t đéo được đấu vs m?
- Vì m đéo đủ trình để đấu vs t * Đéo thể để nó bị thương được * - Hắn khinh bỉ nói
- M...Mày dám khinh thường bố mày. Đã vậy bố mày đéo ra đấy mày làm gì đc bố mày
Bỗng hắn bước đến chỗ tôi, nhẹ nhàng vòng tay qua eo tôi. Bàn tay sần sùi của hắn sờ lên mặt tôi. Rồi hắn cúi xuống thì thầm vào tai tôi:
- Giờ m có ra không thì bảo nào?
Hành động ấy giống như đang châm lửa trái tim tôi cháy bừng lên vậy.
- Sao? Giờ ko ra hay thêm một nụ hôn nào~ bea
Mặt mày tôi đỏ ửng hết cả lên, tay chân run lấy bẩy ngại ngùng trả lời:
- Ra thì ra....làm...gì mà c.căng!
Chứng kiến cảnh hotboy của trường có những hành động thân mật với một người ko có gì nổi bật mà lại là con trai khiến tất cả những người xung quanh đều rất sửng sốt...
- Giờ thì start được rồi chứ? - Hắn quay lại nhìn đội bóng
- ĐƯỢC! Đấu thì đấu chúng tôi không sợ cậu đâu - Cả đội bóng đồng thanh rõng rạc nói
- Hay lắm! Đè bẹp nó đi anh em - Tôi phấn khích tán thưởng
Tất cả mọi người đều vang hò réo rít, mong chờ trận đấu. Ai nấy đều hồi hộp, đặt cược rằng bên nào sẽ thắng. 90% đều bầu cho hắn, các fangirl của hắn hò hét cổ vũ điếng tai
-CỐ LÊN ANH THÀNH ƠI!!!!
-Bọn này chỉ như tép riu thôi, ANH THÀNH MÃI LÀ NHẤT!!!!
Bỗng thằng Khôi- bạn thân chí cốt của tôi lên tiếng:
- Thành, tao muốn đấu tay đôi vs mày - Khôi chỉ thẳng mặt nói
Mọi người từ trạng thái mong chờ chuyển thành trạng thái hoang mang
- Can đảm đó, đây là lần đầu tiên có đứa thách thức tao đấy. Nếu mày muốn thì được thôi~
* Thằng khứa này...Nếu mình nhớ không lầm thì nó thích thầm thằng Trung. Được lắm, phải loại bỏ thằng tình địch này đã, vụ kia tính
Vậy trận đấu xin được phéo bắt đầu -trọng tài
Hai chàng thanh niên tuấn tú bước vào sân đấu, sự gay go bước lên tới đỉnh điểm
- --------------------
Hiệp 1 bắt đầu.... bíp bíp..p - trọng tài
[Tui k biết đoạn chơi bóng miêu tả ntn nên là xin phép đc bỏ qua ạ ]
Hết hiệp 1... bíp bíp - trọng tài
....
Đang nghỉ bỗng Khôi tiến gần về phíakhans đài A, thả nhẹ một nụ hon gió cùng với nụ cười tỏa nắng như mawtj trời khiến bọn con gái hét to
khôi thì chẳng quan tâm mà cậu ta chỉ dùng đôi mắt ôn nhu nhìn về phía một cậu thanh niên trạc tuổi khiến cậu thanh niên đỏ mặt...
Cảnh đó tình cờ bị hắn nhìn thấy hắn châm chọc
- ũa nhìn đâu thế? Bộ trên đấy có cái gì hay lắm ư?
- Ủa vậy là nhìn người mình yêu cũng coi là kì cục ư? -Khôi vừa cười vừa đáp lại
Lũ con gái như đc mùa mà hét lấy hét để còn chàng tra ngồi trên khán đài nãy đc Khôi nhìn thì chỉ thấy cậu ta mặt mày đỏ đến nỗi khiến ng ta phải chú ý....
- --------------------
Hết giờ giải lao, mời mọi người ổn định... - Trọng tài
- HIỆP HAI XIN PHÉP BẮT ĐẦU -trọng tài
Ở trên sân bóng hai chàng thanh niên ấy liên tiếp tạo ra những mang rượt đuổi tưởng chừng như không có hồi kết.....thì
BẠCH..... ( tui khum biết tiếng bóng rổ nó đập xuống đât thò nghe thế nào nên mn thông cảm)
Do Khôi sơ hở mà hắn đã nhanh tay cướp bóng và tạo nên một tình huống lên rổ đó một pha tấn công được thực hiện bằng cách bật lên từ dưới rổ, dùng một tay để ném bóng bật vào hoặc trực tiếp vào rổ. Động tác di chuyển và động tác tay uyển chuyển khóe lép đã giúp hắn thắng trong hiệp 2 này....
............
Thoáng cái bốn hiệp đã trôi qua, và....
Bíp... đã hết 4 hiệp và chiến thắng thuộc về Thành - trọng tài
Tất cả mọi người đều vỗ tay hoan hô vì lâu lắm rồi không có một trận đấu nào cân tài cân sức như vậy.... Mọi người đều tán thưởng hắn... tất cả lũ con gái chạy ùa lên sân đua nước cho cả thằng khứa Khôi và hắn.....Khôi chỉ cười xã giao và từ chối nước của mấy đứa con gái
- Cảm ơn đã theo dõi trận đấu nhưng mà tôi có nước rồi
Nói xong cậu ta tiến đến chỗ của một cậu thanh niên đang đứng ở hàng đầu của khán đài A và rồi nhận nước của cậu thanh nhiên ấy. Còn hắn lại bước đến gần chỗ tôi. Hắn nhấc bổng tôi lên, vác tôi lên vi hắn rồi đưa tôi đi vào phòng thể dục dụng cụ ngay kế bên mặc cho tôi có vùng vẫy
.............
Trong khi nỗi sợ của tôi đang dâng trào trong lồng ngực thì hắn ép tôi vào tường.....
Hắn làm tôi chuyển từ trạng thái từ sợ hãi đến hoang mang ngạc nhiên tột độ. Chưa dừng lại ở đó hắn còn vòng cánh tay của hắn qua em tôi rồi kéo mạnh cơ thể tôi vào gần người hắn. Tôi có thể cảm nhận rõ mồn một khuôn mặt tuấn tú, cảm nhận được những lọn tóc mềm mại lướt nhẹ trên vầng trán tôi, cảm nhận được đôi mắt đen biếc đang nhìn chằm chằm vào tôi, cảm nhận được đôi môi căng mọng hồng hào của hắn cho đến.......... nhịp đâm tim của tôi và hắn, nhịp đập đó rất nhanh...
- ---------------------------
Nếu có ai đó hỏi tôi lúc đó tôi cảm thấy như thế nào thì tôi cũng không biết diễn tả kiểu gì nữa......
Tôi không phải là gay nhưng mà bầu không khí đó khiến tôi mặt mày đỏ bừng đầu óc thì trống rỗng.........
- ---------------
- Tao có thể hỏi mày một câu được không? -hắn bất ngờ hỏi tôi
- À..... ờ mày cứ hỏi đi-tôi ngập ngừng đáp lại
- Tao....sao mày lại có thể có sức hút như vậy được chứ...
- Hả..... t...tao..
- Trước giờ chỉ có mỗi mấy đứa con gái thôi giờ đến cả mấy thằng con trai nữa,hazz làm sao mà tao có thể đề phòng nổi đâyyy??
- Hả.....ý.ý mày. là sao
- ------
END
_____________________
Xin lỗi mọi người vì thời gian qua chúng tớ bận ôn thi Hsg cấp trường và huyện cho nên là không có thời gian để ra truyện mong mn thông cảm
Do thời gian gấp rút cho nên còn nhiều sai sót mong mn bỏ qua, néu có ý kiến hay thắc mắc vấn đề gì xin hãy để lại cmt chúng tớ sẽ cố gắng khắc phục
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất